Chương 29. Diễn xuất trên giường!

Đúng lúc Lục Mân từ cầu thang đi xuống "Sao lại sặc ra bộ dạng này, mau uống nước" Một tay anh cầm cốc nước đưa về phía Hạ Ninh, tay còn lại xoa lưng cô.

Hạ Ninh vội uống một ụm nước chỉ vì nhà bếp "Mau lấy bát đũa ngồi xuống ăn uống no say để chuẩn bị đi" Có thể đây sẽ là bữa tối của anh luôn đấy.

Sau đó cô đi ra ngoài "Hôm nay Tiểu Hàn nhờ bố mẹ trông trừng giúp, bọn con có chút việc khuya mới trở lại" Ngưng một lúc, Hạ Ninh ho nhẹ một cái nhìn về phía hai ông bà "Bố mẹ nay có chuyện gì cũng đừng lên mạng"

Nguyễn Kỳ nhíu mày lại "Con lại bị người ta đồn thành dạng gì rồi à?"

"Trên đó nói cô ấy vô sinh" Lục Mân từ bếp vọng ra, miệng vẫn nhai đồ ăn. Người đàn ông này trước mặt bố mẹ và vợ thì hình tượng tổng tài lạnh lùng đều bị chó tha đi.

Hạ Ninh cười trừ một cái, mở miệng "Tiểu Hàn nhờ hai người" Rồi xoay người, được một lúc khựng lại về phía bếp, đưa điện thoại của mình cho anh "Ăn nhanh một chút, thời gian gấp rút"

Lục Mân nhìn cô rời đi rồi ngừng ăn nhìn vào điện thoại. Trên màn hình hiện một bài báo, anh cầm lên đọc. Hai hàng lông mày vô thức co lại. Mẹ nó, vừa có tin đồn vô sinh, thế nào bây giờ lại thành dạng này. Thật mất hứng ăn, Lục Mân dọn dẹp một chút rồi lên phòng bế Lục Thi Hàn về phòng Lục Chấn Danh và Nguyễn Kỳ rồi quay trở lại với Hạ Ninh.

"Em gây thù với ai à?" Lục Mân ngồi trên ghế sô pha đối diện giường, ngắm nhìn Hạ Ninh đang ngồi trang điểm ở bên cạnh.

"Ừ, hôm qua em đánh nhau với người ta trong đoàn làm việc" Thái độ Hạ Ninh rất dửng dưng, coi như đây là một chuyện rất bình thường.

Lục Mân lập tức bật dậy, đi đến xem xét, sờ loạn trên người cô, giọng nói cất lên tỏ vẻ lo lắng "Đánh nhau với người ta, có bị thương chỗ nào không, sao lúc anh làm em không nói với anh, lỡ..."

"Anh nghĩ em có khả năng bị thương chắc" Hạ Ninh cắt lời anh, sau đó ném anh một ánh mắt khinh khỉnh. Sao anh đang lo lắng cho cô, mà cô một chút cảm động không có, chỉ thấy anh vô cùng vô liêm sỉ.

Lục Mân vân vê tay Hạ Ninh, ánh mắt rơi vào cổ tay gầy gò của cô, rất trắng. Tuy nhiên, thứ làm anh hợp mắt nhất chính là sợi dây cô đang mang. Là sợi dây anh tặng cô vào rất nhiều năm trước, đến bây giờ nhìn có vẻ hơi chật so với xưa, cũng đúng, đã gần hai mươi năm rồi, sao có thể không chật được. Nghĩ rồi anh lặng lẽ tháo cho cô.

Hạ Ninh vừa tô được một nửa son môi đã bị động tác của anh làm giật mình. Cô ngay tức khắc giựt bàn tay lại. Trừng mắt về phía Lục Mân "Anh định làm cái gì, sao lại cướp đồ của em?"

Lục Mân thấy Hạ Ninh như mèo nhỏ bỗng xù lông, trong lòng lại mềm đi một chút "Đã chật như vậy rồi, đeo mãi không tốt cho sức khoẻ"

"Sao anh không nói thẳng ra là em béo lên? Còn lý do hoa mỹ"

Lục Mân thấy buồn cười. Hạ Ninh thấy vậy quay ngoắt đi mặc kệ anh. Anh ngồi luôn xuống sàn nhà, dán sát vào mép đùi cô.

Vài giây sau lại thấy anh lên tiếng "Nhìn chật lắm rồi, ngoan tháo xuống đi, hôm nào anh lại tặng em thêm một cái"

"Hứ, không tháo" Cái mới thì sao chứ, bao nhiêu cái mới cũng đừng hòng mang ra so sánh hay thay thế được nó.

Như đọc được suy nghĩ trong bụng Hạ Ninh, Lục Mân cười tươi "Được, nếu như không lỡ, em tháo xuống một ngày, mai anh sẽ đi nối rộng ra cho em, đeo như vậy sẽ ảnh hưởng lưu thông máu"

Hạ Ninh liếc qua sợi dây. Kí ức ngày ấy lại lần lượt kéo về. Hôm đó là sinh nhật lần thứ tám của Hạ Ninh, anh, đến rất muộn. Ngày ấy anh rất kiêu ngạo, thế nhưng với cô lại vô cùng dịu dàng, chính là loại ngoài lạnh trong nóng. Ngoài mặt thì như là không để ý cô, nhưng sự thật thì trong lòng anh sớm đã công nhận người con gái duy nhất của anh tên Hạ Ninh rồi. Sợi dây nhỏ này vừa là quà sinh nhật, lại vừa là... vật hẹn ước về tương lai phía sau. Tuy mới chỉ là con nít, nhưng không ngờ, lời hẹn ước này lại cứ thế trở thành sự thật.

Lục Mân hai mươi chín tuổi đã là chồng Hạ Ninh
Hạ Ninh hai mươi tám tuổi đã là vợ Lục Mân...

Suy nghĩ lại Hạ Ninh thấy khoé mắt mình trở nên ươn ướt, giọng cô đã trở nên dịu dàng hơn "Một đời dài như vậy, em muốn lúc nào cũng đeo nó ở cạnh"

Lục Mân kéo tay cô xuống, nhẹ nhàng tháo nó ra, khẽ đặt lên tay cô một nụ hôn "Có nhớ ngày xưa anh hay bảo em ngốc không?"

Câu hỏi này làm Hạ Ninh thoát hẳn ra khỏi quá khứ, một tay còn lại rút khăn giấy trên bàn nhẹ nhàng lau khoé mắt đã ướt. Mới vừa trang điểm xong!

Hạ Ninh rút tay lại, dùng chân đạp nhẹ vào chó nhỏ bên cạnh "Mau thu xếp, trễ rồi" Mẹ nó, thế mà lại bẻ lái sang tận quá khứ, quên luôn là hiện giờ còn chuyện phải giải quyết. Sau đó lại lên tiếng nhắc nhở, liếc vào sợi dây anh vừa tháo "Cất cẩn thận, anh thử để mất, em sẽ cho anh mất theo nó"

Lục Mân cười cười đứng lên "Đi đâu?"

"Đi tẩy trắng cho em. Sao anh có đi cùng không?"

"Họp báo à, anh không thấy thông báo?"

"Không phải, đi gặp lão già đó, mẹ nó, thế mà lại dám nói em phẫu thuật thẩm mỹ"

Khoảng vài giờ sau tin đồn vô sinh, bỗng nhiên trên weibo lại rầm rộ thông tin Hạ Ninh phẫu thuật thẫm mỹ đổi dung, ngày xưa từng là tiểu tam phá hoại gia đình người ta. Trên trang chủ của viện thẫm mỹ X đăng thông tin được cho là Hạ Ninh của ngày xưa lên, ông chủ của thẩm mỹ viện đó từ lâu đã có tiếng lăng nhăng, ngủ bồi với biết bao nhiêu nữ minh tinh trẻ, thật không ngờ lần này lại nhắm vào Hạ Ninh, còn trực tiếp dàn dựng giấy tờ giả bôi nhọ cô từng là bồ ông ta thời gian trước đó, dùng mấy thứ này dê doạ với mục đích lên giường với Hạ Ninh. Ngay sau đó lại có bên tung clip cô tát nữ minh tinh. Xem ra là muốn triệt để dìm cô cút khỏi cái giới giải trí này rồi.

Trên đường đến

Lục Mân lái xe mà thở dài một tiếng "Hạ Hạ à, giới giải trí rối loạn như vậy, hay là em về nhà lập trình trò chơi với anh, anh tăng chức cho em, sẽ không bắt em làm thư kí của anh nữa"

Hạ Ninh bên cạnh liếc anh một cái "Hứ, còn lâu, bây giờ mà rút chẳng khác nào nói em thừa nhận chuyện này, anh muốn vợ anh chịu nhục như thế sao hả"

"Được rồi, nói kế hoạch của em cho anh nghe, à mà thôi, đến đấy rồi em cứ ngồi một bên, anh đấm lão ta một trận, dám có ý đồ với vợ của anh." Chưa đợi Hạ Ninh tiếp lời Lục Mân lại nói tiếp "Mọi lần là em không cho anh nhúng tay vào nhưng lần này thì không được, anh nhất định phải làm sập cái cơ nghiệp bẩn thỉu ông già đó"

Hạ Ninh khẽ bật cười "Ừ, hôm nay em cũng muốn đi cửa sau với ông chủ"

Lục Mân thoáng sửng sốt vài giây, sau đó bật cười "Nhắc lại mới nhớ, thật không ngờ em còn có cả phương diện này. Ở với em càng lâu anh thấy em ngày càng thú vị. Hahaha"

"Phương diện gì?"

"Diễn xuất .... trên giường"

Hạ Ninh thả cho anh một cái lườm rồi lại mở Weibo ra xem. Lục Mân lập tức ngăn lại "Đừng xem nữa, có gì hay ho mà xem, chán thì ngắm anh đây này"

"Em đã ngắm anh rất nhiều năm rồi, rất chán"

"Em là đang chán ghét anh à"

Hạ Ninh vươn một tay sang xoa má anh "Ngoan, không nên nói vợ chán ghét anh, mà là chán yêu"

Lục Mân hít một hơi sâu. Mẹ nó muốn hôn, anh muốn hôn, muốn hôn cô. Vừa hay dừng đèn đỏ, anh nhanh chóng tháo dây an toàn ra dồi vươn về phía Hạ Ninh, mạnh mẽ chiếm đoạt môi mỏng của cô. 

Một lúc sau buông ra, Hạ Ninh trợn mắt lên nhìn anh "Anh lên cơn cái gì nữa"

Lục Mân vô tội, cài dây an toàn lại rồi đạp ga lái xe, bình thản lên tiếng "Em quyến rũ anh"

Hạ Ninh mặc kệ không thèm để ý anh nữa, giương tay lấy gương nhỏ từ túi xách. Son lì mới tô lên sau một hồi bị ai kia gặm nhấm đã lập tức bay màu. Nhất định là do son hết hạn. Sau Hạ Ninh lôi thỏi son đỏ ra tô lại một lượt, lườm anh "Một thỏi son đắt như thế, anh đừng có mà lãng phí"

"Anh còn thiếu tiền mua son cho em à? Tối nay về mỗi loại một lần cho anh xem" Chính xác là cho anh nếm thử.

Hạ Ninh hiểu như đi guốc trong bụng anh. Một chút ý đồ này còn không nhận ra? "Đừng có mơ, mau lái xe đàng hoàng đi"

"Hay là báo cảnh sát"

"Anh yên tâm, sau chúng mình rời đi cảnh sát sẽ tự tìm đến ông ta"

"Nhưng sao ông ta lại nhắm vào em?"

Hạ Ninh bật cười, quay sang chớp chớp mắt nhìn anh "Còn không phải do em là nữ thần Hạ Ninh sao?"

"Ai mà không biết nữ thần Hạ Ninh là vợ anh chứ. Hừ, biết rồi còn dám động vào. Gan cũng không nhỏ"

"Anh biết Từ Nhã không?"

Lục Mân suy nghĩ một lát lắc đầu "Không quen"

"Vậy Từ Đông Duệ"

Cái tên này đã không còn gì là xa lạ với Lục Mân. Trên thương trường, có Lục Mân thì không có Từ Đông Duệ, có Từ Đông Duệ thì không có Lục Mân. Bọn họ vừa là đối thủ, lại vừa là kẻ thù, không đội trời chung. Tuy nhiên phải xét về thực lực thì hai người họ vốn ngang hàng với nhau, không một ai sánh bằng.

"Từ Nhã là em gái của Từ Đông Duệ, có anh trai chống lưng, cô ta trở nên không sợ hãi bất cứ ai. Lúc nãy em có kể cho anh nghe về việc em đánh nhau với người ta, người ta mà em nói chính là Từ Nhã. Mẹ nó, đã có anh trai danh tiếng như vậy, vẫn còn lôi kéo được lão già đấy, đúng là hồ ly tinh"

Lục Mân nghe đến đây đã hiểu được phần lớn câu chuyện "Vậy tại sao em đánh cô ta?"

"Ngứa mắt thì em đánh, không được chắc" Hạ Ninh không muốn nhắc đến chuyện đó nên trả lời bừa. Còn không phải cô ta công kích vào người thân của cô, bố cô, mẹ cô, chồng và con cô, còn lâu cô mới thèm đánh loại đàn bà bẩn như cô ta.

"Phải, ngứa mắt thì đánh, em có chuyện gì thì anh gánh vác. Chỉ cần không để mình bị thương là được" Đã đến tầng hầm đỗ xe, Lục Mân tiếp tục nói "Anh gửi mấy giấy tờ kia cho anh em của anh rồi, rất nhanh sẽ có kết quả giấy tờ gốc. Lúc đó nguyên giới giải trí sẽ phải đưa em lên top tìm kiếm để xin lỗi đó. Haha. Còn nữa, anh đã bịt mồm phía Từ Nhã rồi, bất kể cô ta có nhờ đến Từ Đông Duệ cũng không giúp được lão ta"

Trước khi xuống xe Hạ Ninh lấy ra từ balo nhỏ hai chiếc mũ và hai cặp kính râm bản to, còn có cả khẩu trang. Đưa mỗi thứ một cái cho Lục Mân "Có thể có phóng viên, đeo vào đi"

"Chúng ta đi cùng nhau còn cần lén la lén lút như này sao" Giọng anh bất bình cất lên.

Hạ Ninh cười một cái rồi vỗ vỗ má anh "Bọn họ sẽ nghĩ chúng ta đến đây uy hiếp ông ta bẻ cong tin đồn" Mặc dù bọn họ đúng đến đây để uy hiếp ông ta, nhưng mà là để đưa sự thật ra ánh sáng. "Dạo này công việc của Lục tổng đang hưng thịnh như thế, em không thể để cho Lục tổng của chúng ta vấy vào những tin đồn nhảm nhí được, ngoan, bịt kín hết vào"

Cuối cùng Lục Mân vẫn không hài lòng bịt kín bản thân lại rồi mới cùng Hạ Ninh đến thẳng văn phòng của lão ta.

Lúc Tằng Vỹ Niên ra mở cửa liền cảm thấy ngạc nhiên. Với chiều cao của ông ta, ánh mắt chỉ kịp rơi vào Hạ Ninh đầu tiên. Nhưng khi nhìn lên một chút mới phát hiện cả Lục Mân, khuôn mặt ông ta trở nên sửng sốt, lại kèm thêm dáng vẻ sợ hãi, khoé môi trở nên run rẩy không biết nói gì. Tuy rằng đã từng nghĩ đến hoàn cảnh này, nhưng đứng trước sát khí của Lục Mân, ông ta không thể nào bình tĩnh nổi.

Ngược lại bên này, Hạ Ninh tháo kính và khẩu trang xuống, nở nụ cười "Chào bác sỹ Tằng" Rồi tức khắc đi vào trong, Lục Mân theo sau tiện tay khoá cửa lại. Đương nhiên là cho dễ hành động rồi.

"Hai ... hai người là ai?"

Lục Mân bên này cười to "Ông đừng có giả ngu, nguyên cái thành phố T này, ai mà không biết đến Lục Mân tôi. Đi cạnh tôi, đương nhiên phải là bà xã đại nhân của tôi rồi. Mà cô ấy... hừ chẳng phải là bệnh nhân mà hôm nay ông vừa lên Weibo xác nhận hay sao? Sao bây giờ lại thành không quen như thế? Mẹ nó tôi ở bên cạnh Hạ Ninh nhà tôi gần ba mươi năm mà cô ấy làm phẫu thuật thẩm mỹ tôi còn không biết đấy"

Tay chân Tằng Niên Vỹ đã trở nên run rẩy cực hạn "Lục tổng, tôi ... tôi..." Trong lòng ông ta không ngừng chửi rủa Tô Nhã. Trước đó cô ta đã đảm bảo rằng sẽ xử lí bên Lục Mân, việc của ông ta chỉ cần bôi nhọ Hạ Ninh là được. Mẹ nó con tiện nhân!

Hạ Ninh chống tay nhìn Tằng Vỹ Niên, nghe cô trợ lý kể thì ông ta tính tình mưu mô xảo quyệt. Thật không ngờ đứng trước mặt chồng cô cũng chỉ là một con giun đất. Khoé môi cô giương lên "Bác sỹ Tằng, là Tô Nhã cho ông lá gan lớn đúng không?"

Tằng Vỹ Niên trở nên kích động, gật đầu lia lịa. "Lục tổng, Lục phu nhân, tôi là do bị Tô Nhã sai khiến. Tôi không có thù oán gì với hai người, cũng không có ý muốn hãm hại Lục phu nhân, tất cả sự việc này cũng đều do làm theo lời Tô Nhã"

Lục Mân nhếch cười "Thẩm mỹ viện của bác sỹ Tằng to như vậy vẫn còn phải đeo bám theo phụ nữ khác hay sao? Thật mất mặt"

"Bây bây giờ tôi lập tức sẽ gỡ bài đăng kia xuống, coi như chưa có chuyện gì xảy ra?"

Hạ Ninh lúc này im lặng không nói gì, lặng lẽ quan sát Lục Mân xử lý. Có kim chủ chống lưng cũng tốt thật đấy nhỉ. Mà người kim chủ này lại còn là lão công nhà cô. Thích thật!

"Coi như chưa chuyện gì xảy ra? Mẹ nó ông nghĩ Lục Mân tôi là đứa trẻ ba tuổi chắc, bôi nhọ vợ tôi để người ta chửi rủa vợ tôi như thế mà ông coi như không có chuyện gì? Ông muốn chết à?"

Tằng Vỹ Niên sợ run người, môi mấp máy khó khăn mới đáp lại "Vậy tôi phải làm gì?"

"Gỡ bài, đăng một bài khác xin lỗi công khai tới vợ tôi, nêu rõ nguồn gốc sự việc ...."

Hạ Ninh lúc này đang im lặng cũng lặng lẽ cắt lời Lục Mân "Phải tag tên của Tô Nhã vào, còn nữa..." Hạ Ninh dừng lại một chút, ánh mắt di chuyển từ sách báo trên bàn thẳng đến mắt ông ta "Công khai mối quan hệ giữa ông với Tô Nhã"

Ánh mắt lão ta trở nên kinh hoàng khi đối mắt với Hạ Ninh. Ông ta vừa vô cùng hối hận khi dám ra tay với cô gái nhìn thì hiền lành như thiên thần, nhưng thực chất bên trong chính là một tiểu ác ma, thủ đoạn vô biên. Còn nữa, bên cạnh một tiểu ác ma còn có một Đại ma vương. Ông ta biết, ngoài con đường huỷ hoại sự nghiệp của Tô Nhã ông không có quyền lựa chọn con đường khác.

Tằng Vỹ Niên run lẩy bẩy lấy điện thoại từ áo khoác blouse trắng rồi đăng nhập Weibo của viện thẩm mỹ, vào bài đăng đang thu hút hàng triệu sự chú ý kia xoá bài. Sau đó lại thoát ra đăng nhập blog riêng của mình, đăng lên một bài đăng mới theo yêu cầu của Lục Mân và Hạ Ninh, bài đăng rất dài nhưng nổi bật hơn cả chính là hashtag tên Weibo của Tô Nhã.

Hạ Ninh một bên cầm điện thoại lên nhìn dòng trạng thái ông ta vừa đăng lên, khẽ cười hài lòng rồi đứng lên "Cảm ơn bác sỹ Tằng đã hợp tác. Chúng tôi về đây, chúc ngày tháng kinh doanh sau này của ông thuận lợi trở lại"

Lục Mân nhìn thẳng vào Tằng Vỹ Niên, khoé môi nhếch lên một tia khinh bỉ "Món quà tôi tặng ông, còn chưa hết đâu. Cứ từ từ mà hưởng thụ"

Hết chương 29.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip