1. Say rồi liền trở nên mềm nhũn (18+)

Tiêu đề : Túy Doãn (醉软)

Tác giả : Tosia_vincent

Nguồn : https://archiveofourown.org/works/30524631

_____________________________

Ôn Khách Hành ôm trán thổi gió một hồi, trước mắt cũng bớt choáng váng. Nhưng tửu lượng nồng nặc chỉ tan đi một chút, y lại bồn chồn. y dùng ba ngón tay thon dài trắng sáng tựa vào xương quạt bạch ngọc, nhìn hồi lâu mới lắc lư đứng lên.

Trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười lười biếng và say, dưới đôi mắt ướt át hơi đỏ, khiến người ta thoạt nhìn cảm thấy sững sờ.

Y vẫn là say rồi.

Diệp Bạch Y nhàn nhạt liếc nhìn Ôn Khách Hành mắt dần tối tăm, nhìn cái kia say rượu, chỉ là nhìn chằm chằm người ta cởi mở như vậy. Tiểu ngu xuẩn này có tửu lượng như vậy, cũng không biết lấy đâu ra dũng khí cùng hắn đấu.

Sau khi say, trông y vẫn rất diễm lệ. Mất mát này là làm cho hắn thấy được, nếu tùy tiện vứt ra ngoài thì cũng có kẻ ngay lập tức đem về nuôi làm vợ đi

Ôn Khách Hành vẫn có thể nhìn thấy Diệp Bạch Y đang nhìn người đang suy nghĩ, y đi vòng quanh Diệp Bạch Y với một ánh mắt mơ màng, y hiển nhiên không thể đứng yên, nếu phải Diệp Bạch Y nắm tay y, giữa cuộc hành trình. Vòng eo thon thả đã giúp anh hai lần, và anh đã ngã xuống từ lâu.

Tiểu ngu xuẩn này thực sự là kẻ thù không đội trời chung của hắn.
Diệp Bạch Y xoa xoa tay, cảm giác được lòng bàn tay mềm mại, lạnh mướt, lặng lẽ đè xuống đồ vật nhàn nhạt nhô lên ở hạ thể, hắn giống như một người cấm dục trong bộ quần áo màu trắng.

Hắn liếc mắt nhìn, thấy Ôn Khách Hành gian xảo vươn tay đỡ mép ngồi xuống bàn, trong lòng có chút thấp thỏm

Không ngờ, tiểu ngu xuẩn say rượu trở nên hồ nháo trong giây tiếp theo.

Ôn Khách Hành thực sự trực tiếp nghiêng người về phía trước, dùng một đôi mắt không hiểu nhìn chằm chằm Diệp Bạch Y, vươn bàn tay trắng nõn mỏng manh, bắt lấy lọn tóc bạc ở đầu vai của Diệp Bạch Y.

Diệp trực tiếp hít một hơi, hắn thay đổi tư thế có phần rạo rực, nhưng chỉ cảm thấy hạ thể càng thêm cứng rắn, thậm chí còn có chút cương tới khó chịu
Tiểu ngu xuẩn này, nếu y còn đẩy hắn một lần nữa, hắn sẽ...

Ôn Khách Hành không giữ vững, trực tiếp ngã sấp mặt giữa hai chân Diệp Bạch Y. Thứ đó của Diệp Bạch Yvốn đã sưng tấy cứng ngắc, lúc này bị Ôn Khácg Hành đụng phải quả thực đã nảy lên một chút, xuyên qua lớp quần áo mỏng manh, vỗ vào khuôn mặt dụ nhân say tới mơ hồ không biết gì của Ôn Hình Viễn.

"Hừ"

Hắn thở dài, ý chí kiên cường của Diệp Bạch Y cuối cùng cũng đến lúc tàn. Hơi thở bên trong mà hắn dùng để kìm nén dục vọng lập tức tan biến, hắn vươn tay lướt qua vòng eo mỏng manh và linh hoạt của Ôn Khách Hành, lật người đang ngồi trên đùi mình lại.

"a? Lão ... lão quái vật ..."

Đại não đẫm rượu uể oải, Khách Hành cảm thấy trên vai có chút ớn lạnh chưa kịp phản ứng.

"ngươi ... Ngươi làm gì vậy? Sao lại cởi y phục của ta..."

"Ngươi còn hỏi"

Diệp Bạch Y tạm thời đáp ứng, sau đó vội vàng tiếp tục động tác cầm tay

Hắn đưa hai tay từ ngực, qua nách Ôn Khách Hành, vươn qua tấm lưng gầy của Ôn Hình Viễn, từ sau lưng y, từng lớp quần áo dần dần biến mất

Nhưng mà Ôn Khách Hành phản kháng lại, chỉ biết là hắn xuất thần, che tay trước ngực, tựa hồ cảm giác được mát lạnh muốn thắt lại vạt áo, nhưng cũng không có ích lợi gì.

Kết quả là quần áo được treo trên tay y mà không bị rơi ra

Diệp Bạch Y cuối cùng cũng cởi nút áo khoác cuối cùng của Ôn Khách Hành.

Đôi mắt hắn hiện lên vẻ dục vọng, hắn nhẹ nhàng lột chiếc áo trắng mỏng ra khỏi bờ vai tròn trịa của Ôn Khácg Hành

"... a?"

Một cảm giác ẩm ướt truyền đến từ bên cổ y, Ôn Khách Hành khó chịu co người lại, nhưng y không biết hành động của mình hoàn toàn gửi đem bản thân chui vào trong vòng tay của Diệp Bạch Nghi

"hừm, thật là tiểu ngu xuẩn"

Tiếng cười khàn khàn mang theo vẻ quyến dũ của Diệp Bạch Y vang lên bên tai Ôn Khách Hành, hơi nóng phun ra từ hơi thở của hắn làm cho dái tai mềm mại của Ôn Khách Hành đỏ bừng.

Diệp Bạch Y lồng ngực phát nhiệt, hắn đè lại dục vọng muốn lật người thao tác, hắn hôn lên cái cổ trắng nõn của Ôn Khách Hành, bàn tay cũng chạm tới ngực y, không nhịn được mà nhấm nháp hai cái tiểu sữa hạt đã được tiếp xúc.

"Ừm ... lão ... lão quái ... làm gì vậy ... a?"

Ôn Khách Hành kinh ngạc mở to hai mắt, vặn eo muốn tránh thoát khỏi bàn tay đang hoành hành, nhưng lại không tránh được. Cảm giác kỳ lạ trong lồng ngực của y đến từng đợt, xen lẫn một chút đau đớn, cùng khoái cảm hơn cả mà anh chưa từng chạm vào.

Diệp Bạch Y cười một tiếng, động tác trên tay cũng không dừng lại chút nào

Hắn cẩn thận xoa tay bóp từng hạt sữa nhỏ màu đỏ nhạt hấp dẫn, lần lượt nghịch ngợm cho đến khi chúng run rẩy đứng lên, rồi đưa ngón tay vòng quanh vú nhỏ, anh vuốt ve, hết lần này đến lần khác đầy ác ý. Lấy đầu ngón tay xoa xoa đầu hạt sữa khiến cặp hạt đỏ cương cứng bị ngón tay búng qua lại.

"Đừng ... đừng búng..."

Ôn Khách Hành duỗi tay muốn đẩy thủ phạm ra, nhưng rốt cuộc cũng không lay chuyển được người kia, thay vào đó, Diệp Bạch Y tức giận bốc lên, ngón tay càng siết chặt. Đột nhiên, và sau đó anh ta nhéo đến hạt sữa đã được kéo lên.

" A! "

Hơi râm ran này cuối cùng cũng đánh thức được tửu lượng của Ôn Hình Viễn trong nửa phút.

"Diệp Bạch Y?! Ngươi đang làm gì!"

Diệp Bạch Y sắc mặt không chút thay đổi, một tay tiếp tục nhào nặn sữa sưng đỏ của Ôn Khách Hành, tay còn lại chỉ tách ra, vươn tới mép bàn, nắm lấy bình rượu, đổ vào miệng. Một ngụm lớn, anh ta quay đầu lại, chặn miệng Ôn Hình Viễn vẫn đang mở ra kinh ngạc.

"Hả? Ư... ưm"

Ôn Khách Hành theo bản năng ngả người ra sau nuốt vào rượu mà Diệp Bạch Y đã đút vào, nhưng bởi vì rượu quá nhiều, một tia suối trong vắt chảy xuống khóe miệng, đáp xuống cái trũng trong xương quai xanh, có một cái rỗng nhỏ đựng rượu trong suốt.

Diệp Bạch Y nhìn thoáng qua cảnh này, trong lòng thầm thở dài, tiểu ngu xuẩn này thật đúng là tiểu yêu nghiệt, quay đầu lại uống một ngụm rượu, đút cho Ôn Khách Hành.

"ưm... Ta không uô... "

Suy nghĩ của Ôn Dục Nhiễm lại trở nên rối rắm, y vẫn còn đang choáng váng say sưa một cái, chiếc lưỡi mềm mại trong miệng cũng bị lão quái vật bắt lấy, hắn mút mạnh mẽ từ lúc nào không hay

Đến thời điểm, không có cách nào tránh được, bị hút vào mút mát tê dại. Cuối cùng phản kháng lại, y cố gắng từ chối muốn đẩy hắn ra, nhưng bị Diệp Bạch Y hút vào xương quai xanh, và liếm lên chất rượu tích tụ ở đó từng chút một.

Ôn Khách Hành nước da trắng trẻo lạnh lẽo, chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể tạo ra ra vết bầm tím, Diệp Bạch Y mút như thế này, da đã hằn lên sắc đỏ.

Diệp Bạch Y mút dữ dội, sau đó mút ra một vết tím ở đó.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Diệp Bạch y đã mút rất nhiều, còn ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt nào đó, hắn liền phân bua mà nghĩ, có khi là mùi thơm từ cơ thể của tiểu ngu xuẩn này, nó nhất định phải tràn ra từ người y. xương sau khi được chơi với?

Ôn Khách Hành theo bản năng muốn tránh khỏi sự mút mát của Diệp Bạch Y, nhưng bởi vì bị Diệp Bạch Y nhốt trong vòng tay của hắn, không gian để y lùi lại thật sự rất hẹp, nhưng y hơi lùi về phía sau, buộc phải dựa vào đó cái cổ dài và xinh đẹp. dựa vào vai Diệp Bạch Y

Hai người đang trong tư thế đầu cúi xuống cổ, Diệp Bạch Y lập tức ngăn lại Ôn Khách Hành, y nhận ra có gì đó không ổn muốn rụt lại, thay vào đó, hắn ngửa cổ lên, ngậm lấy hầu kết nhô ra gợi cảm của y.

Tay y cuối cùng cũng buông ra đầu vú sưng đỏ bị cọ xát, thay vào đó hạ thân của Ôn Kê như vậy đứng lên bị hắn nắm lấy

Ôn Khách Hành không khỏi nhẹ nhàng rên rỉ, điều này càng khích lệ Diệp Bạch Y nỗ lực tu luyện.

"Thoải mái không?"

Diệp Bạch Y đưa tay thăm dò, một tay vén mái tóc dài mềm mại của Ôn Hình Viễn sang một bên, hắn không ngừng đưa tay hất nhẹ tiểu Ôn, không biết khi nào thì ngẩng đầu lên. , thấy y không tự chủ được mà đóng mở đôi môi đỏ mọng khẽ thở dốc, hắn không kìm được lại hôn lại lên.

"Nhìn ngươi thật giống một cái nữ nhân"

Ôn Khách Hành bị cảm giác kỳ quái này quấy rầy từ lâu, suy nghĩ ngâm trong rượu, gần như sắp bị cảm giác kịch liệt xông lên trời trong bụng dưới.

Trước mặt đột nhiên xuất hiện bạch quang, Ôn Khách Hành rên rỉ một tiếng run rẩy, đánh bại đại quân. Y đã ra tất cả mọi thứ trong tay Diệp Bạch Y.

Hắn đảo mắt của mình, sau đó cởi quần áo của mình, sau khi kéo vạt áo hạ thể khổng lồ cứng rắn nóng bỏng đột nhiên bật ra, tát như không thể chờ đợi, Ôn Khách Hành trên người của mình.

"Ngươi ..."

Ôn Khách Hànb sau khi được thả ra vẫn cảm thấy có chút choáng váng, bị hắn mê hoặc nắm lấy thứ xấu xa đang vỗ ở bên chân mình, nhưng bên tai lại nghe thấy một giọng nói trầm thấp

Diệp Bạch Y hít một hơi thật sâu trước khi hắn có thể giữ được đường chuyền tốt.
Tiểu ngu xuẩn này thực sự làm hắn mê hoặc, và hắn gần như không giữ được bình tĩnh.

"Ừm... đừng mà, ngươi đừng chạm..."

Trung y mỏng manh của Ôn Khách Hành bị vén lên, một bàn tay nóng ẩm chạm vào làn da mát lạnh của anh, khiến anh đột ngột co rút lại.

Diệp Bạch Y chế trụ sự vùng vẫy yếu ớt của Ôn Khách Hành chỉ bằng một tay, trong khi tay kia chạm về phía rãnh mông của Ôn Khách Hành ẩn dưới lớp quần áo

Hắn vẽ những vòng tròn trên làn da trắng nõn và mềm mại, sau đó nhẹ nhàng đi vào nơi hơi nhô lên, buộc Ôn Khách Hành phải vặn vẹo thắt lưng vùng vẫy muốn thoát ra trong cơn mê.

Ôn Khách Hành bị dày vò, khuôn mặt lấm tấm một tầng mây đỏ, ửng hồng ở đáy mắt càng đỏ hoe đáng thương, Diệp Bạch Y trái tim rung động khi nhìn thấy nó

Tay hắn còn dính đầy tinh dịch Ôn Khách Hành vừa mới xuất tinh, lúc này mới vội vàng dùng để bôi trơn, vừa chạm vào miệng hoa huyệt của Ôn Khách Hành, ngón tay liền chui vào.

"A !? Lão đại, lão quái vật, ngươi đang chạm nơi nào!"

Ôn Khách Hành kêu lên, nhưng trong đầu y vẫn là say rượu và khoái cảm, tự hỏi động tác của Diệp Bạch Y là có ý gì.

Diệp Bạch Y gãi nhẹ xung quanh bức tường bên trong ẩm ướt và mềm mại của Ôn Khách Hành, vừa hôn lên đôi mắt cuối cùng đã nhuốm màu dục vọng của y

Ôn Khách Hành chống đỡ thân thể mềm mại say rượu của mình, co rút vách trong theo bản năng vì bị ngoại vật xâm nhập

Y để tóc dài xõa tung một bên, đôi mắt khép hờ đầy sương mù, khuôn mặt dụ nhân đầy mây đỏ mê người, hương thơm lấm tấm mồ hôi, miệng tràn ra rên rỉ không tự chủ được, lòng Diệp Bạch Y ngứa ngáy.

Dương vật của Diệp Bạch Y sưng tấy và đau đớn, nhìn thấy bộ dạng này của Ôn Khách Hành, y cuối cùng hoàn toàn áo giáp để từ bỏ sự kiên nhẫn, anh ta vội vàng nhét bốn ngón tay vào để mở ra, sau đó đột nhiên rút tay ra, hắn hoàn toàn đem cự vật to lớn đi vào cái lỗ mềm mại của Ôn Khách Hành

Lúc bước vào, Diệp Bạch Ykhông khỏi thở ra một hơi thỏa mãn

Ôn Khách Hành tái mặt, y giờ phút này kinh ngạc đến tột cùng tỉnh

"... Đau quá ...ư... Lão quái vật, ngươi, ngươi lấy ra ngay cho ta... !"

Tên đã kéo, làm sao hắn có thể dừng lại kể cả khi y nói dừng lại? Nhìn thấy hắn rõ ràng đang chìm đắm trong dục vọng nhưng lại muốn phản kháng, Diệp Bạch Y nhất định phải ra mặt rõ ràng, trong lòng ngứa ngáy như bị cào xé.

Hắn cố ý cứng ngắc eo lên, cố ý đem dương vật màu tím đâm vào thật sâu, sau đó lăn lộn ở bên trong mềm mại của Ôn Khách Hành cho đến khi y còn không nói nổi một câu hẳn hoi.

"Ngươi! Ngươi ... Thiên, lão quái vật ngươikhông biết xấu hổ! Mau dừng lại! "

Ôn Khách Hành tức giận đến mức suýt chút nữa tỉnh hẳn rượu, nhưng hiện tại hắn tựa hồ bị vỡ nát lời nói, huống chi là giãy dụa, chỉ muốn di chuyển một chút là vô cùng khó khăn.

"hừm, tiểu ngu xuẩn , ngươi thật có tài năng ..."

Diệp Bạch Y thoải mái thở dài một hơi, rút ra toàn bộ rồi lại đâm tới triệt để đích từ trên xuống đi vào, tung tăng xoay người, phi nước đại một cách thoải mái trong cái lỗ mềm mại đó.

"ngươi, đồ khốn nạn-ah!"

Không biết Diệp Bạch Y đã chạm vào cơ chế tuyệt vời này và dùng thủ đoạn gì. Hắn thực sự đã khiến Ôn Khả Hưng phải hét lên rên rỉ, bị tiếng la hét gọi như vậy. Diệp Bạch Y gần như rơi vào bẩy.

"tìm thấy rồi "

Diệp Bạch Y bắt đầu tiến thẳng vào chỗ sâu trong hoa tâm, hắn bán dâm huyệt đó, nhất định sẽ khiến Ôn Khách Hành kêu gào, cả người mềm nhũn.

Mái tóc của Ôn Khách Hành rối tung lên, không biết từ lúc nào đã móc được vai của Diệp Bạch y, hai cánh tay trắng nõn như ngọc bị nắm giữ, lớp quần áo xanh xếp tầng treo giữa hai cánh tay đó cũng dao động lên xuống theo động tác của Diệp Bạch Y như một làn sóng trắng mỏng trong làn sóng, tản ra và run rẩy.

Y cau mày một cách nông cạn, cắn chặt môi dưới, cố gắng chống đỡ cơ thể mình, chịu đựng sự va chạm mạnh mẽ và gia tốc của Diệp Bạch Y

Còn tiếp tục nữa Ôn Khách Hành thật sự cảm thấy sắp bị ép khô

" Hừ- "

Luồng nhiệt khí phun ra bắn vào sâu trong huyệt đạo của Ôn Khách Hành, Diệp Bạch y cuối cùng cũng buông bàn tay đang ôm lấy eo thon của Ôn Khách Hành.

Y lúc này mới thất thần, một lần nữa ủy khuất chính mình

Rượu vẫn bị ép bắn liên tiếp hai lần, bị tra tấn đến mức chơi đùa, Ôn Khách Hành đau đến yếu ớt, lúc này sau khi bắn tinh liền mất đi sức lực, mềm nhũn tựa vào trong cánh tay Diệp Bạch Y, khẽ thở hổn hển.

Giờ đây, nhất là với hơi thở nhẹ nhàng sau khi cực khoái, như bùa chú đầy mê hoặc

Nhìn thấy này bộ dạng, ham muốn nguyên thủy và thuần khiết của Diệp Bạch Y thực sự có xu hướng ngẩng đầu lên một lần nữa

Trên đời này làm sao có ai hữu tình mà không biết, thanh thuần cùng dục vọng hòa vào nhau đến chết đi sống lại.

Diệp Bạch Y thầm thở dài, cúi đầu hôn lên đôi lông mày xinh đẹp của người trong tay, ôm người lên trong tư thế chôn chặt hoa huyệt, chậm rãi đi về phía phòng trong
Rất dễ cảm lạnh sau khi uống rượu, vì vậy chúng ta hãy quay trở lại phòng và làm thêm hiệp nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip