chap 7
Chap 7
Flashback.
Một quãng thời gian trôi qua, vì quá nhớ June, Enjoy liều quay lại căn nhà 1008, và may mắn gặp June ở nhà, những tưởng June còn tức và sẽ đuổi cô đi, nhưng không, June cực kỳ bình tĩnh, thậm chí còn lôi cô lên giường làm tình.
- June – Enjoy cong người vì quá đê mê, June dán chặt mặt vào giữa chân cô, thốt ra những lời không đứng đắn, làm cô run rẩy chân tay.
- Sướng không?
- Có….
Enjoy kéo June lên, hôn cô ấy, một tay vuốt ve dưới âm hộ, một tay mát xa khuôn ngực đầy đặn của June.
- Hmm.
- Ahh…chết mất – June phóng đãng, rồi rúc vào ngực Enjoy mà ngủ.
- June, chị đã….
- Không, vì tôi căng thẳng muốn giải tỏa thôi, không có gì hết, và tôi có người yêu mới rồi.
End flashback.
Bộ phim Destiny của June và Pai đã quay xong, hai người cùng nhau đi dự họp báo, họp fan, tham gia quảng bá ở các rạp, lịch trình khá bận rộn, Orm gọi điện cho June hẹn đi uống coffee, nhưng vì June quá bận, nên cuộc hẹn rời sang tận đêm, thế là Orm ráng nhịn tối để đi ăn đêm với June.
- Hai người đẹp đôi quá ha, nghe bảo doanh thu ngày đầu công chiếu ổn lắm – Orm gắp một miếng thịt vào chén của June.
- Ừm – June mặt trông không được vui cho lắm.
- Sao thế, có chuyện gì buồn hả, hay chị đang mệt?
- Thực ra chị và Pai chia tay rồi.
- Hả? – Orm ngỡ ngàng, rõ ràng trên truyền thông họ vẫn sát cánh bên nhau trông ổn lắm mà.
- Vì công việc nên vẫn phải đi với nhau thôi, chứ Pai đã chủ động chia tay chị, vì chị lỡ gây tội với cô ấy.
June kể cho Orm nghe việc Enjoy đã dụ June làm tình rồi quay lén rồi gửi cho Pai, Pai không thể chấp nhận được nên đã thẳng thừng cắt đứt với June, còn nói rằng hối hận vì đã đề xuất June đóng cùng bộ phim này nữa.
- Enjoy Thidarut thật khôn lỏi mà, sao chị không đến bệnh viện cho cô ấy một trận, phá hoại hạnh phúc của chị mà – Orm lời nói phả sự tức giận.
- Không, chị không giận Enjoy.
- Enjoy làm thế mà chị lại không giận á, chị chấp nhận bị đá như vậy hả, phải giải thích cho Pai hiểu chứ, níu kéo cô ấy đi.
June trầm ngâm, rõ ràng là cô đã không níu kéo Pai, để cô ấy tự nhiên rời xa cô, những tháng ngày vừa rồi trôi qua, cô rất hạnh phúc bên cô ấy, nhưng ngay giờ phút này, cô lại cảm thấy mình đáng bị như vậy, vì rõ ràng đêm hôm đó cô tự nguyện ngủ cùng Enjoy, ân ái cùng Enjoy mà không hề có một sự kháng cự, bản thân cô, cơ thể của cô, vẫn cảm thấy muốn đằm chìm vào động chạm của Enjoy, cô bị sao thế này.
- June, chị có biết tại sao chị lại không giận Enjoy không, thậm chí chị còn chẳng muốn giữ lại Pai nữa.
- ………
- Vì chị vẫn còn yêu Enjoy…..
- Còn yêu ý hả? – June nhếch môi cười, coi như là trò đùa đi.
- Chị thay người yêu như thay áo, cốt cũng chỉ là muốn trả thù Enjoy Thidarut, chị trả thù thế đủ chưa, chưa chán hả?
- …….
- Chị không tin em hả, thôi được, yêu thêm vài người nữa đi rồi biết à – Orm nhoẻn miệng cười, thích thú trêu June.
- …….
- Cách đây một tuần em đã dụ Enjoy uống rượu rồi ngủ với em.
- ….. – June đang cầm kẹp nướng thịt mà sốc quá nên khựng lại luôn, Orm vừa nói cái quái gì.
- Đừng có lườm em như thế, tuyệt nhiên cô ấy không động vào một giọt rượu nào, rồi khi em cởi đồ cô ấy, cô ấy còn khóc nữa chứ, làm em cảm giác như em sẽ vào tù nếu cưỡng hiếp cô ấy vậy.
- ……
- June, vì việc uống rượu đã làm Enjoy đắc tội với chị, nên cô ấy chẳng bao giờ uống nữa, cũng thủ thân chẳng ngủ với ai, Enjoy đáng để được tha thứ, cô ấy từ đầu đến cuối, trong lòng không có một ai khác ngoài chị.
- …….
- Đừng để Enjoy sống trong cảm giác tội lỗi nữa, hãy tha thứ cho cô ấy, rồi sau đó chị có làm gì thì làm, nhưng hãy cứ tiếp tục làm đồ ăn sáng cho cô ấy, và thỉnh thoảng quan tâm cô ấy một chút, và Enjoy Thidarut không đòi hỏi gì đâu, cô ấy chỉ đơn giản là muốn ở cạnh chị, mặc cho việc bị chị lợi dụng, từ tiền bạc lẫn tình dục.
---
Một thời gian sau, June nhận được một cuộc gọi của người lạ, thông báo rằng Enjoy Thidarut đang bị thương nặng nằm ở bệnh viện, June chạy đến ngay lập tức, đập vào mắt là hình ảnh bầm dập của Enjoy, cô ấy đang ngủ, tay chân có rất nhiều vết bầm, cả ở xương quai xanh nữa, chuyện gì xảy ra thế này.
- June, tôi là Phuwin Tangsa, luật sư bảo hộ của Enjoy, tôi nói chuyện với cô một chút được chứ?
-----
Ở quán coffee.
- Enjoy thuê tôi được một tuần nay, chủ tịch Pruethong đang lâm bệnh nặng và khả năng không thể sống đến hết năm, ông đang rục rịch chuẩn bị di chúc, và Enjoy thuê tôi để đứng ra đại diện giải quyết pháp lý cho cô ấy nếu cô ấy có được thừa kế gì đó.
- Chủ tịch Pruethong bệnh sao, ông ấy đang nằm ở COPY A chứ? – June ngạc nhiên.
- Đương nhiên rồi, nhưng nằm ở phòng rất đặc biệt, không ai có thể đến đó trừ khi được chủ tịch cấp phép. Hiện tại các con các cháu của chủ tịch Pruethong đang cãi nhau tranh chấp đòi quyền thừa kế tài sản, và khi Enjoy Thidarut được chủ tịch cưng chiều quá, thì họ rất ghét, sợ cô ấy được thừa kế nhiều nhất, và tối hôm qua Enjoy bị đánh úp, chắc chắn tên đầu sỏ đằng sau là một ai đó trong Pruethong.
- Enjoy có bị nặng không?
- Cô ấy chỉ bị thương ngoài da, may mà không bị thương phần cứng nào, tên đầu sỏ chắc chỉ muốn chơi đùa với Enjoy một chút chứ không có ý định giết cô ấy, để tra tấn tinh thần Enjoy, mục tiêu là Enjoy sẽ thấy mệt mỏi và từ chối thừa kế.
- Nhưng Enjoy thực sự đâu có tham vọng nhiều như vậy – June trầm mặc, ở với Enjoy nhiều năm, cô biết rằng ước mơ của Enjoy không phải là chủ tịch tập đoàn hay gì cả, cô ấy chỉ cần hai thứ rất đơn giản, đó là hạnh phúc và yên bình, vì Enjoy từ thuở bé, sống trong Pruethong, đã phải chịu sự sỉ nhục, dè bỉu, coi thường rất nhiều rồi.
- Đúng là vậy, nhưng bọn họ không tin, luôn đa nghi, nghĩ cô ấy đang tính toán gì đó, vì Enjoy quá giỏi – Phuwin nói quả thật đúng, Enjoy tuy chỉ là bác sĩ, nhưng lại nằm trong hội đồng ban cố vấn định hướng phát triển tập đoàn, những cuộc họp quan trọng về các dự án lớn của tập đoàn, luôn có mặt cô ấy ngồi đó.
- Bây giờ sao, Enjoy bị thương như vậy, anh đi điều tra và kiện tên đầu sỏ đi.
- Không thể, nếu làm vậy, tôi e họ sẽ không nhân nhượng mà lấy luôn mạng Enjoy mất. June, tôi muốn nhờ cô việc này, ở cạnh trông chừng Enjoy được không?
End chap 7
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip