3. Bạn mới
Trên những tán cây bắt đầu ngả đỏ, sương sớm đã tan. Chim ríu rít ở cành cao. Con hẻm nhỏ ngập nắng. Nhóc Gừng tâm trạng vui vẻ, tung tăng nhảy chân sáo sau khi đi ra từ nhà cậu anh. Ôm đống kẹo trên tay, mẹ Tage vừa cho nó rất nhiều kẹo. Gừng hảo ngọt vô cùng, đang bắt đầu lên kế hoạch ăn dần đến khi nào hết thì mấy cây kẹo rơi khỏi tay. Lăn mấy vòng dưới đất. Gừng chạy đuổi theo, với tay tính nhặt lên thì đã có một bàn tay nhanh hơn, chộp lấy.
"Ơ..."
Nó ngơ ngác ngẩng dậy nhìn chủ nhân của cái tay vừa nãy. Một cậu nhóc trông cũng trạc tuổi Gừng, vẫn còn đang mân mê cây kẹo trên tay.
"Ơ, của Gừng mà..."
"Cái nào của mày? Đồ dưới đất, ai nhặt được thì là của người đó."
"Nhưng mà Gừng làm rớt mà."
Tiến Thành chẳng thèm trả lời, quăng cho nó cái bĩu môi rồi quay đi, chạy về phía Hoàng Hải đang đứng đằng xa.
"Anh Hải, anh Hải, em có kẹo cho anh này!"
Giọng háo hức như vừa tìm được kho báu, hai tay nâng niu đưa cây kẹo cho anh. Hoàng Hải cầm lấy cây kẹo, cười tươi rói, quay sang Tiến Thành.
"Thành lấy đâu ra vậy?"
"Em mới mua đó. Anh ăn đi, hì."
"Noooo!!!"
Rầm
Tiến Thành đơ ra nhìn Hoàng Hải té sõng soài trên nền đất, kế bên cạnh là thằng nhóc vừa nãy đang nhăn mặt vì đau.
"Ui da, huhu..."
"Ơ, anh Hải... Cái thằng ranh này!!!"
Tiến Thành thấy thằng nhóc từ đâu chạy lại xô anh mình thì tức giận độp ngay cho nó một cú vào mông. Gừng liền bất động, mãi đến khi cậu chẳng thấy nó phản ứng gì thì Gừng khóc toáng lên.
"Huhhhhhhhhhhh...!!!"
Mẹ Hoàng Hải từ trong nhà chạy ra, thấy cậu con trai cưng đang ngã ngồi bệt dưới đất thì hốt hoảng.
"Ôi, ôi con tôi. Làm sao, làm sao? Có chuyện gì vậy con?"
"Hụuuuuuuuuuuuu!!!"
Nhóc Gừng thấy có người lớn đi ra, nó khóc càng tợn hơn. Chỉ có Tiến Thành là lành lặn đứng nhìn cậu anh vẫn còn chưa hiểu đang xảy ra chuyện gì.
"Thành, làm sao vậy con?"
Người phụ nữ quay sang hỏi nhưng cậu nhóc mặt ngơ ra không trả lời. Cuối cùng, không biết làm sao Tiến Thành cũng bắt đầu mếu máo rồi gào lên. Trông cậu còn thảm thiết hơn người bị hại là nhóc Gừng.
"Ơ, ơ này.... Tụi con làm sao?!"
Bà nhìn con trai mình, nhìn Tiến Thành, rồi lại nhìn sang nhóc Gừng đang nằm dưới đất ôm mông chảy nước mắt. Hệt như hai ông thần mưa đang chăm chỉ phóng sấm sét cùng mây đen khắp nơi. Bà đỡ đầu, thở dài bất lực không biết nên làm thế nào với bọn trẻ khóc nhè này. Những người qua đường bị thu hút bởi tiếng khóc cũng phải ngoái lại nhìn bởi cảnh tượng dở khóc dở cười.
.
.
.
Ba đứa nhóc đã hết khóc yên vị trên sô pha, mỗi đứa một góc. Hoàng Hải ôm lấy cánh tay mẹ mình, nhìn Gừng chăm chăm.
"Không kể mẹ nghe cũng được. Nhưng mà anh em làm hòa đi nhá. Sau này còn chơi chung với nhau. Ha?"
Nhóc Gừng ngậm cây kẹo mút trong kiệng.
"Dạ." Nó cười tươi, gật gật đầu. Người phụ cười xoa đầu cậu nhóc.
"Thôi cô còn có việc, tụi con chơi với nhau đi nhá."
Mẹ Hoàng Hải nói rồi đứng dậy đi ra ngoài. Gừng nhích lại chỗ cậu anh. Nó hỏi.
"Anh tên Hải hả? Nãy em nghe mẹ anh gọi vậy á. Em tên Gừng, hè này lên em học lớp Hai. Anh học lớp mấy dạ?"
"Anh tên Hải. Hết hè là anh lên lớp Năm.". Hải vẫn còn hơi rụt rè, chắc có lẽ là vì dư âm của cú ngã ban nãy.
"Em thấy mẹ chở anh đi học mấy lần nè. Mà nãy anh té có đau hôn? Em xin lỗi nha, tại bạn này lấy kẹo của em nè."
Gừng liếc sang Tiến Thành vẫn đang ngồi một góc đằng xa. Cậu im lặng, chỉ cúi đầu nhìn dưới chân mình.
"Sao bạn lấy kẹo của mình? Mình chưa cho mà, bạn có biết như vậy là hư lắm không?"
Tiến Thành càng cúi đầu thấp hơn. Tay nó run rẩy, miệng mấp máy tính nói gì đó thì Gừng đã tiếp tục.
"Mà thôi, mình tha lỗi cho bạn á. Bạn ăn kẹo hôn?"
Một cây kẹo mút chìa ra trước mặt cậu.
"Cảm ơn." Tiến Thành lí nhí, nuốt lại lời xin lỗi đã ra đến miệng rồi vào trong. Bóc vỏ cây kẹo cho vào mồm.
"Vậy tụi mình là bạn nha." Gừng vui vẻ tuyên bố.
Hoàng Hải nhìn một màn trước mặt, quên cả cái mông ê ẩm, liền đồng ý. Tiến Thành đằng xa cũng ngại ngùng gật đầu. "Mình tên là Tiến Thành." Giọng cậu nhỏ dần ở những chữ cuối.
"Ừ, làm bạn nha. Hì hì." Tiếng trẻ con cười giòn tan vang vọng khắp căn nhà nhỏ.
...
.
.
.
Gonzo nhìn cậu trai mới xuất hiện gần đây nhà đối diện, đang ở trên ban công tưới nước cho mấy chậu hoa. Làn da trắng ngần, dưới nắng sớm chiếu vào như đang phát sáng. Mái tóc nâu được chải gọn gàng ôm lấy vầng trán thanh tú. Đôi môi mỏng mím nhẹ, cậu hơi cúi người làm gì đó. Cảm giác tươi mới, sạch sẽ tràn ngập trong không khí. Gonzo nhìn đến thất thần. Sau buổi chiều nọ, gã trai vẫn chưa lý giải được thứ cảm xúc thoảng qua, mơ màng và mềm mại như gió thu trong lồng ngực mình ngày hôm ấy là gì.
Gill có một sức hút kỳ lạ, hoặc ít nhất đối với Gonzo là vậy. Bất cứ khi nào gã vô tình bắt gặp được đều không thể rời mắt khỏi hình bóng của cậu trai. Gill sở hữu một đôi mắt đẹp hút hồn, bị giấu đi dưới cặp mắt kính khiến cậu trông thư sinh và đầy tri thức. Ẩn sau là con ngươi nâu thanh thuần như chú nai con ngơ ngác. Gonzo bị hớp hồn từ những giây đầu tiên, vẻ yếu mềm làm gã đem lòng muốn vuốt ve, bảo vệ chú nai nhỏ. Ở Gill tỏa ra một khí chất điềm đạm, nhã nhặn mà lại quyến rũ. Dù không chói lòa như mặt trời nhưng Gill như làn gió đầu ngày. Dịu dàng, tươi mới và thanh mát. Tuy nhẹ nhàng cũng đã đủ khiến người ta không thể quên được.
Kẹo ngọt tan trong miệng. Gonzo nhấp một ngụm của ly cà phê, hương đào lẫn vị đăng đắng của cà phê phảng phất trên đầu lưỡi. Giọng trẻ con trong trẻo bên cạnh vang lên.
"Chú, con cho chú ăn kẹo rồi chú làm bài tập tiếng Anh giùm con nha!"
Gonzo nhướng mày. "Chú là thầy giáo dạy tiếng Anh mà, phải có qua có lại chứ. Chú làm giùm con nha?" Gừng nghiêng đầu, mắt long lanh.
"Mơ đẹp quá ha." Gã cốc vào đầu thằng nhỏ một cái thật kêu. Rồi đứng dậy muốn quay về phòng trọ của mình.
"Ơi ơi, hổng được đâu!! Chú ăn kẹo rồi mà!? Chúuuu...."
Gừng bắt đầu mếu máo, đu lên cánh tay người chú của mình. "Không là không!". Gonzo nghiêm giọng. Mặc kệ con bạch tuột đang đu trên người mình kêu la thảm thiết, đi về nhà.
Gill đang tưới cây trên ban công nhìn xuống thì chỉ thấy cảnh Gonzo bị một đứa nhóc ôm chặt lấy, đôi mày cau lại nhưng vẫn bất lực nở nụ cười cưng chiều. Cậu bật cười. Nắng chiếu rọi, nhưng dường như cũng chẳng chói sáng được như nụ cười của cậu lúc này.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip