chap 6
Chap 6
Flashback.
Enjoy sau khi tỉnh dậy, thấy người phụ nữ tóc đỏ tối hôm qua gặp nằm ngay bên cạnh, với tư thế ám muội này, cô đã nhận ra mọi thứ, rằng mình bị vào tròng. Đáy lòng bất giác tội lỗi vô cùng, Enjoy tắm rửa rồi nhanh chóng chạy về nhà ở Bangkok Mahanakhon, trước khi rời khỏi biệt phủ gặp quản gia Mike và biết rằng cô đã bị Teeratee bắt tại trận, Enjoy sợ hãi vô cùng.
Enjoy bước vào căn nhà số 1008 như tên lửa, cửa không hề khóa, thấy căn phòng khách cực kỳ lộn xộn, ly nước, bình hoa, đồ trang trí, sách, đã bị vứt xuống hết, những mảnh thủy tinh của bình hoa rơi lã chã ở góc phòng, và ở phía góc phòng bên kia, Teeratee ngồi co gối, mặt úp xuống.
Enjoy chạy đến ôm lấy Teeratee, nước mắt rơi đau đớn.
- Teeratee, tôi xin lỗi.
Teeratee bất động, Enjoy nâng mặt cô ấy lên, hai khóe mắt đã đỏ au , sưng tấy lên, mái tóc nâu bị vo rối, bộ dạng của Teeratee làm cô khóc nhiều hơn, trái tim như bị xé ra trăm mảnh.
- Teeratee, tôi xin lỗi, hãy tha thứ cho tôi.
- Tránh ra – Teeratee thều thào.
- Teeratee…
Teeratee đẩy Enjoy rồi đứng dậy, Enjoy kéo lại ôm chặt, cô vùng vẫy bằng mọi sức lực, hét lên như muốn phá vỡ không gian.
- TRÁNH XA TÔI RA ĐỒ GHÊ TỞM.
- TEERATEE – Enjoy cũng hét lên, hai tay quặp lại quanh người Teeratee không buông, sức lực ngày càng không thể giữ nổi, mồ hôi nhễ nhại làm cho tay trơn hơn, cô sắp không kéo được Teeratee nữa rồi.
- TRÁNH RAAA
Teeratee thoát khỏi được vòng tay Enjoy, rồi mất thăng bằng ngã ngửa trên mặt sàn, Enjoy nhân cơ hội nằm úp xuống, đè lên người Teeratee, nhất quyết không buông.
Teeratee quá mệt mỏi, cả đêm qua cô không thể ngủ được, cô chỉ có thể ngồi ở góc phòng như vậy, hình ảnh tàn khốc đó xâm chiếm đầu óc cô hoàn toàn, cho đến khi Enjoy đè hẳn người cô ấy vào cô, cô không thể chống cự được nữa, cô đành nằm im, mắt nhìn lên trần nhà một cách vô cảm.
- Teeratee, tôi bị dụ uống, tôi không kiểm soát được, tôi xin lỗi.
- Cút đi.
- Teeratee….
- Cút.
- …… - Enjoy khóc to hơn, cô dúi đầu vào vai Teeratee lắc đầu liên tục, cô không thể chấp nhận sự cự tuyệt này được.
- Chia tay đi.
- Teeratee, chị nói gì vậy?
- Chia tay.
- Không, tôi không thể chia tay chị.
- Nếu cô không biến ra khỏi đây, tôi sẽ đi – Teeratee nhân lúc Enjoy đang không tỏa lực, lại mạnh bạo đấy Enjoy ra, đứng dậy bước đi.
- Không, Teeratee – Enjoy nắm lấy tay Teeratee kéo lại.
- Một là tôi đi, hai là cô cút ra khỏi đây – Teeratee chỉ tay về phía cửa, không khoan nhường, đuổi thẳng cổ Enjoy.
- Được rồi, tôi sẽ đi – Enjoy bỏ cuộc với năng lượng như vũ bão của Teeratee, cô đau đớn rời khỏi.
End flashback.
----
“Diễn viên Phrapai bị kiệt sức vì lịch trình dày đặc, ngất đi ngay giữa buổi chụp photoshoot với tạp chí GQ”
Pai mở mắt, trước mặt hiện lên khung cảnh màu trắng toát, mùi hương sát trùng xộc ngay vào mũi, trong hình ảnh cuối cùng còn sót lại ở trí nhớ, cô đang chụp hình cho tạp chí, rồi ánh sáng cứ chớp liên tục vào cô, làm cô choáng váng đầu óc, cô đã ngất lịm đi.
Pai đưa mắt sang bên phải, vị bác sĩ đang đứng ở ngay cạnh giường, tập trung điều chỉnh cái bình nước muối trên cái cột bên cạnh.
Là Enjoy, người cô đã gặp một lần.
- Enjoy?
Enjoy quay sang, nhận thấy bệnh nhân VIP của bệnh viện đã tỉnh.
- Chị bị kiệt sức, thiếu dinh dưỡng trầm trọng, chỉ cần truyền thêm 1 bình đạm là có thể xuất viện được rồi, nhưng nhớ về nhà ăn uống đầy đủ, đúng bữa.
- …..
- Còn câu hỏi gì không, tôi sẽ rời khỏi để chị nghỉ ngơi.
- Cô đã chấm dứt hoàn toàn với June chưa vậy?
- Như thế nào mới gọi là chấm dứt hoàn toàn, tôi phải bán căn nhà đó cho June hả? – Enjoy mỉa mai.
- Tôi thấy thương hại cô, rõ ràng June đã hết tình cảm với cô và yêu tôi rồi, sao cô còn ngoan cố ở cạnh cô ấy làm gì vậy? – Pai dù đang mệt nhưng vẫn phải rõ ràng giới hạn cho người kia hiểu, vì cô vẫn tức chuyện June dửng dưng việc cắt liên lạc với Enjoy. June ngày nào cũng gặp Pai vì hai người đang cùng đóng một bộ phim, trừ hôm nay vì Pai có lịch chụp họa báo xen kẽ, cô đã ngỏ ý bảo June về nhà cô ở, nhưng June lưỡng lự chưa qua, cô bảo June đổi mật khẩu nhà,June cũng chưa làm, biện hộ rằng ngại nhớ mật khẩu mới, rồi chắc như đinh đóng cột với cô rằng Enjoy sẽ không qua làm phiền nữa, xe thì cũng trả Enjoy rồi.
- Phrapai, chị mới quen June được bao nhiêu tháng, chị nghĩ June đang coi chị là nhất hả?
- …….
- Trước khi quen chị, June đã qua lại với rất nhiều người, tình một đêm cũng có, tình một tháng cũng có, 3 tháng cũng có, đếm còn hơn cả bàn tay nữa, coi như chị là người lâu nhất trong danh sách này đi, để tôi xem chị và June với nhau được bao lâu.
- …..
- Tôi lo cho June từ lúc cô ấy đi học đại học đến giờ, nhà June ở là tôi mua, xe June đi là tôi mua, quần áo, giày dép, tất cả mọi thứ, tiền học diễn xuất của June cũng là tiền của tôi, vai chính đầu tiên của June cũng là do tôi đi xin.
- …..
- June là tình đầu của tôi, là tất cả của tôi, người thân duy nhất của tôi là ba tôi, nhưng ông đang đổ bệnh không biết còn sống được bao lâu nữa, nếu ông ra đi, thì tôi chỉ còn đúng June.
- ……
- Nên nếu chị bắt tôi phải cắt đứt với June, thì chị giết tôi đi còn hơn. June như người thân của tôi, không bao giờ có chuyện tôi rời khỏi cô ấy, nếu chị muốn thì hãy kéo June ra khỏi tôi, cứ việc.
- …..
- Khi xuất viện rồi thì hãy xem cái này đi – Enjoy đặt vào tay Pai một cái usb, rồi lạnh lùng rời khỏi.
----
Pai uể oải về nhà trong màn đêm tĩnh lặng sau khi truyền xong thêm một bình đạm, buổi chụp bị hoãn lại, rời sang ngày mai, June đã gọi điện cho cô liên tục nhưng cô không hề muốn nghe máy. Qua lời nói của Enjoy, Pai mới biết nhiều hơn về quá khứ của June, yêu nhau cũng đã hơn nửa năm rồi, nhưng June chưa bao giờ chủ động kể với Pai những điều này, mà cũng phải, tại cô ít khi hỏi.
Pai về nhà cùng quản lý Prap, vì đã quá muộn và ngày mai phải dậy sớm đi chụp nên quản lý Prap đã ngủ tại nhà cô luôn, Pai rất nhớ June, muốn gặp cô ấy ngay lập tức, nhưng vì thời gian hạn hẹp, cô lại phải chịu đựng xíu, xong xuôi việc rồi đi gặp June vậy.
Pai mở usb mà Enjoy đưa lên, lúc ở bệnh viện cô cực kỳ tò mò nội dung của nó, vì cô có linh cảm không tốt cho lắm.
Đây là một video, cảnh quay là nhà June, và Enjoy với June đang làm tình với nhau, ngày quay là một tháng trước.
Đây chính xác không phải là cảnh bị cưỡng hiếp, vì hai nhân vật trong video, biểu lộ rõ ràng là tự nguyện.
----
Flashback.
Enjoy sau nguyên một tuần từ ngày đau khổ đó, gọi điện cho Teeratee không được, nhắn tin không trả lời, về căn nhà 1008 thì không bao giờ gặp được Teeratee. Thời điểm này Teeratee rục rịch quay bộ phim đầu tay của cô ấy, mọi thông tin cực kỳ bảo mật, Enjoy không thể biết được Teeratee đang làm việc ở đâu. Mia là trợ lý của Teeratee, cũng có tâm ý ghét cô, nên cũng cắt hết liên lạc với cô luôn.
Enjoy cũng đã đi tìm Tiffany để hỏi cho ra lẽ mọi chuyện, nhưng Tiffany đã về Mỹ và không thể liên lạc được.
Cô cũng không thể tìm ra Teeratee…
Nhưng Enjoy vẫn luôn kiên trì gọi, rồi đến một ngày, vào một buổi đêm, Teeratee đã thực sự nghe máy..
Trong điện thoại, Enjoy nghe thấy tiếng rên rỉ, tiếng hôn, tiếng cắn, tiếng nhóp nhép, và tiếng gọi của một cô gái lạ, cô ấy hét tên June.
Teeratee, rõ ràng là đang trả thù cô.
End flashback.
---
Enjoy ngồi tại quán cơm của ông bà Varokorn, phía trước là sông Ping thuộc tỉnh Khon Kaen, cô đưa mắt lơ đãng nhìn làn nước trôi, trời hôm nay đẹp quá, nhưng đẹp đến mấy cũng không thể làm tâm hồn cô vui hơn chút nào.
- Con ăn hết chưa, ăn thêm không? – bà Varokorn lại gần hỏi, trong quán vừa rồi khá đông, giờ mới vắng đi một chút.
- Không, con ăn đủ rồi.
- Mẹ biết chuyện Teeratee yêu cô diễn viên Pai gì đó rồi, nhưng Joy, con đừng buồn nữa, trong lòng mẹ, chỉ chấp nhận con là con dâu thôi.
- Nếu mẹ nói vậy, Teeratee sẽ giận đó.
- Mẹ không quan tâm, nó chỉ chăm chăm gọi điện cho mẹ thôi chứ có thấy mặt nó bao giờ đâu.
Enjoy trầm ngâm, cô biết lý do June ít khi về thăm ông bà Varokorn, vì cứ mỗi lần về, họ lại cố thuyết phục June tha thứ cho cô, cô ấy không thích, nên cứ lì lợm ở Bangkok vậy đó.
Thư giãn ở Khon Kaen cả một ngày, rồi Enjoy trở về thủ đô, ngày hôm sau gặp Orm ở văn phòng bệnh viện, Orm hôm nay có gì đó vui hoặc buồn, nhã hứng rủ cô uống rượu, mang hẳn chai Whisky vào phòng.
- Mang rượu vào bệnh viện, em sẽ bị phạt đó Orm – Enjoy ngạc nhiên.
- Không sao đâu, em giấu kỹ lắm, với cả chốt cửa rồi – Orm cười ẩn ý.
- Nhưng chị không uống đâu nha.
- Sao thế, uống với em một chút thôi – Orm phụng phịu, cố thuyết phục.
- Không.
- Đi mà.
- Không là không.
- Em biết chị cai rượu từ hôm chia tay June, nhưng mà cũng lâu quá rồi, có nhất thiết phải như vậy không? – Orm nhăn trán, chủ động rót rượu vào ly, rồi tự uống. Enjoy thở dài, lần duy nhất cô động vào rượu chính là cái hôm ở cùng June, cái hôm June trả xe cho cô.
- ……..
- Cũng không có ngủ với ai nữa, chị định thủ thân như thế đến bao giờ, chờ June hả?
- …….
- June đúng lần này nghiêm túc thật, gần 1 năm trôi qua rồi, em nghĩ chị nên bỏ cuộc đi.
- ….. – Enjoy vẫn khoanh tay không động đậy, mặt nhìn vô tâm, thả hồn tự do vào khoảng không trước mặt.
Orm dí mặt sát lại gần Enjoy, phả ra hơi thở đầy mùi cồn, làm Enjoy nhăn mặt.
- Nếu chị còn ngoan cố, chị sẽ chết vì trầm cảm đấy, hay ngủ với em đi, muốn thử không?
Enjoy toan đứng dậy, bị Orm giữ lại.
- Sao nào, chị có muốn xả stress, thì cũng nên tìm người tin cậy chứ, quanh chị còn ai gần gũi khác ngoài em.
- …….
Orm hôn chóc một cái vào môi Enjoy, rồi đẩy Enjoy nằm xuống chiếc ghế dài, cởi bỏ chiếc áo ngoài của cô ấy, để lộ chiếc bra màu đen, Enjoy Thidarut, thực sự rất đẹp.
Orm thả những nụ hôn nhẹ vào cổ Enjoy, chuẩn bị lướt xuống sâu hơn, thì nghe thấy tiếng thở không đều của cô gái nằm dưới, tiếng sụt sịt của cạnh mũi.
Enjoy Thidarut đang khóc….
- Enjoy Thidarut, có nhất thiết phải yếu đuối như vậy không, em còn chưa động mạnh gì vào chị nhé.
- ….. – Enjoy vẫn khóc không ngừng,nước mắt rơi ướt hết mặt, nhưng tuyệt nhiên không gây một tiếng động lớn nào.
- Nhớ June lắm đúng không?
- ……. – cô gái ở dưới gật đầu.
- June sáng nào cũng vẫn làm đồ ăn sáng gọi người giao đến cho chị mà, cô ấy vẫn quan tâm chị, mọi thứ chưa tệ hại lắm đâu.
- ……. – Enjoy khóc nhiều hơn, Orm bối rối, cô cảm giác cứ mỗi lần nhắc đến tên June, nước mắt của Enjoy sẽ tràn ra gấp đôi, cô không có tình cảm gì đặc biệt với Enjoy hết, chỉ là muốn thử lòng cô ấy xem như thế nào. Orm đã từng thấy June vật vã đau khổ khi vừa chia tay, cô ban đầu nghĩ Enjoy đã làm một việc không thể chấp nhận được, sau đó làm việc chung với Enjoy, thấy mức độ nghiêm túc của cô ấy về lỗi lầm của mình, và ngay tại thời điểm này, Orm nhận ra, Enjoy Thidarut đáng để được tha thứ.
Nhưng những hành động sau đó của June, thì làm sao có thể tha thứ được đây…
- June đối xử tệ với chị như thế mà chị vẫn bỏ qua được hả?
- ……
- Ngủ với người khác, hẹn hò tùm lum, rồi đến khi chán còn gọi chị đến lợi dụng tình dục nữa, chị chấp nhận làm búp bê tình dục cho chị ấy đấy hả, rồi còn đem cả tài sản đi dâng hiến cho người ta nữa chứ.
- ……. – biết rằng Enjoy sẽ càng khóc nhiều hơn, nhưng Orm mặc kệ, cô cần phải nói để cho con người mù quáng này tỉnh ngộ ra.
- Nếu chị có ngã bệnh, có khổ sở, June cũng sẽ không đến đâu.
- ………
- Lỗi của chị là do có người hại, còn lỗi của June, là do cô ấy cố tình làm, không ai có thể chấp nhận một người chơi đùa với tình cảm người khác như vậy.
- Orm….. chị không thể ngừng yêu June được.
- …….
- Chị đã cố quên, nhưng không được.
- …..
- Chị rất yêu cô ấy – nước mắt Enjoy lại rơi nhiều hơn, trái tim như bị thiêu đốt ra thành tro tàn.
------
Orm mặc lại đồ cho Enjoy, rồi rời đi cùng một câu xin lỗi, Enjoy không nói gì, vẫn trầm mặc nằm trên ghế, rồi ngủ thiếp đi, Orm nói đúng, cô sắp chết vì trầm cảm rồi.
Đến bữa tối, Enjoy về biệt thự của Pruethong, ngồi ăn cùng toàn thể gia đình, một chiếc bàn rất to, gồm 12 người ăn, là những người con và người cháu của chủ tịch Pruethong. Chủ tịch Pruethong sống một cuộc đời xa hoa lộng lẫy, tiền bạc đắp đầy người, nhưng đến cuối đời lại cô đơn, vì 2 người vợ của ông đã lần lượt ra đi, còn những người con, tình cảm thì ít, tham sân si thì nhiều.
Hiện tại chủ tịch Pruethong nằm liệt giường trên phòng bệnh cao cấp nhất của COPY A, đôi chân yếu đuối của ông đã không thể cử động được nữa, ông được chăm sóc kỹ lưỡng bởi bác sĩ gạo cội Mario, Enjoy Thidarut đặc biệt không được phép vào, cô bị các anh chị ngăn cấm, vì sợ ảnh hưởng đến di chúc của chủ tịch.
Bữa tối ngày hôm nay chính là do Apo, con trai cả của vợ cả chủ tịch Pruethong khởi xướng, với nội dung bàn bạc về bản di chúc, và đưa ra giải pháp phù hợp về phân chia tài sản. Hiện tại tất cả đang chia thành 3 phe, và đương nhiên một mình Enjoy một chiến tuyến, cả cái căn biệt thự 10 lầu này không một ai ưa cô, vì cô là con ngoài dã thú, nhưng lại được chủ tịch Pruethong khá cưng chiều.
- Bác sĩ Enjoy Thidarut, cô nghĩ sao hả, tình hình chủ tịch như thế, sẽ không sống quá một tháng đâu, cô có ý kiến gì về bản di chúc không? – Apo hỏi
- Thứ nhất, anh mặc định chủ tịch không qua nổi một tháng là hơi phiến diện, thứ hai, nếu chỉ còn chút thời gian ngắn ngủi như vậy, thì hãy phân chia dành thời gian ở cạnh chủ tịch, để ông có những quãng thời gian hạnh phúc, khi ra đi cũng cảm thấy mãn nguyện, còn di chúc thì chỉ có chủ tịch giữ, chủ tịch quyết như nào thì chúng ta cứ làm theo thế - Enjoy dõng dạc nói.
- Cô đừng có nghĩ đơn giản như vậy, cô là một bác sĩ giỏi, mà lại không thể phán đoán giờ ra đi của chủ tịch sao, với tình trạng nguy kịch như thế, mà cô cũng nói là phiến diện, haha – Zee, cháu trai cả của chủ tịch Pruethong mỉa mai.
- Đúng vậy, chủ tịch giờ ngã bệnh, đầu óc đâu thể tỉnh táo, viết di chúc chẳng may phi logic thì tập đoàn đau đầu đó, gia sản họ Pruethong bằng mấy chục công ty nổi tiếng gộp lại, đâu phải cứ theo di chúc là theo được đâu, ví dụ như chẳng may chủ tịch Pruethong lỡ giao một nửa tài sản cho cô, là nguy kịch lắm đây nè – Bella, cháu gái cả của chủ tịch Pruethong tiếp nối thêm màn mỉa mai.
- Vậy mấy người không tự tin là sẽ có phần cho mình hả? – Enjoy giả trân, tỏ ra hoảng hốt.
- Cô…. – Zee tức điên.
- Tôi có ca mổ đêm, nên tôi xin phép – Enjoy đứng dậy rời đi, để lại cảm xúc tức tối cho toàn thể những kẻ hám danh ở lại bàn ăn.
- Kỳ đà cản mũi, chắc phải xử nó quá – Taew, cô con gái cả của vợ hai của chủ tịch Pruethong nói.
End chap 6
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip