Chương 3: Đối diện dưới chân tháp

Bên trong lục tục tiến vào mấy người mới, trong đó không thiếu những cô gái xinh đẹp khả ái, Kỷ Ngưng ánh mắt dần dần bị thu hút tới. Vốn cậu không muốn tìm lão bà, bởi vì trên thực tế bạn gái ở quê nhà còn chưa trở về , nếu như việc tìm lão bà trong game bị nàng biết rồi, phỏng chừng sẽ tranh cãi ngất trời. Nhưng cùng lúc, Kỷ Ngưng cảm giác mình một người lẻ loi ở trong game dốc sức lăn lộn, bên người lại không có ai ôn nhu săn sóc bầu bạn,thật giống như thiếu đi một chút gì đó.

"Này, mày trong game có đi tìm lão bà không?" Ngày này Kỷ Ngưng lại với anh em của cậu gặp nhau , hai người hẹn cùng đi quán Internet chơi CS.

" Mày muốn tìm lão bà trong CS? Tìm nam nhân?" Người anh em của Kỷ Ngưng họ Lâm, bình thường bạn học đều gọi hắn là tiểu Lâm, chỉ thấy hắn tập trung tinh thần nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính, chuẩn bị bất cứ lúc nào bể mất đầu đối phương.

"Thao, lại chết rồi!" Kỷ Ngưng bị phe địch đánh lén thành công, chán nản, cậu suy nghĩ một chút rồi lui game, tiến vào Thần Lệ, "Tìm nam nhân cái đầu, tao là nói trong loại trò chơi kiểu như Thần Lệ ấy ."

"Làm sao? Xuân tâm động?" Tiểu Lâm biểu tình hèn mọn sáp lại gần, hắn cũng vừa bị giết chết, theo Kỷ Ngưng thoát game , vỗ vỗ bả vai của đối phương, "Mày không sợ Ninh Bối Bối nhà mày biết rồi sẽ nổi trận lôi đình?"

Nghĩ đến dáng vẻ bạn gái tức giận, Kỷ Ngưng run lên, lập tức không nhịn được hất tay tiểu Lâm : "Sợ cái rắm, ông đây mà sợ nàng? Tao còn chê nàng làm phiền ấy, giọng nói cứ oang oang."

Tiểu Lâm cười nói: "Vợ mày đích thực một thùng thuốc nổ, sau này mày muốn cùng với nàng kết hôn còn không biết nên làm cái gì bây giờ, ha ha!" Nói tới bạn gái Kỷ Ngưng - Ninh Bối Bối, cũng là hoa khôi của ban,thời điểm lớp 11 quan hệ với Kỷ Ngưng trở nên tốt hơn, mãi cho đến hiện tại vẫn còn rất nồng nhiệt , nhưng đáng tiếc chính là tính khí quá khó ưa, chua ngoa muốn chết.

Kỷ Ngưng cau mày: "Kết cái rắm, có thể hay không chia tay còn là một vấn đề đây!" Kỳ thực kể từ khi Ninh Bối Bối báo sẽ học trường không thuộc cùng thành thị với cậu, cậu liền biết mình và nàng không có cách nào tiếp tục, bây giờ còn có thể duy trì quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng tách ra chỉ là chuyện sớm hay muộn.

"Làm sao? Nàng muốn chia tay? Không thể nào." Tiểu Lâm tò mò hỏi, hắn vẫn có thể cảm nhận được hai người này cảm tình không sai nha.

"Không. Nói chung mọi việc để sau này hẵng nói đi." Kỷ Ngưng đánh gãy cái đề tài này, "诶, mày có nghiêm túc chơi không vậy? Anh đây tử vong hào đều cấp 35 rồi đó ~ "

"Quên đi , tao không hứng thú, anh tao gọi tao đi ma thú, tiếp đó chắc sẽ cùng với ảnh chơi." Tiểu lâm phất phất tay, chơi trò chơi lại bắt đầu thấy vô vị.

"Tùy mày, tao đi tán muội muội đây." Kỷ Ngưng cũng không bắt buộc, đăng nhập tài khoản của chính mình, tiến vào trò chơi đã rất quen thuộc.

Ngồi ở APL kêu nửa ngày "Cầu tổ làm thỏ!" nhưng mà không ai để ý tới , Kỷ Ngưng có chút tẻ nhạt, cậu chỉ có thể ở trên quảng trường chạy tới chạy lui dạo qua mỗi cái sạp hàng, nhìn nhìn thấy trên quầy lại có Truyền Thuyết trang bị, nhìn lại một chút người bày hàng , quả nhiên là Phong Vân Xuất Ngã · Bối! Kỷ Ngưng mắt liếc yết giá lại liếc nhìn cấp bậc trang bị , mắng câu "Mịe nó" rồi chạy đến một cái sạp hàng khác. Cậu mới vừa mở ra nhìn hai giây, cửa hàng lại đột nhiên biến mất, lúc ngây người bỗng phát hiện người vốn ngồi dưới đất đã biến thành một con hồ ly, cửa hàng hình như cũng là bởi vậy mới bị ép đóng lại. Kỷ Ngưng nhìn đối phương nửa ngày đều không phản ứng, đoán được người kia là đang treo máy, quả nhiên qua đoạn thời gian sau đối phương biến trở về nguyên hình nhưng vẫn chỉ ngây ngốc đứng tại chỗ không có động tác. Kỷ Ngưng nhìn xung quanh, vừa vặn nhìn thấy một mục sư vui cười hớn hở thay đổi người xui xẻo kế tiếp , cậu liền tỉnh ngộ!

Sau khi hiểu ra, bạn học Kỷ lập tức đổi mục sư hào, kéo kỹ năng , tà ác nở nụ cười, tiểu Lâm ở bên cạnh lé mắt nhìn cậu: "Mày cười đê tiện như thế làm gì! !"

Kỷ bạn học ngẩng đầu: "ông mày muốn đi tiêu diệt tư bản chủ nghĩa!"

Nói rồi điều khiển mỹ nữ mục sư chạy đến trước một sạp hàng nào đó, phát động kỹ năng, bên chân lập tức xuất hiện một con đại hồ ly da lông bóng loáng toả sáng. Làm xong chuyện xấu bạn học Kỷ cực nhanh đổi nick, sau đó làm ra một bộ dáng vẻ vô tội đi ngang qua, tiện thể nói một câu: "Oa, một con hồ ly béo phì thật lớn nha."

Vừa vặn đứng ở bên cạnh xem hết thảy từ đầu đến đuôi, bang chủ Tiểu Lâu Hỏa Thính Vũ yên lặng mở miệng: "Tiểu Lệ, cậu học cái xấu..."

Kỷ Ngưng xấu hổ, mặt lập tức đỏ bừng, tiểu Lâm ở một bên nhìn ra ngạc nhiên: "Tiểu Ngưng mày đỏ mặt nha, không phải chứ, lẽ nào trong game có cực phẩm mỹ nữ ? ?" Nói xong liền nhảy sang ngó màn hình của cậu, lại bị đẩy ra, Kỷ Ngưng quẫn bách: "Đi đi đi, mặt đỏ cái rắm, ông mày mới vừa theo người ta PK, còn kích động!" Nói xong trong lòng phỉ nhổ chính mình, bất quá chỉ là làm chuyện xấu không ảnh hưởng toàn cục bị người quen bắt được mà thôi, cũng đâu có lòng tốt cái lông gì...

( bang hội ) Tiểu Lâu Hỏa Thính Vũ: Tiểu Lệ nha, làm người phải phúc hậu...
( bang hội ) Ngưng Thị Nhất Tích Lệ: ...

( bang hội ) Tiểu Lâu Hỏa Thính Vũ: Bất quá ngẫu nhiên không tử tế một lần cũng không việc gì a ~

( bang hội ) Ngưng Thị Nhất Tích Lệ: ...

Kỷ Ngưng thề đối phương nhất định đang cười, uất ức nhìn thấy kẻ đang sững sờ ở trên quảng trường Phong Vân Xuất Ngã · Bối, tâm tình lại tốt lên, Quang Minh người số một cái gì a, nhìn thấy Hắc nhân còn không phải là chạy so với gà còn nhanh hơn! (tác giả: Tiểu Ngưng cậu thấy Hắc nhân phỏng chừng chạy ở so với cẩu còn nhanh hơn chứ? Kỷ Ngưng: Cút! )

( bang hội ) Ai W Bảo Bảo: Có ai không ? Cùng đi Chiến Tam xoát bảo thạch đi? (*^__^*) hì hì...

( bang hội ) Dạ Quy Đích Ngưu Lang: Tôi đi!

( bang hội ) Ai W Bảo Bảo: Được, tổ liền, còn thiếu một mục sư, ai đi không? ?

( bang hội ) Dạ Quy Đích Ngưu Lang: Tiểu Lệ cậu không có chuyện gì thì đem nick mục sư mở lên tổ đội xoát bảo thạch đi .

Kỷ Ngưng nhìn thấy "Chiến Tam" hai chữ thì có chút mẫn cảm, nhưng nghĩ tới có thể cùng Ai W Bảo Bảo đồng thời chém quái,lòng cậu lại ngứa ngáy.Cuối cùng vẫn là quyết định mở mục sư cùng đi với bọn họ, Phổ Thông hào mà chết thì cũng không quá tổn thất, tuy rằng rất không muốn nhìn thấy mấy người Hắc nhân kia, đặc biệt là tên Thần Vi Ngã Khấp kia.

Thay đổi mục sư hào, Kỷ Ngưng theo hai chiến hữu đi tới Chiến Tam, Dạ Quy Đích Ngưu Lang là Chiến sĩ, cưỡi một thớt hoàng kim mã, mang theo Ai W Bảo Bảo thúc ngựa chạy , vừa chạy vừa một bên cười: "Tiểu Lệ, tôi trước tiên mang mỹ nữ đi đã a ..." Kỷ Ngưng cắn răng, tên khốn kiếp này , lại ra tay trước hắn một bước ! Haizz người ta có hoàng kim mã nha, cũng là hai người cùng cưỡi được, nhìn lại mình, tiểu hoàng mã phía dưới, quên đi, chậm rãi mà đi thôi.

Thời điểm cậu chạy được một nửa, hai người bọn họ đã đến cửa, đứng thảnh thơi chờ cậu cùng đi vào. Kỷ Ngưng kêu bọn họ đi trước, mình sẽ rất nhanh chạy tới, cũng không nghĩ đến chính là hai người kia mới vừa vào phó bản, cậu liền nhìn thấy thanh máu của hai người đều kịch liệt giảm xuống, Ai W Bảo Bảo là thanh máu bạc của pháp sư, qua một hồi liền thấy đáy, Dạ Quy Đích Ngưu Lang là chiến sĩ, máu khá là nhiều, nhưng cũng không chống đỡ qua vài giây, lập tức hai người ở bên trong kênh đội ngũ hô: " Cửa Phó bản có Hắc nhân, cậu đừng có đến!"
Kỷ Ngưng lúc đó vừa vặn đứng ở cửa, vừa nghe lời này lập tức dừng bước chân, mới suy nghĩ được một giây có nên trở về hay không, Hắc nhân từ bên trong đã đi ra rồi! Kỷ Ngưng trợn to mắt, lập tức cưỡi tiểu mã chạy thục mạng, hoảng loạn ngoái lại, mịa, lại bị đuổi theo rồi! Mặc dù chỉ có một người, nhưng Kỷ Ngưng trong lòng vẫn có chút căng thẳng, không phải nói cậu bị giết đến sợ, mà là đến chiến trường bị cái tên hồng danh đen thùi lùi y hệt quái như thế ở phía sau đuổi, ai cũng sẽ căng thẳng a.

Hoảng hốt chọn bừa hướng chạy , Kỷ Ngưng phát hiện mình xông vào Mạch Địch Á Tư Thánh địa (thường gọi là tháp,thời điểm trận doanh nào chiếm tháp , Nữ Thần sẽ bảo hộ người trận doanh đó), lúc này chiếm tháp là Quang Minh, NPC vệ binh nhân loại ở xung quanh đi tới đi lui. Chạy một hồi, Kỷ Ngưng phát hiện mình bị nhốt rồi, phía trước là vùng núi không thể đi qua, mặt sau có truy binh, đích thực là sơn cùng thủy tận rồi!

Cậu xuống ngựa, đối diện với người phía sau đồng dạng cũng đứng lại bất động . Kỷ Ngưng lúc này mới nhìn rõ đối phương là ai, lại là Thần Vi Ngã Khấp, cậu quả thực muốn ngửa mặt lên trời thét dài: "Ông đây đến cùng với hắn có thâm thù gì a! ! ! !" Đối phương tựa hồ bận tâm tới vệ binh NPC dưới chân tháp, không tới gần, chỉ ở chỗ kia đi tới đi lui. Kỷ Ngưng càng nhìn hắn càng giận dữ, không nhịn được quăng cái gào thét: "Mẹ kiếp, ngươi vì sao luôn nhìn thấy ta liền giết ! ! ! Ông đây có thù oán gì với ngươi! ! !" Đợi một hồi, đối phương không hề trả lời, trán bạo nổi gân xanh, tiếp tục gào, ngày hôm nay có chết cũng muốn chết rõ ràng!

Lại chửi bậy vài câu, đối phương vẫn như trước trầm mặc , Kỷ Ngưng cũng im lặng, cậu cảm thấy cảnh tượng này rất buồn cười, cậu cùng tử địch của cậu cách một cái tháp đứng ngó nhau , nhưng không có động tác, nếu như không tính cả việc cậu vừa kêu mấy câu mà nói, chuyện này quả thật chính là một tràng kịch im lặng. Nhắc tới cũng là số mệnh an bài, khi đó bạn học Kỷ còn chưa biết trò chơi này còn có đạo cụ hỗ trợ chức năng có thể bằng một điểm chuột liền hồi thành , tại mấy quầy tạp hoá của thương nhân ở Quảng trường APL có bán. Nếu như cậu biết cái đó,thời điểm đứng đối mặt nhau từ sớm đã có thể bay về thành, làm sao còn có thể ngốc ngốc ngơ ngác đứng tại chỗ cùng đối phương mắt to trừng mắt nhỏ. Lúc này, trong đội có người hỏi Kỷ Ngưng làm sao, cậu trả lời lại một câu: "Đang bị Hắc nhân truy sát ." Ai W Bảo Bảo tức giận nói: "Lại ở cửa đánh lén, đê tiện! Tôi rớt mất 5% kinh nghiệm a, 5555555... Chúng ta gọi người đi giết Hắc nhân đi! ! Phải báo thù ! !" Kỷ Ngưng đang muốn tiếp một câu, cách tháp nhìn nhau Hắc nhân mở miệng.

Thần Vi Ngã Khấp: Cô là ai?

(Bạn Kỷ đang dùng nick nữ)

Kỷ Ngưng sửng sốt, lập tức ý thức được đối phương đang hỏi mình, lập tức giận dữ thổ huyết. Tên giết người không nhớ rõ người mình đã từng giết qua không có gì đáng trách, nhưng người bị giết kia lại không kìm được nổi giận, xem thường người cũng nên có mức độ a!

Thần Lệ: Cái đệt! ! Ta bị ngươi giết nhiều lần như vậy ngươi lại còn nói không quen biết ta! ! ? ? ?

Đối phương ngừng nói, tựa hồ đang cân nhắc nên nói cái gì.

Thần Vi Ngã Khấp: Ta không nhớ rõ ta có giết qua cô.

Thần Lệ: Đệt! !

Giữa lúc Kỷ Ngưng tức giận không ngớt,đúng lúc Quang Minh bên này đội ngũ trợ giúp đến, có người vừa nhìn thấy cậu liền hô: "êu, lại là nàng a, mỹ nữ..." Kỷ Ngưng đang nổi nóng đây, liền quăng một câu kinh điển : "Mỹ em gái ngươi!" Dạ Quy Đích Ngưu Lang tiếp một câu: "Đừng gọi cậu ta là mỹ nữ, cậu ta biến thành nam rồi ~!"

Thần Vi Ngã Khấp nhìn thấy Quang Minh người đến rồi, tựa hồ có hơi lo lắng, cưỡi lên vật cưỡi hướng phía sau chạy. Quang Minh bên này vừa nhìn, nghĩ có cơ hội,liền lập tức đuổi theo, phải biết cho dù là tên trâu bò đó cũng không ngăn nổi quần công a. Kỷ Ngưng cưỡi lên tiểu phá mã cũng hầm hừ theo sau, nhưng chỉ có thể nhìn đại đội ngũ phía trước chạy băng băng cực kỳ nhanh, cậu lại một lần nữa phỉ nhổ bản thân "BMW". Không chờ cậu phỉ nhổ xong,người phía trước lại chạy lộn về, cậu không rõ vì sao nhìn bọn họ cùng mình gặp lướt qua, đang muốn hỏi chuyện gì, liền nhìn thấy cách đó không xa một đám bụi cuồn cuộn đỏ đậm phát ra tiếng ầm ầm...

(Đoạn nì rùa chém , ý là cả một đại đội Hắc nhân ở phía sau đuổi theo đám người Quang minh , tiếng chân ngựa ầm ầm . Còn chân ngựa đập đất tung cát lên , tạo đám bụi cuồn cuộn màu đỏ hay là người ngựa chi chit đỏ cả một đám thì rùa không bik )

"Ta thao! ! ! !" Kỷ Ngưng trừng mắt, nhanh nhanh quay ngược trở lại chạy, má ơi, này không phải người chơi, rõ ràng chính là chuẩn bị vượt kiếp nạn châu chấu a a a! ! ! !

Hết chương 3

------

Lão tử : từ này đọc truyện chuyển ngữ chắn chắn các bạn thấy rất nhiều . Từ này vốn là để chỉ cha , giới trẻ thường dùng để tự xưng , kiểu như khi thanh niên Việt Nam hay nói : "tao là bố mày " , là như thế đó . Cơ mà bạn luôn edit thành 'ông mày' / 'ông đây' , khi đặt trong câu bạn thấy nó nhẹ hơn chút (cứ thấy edit thành 'bố mày' nó xúc phạm sao sao đó, nói chung là ko thích)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #1x1#đam