1/2
Khi lớp học kết thúc, cậu trai tóc tím giàu có đi về phía cổng trường khi tài xế của em đã đứng đợi sẵn ngay chiếc xe limousine đậu ngoài cổng. Em dừng lại một lúc khi nhìn thấy hai cô gái đang ôm một chiếc hộp và trông có vẻ như đang gặp rắc rối với nó. Vì tò mò, em đến gần họ
" Các cậu có gì ở đó vậy ?" Reo mỉm cười khi em vẫy tay chào hai cô bạn
" Ah ! Reo-sama ! Bọn tớ tìm thấy cậu bé này ở gần cổng trường. Có vẻ như nó đã ngất đi." Một người thở dài trong khi người còn lại thì bĩu môi, cầm chiếc hộp đưa đến cho em xem.
Là một chú chó. Một chú chó con màu trắng. Reo không chắc đó là giống chó gì vì em chưa bao giờ nuôi một con nào trước đây. Chú cún đang ngủ trông rất mềm mại với bộ lông trắng muốt bao phủ lấy thân hình bé nhỏ. Reo thấy nó dễ thương làm sao.
" Cậu định mang nó về ?" Em hỏi.
" Tớ muốn nhưng bố tớ bị dị ứng với lông chó."
" Còn tớ thì đang có quá nhiều vật nuôi ở nhà."
Họ có vẻ luyến tiếc khi nhìn chằm chằm vào chú chó màu trắng một cách đáng thương.
Reo nhếch mép cười. " Vậy, để nó cho tớ đi."
————
" Thiếu gia, đó là gì vậy ?" Quản gia riêng của em, Baya, hỏi khi bà ấy cúi đầu và nhìn vào chiếc hộp mà cậu chủ nhỏ đang cầm
" Là một chú chó." Em cười toe toét khi bước vào chiếc limousine.
" Chó ? Cháu đã lấy nó từ đâu ?"
" Một vài người bạn của cháu tìm thấy nó trước cổng trường. Nó trông thật dễ thương nên cháu muốn nhận nó về nuôi." Em nhẹ nhàng vỗ về chú cún vẫn đang ngủ và không hề nhúc nhích một chút nào.
" Nó vẫn chưa chết đó chứ, thiếu gia ?"
" Nó chỉ đang ngủ thôi."
Ngay khi họ về đến nhà, Reo đi thẳng vào phòng và đặt chú cún lên giường. " Hửm, mày vẫn còn ngủ sao ? Mày chưa chết thật đấy chứ ?" Em nhướn mày khi bắt đầu cảm thấy lo lắng và dùng ngón tay huých nhẹ vào đứa nhỏ.
May mắn thay, nó đã di chuyển và bắt đầu ngáp. Reo thở phào nhẹ nhõm và cười khúc khích vì cún nhỏ thật dễ thương. Cún con nhìn xung quanh và đặt tầm mắt vào Reo.
" Chào buổi sáng, anh bạn. Mày có đói không ?" Em khẽ xoa đầu nó. Chó con dựa vào cái chạm của em và gục đầu vào lòng bàn tay em. Sự đáng yêu của nó như một mũi tên bắn xuyên tim Reo. Em đỏ mặt và càng cưng nựng chó nhỏ nhiều hơn.
Reo chú ý đến chiếc vòng trên cổ nó. Có vẻ như nó đã bị bỏ rơi. Em nhìn vào bảng tên trên cổ áo, Nagi.
" Vậy tên mày là Nagi ?"
Nagi sủa một tiếng nhỏ như thay cho lời đồng ý.
" Được rồi Nagi ! Tao đã quyết định, từ giờ mày sẽ là của tao. Mày thuộc về tao, chủ nhân Reo của mày. Hiểu chứ ?" Em tuyên bố khi nhìn chằm chằm vào đôi mắt lười biếng của chú cún con, như thể nó sẽ hiểu lời em nói. Chàng thiếu gia gọi những người giúp việc trong nhà và bảo họ mua những loại thức ăn cho chó thật đắt tiền, cả đồ chơi và nhu yếu phẩm cho Nagi. Reo quyết định sẽ chiều hư chú cún đầu tiên của mình.
————
Vài tuần đã trôi qua và cả hai thực sự rất hợp nhau. Họ ngủ chung giường và Nagi luôn rúc vào ngực chủ nhân để sưởi ấm. Họ thỉnh thoảng đi dạo ở công viên để tập thể dục và luôn dính lấy nhau mọi lúc mọi nơi. Trừ khi Reo đi học và Nagi trông thực sự buồn khi phải rời xa chủ nhân.
Reo sẽ làm bất cứ điều gì cho cún nhỏ của mình. Nuôi dạy Nagi khoẻ mạnh và yêu thương nó bằng cách ôm và đặt những nụ hôn lên bộ lông mềm mại của nó bất cứ lúc nào. Những người giúp việc ở nhà cảm thấy vui khi chủ nhân trẻ của họ hạnh phúc như vậy bên cạnh chú cún cưng.
Mặc dù Reo biết rõ tính cách của Nagi. Em vẫn dễ dàng ghen tị và trở nên che chở cho cún nhỏ của mình khi một con chó khác đi ngang qua bất cứ khi nào họ đi dạo trong công viên. Đồ chơi yêu thích của Nagi là một quả bóng đá. Đứa nhỏ nhà Reo là một chú chó lười biếng. Em luôn phải dùng một bữa ăn nhẹ hoặc món đồ chơi yêu thích để dụ dỗ nó ra ngoài đi dạo. Nagi ghét khi người khác chạm vào mình. Nó đã suýt cắn vào tay một người quản gia khi anh ta nựng cằm nó. Nagi chỉ đồng ý cho mỗi Reo chạm vào người mình. Vậy nên, mọi việc tắm rửa, ăn uống của chó con đều do một tay em làm. Cuối cùng, đôi khi Reo không thể không nghĩ rằng Nagi hiểu hết những gì em nói, như thể nó thực sự là một con người...
Reo quyết định bỏ qua những suy nghĩ bất khả thi đó và tập trung vào việc chăm sóc cho Nagi.
" Nagi ! Đến giờ tắm rồi !" Reo gọi, trong khi đang vặn vòi bồn tắm. Chú cún trắng ngay lập tức chạy về phía chủ nhân của mình. Chàng trai tóc tím cười khúc khích vì Nagi liếm má em khi em bế nó lên.
" Ha ha ! Đợi đã, Nagi. Nhột quá !" Em đặt cún nhỏ vào bồn tắm và bắt đầu tắm rửa cho nó như thường lệ. Nagi vẫn cư xử như bình thường, nó chưa bao giờ quấy phá như những con chó khác khi phải đi tắm. Thực sự là một cậu bé ngoan, chỉ là lúc nào cũng trông rất buồn ngủ và hầu như không di chuyển xung quanh. Reo từng nghĩ rằng những con chó hẳn lúc nào cũng năng động nhưng có vẻ Nagi là một trường hợp ngoại lệ.
Sau khi tắm xong, em đặt Nagi lên đùi mình trong khi lau khô cho nó bằng khăn và sau đó bắt đầu sấy khô bộ lông trắng muốt.
" À phải rồi, Nagi. Tao có chuyện muốn nói với mày."
Nagi sau đó vểnh tai lên như thể nó thực sự đang lắng nghe em.
" Vì chúng ta đã hứa rằng mày sẽ chỉ ở với tao, mày không nên đi giao phối với những con chó cái mà mày nhìn thấy. Baya nói rằng một số con chó khác thường làm như vậy và tao không muốn điều đó xảy ra với mày. Tao không muốn chăm sóc thêm những con chó con của mày."
" Vì vậy, tao sẽ giúp mày thiến !" Reo thốt lên với một nụ cười toe toét.
Em không quá mong đợi phản hồi từ Nagi, vì nó không thường hay sủa nhiều. Nhưng... đột nhiên nó bắt đầu sủa không ngừng với Reo như thể nó không đồng ý với những gì em vừa nói.
"Này, bây giờ mày nên làm thế ! Như vậy mày mới không thể ... "
Lời nói của Reo bị cắt ngang khi một làn khói bất ngờ xuất hiện trước mặt em.
" Cái gì ? Đây là cái gì vậy ?" Em không thể nhìn thấy những gì đang diễn ra vì khói đang che khuất tầm nhìn của em. Lưng em bỗng nhiên bị đặt xuống giường và một thứ gì đó vô cùng nặng đè lên người em.
" KHÔNG "
Một giọng nói xa lạ...
Khi làn khói cuối cùng cũng biến mất, em đã nhìn thấy nó.
Một chàng trai cao với mái tóc và đôi tai trắng. Và... MỘT CÁI ĐUÔI ! Đôi mắt đen láy rũ xuống, một chiếc vòng quen thuộc quấn quanh cổ...
" H-hả ?! Này ! Ai vậy ?!" Reo nói khi đang em vẫn đang thở hổn hển nằm trên giường vì sốc.
Cậu trai tóc trắng nghiêng người về phía khuôn mặt anh, trán chạm trán và môi họ đã gần như chạm vào nhau.
" Tớ không muốn đâu, Reo~ Làm ơn..." Cậu khẽ rên rỉ, vùi mặt vào cổ chủ nhân và hít hà mùi hương của em.
"N-Nagi là cái, cái đó..." Lời nói của em dừng lại khi em bỗng nhận ra một điều gì đó. Và nó làm khuôn mặt em đỏ bừng lên.
Nagi cao hơn em, đang đè em lên giường và đang khoả thân.
————
Chap sau có pỏn 😝
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip