Ngoại Truyện: HẠNH PHÚC TRONG TỪNG GIÂY PHÚT

Ngày trọng đại đã đến - ngày mà Pond và Phuwin không chỉ công nhận tình yêu của họ mà còn chính thức gắn bó cả đời. Lễ cưới của họ diễn ra trong một buổi sáng mùa xuân rực rỡ. Một buổi lễ nhỏ gọn, ấm cúng nhưng tràn ngập tình yêu. Họ đã vượt qua những thử thách lớn lao, từ việc Phuwin mất trí nhớ cho đến những cơn sóng gió sự nghiệp. Và giờ, cuối cùng họ có thể tự do yêu thương nhau mà không phải lo lắng về bất kỳ điều gì nữa.

Ánh sáng vàng của buổi sáng chiếu qua những tấm rèm lụa mỏng trong căn phòng tân hôn, tạo nên một không gian ấm áp, đầy ắp niềm vui. Phuwin ngồi trước gương, tay run run cầm chiếc vòng cổ mà Pond đã tặng cậu từ những ngày đầu tiên. Cậu nhìn chiếc nhẫn cưới lấp lánh trên tay, nhớ lại khoảnh khắc Pond quỳ xuống, trao cho cậu không chỉ là chiếc nhẫn mà còn là cả tương lai.

Đứng sau cậu, Pond khẽ đặt tay lên vai Phuwin, nhìn người mình yêu qua gương. Cảm giác này thật yên bình, như thể mọi thứ trước đó chỉ là những ký ức mờ nhạt của một đời sống đầy bất trắc.

"Anh nghĩ, mình đã qua đủ mọi khó khăn để có thể đứng ở đây. Để có thể cùng em xây dựng một gia đình." Pond nói, giọng ấm áp.

Phuwin quay lại, mắt long lanh. "Vậy mình bắt đầu từ đâu? Em có thể yêu anh cả đời được không?"

"Em đã yêu anh rồi, Phuwin. Và anh cũng sẽ yêu em mãi mãi. Bây giờ, mình sẽ bắt đầu hành trình mới." Pond nhẹ nhàng ôm lấy cậu.

---

Lễ cưới diễn ra đơn giản, không có nhiều khách mời. Đó là một buổi lễ chỉ có những người bạn thân thiết, những người đã chứng kiến sự khó khăn và tình yêu của họ suốt thời gian qua. Dưới bầu trời trong vắt, họ trao nhau lời hứa không bao giờ rời xa. Phuwin đặt tay lên chiếc nhẫn cưới, nở nụ cười ngọt ngào, giống như ánh nắng mai len lỏi qua từng kẽ lá. Pond, không một chút ngần ngại, hôn lên trán Phuwin, và rồi họ trở thành một phần không thể tách rời của nhau.

"Cảm ơn em, vì đã yêu anh và cho anh thấy thế nào là hạnh phúc thực sự," Phuwin thì thầm.

---

Cuộc sống sau ngày cưới bình dị nhưng tràn đầy niềm vui. Họ tiếp tục sống ở căn nhà nhỏ ở vùng ngoại ô - nơi mà Pond và Phuwin đã vun đắp những kỷ niệm đáng nhớ. Phuwin chăm sóc khu vườn đầy hoa oải hương, và Pond, mặc dù đã quay lại đóng phim, nhưng luôn ưu tiên thời gian cho gia đình. Mỗi sáng, họ cùng nhau uống cà phê, và mỗi tối, họ nhìn trời sao, nhắc nhở nhau về lời hứa đã trao.

Một năm sau đám cưới, một bất ngờ lớn đến với họ - Phuwin biết mình mang thai.

"Mình sẽ có một đứa con, Pond..." Phuwin ngồi xuống, nhìn Pond bằng ánh mắt đầy ngạc nhiên và vui mừng. "Chúng ta sẽ làm cha mẹ."

Pond ngồi xuống bên cạnh, tay đặt lên bụng Phuwin. Đột nhiên, anh cảm thấy nghẹn ngào, trái tim mình như tràn ngập một cảm giác yêu thương vô bờ bến.

"Chúng ta sẽ làm cha mẹ," Pond lặp lại, giọng anh chợt vỡ òa. "Anh không biết mình có thể làm được không, nhưng... chúng ta sẽ cùng nhau."

---

Ngày sinh nở của Phuwin đến thật nhanh, và Pond luôn bên cậu, tay nắm chặt tay, không rời. Cuối cùng, đứa trẻ chào đời trong sự hạnh phúc vô bờ bến của cả hai. Là một bé trai, có mái tóc đen nhánh giống Pond và đôi mắt long lanh giống Phuwin. Khi nhìn đứa bé nhỏ nhắn trong tay Phuwin, Pond không thể tin vào mắt mình. Cậu bé này, chính là tình yêu của họ, được sinh ra từ một tình yêu vô điều kiện, vượt qua tất cả khó khăn.

"Cảm ơn em," Pond thì thầm vào tai Phuwin, khi anh nhìn con trai của mình. "Cảm ơn em vì đã cho anh một gia đình hoàn hảo."

Phuwin chỉ mỉm cười, mắt ánh lên niềm hạnh phúc. "Cảm ơn anh vì đã yêu em, Pond. Em hạnh phúc lắm."

---

Thời gian trôi qua, cậu bé lớn lên trong tình yêu của Pond và Phuwin. Họ dạy con những giá trị mà cả hai đã học được từ hành trình đầy thử thách của mình: tình yêu, sự kiên nhẫn, và sự hy sinh. Họ không chỉ là vợ chồng mà còn là những người bạn đồng hành tuyệt vời, là những người cha đầy lòng yêu thương.

Vào một buổi chiều yên bình, khi ánh hoàng hôn chiếu rọi qua khung cửa, Phuwin ngồi trên chiếc ghế bập bênh, đứa con trai bé bỏng đang ngủ trong lòng anh. Pond đứng bên cửa sổ, nhìn ra khu vườn hoa oải hương mà họ đã chăm sóc từ ngày đầu.

"Chúng ta đã có tất cả rồi, đúng không?" Phuwin hỏi, mắt nhìn Pond.

"Ừ," Pond trả lời, bước đến bên Phuwin và ngồi xuống cạnh anh. "Chúng ta đã có tất cả."

Và giữa tiếng gió nhẹ nhàng thổi qua, họ ngồi bên nhau, tận hưởng những giây phút bình yên - một hạnh phúc nhỏ bé nhưng trọn vẹn. Tình yêu họ đã trao nhau đã sinh ra một cuộc sống mới, và bây giờ, họ chỉ cần tiếp tục sống trong yêu thương, chẳng bao giờ phải lo lắng về những ký ức đã qua hay những thử thách phía trước.

Bởi vì, cuối cùng, họ đã tìm thấy nhau, và đó chính là điều quan trọng nhất.

---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip