9h tối
"Phục vụ,cho tôi một ly Whiskey,loại mạnh nhất nhé."
Từng ly rượu nồng men được bưng qua chiếc bàn nhỏ trong góc.Tiếng nhạc xập xình và sự đông đúc tại quán bar khiến Phuwin bội phần chán ghét, nhưng em lại chẳng thể về nhà,vì kiểu gì bố mẹ em nhìn thấy bộ dạng này cũng sẽ cằn nhằn.Phuwin không thích điều đó chút nào,vì vậy em đã ngồi ở đây hơn 2 tiếng đồng hồ.
Thực ra em là một học sinh bình thường,nói đúng hơn còn có chút phá phách,mà người vừa bưng rượu lên lúc nãy là đàn anh của cậu kiêm hội trưởng hội học sinh, Naravit Letratkosum.Người này dù học lực vô cùng tốt,mặt mũi cũng sáng sủa, thế nhưng gia cảnh lại chẳng có điều kiện mấy,cho nên đành phải đi làm thêm ở những nơi ồn ã như này,đơn giản chỉ vì lương của nhân viên pha chế rượu vẫn cao hơn lao công và tạp vụ,một tháng đi làm ca đêm cũng đủ để anh vừa đóng tiền học,vừa trả phí tiền sinh hoạt mà vẫn còn dư ra một chút.Mười một giờ đêm,quán bây giờ cũng đã vãn khách hơn,nhưng người kia vẫn cứ ngồi lì ở đó,dứt khoát không chịu về.Đấy,lại vẫy vẫy tay xin thêm rượu rồi đây này.
"Phục vụ,cho tôi thêm ly nữa."
"Chàng trai à,hôm nay em uống hơi nhiều rồi đó."Anh nhìn một "tòa nhà ly" mà em trong cơn say xếp nên,nhất thời cảm thấy hơi e ngại.Cậu bé này liệu có về nhà được không đây?
"Kệ em đi,em vẫn chưa say lắm đâu.Anh làm gì thì làm nốt đi,hết ca rồi em về cùng anh."
"Hả??" Pond Naravit nhất thời choáng váng,tại sao em ấy lại muốn về chung với mình chứ.
Bật mí chút thông tin,hội trưởng Naravit đã thầm thích Phuwin từ rất lâu rồi,thích ngay từ những ngày đầu khi hai người mới chơi với nhau cơ đấy.Em từ khi chơi với Pond cũng đã bớt nghịch ngợm hơn,cố gắng học lên một chút,nhờ đó điểm số cũng tăng lên đáng kể.Còn Pond từ một người chỉ có lộ trình đi học-về nhà-tới bar nay đã đi được nhiều nơi hơn,biết thêm được nhiều chỗ vui chơi,xả stress sau những giờ học tập căng thẳng,đương nhiên chi phí đều là em bao.
Nụ cười cũng xuất hiện trên môi anh nhiều hơn,và anh nhận ra bản thân đã thích nhóc này tự lúc nào.Quay trở lại quán,lúc này Pond đã hết ca từ lâu,anh đang dìu người kia về nhà,thế nhưng em lại bảo không muốn về.Pond khựng lại,không về nhà thì em định đi đâu,chẳng lẽ...
"Cho em xin ngủ nhờ một hôm nhé pii~" Phuwin ngước khuôn mặt đã hơi ửng hồng lên nhìn Pond,làm tai anh cũng bất chợt đỏ lên.
"Ờm..." Pond ngập ngừng,không phải anh không muốn cho cậu ngủ lại,anh thích muốn chết luôn rồi.Nếu có một cái đuôi ở đằng sau Pond thì bây giờ nó đã vẫy lên vẫy xuống chẳng thể ngừng lại.Nhưng anh có hơi ngại,và cũng có chút sợ,sợ em trong cơn say không làm chủ được bản thân,đến lúc đó anh sẽ rất khổ tâm,anh không muốn trở thành FWB(1) với em tẹo nào.Thứ anh cần là tình cảm trong trái tim của em,chứ không phải là tình yêu về thể xác.
"Nha piiiii,naaaaaaaa~" Em giương đôi mắt be bé của mình lên nhìn Pond.Đôi mắt ấy đối với anh là cả một bầu trời sao sáng,lung linh lại xinh đẹp.Pond nhìn vào mắt em hồi lâu,lúc tỉnh táo rồi lại chẳng thể chối từ yêu cầu của em,đành dìu em ngồi lên xe rồi đưa cả hai về căn hộ của mình.
Về tới nhà,Pond thành thục mở khóa cửa rồi cho em vào trước.Phuwin đi xung quanh nhìn ngắm căn nhà,nhà anh cũng không quá rộng,chỉ vừa chỗ cho 1 người ở nhưng lại cực kỳ ngăn nắp,khác hẳn nhà mấy đứa bạn trên trường,có rộng rãi hơn đôi chút nhưng lại hôi hám,bẩn thỉu,chẳng được thơm tho như nhà của anh.Thả mình xuống chiếc giường mềm mại,Phuwin cảm thấy thoải mái vô cùng.Sau khi chắc chắn rằng Pond đã khóa cửa chính,em mới lộ cảm xúc thật của mình.Đôi mắt của em đỏ lên,rồi một giọt nước mắt rơi xuống.Pond hốt hoảng,mình đã làm gì em ấy đâu,sao ẻm lại khóc thế kia??Hốt hoảng chạy đến,Pond dùng tay lau đi những giọt pha lê trên mặt người thương,đoạn gấp gáp hỏi:
"Em sao lại khóc thế này??Anh có làm gì em đâu??"
"Không phải tại anh đâu khun Nara."
"Thế sao tự dưng em lại khóc??"
"Pi à,cô ấy...hức..chia tay em rồi..."
Ừ nhỉ!Lúc này Pond mới nhớ ra,Phuwin thích phụ nữ.Biểu cảm của anh bỗng chốc trở nên gượng gạo.Anh vẫn còn nhớ rõ,hôm giới thiệu bạn gái với cả nhóm,gương mặt em cực kỳ vui vẻ,còn cao hứng bao cả nhóm một chầu thịt nướng.Chỉ là hội bạn của cả hai người đã rất e ngại vì họ biết rõ anh thích Phuwin. Pond đã nói dối rằng mình có việc bận ở Hội học sinh để chạy trước,vì anh cảm thấy bản thân lúc đó cực kỳ không ổn.Một người bạn tính chạy theo nhưng lại bị anh từ chối,nói cứ đi cùng hội Phuwin cho vui,tớ thật sự bận chút chuyện vặt,sẽ sớm trở lại với mọi người.Thế nhưng suốt buổi đi chơi hôm đó mọi người chẳng ai thấy anh,Phuwin có lẽ vì vui vẻ với người yêu mới mà không quá để tâm đến.Ai mà biết Pond đang chìm trong nước mắt ở một nơi hẻm tối tăm,không ai qua lại.Từng ngụm rượu nuốt xuống cổ họng,cái thứ mà anh rất ghét vì vị đắng đặc trưng,nay uống quen rồi tự nhiên lại chẳng thấy đắng mấy,ngược lại còn thấy có chút ngọt ngào...
"Anh say mê uống từng ngụm rượu ngọt,
nhưng nhận ra rượu chẳng ngọt bằng em.."
Sau hôm ấy,anh cố gắng giữ khoảng cách với cậu nhất có thể,ít đi chơi,ít gặp mặt nhau hơn,anh đang cố gắng chôn giấu thứ tình cảm này lâu nhất có thể,ít nhất là đến khi có một người tốt hơn xuất hiện.Và hơn một năm rồi,chẳng ai đem lại cho Pond cảm giác vui vẻ và thoải khi ở bên em.Em như liều thuốc bổ của anh,không có em mỗi ngày của anh đều trôi qua thật là vô vị.Thế nhưng anh vẫn thầm quan tâm em,chỉ là bằng một cách thầm lặng,bí mật hơn.Mà em lại cứ tưởng đó là những món quà nhỏ của người yêu,mỗi ngày đều yêu thương,đưa người kia đi khắp đó đây(2).Để đến hôm nay,khi em tuyệt vọng tột cùng,người bên em lại chẳng phải người yêu mà là người anh em thân thiết.Pond hiện tại cũng chẳng biết làm gì để xoa dịu trái tim vụn vỡ của em,bỗng nhiên trong đầu lóe lên một ý tưởng,nhưng còn chưa kịp hành động thì bên kia đã mở lời trước rồi:
"Em buồn quá pí"
"Vậy...em có muốn ôm anh một chút không,có thể em sẽ bớt buồn hơn..ờ..ý anh là kiểu..anh ôm em á,chứ không..không phải là ôm kiểu...kiểu..kiểu người yêu đâu,kiểu...kiểu...ôm của...của anh...anh...anh em ý nong"
Pond do gượng gạo và xấu hổ nên nói vấp hết từ này đến từ khác,nhưng còn chưa nói hết câu,cả thân người đã được một cục bông nho nhỏ ôm lấy.Phuwin áp cằm lên vai người anh thân thiết,hít hà chút hương thơm nam tính từ nước hoa anh dùng,nó thật thơm nhưng không nồng nặc như nước hoa của phụ nữ,làm em cứ muốn ôm lấy người nọ mãi không buông.
Thực ra chia tay chỉ là một cái cớ thôi,em và cô ta thậm chí đã chia tay hơn một tháng!Thế nhưng anh làm sao mà biết được,tại anh đang cố gắng tránh né em mà.Do sự gặng hỏi đến từ vị trí nong tim mà hội bạn của anh đã phải khai ra,không chừa chút thể diện nào cho thằng bạn chí cốt,tụi này cũng có muốn nói đâu,tại crush của cậu bảo cũng thích cậu nên tụi này mới nói thôi.
Phuwin nghe đến đấy có chút ngạc nhiên,nhưng sâu trong lòng lại len lỏi một tia ấm áp không tên.Hôm hai người chia tay,bạn gái cũ của em nói rằng mình yêu em chỉ vì tiền và chưa bao giờ tặng cậu bất cứ thứ gì cả.Em cảm thấy nghi ngờ nên rình thử,thế mà lại là người anh em của mình.Em chẳng thích gọi anh bằng ba từ"người anh em" chút nào,thế nhưng làm sao để cho người kia biết rằng mình cũng thích ảnh bây giờ?Phuwin trằn trọc suy nghĩ cả một đêm liền,em quyết định thử xem,dù sao nếu không được thì bày tỏ luôn cũng không tồi,em và anh đều là con trai mà,chứ nếu cứ ngồi đợi đến khi Pond tỏ tình chắc lúc đó em cũng "ngỏm" luôn rồi.Luyến tiếc rời khỏi cái ôm ấm áp,Phuwin nhìn thẳng vào mắt Pond,ánh mắt của anh dành cho em vẫn luôn như thế,một ánh mắt của kẻ si tình:
"P'Pond khạp!"
"Ha..hả??"
"Anh thích em đúng không?"
"..........."
"Pi!"
"..........."
"Nói gì đi chứ pi."
*Em đã lấy hết can đảm hỏi rồi đó,chỉ cần anh thừa nhận là em yêu luôn:3*
"Đúng,rồi sao?Rồi em sẽ nói anh là kinh tởm,là ghê rợn,là biến thái phải không?"
"Khoan hãng pi,em không có ý đó.."
"Thế ý em là gì?Hay em muốn anh làm bạn tình của em,HẢ??"
"Không pi,pi bình tĩnh đã,nghe em nói..ưm."
Lời của em còn chưa dứt liền bị ngắt quãng bởi môi của người đối diện,Pond dường như mất trí thật rồi,hai người cuốn lấy nhau,môi lưỡi dây dưa kịch liệt,lúc rời đi còn lưu luyến để lại một sợi tơ bạc,vô cùng kích tình.Đôi mắt của Pond đục ngầu tưởng chừng như có thể "ăn" người dưới thân bất cứ lúc nào.Đang chuẩn bị cởi nút áo của em thì..
"Á Hự"
"Cho chết,ai bảo anh có ý đồ bất chính"
"Huhu sao em thúc đau thế;-;"
"Ai bảo anh không chịu nghe em,còn cưỡng hôn em nữa,em chưa đánh anh là may rồi"
Và vâng,Phuwin đã hành động tự vệ một cách mạnh bạo,đó là thúc xương bánh chè lên "thằng em" của Pond làm anh đau điếng,nằm lăn ra giường.Pond dỗi dỗi một tí rồi lại bày ra biểu cảm đáng thương nghe em nói,mắt thì vẫn luôn dõi theo em.Nghe em kể lể một tràng,anh tự tóm tắt lại một câu,đó là:ANH BỊ LỪA!!Nhưng mà bị lừa bởi nong tim thì anh bị lừa bao nhiêu lần cũng được,không sao.Nhưng còn một điều quan trọng hơn nữa,đó chính là nong tim cũng đã để ý anh từ khá lâu rồi,lúc nãy còn định tỏ tình nhưng không dám.Anh vui quá,vui hơn cả trúng số độc đắc,tâm hồn anh thật thăng hoa,anh thấy mình như đang bay,anh đang bayyyy...
...
*CỘP*
"Ôizzz, cái gì thế"Vừa sáng sớm đã bị rớt khỏi giường,anh chưa kịp cất câu thứ 2 thì đã bị một giọng nói khác chen vào:
"NARAVIT LERTRATKOSUM!!!Anh....anh..anh dám để lại dấu...mèng ơi...thế này..thế này làm sao mà đi học được chứ huhu..anh là chó hả trời.."Trên người em là hàng ngàn hàng vạn dấu cắn cùng loạt dấu ngân xanh xanh tím tím dải dài từ cổ tới lưng,mà người kia nhìn thấy lại chỉ biết gãi đầu cười trừ.
"Hôm nay là Chủ nhật mà nong!Với lại..ai bảo hôm qua em mặc áo sơ mi nhìn ngon quá,anh lỡ...."Pond chưng ra bộ mặt vô tội nhìn người đang ngồi mặt mũi đen xì ở trên giường.
"Lỡ cái gì mà lỡ???Anh nhìn em có còn ra con người nữa hay không?? Naravit anh là đồ khốn nạn."Phuwin khóc không thành tiếng.Biết thế hôm qua uống rượu xong đi về luôn cho rồi,tự nhiên lừa người ta chi không biết,cuối cùng người khổ nhất vẫn là mình,đau thấu xương luôn chứ chẳng đùa.
"Anh xin lỗi màaaaaa.Hay để anh dìu em vào bồn tắm na"Pond nhảy lên giường dỗ người yêu nhưng nhận lại sự cự tuyệt:
"Anh tránh ra,em tự đi được."Thế nhưng có vẻ điều đó không dễ dàng như Phuwin nghĩ, vừa đi được vài ba bước cơn đau xa lạ tự nhiên truyền tới làm các cơ trên người em căng cứng, vừa đi vừa lết mất nửa tiếng mới đến được đến nhà vệ sinh.Pond nín cười,trong lúc lỡ miệng không cẩn thận phát ra tiếng liền nhận lại cái lườm cháy mặt từ em người yêu,đành chạy ra đỡ người kia đi vệ sinh cá nhân rồi lại bế từ nhà vệ sinh sang nhà ăn,đơn giản vì người kia còn chẳng thể đứng dậy khỏi bồn tắm.Anh vừa đi vừa cười mãn nguyện trong khi người trên tay mặt mũi đỏ au đang choàng tay qua vai anh,ngoài mặt thì chửi rủa không ngừng nhưng trong lòng lại cực kỳ hạnh phúc.
END
(1)Viết tắt của Friends With Benefits:Là những người bạn dùng để thỏa mãn tình dục nhưng lại không có sự ràng buộc về tình cảm(tức bạn giường á)
(2)Đây là suy nghĩ của pí Pòn,chứ không phải nói về Phuwin,cái đoạn sau có chút mâu thuẫn với đoạn này nhưng đó mới là sự thật của Phuwin nhé,tức là bảo Phuwin quá đỗi yêu thương người bạn gái cũ như Pòn nghĩ thì không phải,nhân vật Phuwin trong này tui xây dựng là một kẻ say no với lụy nha,anh đầy người theo,nhưng con tim đã tự động mở cửa cho ai kia mất rồi=))
P/S:Hô hố:3
Diuu lại đào xong một oneshot nữa rùi:3
Thích thì cho Diuu một ngôi sao bé bé xinh xinh nhó:3
Iu các readers của Diuu<3
Viết xong oneshot này mn cho Diuu nghỉ Tết nha:3
Tầm mùng 5 mùng 6 gì đó Diuu comeback:>
Một lần nữa,iu tất cả các readers của Diuu:33
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip