14. mưa.


Không hiểu sao sáng hôm nay trời lại đổ mưa to, tiếng sấm vang liên hồi trên bầu trời, những con gió lớn ríu rít trên những ngọn cây lớn tạo nên những âm thanh rợn người. Căn phòng tràn ngập sắc tối của bầu trời, không có cách âm càng làm cho căn phòng có chút đáng sợ.

Pavel là người thức đầu tiên, nhìn qua đồng hồ chỉ vừa điểm 5h30. Cái lạnh của thời tiết thêm máy lạnh đang ở 24°C làm anh rợn hết người, tiếng sét ầm trời ngoài kia cũng làm anh tỉnh táo hơn. Anh nhìn xuống người nhỏ bản thân đang ôm trong lòng, Pooh vùi đầu vào ngực anh cả cơ thể ủ ấm trong chăn còn lấy tay anh làm gối nằm. Có vẻ bạn nhỏ đang rất tận hưởng giấc ngủ ngon này đây.

Pavel từng rất ghét mưa vì mưa sẽ khiến bầu trời tối đi, che khuất toàn bộ ánh nắng mà anh thích và anh ghét mưa vì mỗi khi mưa trời sẽ có sét, Pooh của anh sợ sét. Nhưng bây giờ đối với anh mưa cũng không đáng ghét đến vậy. Mưa lạnh, anh sẽ ôm Pooh vào lòng để ủ ấm. Sét đánh, anh sẽ ôm Pooh và rải nhẹ vài nụ hôn trên khuôn mặt ấy an ủi và hơn hết mỗi khi mưa to Pooh lại rất bám người, điều này làm anh rất thích.

Bỗng chợt một tia sét đánh xuống tạo tiếng vang rất to, người đang ngủ say như bạn nhỏ cũng phải giật mình tỉnh giấc. Dù đang mơ màng trong giấc ngủ nhưng Pooh vẫn ý thức được tia sét ban nãy to đến thế nào, gương mặt ngái ngủ mếu máo vùi vào cổ anh mà thút thít, bàn tay ấm mềm thuận theo ôm lấy cổ anh. Pavel nhìn bé con đang mếu máo liền sót không thôi, thầm trách ông trời vô duyên vô cớ thả sét to như vậy, gián đoạn giấc ngủ bạn nhỏ rồi.

"Không sao, không sao. Anh đây, Pooh ngủ tiếp đi anh ở đây mà."

Lòng anh không khỏi thờ dài, bàn tay đang vuốt lưng cho bạn nhỏ dần nóng lên vì nhiệt độ của bạn nhỏ. Cơ thể còn đang mệt vì chưa hết sốt mà giờ đây lại vì sợ mà tỉnh giấc.

Ôi anh sót người thương quá đi mất!

"Sấm to...Pooh ngủ không được. Anh...ôm Pooh ngủ ạ."

"Ừm anh ôm Pooh ngủ."

Bạn nhỏ trong lòng thỏ thẻ bên tai anh, giọng nói êm ái tràn vào đại não khiến một người nóng tính như anh buộc phải đầu hàng. Gỡ tay cậu ra, anh ôm người vào lòng dùng chăn quấn kín người nhỏ chỉ chừa gương mặt đang buồn ngủ ra, máy lạnh cũng được tắt đi chỉ để khí lạnh của trời đen len lỏi vào làm mát cả hai. Người ôm và người được ôm lại một lần nữa chìm vào giấc ngủ ngon.

Thức dậy lần hai đã là 8h, thấy bạn nhỏ còn ngủ ngon nên anh không nỡ đánh thức, bàn tay nhẹ nhàng chỉnh tư thế cho bạn nhỏ không bị thức giấc còn bản thân thì đi vào làm các thủ tục buổi sáng.

Tuy là thứ 2 nhưng anh vẫn ở nhà, một cục bông ốm đến đỏ mặt đỏ mũi ở nhà thì tâm trạng anh làm sao có thể thoải mái đi làm được. Mọi việc gấp thiết anh đã xong từ hôm qua nên hôm nay cũng có thể thoải mái mà chăm sóc bạn nhỏ, mọi việc ở công ty đã có thư ký lo việc gì khẩn cấp thì sẽ gửi email cho anh.

Bầu trời sau cơn mưa rất trong lành, cây cối trong vườn kể cả đám hoa mà anh trồng cũng được ông trời ưu ái tưới cho. Những giọng nước còn đọng lại trên cánh hoa đang được ánh nắng ấm chiếu sáng thật rực rỡ và xinh đẹp rất giống người thương của anh, rạng rỡ và thuần khiết. Đang say mê với tiết trời êm dịu, tiếng bước chân trên bậc thang vội kéo anh về với thực tại.

À. Là tia nắng của anh!

Lúc tỉnh dậy không thấy anh đâu, Pooh chậm rãi đi tìm anh vừa đi vừa dụi mắt, những bước đi cứ theo lí trí điều khiển đi xuống bật thang và điểm dừng là trong vòng tay của người em thương.

"Anh ơi..."

"Đây thưa em!"

"Trời lạnh sao anh lại đứng ngoài sân vậy?"

Anh ôm người còn đang ngái ngủ lên, chầm chậm đi lên phòng vừa đi vừa trả lời em.

"Anh muốn ra xem hoa thế nào thôi. Nào! Tổ tông của anh đi rữa mặt nhé."

Đầu nhỏ trong lòng gật gù đồng ý, anh bước vào mà tắm đặt em xuống để em tự vệ sinh, bản thân lại ra tủ tìm cho em nhỏ một đôi tất để mang, trời quá lạnh rồi.

Pooh vệ sinh xong đã chạy vọt ra tìm anh, anh ngồi thẳng trên giường chỉ chờ em tới là để em ngồi trên nệm êm còn việc mang tất cho em là việc của anh. Đôi tất trắng có hình cún con được anh nhẹ nhàng mang vào ủ ấm cho bàn chân trắng hồng, tổng thể nhìn em của anh rất xinh ngoan yêu. Da hồng hồng vì còn sốt, bộ đồ xanh nhạt tươi mát với đôi tất trắng bông mềm rất hợp với người mềm lại như Pooh. Pavel duyệt rồi nhé.

Xong xuôi mọi thứ hai người cùng xuống ăn sáng, mọi thứ giữa hai người rất hài hòa mang lại cảm giác rất yên bình hệt như một gia đình nhỏ. Bữa sáng đã ăn, thuốc đã uống thời gian rảnh còn lại rất thích hợp cho một bộ phim tình cảm. Cả hai cùng ngồi ở sofa xem phim, bộ phim được chọn có nội dung rất cảm xúc.

Cả hai người yêu nhau nhưng lại không thể đến bên nhau chỉ vì bốn từ: môn đăng hộ đối. Anh là một vị bác sĩ nổi tiếng, ba mẹ là doanh nhân thành đạt, một ngôi nhà ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ về học thức lẫn địa vị. Cô là một nhân viên văn phòng bình thường, gia cảnh chỉ đủ ăn đủ mặt. Cả hai tưởng chừng như chẳng có gì liên quan đến nhau nhưng số phận đã an bài, định đoạt họ gặp nhau trong một ngày nắng ấm. Dây tơ hồng nối họ đến bên nhau, yêu nhau say đắm đến mức người ngoài ghen tị nhưng trớ trêu sau nhà anh lại không chấp nhận cô chỉ vì gia cảnh hai nhà quá cách xa. Yêu nhau không nỡ xa nhau nhưng rồi cũng phải từ biệt khi ba mẹ anh dùng tiền ép buộc cô, thương anh nhưng cô không muốn bị cho là ham tiền đành phải chia tay anh trong day dứt. Mọi thứ như khiến tim cô vỡ nát, đến sau này cô vẫn một lòng chờ anh nhưng lại hay tin anh đã lấy vợ. Mọi thứ như rơi vào mật tối, đoạn tình cảm đã từng rất đẹp và nhẹ nhàng đã bị sức ép của địa vị nhấn chìm. Để rồi hai con người mang theo hai trái tim tan vỡ rời ra nhau.

Xem bộ phim này vào ngày trời âm u quả thật có chút yếu lòng, không biết từ khi nào nước mắt cậu đã rơi ướt một mảng chăn mà anh đắp cho. Pavel nhẹ ôm em vào lòng, cả anh và em đều thương cho số phận của hai nhân vật chính, một bộ phim ngắn nhưng đủ để lấy đi sự đồng cảm của người xem.

Pooh không hiểu, tại sao chỉ vì gia thế mà nhiều tình yêu đẹp phải chấm dứt. Chẳng lẽ không ai cứu vãn được sao?

"Anh ơi, tại sao người lớn chỉ nhìn vào  tiền với địa vị mà bắt con mình phải chia xa người yêu ạ?"

Pavel im lặng một lúc suy nghĩ về câu hỏi này. Rồi anh xũng đã có câu trả lời thích hợp.

"Người lớn với chúng ta là hai thế hệ khác nhau, khác nhau về tư tưởng lẫn cách sống. Người trẻ chúng ta có thể vì chữ yêu mà đánh đổi tất cả để được bên nhau nhưng người lớn họ đã cố gắng để có được địa vị như hôm nay, họ có kinh nghiệm sống và kinh nghiệm trên thương trường. Anh không nói hết tất cả nhưng có một số bật cha mẹ chỉ muốn con cái của mình cưới một người xứng tầm để giữ danh tiếng và công việc của con họ thuận lợi hơn.

Hai nhân vật trong phim lúc nãy không phải là không thể bên nhau, chỉ là chàng trai không có chính kiến không bảo vệ được người con gái của mình, cả cô gái cũng không biết khéo léo khi người phụ nữ đưa tiền ép cô rời ra con trai họ. Cơ hội bên nhau rất lớn nhưng họ không biết nắm bắt nên phải chịu kết cục như vậy thôi."

"Vậy...ai cũng có cơ hội bên nhau nếu biết năm bắt ạ?"

"Khả năng cao là vậy nhưng có những trường hợp bất buộc phải chia xa. Em còn nhỏ không nên hỏi nhiều đâu, khi nào em thích một ai đó thì anh sẽ nói cho anh nhiều hơn nhé."

Thấy nhóc con nhà mình thắc mắc hơi nhiều anh đành phải chuyển qua chuyện khác chứ không bạn nhỏ này hỏi đến đêm mất.

Pooh hậm hực nhìn anh đang lảng sang chuyện khác. Mà anh nói khi nào Pooh có người mình thích sẽ nói thêm hả? Nhưng người Pooh thích là anh cơ mà.

Hậm hực một lúc thôi, bạn nhỏ giờ buồn ngủ rồi. Cái ôm ấm của anh với liều thuốc lúc nãy đã thành công đưa Pooh vào giấc tiếp theo. Cuộc sống thế này thích thật.

.

Chắc tui off hơi lâu ༎ຶ‿༎ຶ tui cũng không muốn đâu nhưng tâm trạng tui dạo này kì lắm. Cứ bấm là toàn ra chap sầu não không à nên giờ mới có chap cho các tình yêu nè.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip