Chương 10: Sự Thật Không Dễ Dàng Nhưng Cần Được Nói Ra
Chương 10: Sự Thật Không Dễ Dàng Nhưng Cần Được Nói Ra
—"Chúng ta có thể yêu nhau bao lâu tùy thích, nhưng thế giới này... không phải lúc nào cũng dễ chấp nhận tình yêu như nó vốn là."
Tin tức lớn – Một bước ngoặt hoàng kim
Tập đoàn truyền thông Taka Corp Việt Nam gửi lời mời hợp tác:
"Chúng tôi sẵn sàng đầu tư 3 triệu đô để mở rộng SongTâm thành vũ trụ đa nền tảng:
game – truyện – phim – chuỗi streaming animation."
Điều kiện:
Thành lập studio SongTâm Entertainment, với Pavel làm giám đốc sáng tạo.
Ra mắt bộ truyện tranh SongTâm gốc, lấy cảm hứng từ cặp đôi trong game – được chính thức xác nhận là đồng tính nam.
Pooh háo hức:
—"Họ chấp nhận tình yêu tụi mình. Công khai hẳn trong sản phẩm!"
Pavel cười. Nhưng nụ cười chỉ lướt qua như làn khói.
—"Em không thấy có gì... bất thường sao? Họ chỉ ủng hộ khi nó có thể bán được."
Pooh im lặng.
Cậu hiểu. Nhưng... từ chối lúc này là từ chối giấc mơ của cả hai.
Bài báo rúng động – Kẻ giấu mặt xuất hiện
Ngày hôm sau, một bài viết trên trang giải trí lớn nhất nước xuất hiện, tiêu đề:
"Người đàn ông đứng sau SongTâm từng bị tố lạm dụng sinh viên: Sự thật đằng sau gương mặt nghệ sĩ hoàn hảo?"
Trong bài:
Tên thật, hồ sơ Pavel ở trường cũ bị lật lại.
Vụ việc với An năm xưa được mô tả một chiều — như thể anh đã lợi dụng quyền lực với sinh viên.
Kèm hình ảnh Pavel ôm Pooh trong lần quay trở lại sân bay.
Pooh hoảng loạn. Nhưng không phải vì sợ tai tiếng — mà vì Pavel đột nhiên biến mất khỏi mạng xã hội, không nghe điện thoại, không nhắn tin.
Pavel biến mất – Im lặng như một vết thương
Ba ngày liền.
Pooh lái xe đến từng nơi anh có thể đến: studio, thư viện, phòng trọ cũ, thậm chí đến tiệm ramen mà họ từng ăn lần đầu.
Không một ai thấy anh.
Cuối cùng, Pooh về lại căn hộ chung.
Trên bàn là một lá thư tay, dòng chữ quen thuộc của Pavel:
"Anh không muốn em phải chọn giữa sự nghiệp và người yêu bị bôi nhọ."
"Nếu chuyện xưa làm em tổn thương – hãy đi tiếp một mình. SongTâm nên thuộc về ánh sáng. Còn anh... nên ở lại bóng tối."
Pooh xé đôi lá thư.
Cậu mở livestream — không qua công ty quản lý, không kiểm duyệt, không PR.
Trực tiếp. Thẳng thắn.
Livestream lịch sử – Lời tuyên bố làm chấn động cộng đồng game Việt
Màn hình bật sáng. Pooh ngồi trước webcam, tóc rối, mắt đỏ nhưng kiên định.
"Tôi tên là Pooh, là người đồng sáng lập SongTâm."
"Tôi yêu một người tên là Pavel."
"Nếu các người muốn biết chuyện xưa giữa anh ấy và sinh viên tên An? Tôi sẽ kể."
"Họ yêu nhau thật. Không ép buộc, không lợi dụng."
"Cô gái ấy sau đó đã gửi email xin lỗi anh ấy. Tôi biết, vì tôi đọc được trong hộp thư Pavel chưa từng xoá."
Pooh đưa màn hình hiển thị lá thư:
"Anh Pavel, nếu có thể quay ngược thời gian, em sẽ không im lặng. Em sẽ nói rằng chính em là người yêu anh. Không có ai bị ép, không có ai lợi dụng."
Pooh nói tiếp:
"Nếu vì yêu người như anh ấy mà các người tẩy chay tôi, xin mời.
Nhưng nếu các người từng rơi nước mắt vì NPC 'ĐộcCô' rời khỏi 'Vọng Tinh Cầu' mà không nói lời tạm biệt...
Thì hãy nhớ — người viết ra NPC đó chính là người đang trốn trong bóng tối vì sợ bị hiểu lầm."
Sự trở lại – Lời xin lỗi đến đúng lúc
Hai ngày sau.
Cộng đồng mạng lội ngược dòng, hashtag #TrảLạiCôngBằngChoPavel leo top trending.
An — người trong câu chuyện — chính thức lên tiếng xác nhận bài báo là xuyên tạc, cô đã gửi đơn kiện chính trang báo đã đăng tải bài viết.
Taka Corp phát thông cáo:
"Chúng tôi vẫn muốn hợp tác với SongTâm.
Chúng tôi tôn trọng câu chuyện của họ – không vì scandal mà rút lui."
Pavel trở lại – Không còn chạy trốn
Anh mở cửa đúng lúc Pooh đang ngủ gục trên bàn làm việc.
Pooh tỉnh dậy, bật dậy như mộng du.
Pavel đứng đó, gầy hơn, im lặng hơn, nhưng ánh mắt sáng hơn.
—"Anh nghe hết rồi." – Anh nói khẽ – "Và... xin lỗi vì lại định bỏ em."
Pooh ôm anh thật chặt:
—"Lần sau, dù có ra sao... nếu anh dám bỏ đi nữa, em sẽ theo anh đến tận Nhật mà đấm vào mặt."
Pavel bật cười, giữa đôi mắt ươn ướt.
—"Ừ. Lần sau, nếu em buông tay... anh cũng sẽ không đi nữa."
Đêm ấy – Không còn vai ai mạnh hơn ai
Họ nằm bên nhau. Không cuồng nhiệt, không mùi dục vọng vội vàng.
Chỉ là những cái chạm rất nhẹ, như xác nhận lại rằng:
"Anh còn đây."
"Em chưa buông."
"Chúng ta đã qua được lần chia tay suýt xảy ra."
Pooh nằm trên tay Pavel, hỏi nhỏ:
—"Anh có còn sợ quá khứ?"
Pavel lắc đầu, siết tay cậu:
—"Không. Vì em... đã biến nó thành quá khứ thật rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip