Chương 32

Karik lục tung hết cả những chiếc hộc cạnh TV, từng sấp tài liệu về cậu từ lúc bé đến lúc 14 15 tuổi đều nằm gọn gàng trong từng tập hồ sơ. Thật kì lạ, tại sao nơi này lại có nhiều thông tin của cậu như vậy? Bây giờ cậu mới để ý, xung quanh phòng khách đều là ảnh của cậu, còn treo cả những tấm ảnh có hình Binz cạnh cậu nữa. Có chuyện gì đã xảy ra? Khuôn mặt của gã và cậu trong bức hình được treo thật sự rất trẻ, chỉ là nhìn gã ăn chơi hơn bây giờ nhiều. Nhưng tại sao lại xuất hiện hình ảnh gã và cậu ở đây

Những kí ức bị lãng quên miễn cưỡng xuất hiện, rời rạc và khó chịu, khiến cậu phải nhăn mày khóc nức nở. Cậu không muốn trong đầu mình nặng trĩu và đầy đau đớn

" Đau quá...ư...hức...anh ơi...em đau quá " Karik khóc nức nở tìm Binz, đôi mắt đỏ bừng cùng đôi tay ôm chặt lấy đầu mình khiến gã nuốt vội cơn tức giận, chạy ngay đến bế cậu lên giường

" Không sao, anh ở đây, không còn đau nữa " gã lo lắng xoa đầu cậu, hi vọng có thể giảm bớt cơn đau nhức khó chịu trong đầu. Karik khóc thút thít ướt cả áo gã, những mảnh vụn kí ức đang cố gắng lồng ghép lại càng khiến cậu khó chịu hơn. Đặc biệt là kí ức về vụ tai nạn bất ngờ trong lúc chạy về nhà

Karik hôm ấy đang rất vui vẻ khi sắp được gặp lại bố mẹ, nhưng bất ngờ lại bị chiếc ô tô khác đâm vào. Vụ tai nạn nghiêm trọng đến nỗi chỉ có mỗi mình cậu còn sống, nhưng đầu thì lại va đập mạnh, khiến xương nứt một mảng rất lớn. Tất cả mọi người đều nghĩ cậu sẽ không thể sống sót, hoặc chỉ có thể sống một cuộc sống thực vật trên giường. Sự trở về của cậu là cả một kì tích, nhưng cậu đã quên tất cả, bao gồm cả người yêu của cậu

Vụ tai nạn kinh khủng ấy khiến cậu không dám nhớ lại, vì thế mọi người quyết định sẽ không nhắc lại nó, cũng như để cậu ở lại Việt Nam chăm sóc và sinh sống. Chính vì thế cậu không còn nghĩ đến nhiều nữa về mọi thứ đã trải qua

" Có còn đau nữa không? " gã hôn nhẹ lên mái tóc cậu. Đã hơn 1 tiếng trôi qua kể từ lúc Karik thiếp đi vì cơn đau đầu. Cậu lắc đầu trả lời gã, tay ôm chặt áo gã không buông

" Vậy thì tốt rồi. Có đói không? Anh lấy chút gì cho em ăn nhé " gã muốn buông cậu ra, nhưng cậu càng níu gã lại chặt hơn. Đôi môi cậu mấp mấy một điều gì đó, chỉ đủ cho cả hai nghe thấy

" Em...em nhớ ra rồi..." cơ thể cậu run bần bật, ám ảnh về vụ tai nạn kinh hoàng ấy, thật đáng sợ

" Cái gì cơ? " gã dường như đã nghe lầm sao? Cậu thật sự đã nhớ lại? Gã đưa cậu về đây là hoàn toàn đúng đắn sao?

" Anh...em nhớ ra rồi...tất cả mọi thứ..." đôi mắt cậu ướt đẫm, tại sao cậu lại có thể quên người đàn ông này cơ chứ? Cậu đã quên mất đi tình yêu dành cho gã và sống trong vô tư suốt nhiều năm liền, để gã sống một mình cô đơn từng ấy thời gian

Binz mừng muốn phát điên, nhưng bất ngờ đến sớm như vậy, gã dường như chết lặng. Gã đã nghĩ cậu sẽ không thể nào nhớ lại được? Gã đã chấp nhận cuộc sống quên đi quá khứ, nhưng rốt cuộc tia hi vọng cuối cùng đã trở thành sự thật rồi. Karik của gã, người thương của gã, gã đã đợi cậu biết bao lâu. Cơ thể gã run rẩy không ngừng, vội vã ôm chặt lấy cậu, đôi mắt tưởng chừng cứng rắn hôm nay lại chảy từng giọt lệ dài, gã nuốt nghẹn từng nỗi nhớ về, nuốt nghẹn những gì cậu đã phải trải qua trong đau đớn

" Thật tốt rồi...rốt cuộc em cũng trở về với anh " lời hứa năm ấy rốt cuộc đã hoàn thành rồi, cậu đã trở về Mĩ với gã rồi

" Xin lỗi anh...em về trễ quá..." cậu nức nở bấu chặt tấm lưng đầy hình xăm của gã. Cậu thật tệ, quên đi người đã mãi trông ngóng cậu như thế

" Karik, anh yêu em, anh yêu em nhiều lắm. Chúng ta đừng chia tay có được không? " gã đau đớn nhìn cậu " Người anh trước đây hay hiện tại, thậm chí cả tương lai cũng chỉ có mỗi em thôi. Em đừng chia tay anh có được không? " gã trân quý hôn lên đôi tay của cậu, đôi mắt đỏ rực ướt đẫm như van nài cậu đừng bỏ gã đi. Một lần là quá đủ rồi, gã không thể sống thiếu cậu đâu

" Không chia tay, nhất định không chia tay! Là em ngu ngốc, là em sai, chúng ta không chia tay, em yêu anh, em yêu Lê Nguyễn Trung Đan của em " cậu nhào đến hôn lấy đôi môi của gã gặm cắn đến bật máu, cậu đã nhớ gã biết bao nhiêu. Thời gian không có gã, cậu cũng chật vật lắm, cũng nhẫn nhịn khao khát được gã ôm trong lòng. Cậu không thể buông tay gã được

Binz đè cậu xuống giường, mạnh mẽ đánh dấu khắp nơi trên cơ thể cậu. Từng vết hôn ngân là bao nhiêu nỗi day dứt của gã, từng nụ hôn là từng nỗi nhớ. Karik cũng không muốn ngăn cản gã như bình thường mà phối hợp để gã xâm chiếm từng nơi trên người mình

Gã thô bạo nhưng lại cẩn thận không làm cậu đau đớn khó chịu. Hai hạt đậu nhỏ mẫn cảm đầy khiêu gợi, mời gọi gã đến nhẹ nhàng thưởng thức. Tiếng hôn vang lên đầy xấu hổ, cơ thể cả hai nóng rực như ngọn lửa, thiêu cháy dục vọng đã nhịn từ lâu. Một bên trêu chọc, một bên nuốt gọn, kích thích đến tê rần. Từng nơ ron thần kinh trở nên nhạy cảm hơn, khuếch đại cảm giác bị chạm vào lên gấp mấy lần. Từng nơi gã chạm qua đều để lại những luồng điện tê rần, chạy dọc khắp nơi, khiến cậu rên rỉ đầy đê mê

Đôi tay gã quen thuộc tìm xuống cửa huyệt nhỏ bé, thuần thục trêu đùa. Karik sau mấy năm không gặp gã, bị gã đùa bỡn phía hậu môn thế kia thật sự rất nhột. Cậu nhìn gã bằng đôi mắt ủy khuất ngấn lệ, ngại ngùng muốn mở miệng nói lại thôi

" Bé cưng, anh biết em muốn gì, nhưng anh thích nghe em nói hơn " gã cười cậu, cách gã cười bằng cái nhếch miệng thật đáng ghét. Bây giờ gã chẳng khác gì mấy tên ăn chơi xấu xa hay đi trêu chọc con gái nhà lành cả. Quả nhiên gã 'bad' từ trong máu rồi, chẳng phải do hoàn cảnh đâu

" Ở...đó...anh...anh cho vào đi..." Karik xấu hổ không dám nhìn vào đôi mắt ái muội của gã, cơ thể cậu nóng ran, đỏ rực như hoa hồng. Gã nhìn cậu mỗi lúc mỗi say mê, đắm chìm vào bể mê dược mang tên Karik. Nếu cậu là thuốc phiện, gã sẽ là tên nghiện không thể nào cai. Gã sẽ là con thiêu thân đắm mình vào ngọn lửa là cậu. Chỉ cần có thể bên cạnh cậu, gã cái gì cũng chẳng màng. Chỉ duy nhất cậu không được rời xa gã, không được có người khác ngoài gã

Binz hưng phấn đến cực điểm, lỗ nhỏ của cậu cuối cùng cũng có thể làm quen được với ba ngón tay thô ráp của gã. Thằng em phía dưới sớm đã trướng muốn nổ tung, gã vừa rút tay ra khỏi cậu liền đâm vào bên trong khoáy đảo không ngừng. Bị đâm vào đột ngột cùng những cú nhấp mạnh như búa đả, Karik vừa đau vừa sướng không thể ngừng rên rỉ. Mơ hồ còn có thể nhìn thấy dáng dấp của cây côn thịt ẩn ẩn hiện hiện dưới lớp da bụng đầy mê hoặc

" Ư...ư..a...sướng..g..." cậu bấu chặt lấy gã, không hề kiêng dè rên rỉ bên tai gã, khiến cho gã càng muốn phát điên giã vào bên trong mạnh hơn nữa

" Dâm đãng...em là bé dâm đãng sao? " gã vồ vập bên trong cậu, miệng lại không kiềm được mà dirty talk

" Ư...úm...a...không...không có mà..."

" Không dâm đãng thì đây là gì hả? " gã túm lấy gậy nhỏ của cậu, chơi đùa cùng dòng bạch dịch nhớp nháp đang từ từ rỉ ra, sau lại đem thứ dịch trắng đó cho vào miệng nuốt xuống

" Anh...không biết xấu hổ! " cậu xấu hổ đến tức giận, nhưng lại không thể thoát khỏi sự khống chế mãnh liệt của gã

" Đoán xem ngày mai ai sẽ không xuống giường được nào? " gã cười đắc ý. Cơ thể gã đẫm mồ hôi, mái tóc bạch kim vuốt ngược giờ rũ xuống lại trong vô cùng quyến rũ khiến cậu không thể kiềm chế, bắn tất cả của cậu dính vào người cả hai

" Mấy năm nay không làm, xem ra em đã yếu hơn nhiều rồi " gã cười cười nói

" Tên khốn kiếp, anh muốn chết sao? " cậu thở dốc nhìn gã muốn cháy cả con mắt

" Anh muốn chết bên trong em " gã cười hì hì ghé sát tai cậu thì thầm

Cả hai lăn lộn khắp nơi trong căn nhà cũ, từ giường ngủ đến sofa, nhà bếp, phòng tắm, thậm chí cả cửa sổ...đến tận đêm khuya, khi Karik đã hoàn toàn kiệt sức vì sức lực như mãnh thú của gã, cả hai mới chịu nghỉ ngơi. Nhìn thấy khắp nơi đều là vết tích của cả hai, Binz vô cùng hài lòng. Gã nhìn người gã yêu đang hôn mê trong lòng gã, khắp nơi đều chi chít những dấu hôn chủ quyền, trong lòng không khỏi trào lên cảm giác thỏa mãn đắc ý. Người của gã, mãi mãi là người của gã. Những con ruồi muỗi xung quanh đóa hoa hồng của quái thú giờ cũng chỉ là vấn đề thời gian. Cậu đã xác nhận với gã như thế, Only C cũng chỉ là hoa dại ven đường, không cần để tâm

" Ngủ ngon, bé cưng của anh " gã hôn lấy đôi môi cậu, cũng từ từ chìm vào giấc ngủ

Sáng hôm sau, Karik là người thức dậy đầu tiên, cậu nhìn thấy gương mặt đang ngủ của gã. Gã ngủ thật ngon, thật thoải mái, vòng tay vẫn ôm chặt lấy cậu suốt đêm không thả ra. Đêm qua cậu đã nằm trong lòng người đàn ông này mà an tâm ngủ một giấc thật sâu. Cơ thể gã phủ đầy những hình vẽ, nhưng cậu lại không hề ghét bỏ nó chút nào, mà còn thấy gã thật quyến rũ, thật nam tính

" Hay là mình thử một hình nhỏ nhỏ nhỉ " cậu khẽ nói

" Em cứ thử đi, xem anh có đánh vào mông em không " tiếng của gã vang lên. Cậu nói nhỏ như thế nhưng ở cái khoảng cách chỉ bằng một ngón tay thì chắc chắn là không hề có chuyện gã không nghe cậu nói gì rồi

" Anh thức lúc nào thế?! " cậu ngạc nhiên, rõ ràng gã vẫn còn đang ngủ rất say mà

" Anh bị người yêu nhìn chằm chằm bằng con mắt cháy bỏng như thế thì có muốn ngủ cũng chẳng ngủ được " gã cười cười nhìn cậu. Trong vô thức gã còn cảm nhận được cậu đang đếm số hình xăm trên người mình cơ mà

" Ơ, nhưng mà đẹp thật mà. Hay em xăm một hình ở đây nha " cậu chỉ vào cổ tay mình, thích thú nói

" Nay không muốn làm trai ngoan nữa à? Sao lại học đòi anh xăm hình rồi? " gã búng vào trán cậu, không hài lòng nói. Gã không thích cơ thể không tì vết của cậu có mực trên đó. Đặc biệt khi xăm mình lại rất đau, gã không chịu được nếu cậu bị đau đâu. Chưa kể bé cưng của gã nhạy cảm lắm, sao mà tránh được miệng lưỡi người đời đây

" Ngoan, nghe lời anh, không xăm hình thì anh sẽ mua cho em 10 thùng pepsi "

" Ok, đồng ý, thành giao! " hoàng tử nước ngọt thì mãi là hoàng tử nước ngọt thôi. Nhưng 10 thùng trong lời gã nói thì cậu chỉ được 1 thùng thôi. Còn lâu gã mới cho cậu uống thứ nước chỉ toàn đường là đường trong đó, không tốt cho sức khỏe chút nào

" Được rồi, dậy rồi thì đi ăn sáng thôi. Em muốn ăn gì, anh chở đi " gã hôn cái chốc lên mặt cậu rồi mới chịu xuống giường nhặt quần áo rơi vãi lộn xộn dưới sàn

" Ăn beefsteak " đã lâu rồi cậu mới sang Mĩ, cậu muốn ăn thịt bò ở Mĩ lâu lắm rồi

" Ok, đi tắm trước đã nhé "

" Anh ơi "

" Ơi, anh nghe "

" Bế em "

Buổi sáng của bọn họ trải qua thật yên bình như thế đấy. Cuối cùng thì Karik đã nhớ lại quá khứ mà cậu đã bỏ quên rất lâu, Binz cũng đã đợi được cậu trở về. Hiểu lầm của cả hai mãi cũng đã được giải quyết. Hai trái tim vàng rốt cuộc cũng đã tìm lại được nhau. Tương lai phía trước dự đoán sẽ là màu hồng xinh đẹp, nơi mà Binz cùng Karik sẽ mãi hạnh phúc như hiện tại.

Hết chương 32.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip