941-950
941: Ưu tiên phụ nữ
Editor: May
"Sở Sở, em như vậy không quá công bằng đi??" Hạ Phong nhịn không được ủy khuất nói với Lâm Sở Sở: "Bình thường anh gọi em theo cùng nhau ăn món cay Tứ Xuyên với anh, em luôn nói sợ chính mình ăn nhiều ớt sẽ đổ mồ hôi, sao lúc này vì Tiểu Thỏ em liền nguyện ý đi rồi??"
"Ai nha, ai biểu Tiểu Thỏ đáng yêu như vậy chứ." Lâm Sở Sở cười híp mắt, cô duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt Tiểu Thỏ.
Giọng nói mềm mại nói với Tiểu Thỏ: "Cô bé đáng yêu như vậy, em không tiện cự tuyệt yêu cầu em ấy nha, lại nói, Hạ Phong anh nếu là có một nửa đáng yêu của Tiểu Thỏ, em cũng không cự tuyệt anh đâu. Đúng không, Tiểu Thỏ??"
"Ách... Đúng vậy..." Tiểu Thỏ chỉ cảm giác mình bị cô ấy nhìn đến toàn thân cứng đờ, lúc tay cô ấy siết qua khuôn mặt mình, có mùi nước hoa như có như không, nhẹ nhàng thổi qua.
"Nhìn dáng vẻ của em, giống như là thích Tiểu Thỏ hơn thích anh nha..." Hạ Phong có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhìn Lâm Sở Sở trêu ghẹo nói.
"Đúng nha, em chính là thích Tiểu Thỏ." Lâm Sở Sở thuận theo lời nói Hạ Phong, tựa như thực lại không phải thực, tựa như giả lại không phải giả tiếp một câu.
Tiểu Thỏ chỉ cảm giác lông tơ toàn thân mình dựng lên, trong lòng lộp bộp một chút.
Lúc cô nhìn sang Lâm Sở Sở lần nữa, lại phát hiện cô ấy đã tựa ở bên tai Hạ Phong, cười hì hì đang nói nhỏ với anh.
Cái kia...
Câu nói vừa rồi của cô ấy chỉ là nói cho vui thôi đi...
Cô ấy hẳn không phải là yêu song tính chứ??
Tiểu Thỏ kinh hoàng khiếp sợ nhìn Lâm Sở Sở một cái, kéo Chu Đậu Đậu bên cạnh, đi theo đằng sau Hạ Phong đi về phía cửa tiệm kia.
Lúc đến cửa tiệm, Hạ Phong thập phần thân sĩ kéo cửa ra, làm tư thế "mời" với ba nữ sinh đằng sau nói: "Ưu tiên phụ nữ."
Lâm Sở Sở cười cười với anh, bước chân xinh đẹp đi vào.
Tiểu Thỏ cũng cười cười với anh, đi theo đằng sau Lâm Sở Sở đi vào
942: Không thể liên tục bắt nạt anh như thế
00:00
03:13
Editor: May
Chu Đậu Đậu đỏ mặt, thẹn thùng nhìn Hạ Phong một cái, lúc đang chuẩn bị đi vào, Hạ Phong cười tủm tỉm mở miệng nói ra:
"Đậu Đậu, sao chỉ có một mình em không cười với anh??"
Mặt Chu Đậu Đậu liền càng đỏ hơn, cô ngẩng đầu lên, vẻ mặt cứng ngắc cười một cái với Hạ Phong, sau đó liền nhanh chóng chạy đi.
"Ha ha, thẹn thùng sao." Hạ Phong nhìn thân ảnh chạy thật nhanh vào của cô, nhịn không được lắc đầu cười, cô gái nhỏ này còn thật có ý tứ.
Bốn người bọn họ sau khi tìm cái bàn gần cửa sổ ngồi xuống, Hạ Phong liền bảo nhân viên phục vụ cầm thực đơn tới đây, sau đó rút ra hai phần thực đơn đưa cho Tiểu Thỏ và Đậu Đậu nói: "Đến, tùy tiện gọi, không cần tiết kiệm tiền cho anh."
Tiểu Thỏ tiếp nhận thực đơn, cười tủm tỉm nhìn Hạ Phong nói: "Thật sao?? Vậy anh để ý em gọi toàn món ăn trên thực đơn một lần không?"
Hạ Phong khẽ giật mình, khóe miệng giật giật, nhắm mắt nói: "Gọi đi, cùng lắm thì hôm nay anh thế chấp mình ở chỗ này!!"
"Ha ha ha, em nói giỡn, Hạ Phong, anh bị dọa sợ đến mặt đều tái xanh." Tiểu Thỏ nhìn phản ứng của anh, nhịn không được cười lên.
Hạ Phong trừng mắt nhìn cô, một hồi lâu sau, lắc lắc đầu nói: "Thỏ Tử, em làm như vậy là không đúng, em cẩn thận anh đi tìm Trình Chi Ngôn nhà em, cáo trạng với cậu ấy, nói em bắt nạt anh!!"
"Ừ, đi đi." Tiểu Thỏ vừa gật đầu lật thực đơn, vừa nói với Hạ Phong: "Anh cảm thấy sau khi anh cáo trạng, Trình Chi Ngôn là đứng ở phía anh, hay là đứng ở phía em??"
"..."
Một câu nói, liền thành công khiến Hạ Phong á khẩu không trả lời được.
"Hai người đó, không thể liên tục bắt nạt anh như thế..." Hạ Phong lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói với Tiểu Thỏ.
"Chao ôi, biết rồi, biết rồi, em muốn cái này cái này cái này còn có cái này!!" Tiểu Thỏ vừa đáp lời vừa nhanh chóng chỉ hình ảnh trên thực đơn nói.
Nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh bọn họ vừa gật đầu vừa ghi xuống những món Tiểu Thỏ gọi.
Sau khi Tiểu Thỏ gọi xong, liền quay đầu đi nhìn Chu Đậu Đậu ngồi ở bên cạnh mình, "Đậu Đậu, cậu có thấy cái gì muốn ăn không??"
943: Vẻ mặt mê mang
00:06
01:30
Editor: May
"Ừ... tớ nhìn thêm một chút..." Chu Đậu Đậu duỗi tay mở thực đơn đằng sau ra, tùy tiện gọi món điểm tâm ngọt, lại gọi một chút món ăn bình dân, liền trả thực đơn cho nhân viên phục vụ.
Hạ Phong nói với Lâm Sở Sở: "Sở Sở, anh giúp em gọi những món em bình thường em thích ăn."
"Ai nha, thật sao??" Lâm Sở Sở lập tức cười đến vẻ mặt sáng lạn nhìn Hạ Phong, đầu dựa vào trên bờ vai anh, làm nũng nói: "Tiểu Phong Phong, anh đối với em thật tốt."
Hạ Phong vừa cúi đầu, liền nhẹ nhàng mổ một ngụm ở trên gương mặt trắng nõn của cô, cười nói: "Đó là đương nhiên."
Tiểu Thỏ vẻ mặt ghét bỏ nhìn hai người tú ân ái trước mắt nói: "Có cần em tránh đi một chút không, hai người đó, bên trong này dù sao cũng là trường hợp công cộng, hơi chú ý một chút được không??"
"Hắc hắc hắc..." Hạ Phong vẻ mặt cười xấu xa nhìn Tiểu Thỏ nói: "Mặc dù Trình Chi Ngôn nhà em chưa có trở về, nếu không, anh thay thế cậu ấy hôn em một cái??"
Anh vừa nói, vừa tiến về phía Tiểu Thỏ.
Tiểu Thỏ không khách khí chút nào duỗi tay đẩy gương mặt tuấn tú đang đến gần của anh ra, trong giọng nói tràn đầy ghét bỏ nói: "Xin anh chú ý một chút, bạn gái của anh còn ngồi ở bên cạnh anh đấy."
"Sở Sở không sẽ để ý, đúng không??" Hạ Phong cười tủm tỉm xoay đầu lại, nhìn Lâm Sở Sở hỏi.
"Ừ..." Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Sở Sở khẽ chuyển một cái, tươi cười dễ thương nói với Tiểu Thỏ: "Chị không để ý, nhưng Tiểu Thỏ để ý a, nếu không, để chị thay thế Trình Chi Ngôn đến hôn em một cái??"
"Đừng... Van cầu hai người, bỏ qua cho em đi..." Tiểu Thỏ bị câu này của Lâm Sở Sở hù dọa, vội vàng khoát tay.
Hạ Phong và Lâm Sở Sở cười cười, sau đó liền dời đề tài.
Sau khi ăn xong cơm tối, Hạ Phong và Lâm Sở Sở đi về trước.
Tiểu Thỏ lại là mang Chu Đậu Đậu đi dạo khắp nơi trong Vanda.
Chỉ là thoạt nhìn Chu Đậu Đậu rõ ràng là một bộ dáng không yên lòng, nhiều lần lúc Tiểu Thỏ hỏi cô ấy, cô ấy đều là vẻ mặt mê mang nhìn cô.
944: Hạ Phong thật là đẹp trai
"Tớ nói rốt cuộc cậu đang suy nghĩ gì đấy??" Tiểu Thỏ nhịn không được duỗi tay cấu véo Chu Đậu Đậu một phen nói: "Nhìn vẻ mặt thần sắc mê mang của cậu, có phải chưa tỉnh ngủ hay không??"
"Không phải đâu..." Mặt Chu Đậu Đậu đỏ lên, cúi đầu, lại nhìn mũi chân mình không nói lời nào.
"Cậu đang suy nghĩ gì đấy, cậu ngược lại nói chuyện đi..." Tiểu Thỏ mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn cô ấy, duỗi tay đẩy cánh tay cô ấy hỏi: "Có phải cậu hơi mệt rồi không, nếu không muốn đi dạo phố, chúng ta liền đón xe trở về đi??"
"Ừ... Cũng được..." Chu Đậu Đậu suy nghĩ một chút, gật đầu với Tiểu Thỏ.
Sau khi dẫn Chu Đậu Đậu về nhà, Tiểu Thỏ lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép mới đưa cho Chu Đậu Đậu nói: "Cho cậu, thay đi."
"Ừ..." Vẻ mặt Đậu Đậu như có điều suy nghĩ, thay dép Tiểu Thỏ đưa tới.
Sau đó...
Tiểu Thỏ nhìn cô ấy, một hồi lâu sau cũng không nói gì.
"Tớ nói... Đậu Đậu, cậu mang dép ngược..." Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt hồn nhiên không tự biết của Đậu Đậu, đúng là vẫn nhịn không được nói một câu với cô ấy.
"A??" Đậu Đậu vội vàng cúi đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên, cô mang dép trái đến trên chân phải, lại mang dép chân phải đến trên chân trái.
Tiểu Thỏ híp một đôi mắt nhìn cô ấy một hồi lâu, sau đó vừa chậc chậc lắc đầu vừa nói: "Không thích hợp, hết sức không thích hợp, từ sau khi tối hôm nay cậu gặp được Hạ Phong, liền trở nên siêu cấp không thích hợp, thành thật khai báo, vừa rồi rốt cuộc cậu đang suy nghĩ gì đấy??"
Đậu Đậu vừa nghe được Tiểu Thỏ nhắc đến hai chữ Hạ Phong, trong nháy mắt liền ngẩng đầu lên, nhìn cô.
Sau một lúc lâu, trên mặt cô một mảnh đỏ ửng nói với Tiểu Thỏ: "Cái kia... Hạ Phong... Thật là đẹp trai a..."
"..."
Sau khi Tiểu Thỏ nghe được câu này, cả người đều ngơ ngẩn.
945: Cậu là nghiêm túc?
Dương Quá tử chiến Trương Vô Kị ai sẽ chiến thắng - Có thể bạn chưa biết
Advertisement
00:00
00:00
Editor: May
Thật lâu sau, mới máy móc gật đầu nói: "Đúng vậy, Hạ Phong xác thực phong nhã... cậu sẽ không phải là... vừa ý anh ấy đi??"
"..." Đậu Đậu đỏ mặt, lại không nói lời nào.
"Tớ dựa vào, cậu không phải là thật chứ??" Tiểu Thỏ cả kinh cả người đều nhảy dựng lên, cô nắm lấy tay Đậu Đậu, vẻ mặt kích động nói: "Cậu đừng thấy Hạ Phong lớn lên đẹp trai, nhưng anh ấy rất hoa tâm, bắt đầu từ khi tớ nhận biết anh ấy đến bây giờ, bạn gái bên cạnh anh ấy đã đổi vô số, Lâm Sở Sở trước mắt này, xem như là người đi theo anh ấy thời gian lâu nhất!! Đậu Đậu, cậu nghĩ cái gì cũng không thể luẩn quẩn trong lòng a!!"
"..." Đậu Đậu cúi đầu, chần chừ một hồi lâu, ngẩng đầu lên, một đôi mắt chiếu lấp lánh nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Vậy cậu cảm thấy... Anh ấy nguyện ý để tớ làm bạn gái nhiệm kế tiếp của anh ấy không??"
"Khụ khụ khụ..." Tiểu Thỏ bị cô ấy dọa sợ, trực tiếp bị nước miếng của mình làm sặc.
"Anh ấy loại hình phụ nữ nào?? Như Lâm Sở Sở ư??" Đậu Đậu đỏ mặt nhìn Tiểu Thỏ, lòng tràn đầy mong đợi hỏi.
"..." Tiểu Thỏ khiếp sợ nhìn cô ấy một hồi lâu, một đôi môi đỏ thắm run rẩy hỏi: "Cậu là nghiêm túc??"
"Ừ..." Đậu Đậu gật gật đầu nói: "Tớ thích anh ấy..."
"Cậu thích anh ấy cái gì chứ, hôm nay cậu mới lần đầu tiên gặp anh ấy mà!!" Hai tay Tiểu Thỏ vịn bả vai Đậu Đậu, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn cô nói: "Cậu có thể ngàn vạn đừng để bề ngoài của anh ấy mê hoặc không!!"
"Nhưng anh ấy cũng rất lịch sự, rất hiểu lễ phép a..." Đậu Đậu rất nghiêm túc nhìn Tiểu Thỏ, giọng nói chậm rãi nói: "Hơn nữa anh ấy đối với phụ nữ cũng rất cẩn thận, sẽ giúp phụ nữ mở cửa, sẽ để phụ nữ ưu tiên chọn món ăn..."
"Đây đều là phản xạ có điều kiện được vô số bạn gái tiền nhiệm của anh ấy bồi dưỡng ra được kohong!!" Tiểu Thỏ nhịn không được liếc mắt, cô nhìn vẻ mặt chấp nhất của Đậu Đậu, trầm mặc rất lâu, mới mở miệng hỏi: "Cậu là nghiêm túc??"
"Ừ..."
"Nhưng anh ấy có bạn gái rồi..."
"Hiện tại tớ sẽ không đi quấy rầy anh ấy." Đậu Đậu nhìn Tiểu Thỏ, vẻ mặt thành khẩn nói: "Cho nên, nếu anh ấy và Lâm Sở Sở chia tay, cậu nói cho tớ biết một tiếng được không..."
946: Quà chia tay
Advertisement
BÍ KÍP NHÀN TÊNH #2: QUẤN KHĂN RU NGỦ BÉ YÊU
BINO Vietnam
Skip in 3
00:05
00:53
Editor: May
"Đậu Đậu... Cậu và Lâm Sở Sở... Không phải là một loại hình..." Tiểu Thỏ nhìn cô ấy, cẩn thận cân nhắc một chút, vẻ mặt gian nan mở miệng nói: "Cậu và tất cả bạn gái của anh ấy đều không phải là một loại hình."
Đậu Đậu khẽ ngơ ngác một chút, cúi đầu suy tư rất lâu, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Thỏ nói: "Vậy tất cả bạn gái của anh ấy đều là loại hình như Lâm Sở Sở kia sao??"
"Cái này..." Tiểu Thỏ cẩn thận nhớ lại một chút, giật giật khóe miệng, vẻ mặt cứng ngắc cười nói: "Không kém bao nhiêu đâu... Dù sao đều là loại hình da trắng tướng mạo đẹp, dáng người tốt, chân dài lại yêu thích trang điểm đậm đó..."
"A..." Đậu Đậu như có điều suy nghĩ gật đầu, lại không nói lời nào.
"Cậu sẽ không... Là muốn phát triển về hướng kia chứ?" Tiểu Thỏ thấy vẻ mặt trầm tư của cô ấy, duỗi tay nhẹ nhàng đẩy cánh tay cô ấy, dè dặt hỏi.
"Ừ!!" Đậu Đậu dùng sức gật đầu, "Tớ muốn biến thành loại hình anh ấy thích!!"
"..."
Tiểu Thỏ nhịn không được lui về phía sau mấy bước, cả người đã chấn kinh nói không ra lời.
"Hắc hắc, cứ quyết định như vậy đi!!" Đậu Đậu cười sáng lạn một tiếng với Tiểu Thỏ, trong lòng đã quyết định chủ ý.
Sau khi ở nhà Tiểu Thỏ chơi hai ngày, Đậu Đậu liền đi trở về.
Trong phòng đợi của bến xe.
Trước khi đi, cô ấy đột nhiên nắm lấy tay Tiểu Thỏ, nhét hai chai nước uống vào trong ngực cô nói: "Tặng cho cậu và bạn trai của cậu!"
"Cái gì đây??" Tiểu Thỏ cúi đầu, nhìnhai chai nước uống trong tay mình.
Thân hai chai hồng phấn in là chữ Nhật, cả trong một hàng chữ, cô chỉ nhìn hiểu ba chứ "Sảng khoái の hạ".
"Ừ... Là đồ uống tớ đặc biệt nhờ chị họ tớ mang từ Nhật Bản về." Đậu Đậu vẻ mặt cười tủm tỉm nhìn Tiểu Thỏ nói: "Nghe nói có công hiệu trắng đẹp, cường thân kiện thể, thật ra trước đó lúc ở ký túc xá liền định cho cậu, chỉ là suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy làm quà trước khi chia tay thì tốt hơn."
947: Tiễn Đậu Đậu
00:00
00:00
Editor: May
"Vậy hiện tại tớ có thể mở ra uống không??" Tiểu Thỏ có chút mới lạ nhìn đồ uống kia, bộ dáng thân chai thoạt nhìn thật đáng yêu.
"Không được, không được!!" Chu Đậu Đậu lập tức vẻ mặt thần sắc khẩn trương đè tay Tiểu Thỏ lại nói.
"Hả?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô ấy.
"Cái kia... Khụ khụ, cái đồ uống này bởi vì có công hiệu trắng đẹp, cho nên chỉ có thể uống buổi tối, ban ngày sau khi uống, lại ra ngoài phơi nắng mặt trời, liền không có tác dụng..." Chu Đậu Đậu vẻ mặt thần sắc khó xử nhìn Tiểu Thỏ nói.
"Nhưng mà... Hôm nay giống như trời đầy mây??" Tiểu Thỏ quay đầu nhìn thoáng qua thời tiết bên ngoài phòng đợi, giọng nói yếu ớt nói.
"Dù sao cũng không được!" Đậu Đậu vẻ mặt vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô nói: "Đây là quà tớ tặng cho cậu và bạn trai cậu, cậu không thể một mình độc chiếm, chờ bạn trai cậu trở về, hai ngươi cùng nhau làm một ly, rất tốt."
"Ách..." Tiểu Thỏ nhịn không được giật giật khóe miệng.
Chờ Trình Chi Ngôn trở về??
Cô hoài nghi mãi cho đến trước lễ mừng năm mới, Trình Chi Ngôn đều không về được đi...
"Không được tự mình lén uống đó!!" Đậu Đậu không quá yên tâm mà dặn dò cô.
"Biết rõ..." Tiểu Thỏ có chút bất đắc dĩ gật đầu.
"Chỉ có thể chờ bạn trai cậu trở về, buổi tối hai người cùng nhau uống, nghe không??" Đậu Đậu đưa tay khoác lên trên bờ vai Tiểu Thỏ, nghiêm túc nghiêm túc dặn dò cô nói lần nữa.
"Ừ, tớ đã biết rõ!" Tiểu Thỏ thuận tay thả hai chai nước uống kia tới trong túi của mình nói: "Tớ bảo đảm không uống, tớ đặt ở đây trước, chờ Trình Chi Ngôn trở về uống cùng, được chưa??"
"OK." Đậu Đậu gật đầu, lúc này mới phóng tâm kéo va ly hành lý của mình, đi qua cửa kiểm vé.
Tiểu Thỏ đứng ở trong đại sảnh đợi xe, mắt thấy Đậu Đậu lên xe, lúc này mới phóng tâm xoay người đi.
Chỉ là cô vừa mới đi hai bước, chuông điện thoại di động liền vang lên.
Tiểu Thỏ tiếp di động, liền nghe được đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói hưng phấn cuar Trình Thi Đồng: "Tiểu Thỏ!! Tớ trở về!! Buổi tối cùng nhau ăn cơm đi!?"
948: Hi vọng là vậy
00:00
00:00
Editor: May
"Đồng Đồng." Tiểu Thỏ cười hì hì đáp một tiếng với đầu kia điện thoại nói: "Được, không thành vấn đề, buổi tối muốn ăn cái gì??"
"Chờ sau khi gặp mặt lại quyết định đi!!"
Trình Thi Đồng cao hứng bừng bừng sau khi lại nói với Tiểu Thỏ vài câu, liền cúp điện thoại.
Buổi tối, Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng thập phần thống khoái mà tìm một quán thịt nướng, sau khi giải quyết vài chục xâu, cuối cùng vừa lòng thỏa mãn ợ đi ra.
Trên đường cái vẫn là một mảnh đèn đuốc sáng trưng, hai người các cô dọc theo đường cái thật dài, vừa đi vừa tán gẫu.
"Cho nên Cố Ninh Thư nhà cậu, cả kỳ nghỉ đông đều sẽ không trở về sao?" Tiểu Thỏ giẫm đường răng bên cạnh, vừa giữ cân bằng, vừa hỏi Trình Thi Đồng.
"Đúng vậy, có thể sau này, nhà bọn họ sẽ phải ở Bắc Kinh định cư luôn." Trình Thi Đồng có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi nói: "Hai người chúng ta cũng coi như là đồng bệnh tương liên, năm nay nghỉ đông chú nhỏ tớ cũng liên tục ngây ngốc ở Nam Kinh không thể trở về... Chỉ là cậu vẫn là tốt hơn tớ một chút, dù sao lúc lễ mừng năm mới, chú nhỏ của tớ sẽ trở về..."
"Chao ôi... Đây cũng là chuyện không có biện pháp nha." Tiểu Thỏ duỗi tay vỗ nhẹ nhàng bả vai Trình Thi Đồng, an ủi cô ấy nói: "Chờ về sau cậu và Cố Ninh Thư nhà cậu kết hôn, hai ngươi có thể ngày ngày ở cùng một chỗ, dính chung một chỗ."
"Hy vọng là vậy..." Trình Thi Đồng thoạt nhìn có chút uể oải, cô ấy nhìn ánh sáng thật dài trên đường cái phía xa, liên tục uốn lượn đến không trung, nhẹ giọng nói.
Tiểu Thỏ quay đầu nhìn cô ấy một cái, lúc đang chuẩn bị nói tiếp gì đó, sau lưng liền truyền đến một trận tiếng kèn "bíp bíp".
"Đứng về phía ven đường một chút." Tiểu Thỏ vội vươn tay túm Trình Thi Đồng một phen.
Trình Thi Đồng thuận thế tới gần bên cạnh Tiểu Thỏ.
Nhưng mà tiếng còi xe "bíp bíp" kia, lại vẫn vang lên không ngừng.
"Ai nha, chúng ta đây không phải là đã nhường đường cho anh ta rồi sao??" Trong lòng Tiểu Thỏ có chút khó chịu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc xe màu đen có rèm che chính chậm rãi theo sau lưng các cô, vẫn càng không ngừng ấn còi.
949: Gặp lại Cố Trừng Tịch
Dương Quá tử chiến Trương Vô Kị ai sẽ chiến thắng - Có thể bạn chưa biết
Advertisement
00:00
00:00
Editor: May
Người ngồi ở vị trí chỗ tài xế trong xe hơi kia, đang mặt mỉm cười nhìn bọn họ.
"Cố Trừng Tịch!?" Tiểu Thỏ khẽ ngơ ngác một chút, lập tức liền đi tới bên cạnh cửa xe ghế lái phụ của xe hơi.
Theo cửa sổ xe tay lái phụ chậm rãi hạ xuống, Cố Trừng Tịch cũng cười nhẹ nhàng nhìn cô, "Tiểu Thỏ."
"Tiểu hòa thượng??" Trình Thi Đồng khẽ ngơ ngác một chút, cũng chạy đến bên cạnh Tiểu Thỏ, cúi đầu nhìn vào trong cửa sổ xe tay lái phụ.
"Còn gọi anh là tiểu hòa thượng sao??" Cố Trừng Tịch có chút bất đắc dĩ nhìn Trình Thi Đồng.
"Hắc hắc, thẹn thùng." Trình Thi Đồng cười cười, duỗi tay gãi gãi đầu của mình.
"Các người đây là đi chỗ nào??" Cố Trừng Tịch dừng xe ở ven đường, hỏi Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng.
"Về nhà." Tiểu Thỏ buông tay ra cười một chút với Cố Trừng Tịch nói: "Người này nhất định đi ra ngoài ăn thịt nướng, vừa ăn vừa tán gẫu, vào lúc này cũng hơn mười giờ rồi, muốn đi dạo phố cũng không nơi đi."
"Vậy lên xe đi, anh đưa các em trở về." Cố Trừng Tịch đưa ra một bàn tay thon dài trắng nõn, đè xuống chốt mở khóa xe.
Chỉ nghe xe "cạch" vang lên một tiếng, lúc Tiểu Thỏ duỗi tay đi kéo cửa sau xe, cửa xe liền trực tiếp mở ra.
"Vậy chúng ta liền không khách khí a!!" Tiểu Thỏ nắm lấy Trình Thi Đồng trực tiếp ngồi vào bên trong xe của Cố Trừng Tịch.
"Chao ôi, đúng rồi, tại sao anh trở về?? Theo lý thuyết, hôm nay là thời gian làm việc a." Sau khi Tiểu Thỏ ngồi vào chỗ sau xe, chờ Trình Thi Đồng cũng vào rồi, đóng cửa xe, lúc này mới mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn hỏi anh.
"Anh trở về lấy vài thứ, đợi lát nữa còn phải lái về Nam Kinh." Sau khi Cố Trừng Tịch thấy các cô ngồi vững, lúc này mới khởi động xe một lần nữa, một cước đạp xuống chân ga, lái về phía trước.
"A... vậy sao..." Tiểu Thỏ lập tức có chút thất vọng, cô còn tưởng rằng công ty Trình Chi Ngôn, năm trước đã gấp rút nghỉ rồi, chỉ là không có nói cho cô biết, muốn cho cô một kinh hỉ, trước mắt nếu Cố Trừng Tịch còn phải về Nam Kinh, vậy đã nói lên... bọn họ còn đang bận...
950: Đây là cái gì?
00:00
00:00
Editor: May
Đại khái là nhìn ra Tiểu Thỏ đang suy nghĩ gì, Cố Trừng Tịch cười cười với cô nói: "Trong khoảng thời gian này cũng sắp gấp rút qua đi, mấy ngày nữa chúng tôi có thể kết thúc công việc nghỉ sớm, Trình Chi Ngôn... Cũng sắp trở lại."
"Hắc hắc..." Tiểu Thỏ có chút thẹn thùng cười cười với anh.
"Hai người các người có vội gấp trở về nhà không??" Cố Trừng Tịch vừa lái xe, vừa ôn hòa nói với các cô: "Nếu không vội trở về, anh đi về trước cầm vài thứ, nhà anh liền ở phía trước, lấy xong, anh vừa vặn sau khi đưa các em về nhà trực tiếp lên cao tốc."
"Không vội, không vội." Tiểu Thỏ vội vàng khoát khoát tay, vốn cô và Trình Thi Đồng liền định vừa tản bộ vừa trở về, hoàn toàn thời gian không gấp, lại nói, ké xe người ta, cũng không thể để cho người ta xử lý chuyện không được chứ.
"Nhà anh??" Trình Thi Đồng mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn anh, lập tức, liền phục hồi tinh thần lại.
Anh nói đến hẳn là chỗ ở ở thành phố Z của anh lúc trước, mà không phải là nhà Cố Ninh Thư.
"Ừ... chỗ ở trước kia với mẹ anh." Cố Trừng Tịch cười cười, trong tươi cười có cô đơn nói không nên lời, "Anh trở về cầm ít đồ là được, về sau... Đại khái cũng sẽ không trở về ở."
Trình Thi Đồng ngẩng đầu nhìn anh một cái, đèn đường ném xuống quang ảnh lúc sáng lúc tối ở trên gương mặt trắng nõn như ngọc của anh, người này, rõ ràng là con trai trưởng nhà họ Cố, nhưng mà thân phận lại chưa bao giờ được công nhận...
"Không quan hệ, anh lấy đồ trước đi, tụi em không vội trở về." Trình Thi Đồng cười cười với anh, nhẹ nhàng nói: "Đều lấy cái gì nha, có muốn bọn em hỗ trợ hay không??"
"Hỗ trợ liền không cần." Cố Trừng Tịch nghe lời nói của cô, nhịn không được cười lên nói: "Chỉ là một chút đồ ngổn ngang."
"Ừ." Trình Thi Đồng gật gật đầu, xoay người nhìn Tiểu Thỏ ôm ba lô ở trước ngực, nhịn không được duỗi tay cầm tới nói: "Vừa rồi tớ liền muốn hỏi cậu, trong túi này của cậu liên tục không ngừng vang lên tiếng gì vậy??"
"A? Tiếng gì??" Tiểu Thỏ vẻ mặt mê mang nhìn cô ấy.
Trình Thi Đồng trực tiếp duỗi tay mở ba lô cô ra, nhìn hai chai đồ uống hồng phấn bên trong, mặt tràn đầy nghi ngờ lấy ra nói: "Đây là cái gì a??"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip