11: Nói Ra Lòng Mình
reng reng reng
" Alo mẹ "
" Văn Toàn con bị Ngọc Hải bắt về sao? bây giờ con đang ở đâu ?"
" Con đang ở trong biệt thự Riêng "
" Được mẹ qua với con "
Bà Quế cúp máy sau đó cùng ông Quế đi qua . Lúc này Anh từ trong nhà tắm đi ra trên người chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn che nơi đó .
" Ai gọi ? "
" Aaaaa" cô nhìn thấy anh như vậy liền la lên bịt mắt lại
" Ngại sao? chưa nhìn thấy bên trong cơ mà "
" Anh mau mặc quần áo lại " cô đỏ cả người
" Đây là phòng của tôi , tôi thích mặc như thế nào chã được "
" Vậy em ra ngoài " cô nói mà đi lẹ đến cửa phòng
Anh kéo cả người cô xô xuống giường
" Ngọc Hải anh không được làm càng " cô lấy tay che cả mặt nói
Anh nằm lên người cô , kéo tay Cô xuống nhìn thẳng vào mắt và nói
" Văn Toàn, chúng ta có thể nào thử yêu đương với nhau được không ? tôi biết lúc trước tôi đối xử với em không tốt , nhưng tôi hứa sẽ thay đổi có được không ? Văn Toàn ,tôi sẽ bù đắp cho em những gì tôi có , có được không? "
Cô nhìn anh như người ngoài hành tinh , mở mắt to hết cỡ nằm im dưới thân anh
" Văn Toàn, lời tôi nói là thật lòng , khi nhìn em nằm trên giường bệnh mặt nhợt nhạt , chân thì băng bó ,đến thở cũng phải dùng máy , tay thì chuyền dịch lúc đó tôi đau lắm , đau ở trong tim "
" Từ trước đến giờ tôi gϊếŧ người chưa gớm tay , chỉ cần người đó nghịch với tôi thì người đó nhất định phải chết ,nhưng khi biết em nguy hiểm nhịp tim giảm mạnh tôi rất sợ , sợ không còn gặp em nữa , sợ không còn nhìn thấy hình dáng nhỏ nhắn của em khi tưới hoa , sợ không còn nhìn thấy em đang loay hoay trong bếp , tôi sợ mọi thứ "
Anh vuốt nhẹ khuôn mặt cô
" Văn Toàn xin lỗi em vì hành động lúc trước của tôi , tôi sẽ không làm gì em đâu . Tôi chờ em nguyện ý bên cạnh tôi ." Anh hôn nhẹ lên môi cô
Cô khé mắt có nước nói
" Ngọc Hải, em không cần anh thương hại em , càng không cần anh ban bố chút tình cảm cho em . Em biết em là người thứ 3 xen vào hạnh phúc của anh , em sẽ ra đi , em không muốn người ta kinh thường em là loại người phá hoại hạnh phúc của người khác . Em cũng không cần 1 tình yêu mà phải san sẻ với người khác , em cần một trái tim nguyên vẹn thuộc về em " nước mắt cô trào ra khỏi khé
" Tôi và Dương Khả Ái đã kết thúc từ 5 năm trước , em muốn tin hay không cũng được nhưng tôi có thể lấy danh dự của mình ra đảm bảo với em "
Cô nghe lời nói của anh thì bật khóc nức nỡ . Tình cảm của cô trao cho anh cũng được anh đáp lại .
" Sao lại khóc " anh lau đi giọt nước mắt của cô
Cô lắc đầu . Anh cúi xuống hôn lấy môi thật dụi dàng ,cô cũng choàng tay lên cổ đáp lại nụ hôn của anh . Đây là lần đầu tiên cả hai hôn môi lưỡi quấn quýt với nhau , những lần trước toàn là anh cưỡng hôn không ngọt ngào cũng không lãng mạng .
Khung cảnh sẽ rất lãng mạng nếu không có tiếng gõ cửa của bà Quế .
Cốc cốc cốc .....cốc cốc cốc .....cốc cốc cốc
" Ngọc Hải con đem Văn Toàn trả cho mẹ , con đã làm gì con bé hả . Ngọc Hải mở cửa ra "
Anh và Cô dừng lại mọi động tác , mắt cô mở to ra tính rời môi anh thì bị anh miết mạnh .
"Ưm ....ưm ...ưm " cô đánh lên người anh
" Ngọc Hải mở cửa , con có tin mẹ phá cửa vào không " bà nói nhưng tay lại đập cửa
Cô nghe bà Quế nói phá cửa thì phản ứng dữ dội .Nếu để bà Quế thấy cảnh tượng này sẽ rất mất mặt , cô sợ sẽ không dám nhìn mặt bà nữa
" Ưm ...ưm ...ưm ...buôngggggg"
Anh thấy cô phản kiệt liệt liền tha cho đôi môi xưng tấy của cô... mặt đằng đằng sát khí nhìn vào cánh cửa .
" Mẹ..mẹ gõ cửa kìa , phải làm sao đây? " cô vừa nói vừa sờ vào đôi môi của mình
" Nhìn em giống như vụng trộm mà bị bắt vậy " Anh cười
" Anh mặc quần áo vào rồi mở cửa " cô ngại ngừng khi nhìn thấy anh trong bộ dạng 1 chiếc khăn như này
Anh không nói gì đứng lên đi thẳng ra cửa mở . Cô lồm cồm ngồi dậy lấy tay che môi mình lại
*Cạch *
"Mẹ , có chuyện gì ? trời đã khuya còn không ngủ "
Bà Quế nhìn thấy bộ dạng này của Anh mà đẩy anh ra đi thẳng vào phòng . Quản gia e ngại nhìn anh
" Văn Toàn, Ngọc Hải đã làm gì con " bà đi lại ngồi vịnh lấy bã vai cô
" Mẹ , con không sao cả , con...con " Cô nói mà tay vẵn đặt ở môi
Anh nhìn thấy bộ dạng sợ sệt này mà nhếch môi cười , cô cũng thật đáng yêu .
" Nữa đêm rồi mẹ qua đây có việc gì? " Anh đi lại bên giường nằm xuống kéo chăn đắp lên người
" Tại sao con qua đó bắt Toàn Toàn của mẹ về ,còn nữa không phải lúc trước hai đứa ngủ riêng sao , sao bây giờ lại thế này "
Cô nghe câu nói của bà Quế mà mặt đã đỏ còn đỏ hơn
" Văn Toàn là vợ con , con ở đâu thì cô ấy ở đó "
" Ngọc Hải, con đừng có giở giọng đó với mẹ. Con không cần Toàn Toàn nhưng mẹ cần , mẹ cấm con làm tổn thương con bé một lần nữa ."
Bà Quế nhìn qua cô nói
" Đi về nhà chính với mẹ " bà nắm lấy tay cô
Thấy bà Quế kéo cô đi thì Anh bật dậy đi lại ôm lấy eo cô
" Mẹ đem Văn Toàn đi đâu? Cô ấy là vợ của con "
Cô mắt nhìn anh chăm chăm . Sau ngày kết hôn anh đã tuyên bố với cô rằng " Cô không phải là vợ của tôi " vậy mà giờ này anh đã thừa nhận cô là vợ anh .
" Trời đã khuya rồi hay là mẹ ngủ lại đây đi , mai rồi hãy về nhà chính" cô nói
" Vậy cũng được . Ngọc Hải con qua phòng khác ngủ đi , mẹ với Toàn Toàn sẽ ngủ phòng này "
"Phòng này của con mà "
" Nói nhiều quá , đi qua phòng khác ngủ "
Bà nói mà đẩy anh ra
" Khoan , mẹ tính để con bộ dạng này ra ngoài sao ? để con thay đồ đã"
Coi nhìn anh mà đỏ mặt rồi kéo bà Quế lại giường .
Anh thay đồ xong thì thấy cả hai đã nằm lên giường , anh đi lại đặt nụ hôn nhẹ lên trán cô rồi rời phòng. Cô bị anh hôn trước mặt bà Quế thì ngượng ngùng đến đỏ mặt .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip