Xuân triều nóng bỏng
Yết hầu Quảng Linh Lin khẽ trượt, ánh mắt dời xuống bên dưới.
Nửa người dưới của nàng ngâm ở trong nước, tầng nước mỏng manh đã không giấu được hạ thân thần bí của nàng. Hai chân khép chặt, giống như không muốn để cho cô nhìn thấy bí mật sau cùng của bản thân.
Bất quá, cái trình độ này, đối với cô mà nói không có tác dụng một chút nào. Hai tay Quảng Linh Linh trượt xuống, nắm chặt đầu gối của nàng, tách ra dễ dàng. Hai chân bị mở ra, vùng đất bí ẩn liếc mắt một cái là rõ mồn một. Quảng Linh Linh nhìn kĩ khu vực bí ẩn nhất trên người nữ nhân, đóa hoa này và ngực của nàng giống nhau, lớn lên thật đẹp, hoa hộ nhô lên như bánh màn thầu, trắng noãn đầy đặn.
Bị cô dùng lực lớn như vậy kéo mở hai chân, hoa môi hơi tách ra, để lộ nhụy hoa đỏ bừng ở giữa. Một chân Mỹ Linh bị chân cô chặn trên tảng đá, một chân khác bị cô dùng sức nâng lên, cái tư thế này làm cho hoa nhi của nàng hoàn toàn lộ ra, căn bản là không có cách che chắn.
Nàng muốn hét lên, thế nhưng bị điểm á huyệt, căn bản kêu không ra tiếng. Hai tay bị trói phía sau lưng áp lên tảng đá, bị ép rất đau. Nhưng tất cả những thứ này, đều không ngăn nổi cảm giác kích thích khi Quảng Linh Linh nhìn vùng đất bí ẩn giữa hai chân nàng.
Cô ta muốn làm gì? Thành hôn đã ba năm, cô đột nhiên nảy sinh ham muốn đối với nàng? Nhưng trước đây cô ta không như vậy, lúc sinh hoạt vợ chồng chỉ biết lấy một lượng lớn cao hương bôi vào giữa hai chân nàng, sau đó ngang ngược xâm nhập.
Đại khái cô cảm thấy sinh hoạt vợ chồng với nàng không phải là chuyện thú vị gì, luôn luôn cắm cắm rút rút, khép lại hai chân của nàng, ở giữa hai chân nàng cắm vào rút ra vài cái là tiết ra ngay. Chưa bao giờ cô có dáng vẻ như bây giờ...Hoa nhi xấu hổ bị cô nhìn chăm chú, không tự chủ lại co rút một trận, ngượng ngùng xiết chặt rồi mấp máy.Nhìn thấy cảnh này, đôi mắt Quảng Linh Linh càng sâu.
Cô nở nụ cười, đưa tay gảy hoa môi mềm mại của nàng:"Thật là mẫn cảm, muốn được ta thương yêu sao?"
Phi! Trong lòng Trần Mỹ Linh tức giận, biến về biên thành của ngươi đi, ai muốn ngươi thương yêu?
Đáng tiếc nàng không nói ra được, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Quảng Linh Linh lôi kéo đùa bỡn, càn quấy ở khu vực bí ẩn giữa hai chân nàng.
Quảng Linh Linh tìm tòi một lát, tìm ra hoa châu ẩn sau hoa gian, dùng sức nhấn một cái. Mỹ Linh run run, bụng dưới tê dại một trận, cảm giác xa lạ kích thích nàng, cánh hoa có thủy dịch từ từ tràn ra.
"Như vậy đã ướt rồi sao?" Chạm phải vệt nước kia,
Quảng Linh Linh cười càn rỡ. Tướng mạo tuấn lãng, thường ngày đoan túc cực kì, chính vì thế, cô cười như vậy càng làm cho lòng người run rẫy
Trái tim Mỹ Linh khẽ run lên. Lập tức nàng thầm chửi chính mình. Nàng vậy mà lại động tâm với tên khốn kiếp này ư? Nàng bị mù rồi sao? Cái tên này ngoại trừ cái mã bên ngoài, còn có chỗ nào tốt đâu?
Quảng Linh Linh thấy dáng vẻ kia của nàng, lại càng rung động. Mỹ nhân không chỉ ngực lớn, còn nhạy cảm như vậy, đụng vào liên chảy nước, thật là cực phẩm. Hình dáng, tướng mạo của nàng có vài phần quen thuộc, khiến cô nhớ tới phu nhân của mình.
Cũng lớn như nhau, sao lại khác biệt nhiều như vậy? Phu nhân cô khi ở trên giường cực kì cứng nhắc, đêm tân hôn nằm uỵch xuống giường, đờ ra giống như một con cá chết, hoa huy*t lại nhỏ hẹp, không tương xứng với kích cỡ của cô chút nào, làm sao cũng không vào được. Cô không thể làm gì hơn là dùng hương cao bôi trơn, mới phá thân nàng.
Về sau sinh hoạt vợ chồng, cũng dựa vào cao hương mới có thể hành sự, chỉ là nang dang hai chân lớn một chút, vật kia của cô lại lớn, muốn rút ra cũng không rút được, đến cuối cùng chỉ có thể khép hai chân của nàng lại nhanh chóng tiết ra. Nhưng mà, thân thể ngọc ngà, làn da trắng tuyết của phu nhân cực kì giống mỹ nhân này. Chỉ là cô không có hứng thú đối với tượng gỗ, chỉ sờ một hai cái rồi thôi.
A, hoa huy*t của mỹ nhân này cũng nhỏ hẹp, chặt chẽ khép kín, nhưng lại cực mẫn cảm, nước chảy không ngừng. Cùng là hoa huy*t nhỏ hẹp, nhưng mẫn cảm và không mẫn cảm lại hoàn toàn khác nhau. Như phu nhân của cô làm thật chán. Mẫn cảm như mỹ nhân này, khiến người ta hận không thể vùi vào liên tục đẩy rồi lại đẩy, xem có phải là "cái miệng nhỏ" hút không ngừng hay không.
Cô đâu có biết, phu nhân không ướt được, hoàn toàn là bởi vì cô không kiên nhẫn ôn tồn. Lúc vừa kết hôn, hai người chỉ gặp nhau được hai lần, đối mặt với một thanh niên hoàn toàn xa lạ, làm sao có thể tự nhiên thoải mái?
Cô chỉ dạo đầu lung tung mấy cái, đã muốn cắm vào, đương nhiên không tốt đẹp rồi. Mà bây giờ bất kể nói thế nào, mỗi lần Mỹ Linh đối mặt với phu quân, dù không thoải mái, cũng không tỏ ra chống đối nhiều.
Quan trọng nhất là, lúc này Quảng Linh Linh đã cực kì động tình, đùa bỡn với bầu ngực mật đào của nàng, lại còn tìm kiếm những điểm mẫn cảm. Hoan ái là chuyện của hai người, việc Quảng Linh Linh ứng phó hay là động tình thật, đương nhiên có ảnh hưởng nhiều đến phản ứng của Mỹ Linh.
Ban đầu Trần Mỹ Linh cũng cho rằng, bản thân cũng không có hứng thú với tình thú, lúc trước đối mặt với Quảng Linh Linh chỉ hi vọng cô ta mau mau xong việc, đỡ phải làm nàng đau. Hai người đều là ứng phó, chuyện hành phòng đương nhiên không vui.
Mà lúc này, Quảng Linh Linh thật giống như tìm ra món đồ chơi thú vị, đối với hoa châu kia hết nắm lại nhào nặn, chơi đùa không ngừng. Mỹ Linh chỉ thấy từng trận từng trận sảng khoái tập kích, không tự chủ được hé miệng, không tiếng động mà rên rỉ.
Quảng Linh Linh ấn đến ngày càng dùng sức, hết vân vê rồi lại xoa nắn, khiến nàng thật giống như cả người bị giật điện, đầu tiên là bụng dưới tê dại, hoa huy*t co thắt, sau đó hai chân căng thẳng, cả người đều ưỡn lên.
"Thoải mái sao?" Giọng nói của Quảng Linh Linh khàn khàn, nhìn chằm chằm nàng, phản ứng của nàng kích động càng khiến cô muốn chà đạp nàng hơn. Mỹ nhân này thật là cực phẩm, chỉ chơi đùa một chút, đã sắp đạt cao triều.
Quảng Linh Linh biết nàng sắp tới rồi, bấm hoa châu, dùng sức lay mạnh lên. Mỹ Linh đã không còn biết trong đầu nàng nghĩ cái gì nữa, linh hồn thật giống như bay lên giữa không trung, cả người co giật không ngừng, khoái cảm từng trận mãnh liệt mà tới.
Nàng bỗng nhiên hé miệng, không tiếng động mà "A" lên một tiếng, một làn sóng thủy dịch dồi dào từ trong huyệt gột rửa đi ra. Huyệt nhi của nàng hé mở sâu hút, khép lại chặt chẽ, Quảng Linh Linh vừa rồi đã nhìn thấy, nhưng không có lập tức tiến vào. Lúc này thủy dịch vọt một cái, hoa huy*t mở ra, cô liền nhân cơ hội cho ngón tay dài của mình vào trong.
Cắm vào hai ngón tay, dựa vào thủy dịch bôi trơn, xông thẳng đến cùng. Ngón tay thon dài, đầu ngón tay có vết chai, cọ vào huyệt thịt non mềm của nàng, dùng sức tiến vào. Mà huyệt thịt của nàng, lập tức đem ngón tay cô kẹp chặt, mút chặt không buông.
"Thật là cái miệng nhỏ ham ăn!" Quảng Linh Linh cắn răng, dùng sức mà cắm vào. Lần đầu tiên Mỹ Linh biết cảm giác cao trào là gì, lúc này nàng vẫn còn đang chìm đắm trong cơn khoái cảm chưa rút đi, lại bị cô đẩy vào trong hành lang mẫn cảm, khiến nó nhất thời thít chặt lại.
Quảng Linh Linh không để lỡ thời cơ, đè hai chân nàng lại, ngón tay ra vào.Thủy dịch giữa hai chân nàng chảy ra ngày càng nhiều, mỗi lần cô rút ra cắm vào, phát ra tiếng nước "chậc chậc", dâm đãng vô cùng.
Nàng hé miệng, duỗi dài cổ, giãy dụa như con cá rời khỏi nước, nhưng thế này cũng không thể cứu vớt vận mệnh nàng. Ngón tay Quảng Linh Linh đẩy vào trong càng lúc càng nhanh, thậm chí còn dùng ngón cái, một lần nữa đè lại hoa châu của nàng.
Lần này, Trần Mỹ Linh không nhịn được nữa.Lần thứ hai cao triều đến vừa vội vừa nhanh, "phụt" một tiếng, lượng lớn thủy dịch phun ra ngoài, bắn lên cao cao, tung tóe ở bụng của cô. Quảng Linh Linh lấy làm kinh hãi.
Lần cao triều vừa rồi là do cô kích thích chỗ mẫn cảm của nàng, nhưng lần này... mỹ nhân lại tự nhiên phun trào?Xem bộ dạng "thoi thóp" sau cao triều của Mỹ Linh, đôi mắt Quảng Linh Linh nhìn nàng càng đầy ý vị, cô rút ngón tay ra, bỏ vào trong miệng liếm mút.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip