Quân sư khó làm - C54

Khi Lưu Bị Gia Cát Lượng trở lại Thành Đô, mọi việc đã được Pháp Chính xử lý êm xuôi, cứ như chưa hề có cuộc binh biến xảy ra.

Hai người đều không khỏi bất ngờ, không nghĩ Pháp Chính lại ứng biến nhanh nhẹn quyết đoán như vậy. Nhưng trên hết là, hắn không hề bao che Hứa Tĩnh-ân sư của mình, mà dứt khoát đứng về phía Lưu Bị.

Lưu Bị dĩ nhiên rất vui mừng, muốn ban thưởng hậu hĩnh cho Pháp Chính, lại nhân dịp có Trương Phi ở đây, anh em lâu ngày chưa nhậu, liền mở tiệc mừng công.

Hắn đích thân đem rượu xuống mời Pháp Chính, khen ngợi hết lời, sau đó hào phóng hỏi: "Hiếu Trực muốn được thưởng gì?"

Pháp Chính trước sau vẫn giữ bộ dạng khiêm tốn, ngẩng đầu lên nhìn hắn, lại nhìn thoáng qua Gia Cát Lượng đang ngồi đối diện, chắp tay cười đáp: "Được đại vương khen ngợi đã là vinh dự của Chính rồi, không mong cầu gì hơn. Hơn nữa triều đình của đại vương hiện tại... hình như không còn chức vị nào thích hợp hơn cho thần nữa."

Hắn cố tình nhấn mạnh hai chữ 'đại vương'. Ám chỉ Lưu Bị vẫn đang làm vương gia, chưa phải là hoàng đế, muốn phong chức cao hơn cho quần thần cũng không được. Nghĩa là muốn hắn xưng đế!

Lưu Bị hiểu ẩn ý trong đó, chân mày hơi nâng lên một chút, rồi làm bộ không hiểu, chỉ cười haha vỗ vai Pháp Chính: "Được rồi, tạm thời thưởng ngươi một ngàn lượng vàng, trăm xấp lụa quý, còn việc chức tước bàn sau vậy."

Pháp Chính cung kính tạ ân, chưa kịp nói gì thêm, Trương Phi đã xách ba bình rượu tới, một đưa Lưu Bị, một đưa hắn, giọng sang sảng: "Nào nào để lão Trương ta mời hai người một ly!" 

Pháp Chính cầm bình rượu to tướng lên nheo mắt nhìn Trương Phi: "Đây là một ly?"

Trương Phi khẳng định chắc nịch: "Một ly!"

Đám quan văn lắc đầu cười khổ: Quả nhiên Trương tam gia tửu lượng như thần, uống xong một ly này không biết còn đứng vững không...

Lưu Bị nhanh chóng giật lấy bình rượu trong tay Pháp Chính: "Sức khỏe của Hiếu Trực vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, không nên uống nhiều, để ta."

Nói xong ngửa cổ tu ừng ực. Pháp Chính vội vàng giành lại: "Không sao, cứ để Chính."

Liền kề môi ngay chỗ Lưu Bị vừa uống, một hơi nốc cạn phần còn lại, quẹt miệng hô: "Rượu ngon!"

Trương Phi khoái chí đưa hắn thêm bình nữa: "Đây đây, rượu còn nhiều, không cần giành nhau."

Pháp Chính xanh mặt nhìn Lưu Bị ra tín hiệu cầu cứu. Mọi người xung quanh cười vang.

Chỉ có Gia Cát Lượng vẫn im lặng nhìn Pháp Chính, ánh mắt có chút đăm chiêu...

...

Hứa Tĩnh quyết không nhận tội mưu phản, chỉ nói muốn lật đổ thế lực của Gia Cát Lượng. Lý Nghiêm thì nói bản thân ngu muội trở thành con cờ trong tay lão ấy, nay đã thông suốt, thề chết trung thành với Lưu Bị.

Dù sao kế hoạch bất thành, Lưu Bị cũng không thể diệt trừ sạch sẽ phe cựu thần, nên tiếp tục dùng chính sách khoan dung mà đối đãi. Hứa Tĩnh bị cắt chức, cho cáo lão về quê. Lý Nghiêm bị giáng ba cấp, phạt đóng cửa sám hối. Bè đảng phe cánh đều bị truy cứu trách nhiệm. Dù không ai bị chém nhưng cũng tổn thương nguyên khí, không còn khả năng đối đầu với Gia Cát Lượng nữa.

Trừ được chướng ngại này, y nhẹ nhõm không ít. Nhưng chỉ là về mặt tinh thần, còn thực tế lại phát sinh thêm nhiều việc hơn.

Phải chỉnh đốn lại đội ngũ quan lại, bổ sung thêm nhân sự, còn phải giám sát xây dựng cung điện.

Mà cung điện mới cách đó cũng nửa ngày đường, Lưu Bị dĩ nhiên không để y vất vả, đích thân tới đó giám sát, hai ba ngày sẽ về một lần.

Mỗi lần về đều đè y ra chịch tơi tả.

Rõ ràng là đã lớn tuổi rồi, còn bận rộn cả ngày, vậy mà vẫn còn nhiều sức lực như vậy...

Gia Cát Lượng nghĩ tới chuyện đó liền đỏ mặt, vội quơ quạt mấy cái như để xua đi suy nghĩ vẩn vơ.

Đột nhiên trong bụng nhộn nhạo. Y liền sờ xuống, cảm nhận rõ ràng có một nhóc con đang cựa quậy bên trong.

Con đạp?!

A, đúng rồi, đứa nhỏ này tính ra cũng đã hơn 6 tháng, chỉ tại bụng chưa to mấy nên thỉnh thoảng y lại quên mất. So với Vĩnh nhi thì đứa này lớn chậm hơn. Lẽ nào là do y không hấp thụ đủ tinh dịch?

Nghĩ tới đây cả vành tai y cũng nóng lên, vội bưng chén trà uống mấy ngụm.

Chuyện này thật sự làm y phải đắn đo. Không lẽ mỗi lần mang thai đều phải bám dính lấy hắn cầu hoan? Hắn công vụ ngày càng bận rộn, làm sao có thể làm liên tục. Mà cho dù làm được, cũng phải nghĩ cho sức khỏe của hắn, lớn tuổi rồi chơi nhiều không tốt...

Tuy rất muốn sinh thêm vài đứa cho hắn, nhưng mà đành vậy, xong đứa này nữa thì phải dùng biện pháp kia để tránh thai thôi...

"Sao vậy, đau bụng à?" Giọng Lưu Bị thình lình vang lên.

Gia Cát Lượng đang suy tư xoa bụng mình, nghe vậy giật mình ngẩng đầu, liền thấy gương mặt hắn lù lù xuất hiện, đang lo lắng nhìn y.

"Không phải, con đạp..." Y mỉm cười.

Lưu Bị mở to mắt, lập tức hí hửng áp tai vào bụng y nghe ngóng.

Gia Cát Lượng theo bản năng né ra, cảnh giác nhìn xung quanh.

Cũng may đang giờ nghỉ trưa, quan viên đã kéo nhau đi ăn hết, đại sảnh không còn ai.

"Chủ công, sao về sớm vậy?" Vừa hỏi vừa nhẹ nhàng đẩy hắn ra. Theo lịch thì chiều mai hắn mới về mà?

Lưu Bị không nghe đứa nhỏ trong bụng y có động tĩnh gì, tặc lưỡi tiếc nuối, nhìn y cười cười: "À, nay xong việc sớm, sợ Khổng Minh đói nên chạy ngay về đây..."

Hắn không nói lý do thật sự, định sẽ cho y chút bất ngờ.

Y ngẩn ra: "Hả? Lượng tự biết đi ăn mà?"

Hắn nheo mắt: "Phải không? Miệng dưới đã ăn gì chưa?"

...

Thủy Ngư Đình nằm phía sau trung viện, hồ rộng nước trong cá chép tung tăng bơi lội, xung quanh hồ vài tán ngô đồng che bóng mát, bên bờ hồ một gốc liễu rũ cành lá đung đưa, cạnh bên một tiểu đình nho nhỏ là nơi để ngắm cảnh thưởng trà.

Trưa nay đại vương vừa về tới liền cùng quân sư ra đây ăn trưa, sẵn bàn bạc một số việc cơ mật, nên lệnh cho quân lính đứng canh không cho ai vào.

Lúc này hai người đang thư thả cho cá ăn.

Đúng hơn là chỉ có quân sư cho ăn. Tay y cầm bịch hạt, gò má hơi ửng đỏ, hô hấp hơi loạn. Đại vương đứng phía sau dựa sát vào y, một tay thò vào vạt áo y sờ soạng, tay kia mò mẫn trong đũng quần y...

"Chủ công... không được... lỡ như có người tới..." Y lo lắng ngăn tay hắn.

Lưu Bị cười khẽ: "Vậy nên quân sư cứ tiếp tục giả vờ cho cá ăn đi..."

Gia Cát Lượng nhăn mũi: "Nhưng... cá ăn no lắm rồi..."

"Cá dưới nước no, cá trên bờ vẫn đói... ngươi xem, đói phồng cả mang lên đây này..." Lưu Bị mặt dày vừa nói vừa cọ cây gậy thịt cương cứng của mình vào mông y, tay mạnh dạn tuột quần y xuống.

Y muốn phản đối cũng đã muộn, cặp mông căng mọng phơi bày trong không khí, dương vật nhỏ hơi cương, hột le sưng phồng lên vì nứng, hoa huyệt đỏ ửng ướt át vì bị ngón tay hắn chọc ghẹo nãy giờ cũng vừa vặn ngay tầm dương vật hắn.

Nhưng Lưu Bị không vội vàng cắm vào. Hắn chỉ dùng quy đầu cọ vào hột le y, đồng thời lấy trong tay áo ra thứ gì đó, đưa đến trước mặt Gia Cát Lượng: "Có lễ vật này muốn tặng ngươi."

Một khối ngọc thạch màu trắng sữa, có hình dạng dương vật...

Ngọc thế?! 

Tuy chưa từng sử dụng nhưng đã nghe nói tới, dĩ nhiên đoán được đây là thứ đồ chơi tình dục.

Y vừa kinh ngạc vừa ngại ngùng: "Ngươi... sao lại... dùng thứ này?"

Lưu Bị thổi hơi nóng bên tai y: "Nhìn kỹ đi, mô phỏng hình dạng cặc của ta đó. Lúc ta vắng nhà, ngươi nhớ ta quá thì có thể dùng tạm..."

Y lập tức chối: "Ai mà thèm!" Nhưng vẫn len lén nhìn thử.

Quả thật rất giống, hình dạng kích thước tương tự, vừa thô vừa dài hơi cong lên, quy đầu to ụ, thân còn nổi gân...

Tuy hắn thường nói muốn mọc thêm một con cặc nữa để đụ cả hai lỗ của y, nhưng dĩ nhiên y nghĩ hắn nói đùa, vì ai mà có cả hai cây dương vật được, trong mơ y cũng chưa tưởng tượng ra cảnh đó, nhưng không ngờ hắn còn có chiêu này? Thật sự là quá hư hỏng!

Nhưng mà... không biết cảm giác bị chơi cả hai lỗ cùng lúc sẽ như thế nào... Nghĩ tới đây mặt y đỏ bừng lên, vô thức lắc đầu.

Lưu Bị âm thầm quan sát vẻ mặt y, liền đoán được mấy phần y đang nghĩ gì, trong bụng hắn cũng vô cùng nhộn nhạo, gấp gáp muốn thử.

Mấy ngày trước hắn tình cờ tìm thấy một chỗ chuyên làm ngọc thế khá đẹp, chủ tiệm rất hiểu ý khách, còn rất kín miệng, nên hắn đặt làm riêng một cái đặc biệt theo đúng kích thước hình dạng của mình. Ngoài chuyện để cho Khổng Minh xài đỡ, còn vì muốn thử cảm giác đụ y cả hai lỗ cùng lúc!

Hắn liếm môi, tay mò tới cúc huyệt của y, chậm rãi ấn vào: "Không thèm thật sao? Để ta kiểm tra xem..."

Gia Cát Lượng giật mình, ưỡn ẹo muốn tránh. Lưu Bị bóp mông y kéo lại, hai ngón tay to dài tiếp tục tìm tới điểm nứng mà gảy. Bên trong y vốn đã ẩm ướt trơn trượt, giờ lại bị chọc trúng chỗ sướng, nước dâm nhịn không được tuôn ra dính đầy tay hắn.

"A... ha... đừng mà... mau rút ra... không được sờ chỗ đó... a..." Y rối rắm giãy giụa, vừa lo sợ bị chịch giữa ban ngày ban mặt ở trống trải dễ bị nhìn thấy, nhưng sâu trong lòng lại khấp khởi chờ mong cảm giác mới mẻ sắp tới, vừa phải cố gắng áp chế ham muốn này xuống...

Bản thân y luôn sợ mình bị dục vọng khống chế, sẽ trở nên nghiện ngập giao phối, đầu óc chỉ nghĩ tới những cảnh quan hệ tính dục, luôn tìm cách để được thỏa mãn nhu cầu, sẽ bám riết lấy Lưu Bị cầu xin hắn làm tình... Nếu như vậy, y sợ hắn sẽ chán mình...

Còn Lưu Bị thì ngược lại, hắn thấy y vẫn còn nghiêm túc quá, đoan trang chính trực quá, nên luôn tìm cách dụ dỗ để y phóng túng hơn nữa, dâm đãng hơn nữa... Mà trong thâm tâm hắn lại có chút tự ti, có phải vì mình già rồi, không đủ sức thỏa mãn y, nên y mới ít ham muốn mình? Mấy ngày không gặp, y cũng không thèm vồ vập gì, lần nào cũng là mình chủ động đè y ra. Hay là y chán mình rồi?

Lưu Bị càng nghĩ càng bực, hắn quyết tâm phải làm Khổng Minh mê cặc mình, mỗi ngày không đụ sẽ nhớ mình chịu không nổi, tới khi gặp sẽ gấp gáp banh chân vạch lồn ra xin mình cắm cặc vào!

Tay hắn càng thêm ra sức, cứ nhắm ngay điểm nứng của y mà chọc tới tấp. Hai ngón tay thô ráp cứ liên tục móc lên trên chạm tới chỗ nhạy cảm nhất bên trong hậu huyệt của y, mà không chịu động chạm lỗ trước nữa? Y không dám mở miệng kêu hắn chơi lồn mình, chỉ cắn môi chịu đựng, kích thích lỗ sau dâng lên mỗi lúc một nhiều, lỗ trước lại thêm trống trải thèm được vật gì đó cắm vào...

Lúc này Lưu Bị đột ngột dừng lại rút tay ra. Bỗng nhiên bị vắng vẻ, y hơi ngẩn ngơ, theo thói quen vểnh mông lên chờ đợi.

Lưu Bị đánh đít y một cái: "Chịu cho đụ rồi sao?"

Y xấu hổ liếc một vòng xung quanh,  binh sĩ đứng ngoài cổng khá xa, lại quay lưng về phía này nên chắc không thấy gì đâu nhỉ, chỉ cần mình đừng la lớn là được... Y tự trấn an mình xong, cặp mông căng tròn nhỏng cao lên chút nữa cọ cọ vào cây gậy cương cứng của hắn, miệng vẫn không thừa nhận: "Không cho đó... chủ công định hiếp Lượng nữa chứ gì?"

Lại là cái kiểu miệng trên nói một đằng miệng dưới làm một nẻo này, Lưu Bị đúng là đang muốn hiếp y, lập tức không khách sáo đem trái cà tím to ụ của mình cắm thẳng vào bông cúc nhỏ xinh.

"Ứmmm...." Lỗ hậu phải căng ra hết cỡ để nuốt dương vật, gậy thịt to nóng cạy mở từng lớp mị thịt nhạy cảm bên trong y, chuẩn xác tìm tới điểm sướng của y, liên tục đâm vào. Khoái cảm lập tức dâng lên ào ạt, y mím môi không dám rên lớn, nhưng cổ họng vẫn phát ra từng âm thanh 'ưm...a...' khe khẽ, giống như bị bịt miệng hiếp dâm.

Bờ hồ vắng vẻ, không gian giữa trưa khá im ắng, chỉ có tiếng gió thổi xào xạc, làm tiếng sột soạt của quần áo, âm thanh nhạy cảm của da thịt va chạm trở nên quá rõ ràng, làm y càng thêm xấu hổ, ban ngày ban mặt  lại ngang nhiên cùng chủ công làm chuyện khó nói này, mà còn ở nơi trống trải dễ bị nhìn thấy... Nhưng mà cảm giác này quá kích thích, bị hắn chơi rất sướng, y cũng không thật sự muốn ngừng...

Đang mơ màng nghĩ ngợi, đột nhiên hột le bị một vật cứng cứng lành lạnh chạm vào. Y lập tức mở mắt nhìn xuống. Lưu Bị vừa đụ đít y, vừa vạch lồn y ra, tay kia đem ngọc thế từ từ đút vào!

Gia Cát Lượng chưa từng thật sự bị chơi cả hai lỗ, hoảng hốt giữ lấy tay hắn, vẻ mặt bối rối không biết làm sao.

Lưu Bị nhẹ nhàng trấn an: "Đừng lo, cũng giống như lúc bị ta đụ bằng tay thôi, ngươi sẽ thích..."

Nhưng ngọc thế to hơn ngón tay rất nhiều, cảm giác lành lạnh cưng cứng nhưng chế tác rất tinh xảo, từ hình dạng quy đầu, độ cong của thân cặc cho tới từng đường gân nổi lên... đều giống hệt của Lưu Bị. Ngay cả độ dài cũng tương tự, khi đâm lút cán sẽ chịch tới tử cung y!

Để y đánh giá đủ rồi, hắn bắt đầu chuyển động. Phía trước ra sức chịch sâu vào âm đạo, phía sau tận lực đâm điểm gồ gần tuyến tiền liệt của y.

Hai con cặc to dài hung hăng xâm phạm hai huyệt động mềm mại, chỉ cách nhau một vách ngăn mỏng manh, thô lỗ khai phá cưỡng hiếp lỗ nhỏ chật hẹp của y. Lồn nhỏ bị ngọc thế chịch đến mềm nhũn, miệng tử cung bên trong bị quy đầu cứng rắn đâm đến choáng váng. Lỗ đít bị con cặc nóng rẫy của hắn đụ cho khóc thút thít, nước dâm chảy ồ ạt không khác gì cái lồn thứ hai, vách thịt kịch liệt co rút bú liếm dương vật.

Gia Cát Lượng cắn chặt môi liên tục lắc đầu, cả người run rẩy vì sướng. Tuy trước đó đã từng bị hắn dùng tay chơi kiểu này rồi, nhưng hiện tại mới thật sự là hưởng thụ cảm giác bị song long, bị đụ cả hai lỗ cùng lúc.

Khoái cảm quá dữ dội làm y muốn kêu rên thật lớn, thuận theo cảm giác của mình mà thoải mái rên rỉ, nhưng nơi này quá mạo hiểm, sợ lính gác nghe tiếng kêu sẽ chạy tới xem chuyện gì... nên tự bịt miệng mình kìm nén tiếng rên.

Ngược lại Lưu Bị không thèm kiêng nể gì, còn ra sức đụ như điên, cặc không ngừng giã vào dâm huyệt, ngọc thế cũng không chịu thua kém đâm tới tấp vào miệng tử cung.

"Ứmm... chủ công... chậm chút... ứm... chết Lượng... ứm... á..."

"Làm sao chậm được, cả hai lỗ lồn ngươi đều đang bú cặc ta đây này."

Kích thích dồn dập từ cả hai vị trí nhạy cảm cùng lúc, hai con cặc một trước một sau điên cuồng đụ vào điểm cực khoái của y.

Gia Cát Lượng cong người chịu thêm mấy chục phát nữa liền đến cực hạn, nghiêng đầu cắn mạnh vào vai Lưu Bị, hạ thân y run rẩy, lỗ lồn lỗ đít đều co rút siết chặt dương vật, nước dâm bên trong ào ạt phun ra.

Lưu Bị bị y siết chặt suýt chút nữa xuất tinh, phải vội vàng rút ra, đánh đít y trừng phạt: "Hồ ly, muốn làm ta bắn sớm hả, không dễ vậy đâu, ta còn chưa chơi đã!"

Nói xong hắn rút ngọc thế trong âm đạo y ra, nhanh chóng thay bằng cặc thật của mình, hung hăng đụ lồn y.

Còn ngọc thế? Dĩ nhiên là đút vào cúc huyệt đang mấp máy chưa kịp khép lại của y rồi.

Hai con cặc đổi vị trí cho nhau, tiếp tục công cuộc hãm hiếp hai lỗ nhỏ!

Gia Cát Lượng đang lâng lâng trong cao trào, lúc này mới nhận ra hắn đang làm gì, nhưng cũng chỉ có thể ưm a mấy tiếng, thân thể mềm nhũn dựa hẳn vào ngực Lưu Bị, vô lực đưa lồn chịu đụ...

...

Đã hết giờ nghỉ trưa, quan viên lục tục kéo nhau trở lại đại sảnh làm việc. Nhưng ngạc nhiên không thấy quân sư đâu.

Hỏi lính gác mới biết, đại vương vừa về tới, đã kêu quân sư ra Thủy Ngư Đình, nghe nói bàn chuyện quân cơ, không cho ai tới gần...

Thủy Ngư Đình lúc này, hai người họ đang đứng bên bờ hồ, bàn 'quân cơ' cực kỳ ăn ý.

Quân sư hai tay vịnh lan can, vạt áo mở rộng phơi ra một phần ngực trắng nõn, gò má y đỏ bừng, đầu hơi cúi, mông hơi đưa ra phía sau.

Đại vương hai tay bóp vú quân sư, hạ thân cử động nhịp nhàng, cúi đầu hôn cổ y, mút mát cần cổ trắng ngần, không quên để lại vài dấu ấn.

Quần của quân sư đã bị tuột xuống, để lộ phần đùi trắng nõn, cặp mông hồng hào núng nính đang bị háng chủ công dập vào bành bạch. Giữa hai chân y, hoa huyệt múp míp đỏ au đang bị cây gậy thịt tím sậm hung tợn đâm vào rút ra.

Quân sư thường ngày nghiêm trang đứng đắn, mà bây giờ đang làm tình với chủ công giữa thanh thiên bạch nhật?

Hơn nữa nhìn kỹ mới thấy, lỗ sau của y đang cắm một cây ngọc thế! Mỗi khi đại vương đụ lồn, cặc giả cũng theo động tác va chạm mà chịch vào lỗ đít y.

Cả hai lỗ đều đang ngậm cặc? Quá mức dâm đãng đĩ đượi, làm sao còn giống dáng vẻ quân sư thần tiên thoát tục cao lãnh không nhiễm bụi trần trong mắt quần thần nữa?

Rất may cho y, không ai nhìn thấy cảnh tượng này.

Mà quân sư bây giờ cũng không ý thức được bộ dạng hiện tại của mình vi phạm lễ giáo đến mức nào, bởi y đang bận đắm đuối trong tình dục.

Gia Cát Lượng hai mắt mơ màng, gương mặt đỏ ửng say mê, khóe miệng hé mở, tiếng rên rỉ nhỏ vụn theo đó tràn ra, thân thể bất giác đong đưa theo nhịp cử động của người phía sau.

Lần đầu tiên bị chơi song long, khoái cảm dữ dội ập tới khiến y không kịp ứng phó, đầu óc rơi vào trạng thái thất thần, chỉ còn cơn sướng lan tràn khắp cơ thể xúi giục y mặc kệ xung quanh mà tập trung vào tận hưởng khoái lạc vô bờ bến khi cả hai lỗ của mình đều trong trạng thái bị dương vật cắm vào.

Cúc huyệt vừa trải qua trận chịch tàn bạo không thương tiếc, giờ được ngọc thế mát lạnh chèn vào an ủi, mỗi khi địt lồn, háng hắn cũng sẽ dập vào làm ngọc thế cạ tới cạ lui ngay điểm sướng gần tuyến tiền liệt của y...

Lỗ lồn lúc nãy đã bị ngọc thế hiếp tơi tả, nhưng so ra mới thấy, sung sướng lúc nãy không thể nào sánh được với cảm giác được cặc thật đụ tàn bạo bây giờ.

Dương vật hắn nóng rẫy, thân cặc nổi rõ từng đường gân mạnh mẽ đầy sức sống, mà bởi vì hàng thật nên phản ứng với lồn y rất mãnh liệt, càng được lồn mút mát cọ sát sẽ càng phình to ra, khiến âm đạo y hoàn toàn bị căng đầy, lỗ lồn y cảm nhận được rõ ràng từng mạch đập trên thân cặc hắn. Động tác đâm cũng linh hoạt lúc sâu lúc cạn, thỉnh thoảng cọ nhè nhẹ vào điểm sướng như trêu chọc, rồi mới chịch mạnh vào cho được y thỏa mãn...

Cảm giác này mới đúng là giao hợp chân chính, cái lỗ này sinh ra đúng là để bị cặc đụ, là trời ban cho y để y được hưởng thụ trọn vẹn hoan lạc của cá nước giao hòa...

Y mơ màng nghĩ, cũng không nhận ra bản thân mình lại dâm hơn một chút. Thịt lồn vô thức liếm láp từng đường gân nổi lên, tử cung cũng chảy nước miếng đầm đìa thèm khát mùi cặc, tiếc là đang mang bầu nên không thể mở ra cho hắn xông vào, chỉ đành căng phồng lên đón nhận từng cú nện phầm phập của quy đầu vào miệng tử cung...

Lưu Bị đụ được lồn y bú sướng đến tê dại cả da đầu, nghiến răng đẩy nhanh động tác giao hợp, cặc nện vào lồn càng thêm kịch liệt.

"Hồ ly, bị đụ cả hai lỗ có sướng hơn bình thường không?" Hắn vừa nắc lồn y vừa hỏi dò.

"Ưm... có... sướng..." Y ngượng chín mặt nhưng cũng thành thật gật đầu, trả lời trong hơi thở ngắc quãng.

"Cặc ai làm ngươi sướng?"

"Là... cặc... của... chủ công... a..."

"Cặc ta đụ ngươi thế nào?"

"Cặc chủ công... đụ... cả hai lỗ... của Lượng... á..."

"Lỗ nào sướng hơn?"

"..."

"Không nói, ta đánh đít!"

"Á.. đừng đánh... hức... lỗ trước... sướng hơn..."

"Lỗ trước gọi là cái gì? Nói không rõ ràng ta đánh tiếp!"

"Ứmm... là lỗ lồn... sướng hơn... được cặc chủ công đụ lồn... sướng lắm.. hơn ngọc thế... rất nhiều...." Gia Cát Lượng rốt cuộc cũng chịu thành thật khai báo, mặt mũi đã đỏ bừng.

"Ngoan lắm, thưởng cho quân sư!" Lưu Bị nghe được đáp án mình muốn, cặc càng thêm hưng phấn, tốc độ dập lồn càng thêm dữ dội.

"Áaa... ứm... ứmm..." Y vô thức quên mất phải kiềm chế, bất giác rên lớn một tiếng, liền vội vàng lấy tay bịt miệng. May mà khoảng cách vẫn đủ xa nên không bị lính gác nghe thấy, mà chỉ lọt hết vào tai Lưu Bị.

Âm thanh gợi cảm cùng sự đáp ứng cả thể xác lẫn tinh thần mà y mang lại khiến hắn càng thêm phấn khích, trực tiếp ôm y nhấc bổng lên thành tư thế xi tiểu, banh đùi y ra để chỗ giao hợp của hai người hoàn toàn khoe ra trước mắt bàn dân thiên hạ!

Đáng tiếc không có ai ở đây để nhìn cảnh đụ địt của hai người, không ai nhìn thấy cái lồn dâm đang phơi ra lồ lộ của y, thấy rõ hột le căng phồng lên vì nứng, hai môi lồn sưng múp dính đầy nước dâm bóng loáng, không ai kề sát mặt nhìn chằm chằm vào vị trí giao hợp để thấy y đang bị đụ lồn dữ dội, bị con cặc to dài từ dưới chịch thẳng tới tử cung, không ai thấy nước dâm từ lồn y văng ra tung tóe...

Khổng Minh buộc phải thừa nhận, bị hắn chơi kiểu này làm y hưng phấn cực độ. Hoàn cảnh này, tư thế này khiến y lo sợ mà lại kích thích muốn điên.

Lo là biết đâu bất ngờ binh sĩ sẽ xông vào cấp báo, y sẽ không thể nào che giấu kịp... mà sâu trong lòng y lại luôn tồn tại mâu thuẫn, vừa sợ hãi bị người khác phát hiện, vừa phấn khích kỳ lạ khi tưởng tượng có ai đó nhìn thấy mình đang giao hợp với chủ công, nhìn thấy vị trí bí mật nhất của mình đang bị hắn chiếm đoạt xâm phạm không thương tiếc...

Mà chuyện khiến y hưng phấn hơn bình thường nữa là, cả hai lỗ đều bị hắn đụ!

Trước sau đều là dương vật của hắn, đang chịch cả hai lỗ của y.

Chỉ cách nhau một lớp vách thịt mỏng manh, hai cây dương vật to sụ hãm hiếp hai lỗ nhỏ bé, cặc thật của hắn đang đụ lồn trong lúc cúc huyệt bị ngọc thế nhồi cho căng tràn, áp lực từ bên kia khiến khiến cho âm đạo bị chèn ép nhiều hơn, thịt lồn nhạy cảm hơn, mọi chuyển động của con cặc trong lỗ lồn càng thêm rõ ràng hơn.

Cảm giác hứng tình càng thêm mãnh liệt, ham muốn được hứng tinh tràn đầy trong tâm trí, khiến mọi giác quan của y đều tập trung hết vào nơi bị đụ, vừa tận hưởng cơn sướng lồn dồn dập liên tục ập vào, vừa tham lam đòi hỏi muốn hút ra tinh trùng...

Âm đạo càng co bóp, dương vật càng hăng hái, giao hợp càng thô bạo, nước dâm càng ào ạt, động tác cắm rút càng thêm thông thuận.

Dưới hồ cá bơi trong nước, trên bờ cá chơi đục nước! Lồn y bị hắn đụ đến tạo thành trắng xóa, dính đầy hai bên mép lồn, lỗ nhỏ đáng thương bị cặc bự hung tợn áp bức hãm hiếp đến mất khống chế, chỉ có vô lực chảy nước càng nhiều mở toang ra hứng chịu từng đợt xâm phạm càng lúc càng kịch liệt...

Lưu Bị rốt cuộc đến cực hạn, hung hăng đụ sâu vào lồn y, tinh trùng bắn ra xối xả. Do đã tích tụ mấy ngày, tinh dịch vừa nóng vừa đặc, cứ thế phóng thẳng vào miệng tử cung y, lắp đầy âm đạo y.

Gia Cát Lượng sướng đến trợn mắt, hạ thân run rẩy, lỗ lồn co rút kịch liệt, một dòng nước nóng hổi mạnh mẽ tràn ra ập vào đầu cặc Lưu Bị.

Y đái luôn rồi! Y sướng đến mức đái bằng lồn nữa rồi!

Hắn đắc chí vô cùng, nhưng không vội rút cặc ra, vẫn để cây gậy thịt to ụ lắp kín lỗ âm đạo y.

Chỗ tiểu bị chặn, không giải phóng được lượng nước ứ đọng bên trong, y đỏ mặt liếc hắn, phía dưới giãy giụa muốn thoát ra. Nhưng Lưu Bị cố tình trêu chọc, cứ bám theo để cặc dính chặt trong lồn y.

Y hết cách đành nhỏ giọng năn nỉ: "Ưm... chủ công... rút ra đi mà..."

Chất giọng khàn khàn sau khi trải qua tình dục quá độ cùng dáng vẻ như làm nũng này của y luôn làm Lưu Bị chết mê chết mệt. Hắn muốn nghe nhiều thêm nữa, cố tình dây dưa: "Hửm, quân sư làm sao?"

Y mím môi nhìn hắn, vẻ mặt 'đã biết còn hỏi'?

Hắn nhướng mày cười gian: "Không nói ta không biết đâu..."

Lại còn sờ xuống hột le của y gảy gảy. Cảm giác bí bách thúc giục, nước bên trong óc ách muốn tuôn ra, mặt y đỏ lựng, đành nhả ra mấy chữ: "Lượng... tiểu mất rồi..."

Lưu Bị giả bộ ngạc nhiên kêu lên: "A, quân sư đái dầm sao?"

Gia Cát Lượng vội bịt miệng hắn, lo lắng nhìn về phía cổng.

Thấy lính gác không có động tĩnh gì, mới thở phào nhẹ nhõm, tức giận quay đầu cắn vào vai hắn! Thủ phạm làm người ta phải đái dầm còn dám chọc người ta!

"Á đau...." Lưu Bị giật mình, phía dưới hơi rời ra một chút.

Gia Cát Lượng nhân cơ hội đẩy hông lên, thành công thoát khỏi dương vật của hắn.

Nước tiểu đầy ắp cuối cùng cũng được giải phóng, thẳng tắp phun rào rào xuống mặt hồ.

Cảm giác thỏa mãn khoan khoái dễ chịu vô cùng, y thở ra một hơi nhẹ nhõm, chợt nhớ ra mình đang đái ở đâu, trong lòng thấy hơi xấu hổ, đành âm thầm xin lỗi mấy con cá...

Đúng lúc này ngoài cổng có tiếng xôn xao, giọng Trương Phi ồm ồm: "Tránh ra, lão Trương ta muốn gặp đại ca!"

Sau đó là giọng Triệu Vân: "Trương tướng quân, chắc chủ công đang bận, từ từ đã..."

...

*Tác giả: chiến này lòi lòn Lượng =)) tác giả chưa biết nên để Trương Phi Triệu Vân phát hiện hay không, bà con góp ý giùm với 🤔

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip