Chương 4 Kaka

"Tôi đoán được thầy sẽ tìm đến tôi."

Sau một lúc lâu, ông lão trước mặt Iger dựa vào ghế sô pha nhìn hai người, Newt chỉ vào tờ Nhật báo Tiên tri trên bàn: "Sáu con phố bị nổ tung, cũng không có ai bị chết hay bị thương. Rõ ràng là cậu có thể khống chế hắn . Phương pháp là đúng. Nếu đúng, tôi nghĩ hẳn sẽ không có vấn đề gì. "

"Thật tốt, ta nghĩ cậu Morris đã cảm thấy thoải mái hơn với lời nói của ông." Dumbledore gật đầu và nhìn Iger: "Vị này là Newt Scamander, người có hiểu biết sâu sắc về Obscurus, hắn hẳn là sẽ có thể giúp nhiều đối với tình huống của cậu."

"Thầy đừng nói thế, giáo sư Dumbledore, trên thực tế tôi cũng không phải hiểu biết rất nhiều." Newt lắc đầu: "Thứ đó quá mạnh, có thể khống chế được thì tốt hơn. Sự thật cũng đã chứng minh thứ đó không phải là thứ không thể khống chế."

Newt lớn tuổi thoạt nhìn có chút trung thực, Iger không biết ông ấy hồi trẻ có phải cũng như thế này.

Sau đó Iger cảm thấy như có thứ gì đó đang khoan xung quanh trong lồng ngực của mình, Iger cuống quýt đè ngực, vươn tay lấy từ áo choang, lôi ra một thứ lông tơ nhỏ trông giống như thú mỏ vịt.

"À, đây là Niffler (1) của chúng tôi. Con vật nhỏ này rất nghịch ngợm. Nó luôn chạy ra ngoài khi con trai tôi không chú ý." Newt nhìn Iger và cười.

Iger ánh mắt sáng ngời nhìn Niffler: "Là con vật săn tìm bảo vật trong truyền thuyết sao?"

"Đúng vậy, Niffler thích những đồ vật lấp lánh, chẳng hạn như tiền vàng, kim cương, bạc, và thậm chí cả đồng bạc." Newt rất hài lòng với phản ứng của Iger, như thể anh nhìn thấy chính mình khi còn trẻ.

"Con vật nhỏ này..." Iger nhìn chằm chằm Niffler trong tay, "Mùi vị thế nào?"

Newt nghe vậy liền ngây ngẩn cả người, ngơ ngẩn nhìn Iger, nhìn gương mặt ngây thơ của Iger làm ông có chút không biết làm sao, trong lúc nhất thời, ông già hơn trăm tuổi này bất lực một đứa trẻ, ngay sau đó dường như nhìn Dumbledore xin giúp đỡ.

Dumbledore nhìn Iger lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc chậm rãi mở miệng, Newt nhìn bộ dáng Dumbledore liền thở một hơi nhẹ nhõm.

"Trên thực tế, ta muốn nói cho cậu Iger, ngửi không ngon ..." Dumbledore trầm giọng nói.

Newt lại lần nữa như bị nghẹn lại, tim bị đả kích mạnh, kinh hoảng nhìn hai người.

Iger nhìn bộ dáng của Newt liền nở nụ cười, tay ôm Niffler đang ngửi mùi trên tay, nhìn về phai Newt: "Ông Scamander, tôi rất thích con Niffler này, có thể đem nó tặng cho tôi không?"

Newt chần chừ nhìn Iger, không xác định Iger đang nói thật hay đùa.

"Tôi bảo đảm với ông tôi tuyệt đối sẽ không ăn nó..." Eggy chép miệng.

Newt lúc này mới chậm rãi gật gật đầu, nhưng trông ông vẫn có chút không yên tâm, Iger cảm thấy trò đùa này hơi quá đáng, ông ta giống như hận không thể muốn cùng mình lập một lời thề bất khả bội...

Thật đáng sợ...

Sau khi rời khỏi nhà Scamander, hai người Iger nhìn về phía ngôi nhà Scamander đằng sau họ.

"Ông ấy là một người rất tốt bụng, phải không?" Iger quay lại nhìn cụ Dumbledore.

"Tất nhiên, những người thích sinh vật huyền bí đều có một trái tim nhân hậu." Dumbledore đồng tình với cái nhìn ​​của Iger: "Con chắn chắn sẽ có một tình bạn tốt với bảo vệ trường của ta thôi".

"Tôi hy vọng vậy!" Iger nở một nụ cười.

Một tiếng ' bang ' vang lên, bóng hình hai người lại lần nữa xuất hiện ở Hogwarts.

Mới vừa đến phòng hiệu trưởng một lúc, một con cú đen bay qua từ cửa sổ. Con cú nhìn thẳng vào Iger, cậu tò mò vươn tay chọc con cú Scotland mặt béo tròn trước mặt anh.

Con cú béo tránh sang một bên có phần miễn cưỡng, rồi cao ngạo vươn móng vuốt nhỏ ra hiệu Iger gỡ bức thư xuống.

Iger mở lá thư ra, con cú mổ nhẹ vào tay Iger, ra hiệu cho Iger cho tôi một ít bánh quy hay gì đó.

Iger nói nhỏ: "Có thể lấy cho tôi chút đồ ăn nhẹ được không?"

Một túi đậu nành nhỏ đột nhiên xuất hiện bên cạnh trên bàn.

Con cú ngậm túi đậu nành, ném cho Iger một ánh mắt, giương cánh bay đi.

"Là một lá thư của Kingsley." Iger có chút kinh ngạc nhìn Dumbledore: "Ông ấy nói ông ấy đã giúp tôi chào hỏi cô nhi viện, hơn nữa cũng giúp tôi chuyển cho cô Aisha, Kingsley thật là một người tốt!"

"Ta đoán, câu tiếp theo cậu nói nhất định là muốn ta giúp đỡ cô nhi viện của ngươi đúng không?" Ánh mắt Dumbledore sắc bén nhìn về phía Eggy.

Iger ánh mắt mơ hồ: "Thế mà nói không dùng Triết tâm trí thuật ..."

"Nói thật, Iger, những tâm tư nhỏ đó của cậu không đáng để ta dùng Triết tâm trí một lần".Dumbledore có chút chế nhạo nhìn Iger.

Iger liền xấu hổ: "Vậy sao? Như vậy là tôi yên tâm rồi."

"Tôi không có lý do gì để từ chối một yêu cầu tử tế, phải không? Không ai sẽ ghét cậu như thế này đâu, Iger." Dumbledore gật đầu khẳng định: "Biết ơn là một đức tính tốt. Học trò cũ của ta cũng đến từ cô nhi viện, nhưng hắn chỉ học được cách ích kỷ.Dưới tình huống như này mà con vẫn có thể duy trì một trái tim như vậy, thành thật mà nói, Iger, con khiến ta tự hào. Ta hy vọng rằng một ngày nào đó, Hogwarts cũng sẽ tự hào về con. "

"Cho nên ..." Iger chống cằm suy tư, "Ông định quyên góp bao nhiêu?"

Dumbledore cảm giác tim minh có chút co thắt lại, những gì vừa nói dường như tất cả đều vô ích.

"5000 Galleon, con thấy sao?" Dumbledore nhìn Iger.

"Đổi tỉ giá thành bao nhiêu?" Iger nghĩ rằng nó có vẻ rất nhiều.

"Đại khái là 25.000 bảng Anh." Dumbledore gật đầu.

Iger bĩu môi: "Làm phù thủy đúng là không có tiền..."

Dumbledore đột nhiên cảm thấy đầu gối như bị đâm sâu ...

Ta là Dumbledore, phù thủy da trắng quyền năng nhất trên thế giới, lại bị một đứa trẻ từ thế giới Muggle xem thường! Còn bị chế giễu nghèo!

Trên thực tế, vào thời điểm này, nước Anh đang trong giai đoạn phát triển nhanh chóng, nhiều trẻ em gốc Muggle được đến trường, gia đình của những đứa trẻ ấy cũng có mức thu nhập cao hơn.

1 Gallon tương đương với 5 bảng Anh. Mặc dù giá trị của Gallon trong thế giới phù thủy thực sự rất lớn, nhưng trong thế giới Muggle, 1 bảng Anh tương đương rõ ràng là không đủ ...

Tuy nhiên, 25.000 bảng Anh chắc có thể giúp cô nhi viện hoạt động ổn định trong một thời gian dài rồi?

Có lẽ mình nên mau chóng học phép thuật, sau đó đến nhà Muggle giàu có nào đó làm phép cho hắn quên đi rồi làm chủ?

"Ta cần cảnh cáo con một chút, Morris." Dumbledore nhìn Iger với vẻ mặt dần nghiêm túc: "Nếu không có sự cho phép của Bộ Pháp thuật, các cuộc tấn công gây thương tổn và mang tính xâm lược vào Muggles là bất hợp pháp, ta không hy vọng một pháp sư xuất chúng tương lai bị giam ở Azkaban trước khi nhập học đâu."

Iger liền suy sụp thở dài, không nhịn lại lần nữa cảm khái: "Quả nhiên làm phù thủy thật không có tiền đồ, tôi đến đây là do cố giữ cái mạng nhỏ này, không phải do tôi bằng lòng tới."

"Ta rất vui vì con đã hiểu rõ tình huống hiện tại." Dumbledore gật đầu: "Đương nhiên, là một phù thủy mà nói, muốn ở thế giới Muggle phát tài cũng là một chuyện rất đơn giản, nhưng Gringot vì sự cân bằng không bị phá hỏng, đã đặc biệt đặt ra một số giới hạn trao đổi. Nếu con thực sự thiếu tiền, ta cũng cho phép con kiếm một ít học phí bằng cách thích hợp trong thế giới Muggle. "

Dumbledore ánh mắt thâm thúy, đôi mắt xanh như du hành xuyên thời gian: "Ta nghĩ rằng con sẽ mở ra một cuộc sống hoàn toàn khác. Con có cảm thấy hứng thú không?"

"Thật sự tôi rất nhớ Aisha... Đương nhiên, thuận tiện còn có thể đi đón bà Hull." Iger khẽ thở dài: "Giá nhà ở thế giới phù thủy thế sao?

"Ta không biết giá nhà là bao nhiêu. Ta đã sống ở Hogwarts gần như cả đời." Dumbledore gật đầu, rồi suy nghĩ một lúc: "Nếu con đang nói về Aisha Smith, ta nhớ không nhầm thì cô ấy phải là Thủ Lĩnh Nữ Sinh của Gryffindor, bắt đầu học lớp bảy năm nay và sẽ tốt nghiệp vào năm sau. "

"Thật sao?" Iger kinh ngạc nhìn Dumbledore.

"Ta nghĩ chắc cô ấy đã nhận ra sự khác thường ở con từ lâu rồi, nếu không ta không nghĩ một cô gái mười tám tuổi lại có thể có hứng thú với một cậu bé tám tuổi... xét về mọi mặt." Dumbledore nở một nụ cười, thích thú nhìn Iger.

Iger liền ngượng đỏ bừng mặt, xấu hổ cười.

"Trong ba năm qua khi chính thức nhập học, con nên thành thật mà học ở Hogwarts. Nếu Obscurus trong con bùng phát, ta nghĩ cho đến nay người duy nhất có thể ngăn cản là ta. Lâu đài rất lớn, con có thể chọn một học viện mà con thích để sống, con thấy sao? "Dumbledore nhìn Iger mỉm cười:" Và ta vẫn cần phải nhắc nhở con rằng khu Rừng Cấm rất nguy hiểm, nếu con định vào thám hiểm để kiếm tiền, thì tốt nhất hãy để Hagrid hãy đi cạnh con. "

"Cảm ơn Giáo sư!" Iger đứng lên, hơi cúi đầu chào cụ Dumbledore: "Ông đã giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi nên báo đáp ông thế nào đây?

Dumbledore nghe vậy liền cứng người, ông nhìn Iger với vẻ quan tâm, nói đầy ẩn ý: "Mặc dù trong nháy mắt có rất nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu ta, nhưng ta cảm thấy đối với con mà nói, Iger... chỉ cần con không gây rắc rối thì đã là sự báo đáp tốt nhất với ta rồi."

Iger cảm giác sắc mặt của mình xám đi, ít nhất là từ văn phòng của Dumbledore đi ra.

Cái gì mà không gây rắc rối chính là báo đáp? Mình phiền phức đến thế sao?

Đưa tay cầm Niffler ra từ trong lồng ngực, Iger có chút hối hận vì vừa nãy đã không thả anh chàng nhỏ bé này vào văn phòng của Dumbledore.

Lang thang không mục đích quanh khuôn viên, những bức chân dung ở tứ phía nhìn Iger tò mò, Iger cũng tò mò nhìn những bức chân dung, giữa họ không có sự giao tiếp nhưng lại hài hòa đến không ngờ.

Môt tiếng 'bang' nhỏ vang lên, một thân hình gầy yếu xuất hiện trước mặt Iger, nó có đôi tai to như cánh dơi , khiêm tốn cúi đầu chào Iger: "Chào buổi chiều, ngài Iger Morris, Kaka có thể giúp gì cho ngài? "

"À, tôi vẫn đang nghĩ xem ông lão râu bạc ấy sẽ cử ai giúp tôi đi giải quyết chỗ ăn và chỗ ở, nếu có cậu giúp đỡ thì sẽ tốt hơn rất nhiều." Iger mỉm cười gật đầu và nhìn Kaka tò mò.

"Đây là vinh hạnh của Kaka." Kaka cúi đầu rồi nhìn Iger.

Iger nhìn chiếc áo cũ nát, bẩn thỉu của Kaka và lắc đầu: "Trước hết, tôi yêu cầu cậu đi tắm đi, sau đó giặt sạch chiếc áo của cậu một chút."

Kaka nhìn Iger đầy xúc động: "Ngài thật tốt với Kaka, Kaka thật sự rất cảm động."

"Đừng nói quá lên như vậy, chỉ là cho cậu đi tắm rửa mà thôi ..." Iger liền bị gia tinh trước mặt làm cho có chút buồn nôn, vội vàng vẫy tay: "Mau chóng đi đi, có phép thuật chắc 2-3 phút là đủ rồi nhỉ?"

Kaka gật đầu, bóng dáng dần biến mất tại chỗ.

Iger đi bộ trong lâu đài, cảm thấy chân hơi mỏi. Bên trong lâu đài Hogwarts rất phức tạp. Với khả năng định hướng của Iger, người đến đông tây nam bắc còn không phân biệt nổi, nếu không phải Kaka kịp thời xuất hiện, Iger cảm giác mình có thể đã đói chết ở lâu đài.

"Bây giờ dẫn tôi đi đến phòng bếp đi." Iger nhìn Kaka, cười vui vẻ.

Hôm nay một trong những ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè ở Hogwarts, nhà bếp Hogwarts đặc biệt náo nhiệt.

"Thịt bò cắt lát, thịt dê cắt lát!" Iger vẫy vẫy đũa thần chỉ huy: "Rau diếp cũng không tệ, khoai tây cắt lát, rửa rau xà lách nhanh đi, không có ai làm đậu phụ sao?"

Một gia tinh nhảy nhót giơ tay nhỏ lên, Iger hài lòng gật gật đầu: "Thật tốt, vậy là cậu đi, làm một ít đậu phụ mang đến!"

"Ngài Morris, xin hỏi nước cốt còn cần thêm gì nữa không?" Một chú yêu tinh nhỏ trên tay cầm một cái nồi, trong nồi là nước lẩu làm từ ớt đỏ và ớt vừng.

Iger vươn ngón tay ra chấm một chút cho vào miệng, hài lòng gật đầu:

"Thực phẩm tươi, được làm rất tốt, đáng tiếc ở nước Anh có khá ít gia vị, tương vừng có làm ra được không?"

"Có, có ạ!" Lại là một bàn tay nhỏ giơ lên.

Iger chỉ tay: "Vậy cậu! Làm một ít mang tới!"

"Vâng thưa ngài Morris!" Gia tinh nhảy nhót xoay người rời đi.

"Gọi tôi là Iger!" Iger lắc đũa phép nhìn đống nguyên liệu trước mặt: "Hành lá, gừng, chà là đỏ... tốt, hoàn hảo".

"Ngài Iger, làm nhiều thế này ngài có thể ăn hết sao, Giáo sư Sprout (2) nói rằng lãng phí đồ ăn là hành vi không tốt ..." Kaka nhút nhát sợ sệt đứng phía sau Iger, đôi tai to như dơi cụp xuống.

"Làm nhiều một chút, chúng ta không thể cùng nhau ăn sao?" Iger ngẩn người: "Rõ ràng là các cậu cũng làm đồ ăn, các cậu không ăn sao?"

Căn bếp đang náo nhiệt bỗng lập tức yên tĩnh, một đám yêu tinh nhìn Iger đầy hoài nghi.

"Chúng ta không thể ngồi cùng bàn với ngài Iger đáng kính." Kaka bối rối nói, khiêm tốn cúi đầu chào Iger thật sâu, chóp mũi của cậu ta gần như chạm đất.

Iger nhìn đám yêu tinh đang co rúm lại mặt không biểu cảm: "Tôi ra lệnh cho mọi người, ngồi vào bàn, ăn cơm!"

Nhìn một đám yêu tinh đang ngồi trên bàn nơp nớp lo sợ, Iger lắc đầu bất lực.

Hàng ngàn năm nô dịch đã khiến những sinh vật cổ xưa, tốt bụng và mạnh mẽ này quên mất tôn nghiêm của mình, thậm chí đến dũng khí để ngồi cùng bàn với các phù thủy cũng không còn.

Iger không thật sự tán thành hành động giải phóng yêu tinh của Hermione , nhưng nếu bắt cậu nhìn một đám sinh vật nhỏ tử tế phải nơm nớp lo sợ sống dưới bóng của các phù thủy, Iger tự hỏi mình, đến cậu cũng không thể làm được.

Một người không thể thay đổi toàn bộ, Iger cảm thấy điều duy nhất anh có thể làm là khiến những gia tinh này cảm nhận được lòng tốt của anh.

Kaka run rẩy nhìn nồi dầu nóng đỏ, mùi thơm thoang thoảng từ trong nồi bay đến khiến Kaka thèm nhỏ dãi, nhưng nghĩ đến Iger bên cạnh, Kaka lại cảm thấy hết sức sợ hãi.

"Mùi có thơm không?" Iger cười, đến gần Kaka hỏi.

" Đồ ăn ngài Iger làm, nhất định là mỹ vị." Kaka run rẩy nói.

"Đáng tiếc ở nơi này không có đũa, nếu không tôi cảm thấy dùng chiếc đũa so dùng dao nĩa tốt hơn nhiều." Iger thở dài.

"Có có!" Kaka vội vàng nói, vội vàng lấy ra một đống đũa.

Đôi mắt của Iger sáng lên, cười lớn: "Tôi sẽ dạy cho các cậu cách sử dụng nó!"

(1) Niffler: Loài vật nhỏ bé, đầy lông với chiếc mũi dài này có bộ dạng là sự kết hợp của chuột chũi và thú mỏ vịt. Vốn không thể kiềm chế trước bất cứ vật gì lấp lánh, sinh vật này sẽ nhanh chóng ăn cắp hoặc cướp lấy các đồ vật sáng bóng mà lọt vào tầm mắt của nó. Loài Niffler cất giữ những món đồ trong bụng của chúng. Dù là một loài vật hiền lành và đáng yêu nhưng Niffler có thể gây ra hàng loạt rắc rối trong quá trình săn tìm những vật sáng lấp lánh.

(2) Pomona Sprout: Là giáo sư môn Thảo dược học và là chủ nhiệm nhà Hufflepuff của Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts.

Nếu các bạn yêu thích "Quả trứng độc của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen- 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip