chương 40
Anh bình thường không ngăn cô làm thêm, cũng không chủ động nói cho cô tiền.
Anh rất tôn trọng cô, biết cô lòng tự ái rất cao.
Có thể, nghe nói cô muốn mời em trai ăn cơm, sợ cô lúng túng, cho nên trước khi đi cho cô thả chút tiền.
Đối mặt cái này ấm áp cử động, Hye Sun hốc mắt có chút đỏ lên, Jimin làm việc chưa bao giờ cùng với cô thương lượng, có thể cô phát hiện, anh chung quy là có thể dễ dàng vung đến cô.
Anh cùng với cô trước đây quen biết tất cả mọi người đều không quá giống nhau.
-
Hye Sun đem Doosung cùng Go mẫu đưa lên xe buýt, mới về đến Park gia.
Jimin đi khám đã trở về tới rồi, đang ngồi ở cạnh chiếc bàn trắng, trên bàn bày cà phê. Cô liền chưa bỏ túi xách ra, đi tới, từ phía sau ôm anh, cằm đặt tại trên vai anh.
Jimin sửng sốt một chút, có thể cảm giác được cô giống như con mèo con meo một dạng nằm ở trên vai mình.
Anh nghiêm túc nhìn chằm chằm máy vi tính, ngữ khí thanh đạm: "Đừng quấy rầy anh, anh đang làm việc!"
"Không muốn." Hye Sun ôm lấy tay anh, cũng chưa bỏ ra, nằm ở trên vai anh.
Jimin ngừng lại, cô bình thường cũng không như vậy, đây là... Chịu ủy khuất?
Anh trầm giọng hỏi: "Ai lại bắt nạt em à? Em trai em?"
"Không có." Trong lòng Hye Sun ấm áp, trên đường trở về, cô nhìn lấy bên đường đan xen lập thể thành phố, đầy đầu đều là mặt của anh.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày, trong thế giới của cô, sẽ gặp được một người như Park Jimin vậy.
Anh tốt đẹp đến giống như bầu trời xa vời, nhưng lại gần trong gang tấc.
Cô dựa vào ở trên vai của Jimin, áo sơ mi diện liêu rất mịn, để cho trong lòng của cô rất an bình, "Liền nhớ anh rồi."
Cho dù trong lòng của của Jimin cứng rắn giống như sắt, giờ phút này nghe được Hye Sun những lời này, cũng nhu mềm nhũn ra.
Anh nói: "Cho em ôm năm phút."
Anh lúc đang làm việc, không thích bị người khác quấy rầy, năm phút đã là cực hạn rồi.
Hye Sun nhịn không được bật cười, cô ngẩng đầu lên, nhìn lấy gò má của anh, nét mặt của anh rất nghiêm túc, nhưng cô lại cảm thấy rất ngọt ngào, ấm áp, "tôi ngày hôm nay gặp mẹ tôi rồi, cùng với bà ấy hẹn cuối thứ bảy cùng nhau ăn cơm, có thể không?"
Anh nói: "Có thể."
Thứ bảy mọi người đều rảnh.
Anh ngẩng đầu, bắt được một cái tay của Hye Sun , "Mẹ em không có làm khó em chứ?"
"Không có." Hye Sun nói: "bà ấy là mẹ tôi, có thể làm gì chứ."
Cũng không thể chuyện trong nhà của cô, cũng để cho anh đến giúp cô được!
Mặc dù nghe cô nói như vậy, Jimin vẫn có chút không yên tâm.
Hye Sun cũng không phải là không hiểu chuyện, biết anh hiện tại đang bề bộn, "Tôi đi tắm trước, không quấy rầy chú làm việc. Bên ngoài quá nóng, ra một thân mồ hôi!"
Jimin nhìn thấy Hye Sun lưng đầy mồ hôi, cô không có đi thang máy, trực tiếp từ thang bộ chạy đi lên...
Hye Sun tắm xong, xuống thời điểm, Jimin đã kết thúc công việc, đang ngồi ở trong phòng khách cùng Eun Ji nói chuyện phiếm.
Eun Ji nói: "Tối hôm qua JungKook trở lại, chị nói với nó, bảo nó không cùng cái đó Clara Lee qua lại, nó khăng khăng không nghe, em nói nó làm sao lại cố chấp như vậy? Rõ ràng lúc trước chị nói cái gì nó đều sẽ nghe."
Jimin rất là lãnh đạm bình tĩnh: "nó đã không phải là trẻ con nữa rồi, sẽ có ý nghĩ của mình."
"Nhưng là, nếu như nó ở cùng với Clara ở chung một chỗ, sau đó khó tránh khỏi sẽ gặp phải, chị sợ trong lòng Hye Sun sẽ có ý khúc mắc." Eun Ji than thở
"em nói KooKoo nhà chị là không phải cố ý cùng Sunnie đối nghịch, nó lúc trước không như vậy, nó làm sao lại không thích Sunnie như vậy?"
Eun Ji mà nói, để cho Jimin dừng một chút.
Anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hye Sun đang đứng tại trên cầu thang.
Cô tắm xong, mặc cái áo T-shirt rộng thùng thình, tóc còn ướt, thấy vậy, Jimin theo thói quen mà nhíu mày một cái, "Làm sao không đem tóc sấy khô đi?"
" trời nóng nực, rất nhanh liền khô thôi." Hye Sun đi xuống, cùng chị lên tiếng chào hỏi, ở bên cạnh Jimin ngồi xuống.
Mới vừa nghe được bọn họ nói tới quan hệ của cô và JungKook, Hye Sun có không yên lòng.
Chị và chú tốt với cô như vậy, nếu như bọn họ biết quan hệ trước kia của cô và Jeon JungKook, có thể hay không vì vậy ghét cô?
Cũng may, ở ngay trước mặt Hye Sun, Eun Ji cũng không có ý định bàn lại chuyện của Clara cùng JungKook, cười một tiếng, nói: "chị đi làm việc trước, không quấy rầy hai vợ chồng son."
Ba chữ vợ chồng son ba, để cho Hye Sun xấu hổ một chút
Lúc phản ứng lại,dì Han đã ở dưới sự phân phó của Jimin cầm lấy khăn lông đi ra rồi.
Anh nhận lấy khăn lông, nhìn lấy tóc còn ướt của Hye Sun, "Qua đây."
Hye Sun biết anh muốn giúp cô lau tóc, không muốn làm phiền anh, " vẫn là tôi tự làm đi!"
Anh trong tròng mắt đen chứa đầy cô, cũng không có đem khăn lông cho cô.
Cô không thể làm gì khác hơn là đem cái mông tới đây, cách anh gần hơn một chút, bị Jimin nửa ôm vào trong ngực.
Anh dùng khăn lông giúp cô lau tóc, tay rất có lực, động tác cũng rất ôn nhu.
Hye Sun nói: "Thật sự là sắp khô rồi."
"Trong phòng lạnh."
Máy điều hòa không khí mở ra, rất dễ bị cảm.
Hye Sun kháng nghị nói: "Tôi nơi nào có yếu ớt như vậy?"
"Lúc trước bị bệnh em quên rồi hả?"
"Chú thật nghiêm khắc a." Ăn kem ly anh muốn xen vào, chơi điện thoại di động muốn xen vào, tóc ướt anh cũng muốn quản.
"Ồ?" Jimin kéo dài âm, "Bây giờ bắt đầu ghét bỏ anh rồi hả?"
Hye Sun cười một tiếng, "Không có ghét bỏ."
Jimin giúp cô lau xong tóc, đem khăn lông đặt ở một bên, hướng về phía Hye Sun nghiêm túc nói: "Con người của anh tương đối bá đạo, có thể sẽ không khắp nơi thuận theo ý em, nếu như em không nghe lời, anh khả năng sẽ tức giận, cho nên, hy vọng em có thể nhanh chóng làm quen."
"Thật đúng là rất bá đạo!" Hye Sun nháy mắt một cái, nhìn lấy Jimin, đầu hướng anh thô sáp trên ngực va vào một phát, "Nhưng mà tôi lại thích mất rồi, làm sao bây giờ?"
Không cho ăn kem ly là sợ cô đau bụng, không cho chơi điện thoại di động là sợ nàng hỏng mắt, không cho ướt tóc là sợ cô sẽ cảm mạo...
Nếu như đều là bá đạo như vậy, coi như anh lại bá đạo một chút, Go Hye Sun cũng cam tâm tình nguyện.
-
Thứ bảy, trời mưa, khí trời không có nóng như vậy, Hye Sun đứng ở điểm xe buýt, nhìn thấy Go phụ cùng Go mẫu từ bên trong đi ra, bận rộn nghênh đón, "Cha, mẹ."
Hôm nay là hẹn xong cùng ba mẹ của Park Jimin ăn cơm, cho nên, Hye Sun sáng sớm liền thức dậy, chính là vì tới tiếp bọn họ.
Nghĩ đến ba mẹ muốn cùng ba mẹ của Jimin ăn cơm, Hye Sun tối hôm qua một đêm ngủ không ngon.
Go mẫu trừng mắt Hye Sun một cái, vừa nghĩ tới Hye Sun vì trêu tức bà ta, trực tiếp tìm người gả rồi, trong lòng Go mẫu liền đặc biệt tức giận.
Khẩu khí này một tuần lễ đều không có tỉnh lại.
Nhìn Gi mẫu một cái bộ dáng không quá thân thiện, Hye Sun lấy lòng nói: "Người nhà bọn họ đều là người rất tốt, đợi lát nữa gặp mặt, mẹ thái độ có thể hay không khá một chút?"
Hye Sun là thực sự sợ hãi Go mẫu không nể mặt mũi, quay đầu khó chịu không chỉ là Park gia, còn có cô.
Gi mẫu cũng không cảm kích: "Tao nuôi mày nhiều năm như vậy, mày cái cùi chỏ này liền hướng bên ngoài quẹo?"
Hye Sun nói: "mẹ ngày đó đối với người của Choi gia thái độ không phải rất tốt sao?"
Choi Soobin cùng Choi mẫu rõ ràng đều nhìn có chút không nổi người nhà mình, mẹ thái độ đều tốt như vậy.
Hye Sun nghĩ, Park ba ba cùng mẹ Park đều là người rất ôn nhu, để cho mẹ đối tốt với bọn họ một chút, không khó chứ?
Go mẫu tức giận mà nhìn lấy Hye Sun , "mày còn dám nói chuyện ngày đó! Mày không suy nghĩ một chút mày ngày đó làm sao đối với tao."
"Vâng, con ngày đó thái độ không tốt, không nên ở trước mặt người nhà họ Choi để cho mẹ khó chịu, nhưng là mẹ suy nghĩ một chút, nếu như con khi đó không nói rõ ràng, mẹ quay đầu đáp ứng, con chỗ này lại cùng với người khác ở chung một chỗ rồi, mẹ không phải là sẽ càng khó chịu?"
Bây giờ là muốn cầu cạnh bà ta, Hye Sun cũng không tranh cãi.
"..." Go mẫu trừng mắt Hye Sun một cái, không có lại nói chuyện.
Liền như vậy, ngược lại tới đều tới.
-
Từ xe buýt đi xuống, điện thoại của Park Jimin liền gọi lại, "Bọn họ tới rồi sao?"
Hye Sun nói: "Đã đến, rất nhanh liền qua tới."
Chỗ ăn cơm là tại một nhà quán lẩu, địa phương là Eun Ji quyết định, Eun Ji rất thân thiết, biết trong nhà Hye Sun điều kiện cũng không hề tốt đẹp gì, sợ đi cái gì khách sạn 5 sao hoặc là phòng ăn tây, sẽ để cho cha mẹ của Hye Sun không được tự nhiên, cho nên đặc biệt chọn chỗ này.
Hye Sun vừa mới tới cửa, liền thấy Eun Ji, "chị."
Eun Ji cười một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Go phụ Go mẫu, nhiệt tình nói: "Đây là chú, dì ạ,đi xa như vậy qua tới, cực khổ rồi."
Eun Ji hôm nay mặc rất giản dị, quần dài màu đen, đoan trang lại chín chắn.
Go mẫu nhìn Eun Ji một cái, đáp một tiếng, cũng không quá nhiệt tình.
Chị cũng không để ý, ở trước mặt, dẫn bọn họ vào phòng bao riêng.
Hye Sun nhìn một cái mẹ, nhỏ giọng nói: "Mẹ... Mẹ nhiệt tình một chút được không? Làm cho đừng người ta thật giống như thiếu mẹ tiền như vậy."
"..."
-
Eun Ji dẫn Hye Sun và người nhà đến phòng bao, nói: "Cha, mẹ, bọn họ tới rồi."
Park ba ba mẹ Park bận rộn đứng lên, thái độ mẹ Park đặc biệt cực kỳ tốt, một chút làm cao cũng không có, chỉ sợ ba mẹ của Hye Sun sẽ không được tự nhiên, trong lòng sẽ có ý kiến gì.
Mẹ Park cười nói: "Nhanh ngồi đi, xa như vậy qua tới, cực khổ!"
So với Go mẫu dỗ mẹ con Choi gia thái độ còn tốt hơn.
Go mẫu nhìn mọi người trong phòng một vòng, nhìn thấy Park ba ba, mẹ Park, còn có... Ngồi trên xe lăn là Park Jimin.
Jimin nói: "cháu chào chú, dì ạ."
Go mẫu cũng chưa từng thấy qua Park Jimin, vẫn cho là đem Hye Sun lừa chạy người là Jang Hyuk, cũng không đem Park Jimin để ở trong lòng.
Bà ta nói: "Không cần khách khí như vậy."
Sau đó cùng Go phụ ngồi xuống.
Eun Ji bắt chuyện người châm trà rót nước.
Hết thảy thoạt nhìn coi như bình tĩnh, Hye Sun cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hye Sun vị trí tại Jimin cùng chính giữa Go mẫu, cô ngồi xuống, nhìn về phía Jimin, cô mặc dù cố gắng bảo trì trấn định, nhưng loại trường hợp này, khẩn trương đến chết người, cũng còn khá có anh ở bên cạnh, nhìn thấy anh, liền an tâm hơn nhiều.
Go mẫu uống trà, coi như là thở gấp qua một hơi, biết người đều ngồi đầy rồi, lại không thấy đến Jang Hyuk, không nhịn được hỏi: "cậu ta còn chưa tới sao?"
"Cậu ta?"
Mẹ Park có chút không rõ Go mẫu chỉ ai, hai nhà người đều tới, nơi này còn thiếu người nào không?
Go mẫu nhìn về Hye Sun,Hye Sun hiểu được liền nói tới, "Mẹ em nói chắc là Jang tiên sinh."
Eun Ji cười nói: "dì lúc trước từng gặp Jang Hyuk à?"
"Bà ấy gặp một lần." Hye Sun giải thích xong, hướng về phía Go mẫu nói: "Mẹ, cùng con kết hôn không phải là Jang Hyuk, là anh ấy."
Hye Sun chỉ chỉ bên người Park Jimin.
Mẹ Go hiểu lầm này, làm cho Hye Sun có chút lúng túng.
"Cậu ta?" Nghe xong lời của Hye Sun, Go mẫu lông mày đều dựng lên.
Bà ta vốn là cho là Go Hye Sun gả là Jang Hyuk, cái đó Jang Hyuk, thoạt nhìn ngược lại vẫn nhân mô nhân dạng, nếu như điều kiện gia đình khá một chút, bà ta liền miễn cưỡng đón nhận.
Nhưng là... Bà ta làm sao cũng không nghĩ tới, Go Hye Sun muốn gả lại là một người ngồi xe lăn này... Tàn phế?
----------
Tức mẹ của Hye Sun quáaaaa 😱
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip