Chương_360: Anh hùng cứu mỹ nhân
Khoảng thời gian trước đây, sương mù có chút dày đặc.
Toàn bộ Giang thành, bất kể là tiểu học, sơ trung hay cao trung đều được nghỉ hai ngày.
Thế cho nên đồng hồ sinh học của Phó Cửu có chút hỗn loạn.
Thời điểm ngồi dậy liền lười biếng ngáp một cái, nghiêng đầu nhìn đồng hồ đã 8 giờ 10 phút.
Tiết đầu tiên của bọn họ bắt đầu lúc 8 giờ 30.
Hơn nữa trường học rất biến thái, một khi có người đến trễ, đại thúc ngồi trông cửa kia sẽ trực tiếp ghi tên vào sổ.
Các thời gian thi đấu cả nước còn ba ngày.
Cô không thể vì chút chuyện nhỏ như vậy bả bị hủy bỏ tư cách thi đấu.
Phó Cửu rửa mặt rất nhanh, cũng không giống như các cô gái khác, rất soái khí đem áo khoác đồng phục mặc vào, sử dụng ván trượt nhanh chóng vượt qua một đám người.
Còn có mười phút......
Phó Cửu tính toán thời gian, đột nhiên dừng lại ván trượt,nhìn qua con đường đi tới trường học.
Khoảng cách quá dài.
Xem ra chỉ có thể đi tắt.
Bên cạnh cũng có một học sinh đạp xe đi học, rất không rõ người mặc cùng đồng phục trường hắn vì sao lại tự nhiên quay đầu, đi về một hướng khác.
Giờ này phải nhanh chóng đến trường chứ?
Tên kia là muốn đi đâu?
Mặc kệ, dù sao hắn là muốn đi hướng phía trước, tuyệt đối không thể để bị ghi tội!
Két một tiếng!
Phó Cửu chống chân trái, dừng lại ván trượt, bóng dáng cao lớn đẹp trai, bắt đầu nhìn độ cao của tường rào trường học.
Không có sai, Phó Cửu chính là muốn trèo tường.
Phía sau trường học có một đại thúc nướng khoai, nhìn thấy thiếu niên dừng ở chỗ này, còn đứng đối diện tường vây như hổ rình mồi, khóe miệng ngậm thuốc lá co rút.
"Học sinh hiện tại thiệt là......". Học tập không một chút thành thật!
Có chút cao, sau khi Phó Cửu tính toán xong, liền bắt đầu chỗ có thể chống đỡ..
"Cẩn thận bị thầy giáo chủ nhiệm của các cậu bắt được!". Đại thúc nướng khoai đứng cạnh Phó Cửu nhắc nhở.
Bên này, cô nâng môi cười, cuối cùng giơ tay xem đồng hồ, còn năm phút, đủ rồi!
Thời điểm Phó Cửu định bước ra đôi chân dài.
Bên trái đang rộn ràng nhốn nháo truyền đến một trận động tĩnh không nhỏ.
Đại khái chính là có ba bốn học sinh Nhị Trung, dáng vẻ lưu manh vây quanh cô gái trang điểm rất xinh đẹp.
Cô gái kia có chút quen mắt.
Hôm qua mới gặp qua.
Phó Cửu quay đầu nhìn tường rào trước mắt, lại nhìn nhìn tình huống bên kia.
Cuối cùng quyết đoán xoay người.
Đại thúc a một tiếng: "Không leo?" Ông còn chờ xem tiểu tử này ngã đấy.
Phó Cửu xua tay: "Lát lại leo, phải anh hùng cứu mỹ nhân cái đã".
Thành thật mà nói, Phó Cửu để ý việc này, hoàn toàn là bởi vì đại thần.
Dựa theo tình huống ngày hôm kia mà nhìn, họ Hàn kia là bạn của đại thần.
Nếu là bạn... Cứu trước rồi nói.
Bên này Hàn Tố Tố cảm thấy mình quá xui xẻo, cô tới nơi này là muốn cảnh cáo em gái mập mạp ngồi kế Giang đại ca đừng có bất cứ ý nghĩ gì với Giang đại ca, cho nên cũng không có dẫn người theo, không nghĩ tới sẽ đụng phải chuyện như vậy: "Đều tránh ra cho ta, các ngươi có biết ta là ai hay không, dám đối xử với ta như vậy?!".
"Mỹ nữ, chúng tôi chả làm gì, chỉ muốn cùng nhau chơi đùa một chút, có phải hay không?"
Người nọ nói xong, liền kéo tay của Hàn Tố Tố.
Chỉ là hắn mới vừa có động tác như vậy, phía sau liền truyền đến một trận gió.
Có thứ gì thẳng tắp hướng từ sau chân hắn vọt lại, hắn chấn kinh quay đầu lại.
Vừa thấy là Phó Cửu, người nọ liền vui vẻ: "Nhìn một cái xem nào, tưởng là ai, thì ra là tên phế vật nhà giàu mới nổi tới đưa tiền cho chúng ta."
Phó Cửu xác thật cũng biết người nọ, đã từng kéo cô vào trong hẻm nỏ cướp tiền.
Nếu đã quen nhau.
Vậy càng không cần dong dài.
"Đến đây đi, thời gian của tôi không nhiều lắm, chỉ có ba phút".
"Hét, nói chính mình nhiều lợi hại cơ mà. "
Trung nhị bên kia người vừa nghe lời này của Phó Cửu liền vui vẻ.
Phó Cửu tiếng nói thực đạm: " lCho các người hai lựa chọn, một các người đi, hai liền đánh nhau, chọn cái nào?"
"Đương nhiên là khai chiến, đánh chết cậu nha!" Trong đó một người sắc mặt dữ tợn nói.
Hàn Tố Tố mắt thấy thiếu niên tóc bạc tuấn mỹ đến không được, duỗi tay đem khóa phục kéo hướng lên trên lôi kéo, liền đã đi tới, cười cười nhưng mang theo một cỗ khí tàn nhẫn!
"Tôi khinh a! cái cậu tiểu chất thải công nghiệp muốn tạo phản có phải hay không......". Người nọ nói còn không có nói xong, đầu gối đã bị hung hăng đạp một chân!
Phó Cửu nói ba phút chính là ba phút, chân đánh cao, dùng lực cũng mạnh.
1 đấu 4.
Trước đã bớt được một người.
Tên đi đầu có nơi nào cam chịu, thừa dịp Phó Cửu còn ở đá người, thuận tay đem ván trượt của Phó Cửu tới, liền muốn hướng phía sau lưng Phó Cửu mà đâm qua đi.
Lần này nếu thật đâm trúng, tuyệt đối là trọng thương!
Nhưng Phó Cửu làm sao có thể bị người khác đâm tới.
Một cái nghiêng người xinh đẹp, lại thu chân đá vào sườn, ngay cả đồng phục trên người Phó Cửu đều mang theo tiếng gió sắc bén, phanh!
Người nọ trực tiếp bị đá tới vách tường.
Ván trượt tự động chạy về dưới lòng bàn chân của Phó Cửu.
Hàn Tố Tố ở bên cạnh nhìn, cũng không biết bắt đầu từ khi nào, trong ánh mắt chỉ còn có thân ảnh thiếu niên.
Cô trước nay đều không có gặp qua ai đánh nhau mà đẹp như vậy!
Trung nhị bên kia người thì bị đá quỳ hai chân xuống, một người khác trên mặt treo màu, những người còn lại là đều bị hôn mê.
Phó Cửu lông tóc lại không hao tổn gì chống ván trượt, khóe miệng cười nhạt, bộ dáng cũng là soái không ai bì được: "Nói ai tiểu chất thải công nghiệp? Cho các ngươi ba giây đồng hồ, rời đi này, bằng không tiếp tục đánh."
Người bị đạp, là thật sự rất đau a.
Bốn người hợp ở bên nhau xem kỹ tình huống một chút, cần thiết mời viện binh!
"Ngươi cứ chờ đó cho ta!"
Cái tên đi đầu kia một bên chạy trốn, một bên không quên quay đầu lại chỉ Phó Cửu.
Phó Cửu thầm nghĩ ông đây còn phải đi học, ngươi nói ông đây chờ là ông đây phải chờ sao.
Phó cửu xoay người muốn đi.
Nguyên bản Hàn Tố Tố còn nhìn sườn mặt thiếu niên, trái tim nhảy lên có chút không giống như bình thường. Hiện tại nhìn đến hắn phải đi, dưới tình thế cấp bách cô duỗi ra tay, một phen liền kéo lại đồng phục của thiếu niên, trên mặt có chút phiếm hồng: "Này, lần này thật là cám ơn anh, ngày hôm qua là tôi không đúng, anh xem nếu không như vậy, tôi mời anh ăn một bữa cơm thế nào?"
"Không cần." Phó Cửu đem đồng phục chính mình túm trở về, biểu tình thực đạm: " Tôi ra tay là nể mặt mũi của anh Mạc."
Phó Cửu không quá nguyện ý cùng cô gái này có quan hệ.
Tuy rằng theo cảm nhận chung của Phó Cửu các cô gái đều thực đáng yêu.
Nhưng loại như cô ta, cô vẫn là sẽ tránh xa thì hơn.
Phó cửu nào biết đâu rằng càng là cái dạng này, Hàn Tố Tố liền càng cảm thấy thiếu niên khốc, trên mặt đỏ càng thêm rõ ràng.
Phó Cửu không có thời gian quản này đó.
Còn có không đến hai phút.
Trực tiếp đem ván trượt ra dùng, kẹp ở cánh tay đem xuống, chân dài dùng sức vừa giẫm bên cạnh cây bạch dương, tiếp lực đạo kia, trực tiếp nhảy lên tường!
"Xinh đẹp!". ông chú bán khoai lang vừa ngậm một điếu thuốc lá vừa vỗ tay.
Hắn không vỗ tay còn tốt, một cái vỗ tay đem lực chú ý của bảo vệ cửa cách 700 m dẫn lại đây.
Bảo vệ ngoài cửa kia vừa quay đầu lại đôi mắt đều trợn tròn, chỉ vào Phó Cửu nói: "Cậu! Cái cậu đứng ở trên tường cái kia! Cậu là học sinh ban nào?".
Phó Cửu nói mới là ngốc, cố ý mang theo đồng phục giấu trong áo khoác, đầu đội mũ không lộ ra tóc bạc, ngẩng đầu hướng tới bảo vệ ngoài cửa cười, trực tiếp nhảy dựng đi xuống, vòng qua đại thụ liền vào nhà của giáo viên, bóng dáng soái làm người khác cảm thấy ngứa răng!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip