29;;

" bố mẹ nghe xong thì mặt xanh xao không còn chút máu nhìn bà, họ bảo ngày mai sẽ đưa bà đi gặp thầy trừ tà hôm nay mẹ bà sẽ ngủ cùng, cuối cùng bà cũng có thể ngủ ngon "

" mới rạng sáng tầm 5 giờ thì mẹ bà lây lây bà dậy để đi gặp thầy, thầy đó ở trong chùa lúc mới tới chùa, bà có cảm giác như ai níu bà lại không cho bà vô, tay chân bà nặng trĩu, mẹ thấy bà không thì hỏi, bà trả lời là như ai đang vịn mình lại không mình vào chùa, nghe thế thì mẹ bà liền chạy vào nhờ người giúp kéo bà vào"

" sao lại là kéo vào nhờ nghe ấy thế"

" mày có bị liệt văn không sao cứ dùng từ ấy ấy vậy sút chết"

" nó liệt 13 môn mà"

" để tao kể không?"

"kể đi ai cấm mày kể"

"vật vã lắm kéo bà vào được chùa, vừa mới ngồi xuống thì ông thầy đó trợn mắt nhìn bà, thấy thầy có biểu hiện lạ thì mẹ bà lên tiếng hỏi, thầy mới hoàn hồn lại, ra là thầy thấy có một bóng người phụ nữ mặc áo đỏ, đầu tóc bù xù mắt thì trợn tròn đầy máu, mồm thì như bị ai khâu lại"

" thầy mới bảo là vong này mạnh lắm, bị chết oan, có uất ức trong người, nhiều lần định thoát ra khỏi nhà để hại người nhưng không thể, hôm nay thoát ra được là do con bà quậy phá chọc tức nên mới đi theo ám chết con bà"

" mẹ bà nghe thế thì hoảng vcl luôn, khóc lóc cầu xin sẽ trả gấp đôi tiền xin hãy cứu bà, thầy mới bảo là thầy làm vì tâm, tích đức cho con cái sau này không nhận tiền"

" đù thầy này ở đâu vậy tao dẫn thằng nghiến đi trừ đá coi"

" im để tao nghe, đục mặt mày chết"

" nín, thầy nói rồi bảo mấy thầy khác trong chùa chuẩn bị đồ để trừ tà,"

cốc cốc cốc...

"..." cả đám trầm lặng nhìn nhau khi nghe ba tiếng gõ cửa..

" .. tao mới nghe tiếng gì đó..." đức anh

" nhà mày.. còn ai ở nhà không quang anh" hữu khương 

"k-không nhà còn mình tao à.. anh bâus qua nhà anh bảo rồi mà.." quang anh mặt tím tái giọng run run, 

" này đừng đùa tao khóc đấy" ngọc chương ôm eo xuân trường cứng ngắt, vùi đầu vào cổ xuân trường

" chương ơi thả anh ra anh khó thở" xuân trường

cốc cốc cốc..

" aa nó gõ nữa kìa hhh mấy bữa nay có thằng nào ngu ngu gõ cửa rồi chạy không" minh long

" 2 ngày trước tao thấy thằng tuấn duy bấm chuông nhà bà nào á rồi chạy rớt cái dây nịch" thanh an 

" mẹ lạy mày duy lớn ơi mẹ lạy màyy" pháp kiều

" mẹ thằng chương rủ tao chơi mà" tuấn duy thấy mình bị vu oan thì gào ầm lên

" thôi đừng cãi nhau nữa " xuân trường  

" mẹ mày thằng em trời đánh nguyễn quang anh !!!" giọng nói phát ra từ phía bên kia cánh cửa cùng tiếng giật cửa ầm ầm 

" trời ơi quang anh ơi mày làm cái gì mà ma nữ tới kiếm mày vậy " đức anh cướp lấy cái gối trên tay anh thắng, đức anh vừa đấm vào gối vừa gào thét tên quang anh

" mày đừng dọa pé, pé sợ" anh thắng ôm khư khư bịch lays giọng run run nhìn vào cái cửa đang phát ra âm thanh kia

" nguyễn quang anh mày có mở cửa không hay để anh nói bí mật của anh cho đức duy nghe !!" 

" ủa giọng nghe quen ha bây" đức anh

" giống câu richie ơi mày có biết đá không ha" minh long

" giọng ông bâus quần đùi ấy mấy cha" anh thắng 

" trời mẹ anh guột anh mà anh không biết luôn hả"  đức duy thầm cảm thán tình yêu thương của anh em nhà này

" ú òa" quang anh vừa mở cửa ra là hình ảnh bùi thế anh người ướt nhẹp tóc rủ xuống

"AAAAAAA MAAAAA"  thanh an vừa thấy thế anh đứng trước với cơ thể ướt như chuột lộp thì hét toáng lên làm mấy người kia cũng hết hồn mà hét hùa theo

" aaaaa con muốn về nhà mẹ ơiiiii"

" đừng đừng aaaa " 

" tao không mang theo quần đâu aaa"

" câm mồm hết coi 2h sáng rồi đéo cho hàng xóm ngủ à" thế anh cọc cằn bước vào la mắng mấy con báo nhà kia

" dạ em xin lỗi anh bâus " cả đám đồng thanh xin lỗi đại ca gang gang

" nói tao nghe chúng mày làm gì tụ tập trong nhà tao hít ke à" thế anh khoanh tay trước ngực, dựa vào cánh cửa hỏi chuyện bọn báo con

" thằng khương bảo muốn kể chuyện ma nên nó hẹn qua nhà anh kể " thanh an tranh thủ mách lẽo 

" tao hỏi là chúng mày muốn nghe không tao kể mà " hữu khương nổi máu chiến đo lên, 

" gì kể chuyện ma? anh nghe với" thế anh nghe bọn báo đang kể chuyện ma thì như vớ được vàng ngỏ ý muốn nhập hội

" thôi anh ơi tắm đi người ướt nhẹp " xuân trường

" ừ chúng mày đợi anh thay đồ chứ tắm chắc tao chết cóng" thế anh

--

" uầy anh xong rồi này kể đi anh nghe " thế anh

" ủa giờ chẳng lẽ tao kể lại từ đầu hả bây" hữu khương

" thôi kể tiếp tục đi để tao tuần thục lại cho ông anh buoi sau" đức anh

" anh gì cơ mày tin tao sút đầu mày như trái bóng không" thế anh 

" thôi thôi mày kể tiếp đi " ngọc chương

"ừ "


--

" ông thầy vẽ một cái gì đấy trên sàn rồi để bà ngồi giữa vòng tròn đấy, đúng 11h giờ, giờ linh làm lễ trừ tà, thầy nhắm mắt miệng lẩm nhẩm gì đó rồi cầm cây gì đó ai biết đâu, quất liên lục xuống đất để gọi hồn, làm phép được 1 tiếng thì cũng xong"

" ê tao không biết sao chứ nghe mày kể nhảm vậy"

" mày muốn tao thực hành với thằng an à?"

" cặc nín ngay"

" câm hết thằng khương kể tiếp coi"

" kê anh zoai, lúc làm xong thì mẹ bà có chạy tới hỏi thầy là con vong nữ đấy có uất ức gì không hay muốn làm gì ăn gì để mẹ bà đốt xuống cầu mong đừng nhát bà con, thì thầy kể là bà T đấy bị ông chồng 2 đánh đập, hành hạ nhiều nên sinh ra hận, nhưng mà hận thì hận thế thôi chứ vẫn yêu lắm cắn răng chịu đựng để ông ta đánh chứ không ly hôn"

" yêu vào mờ con mắt"

" như thằng quang vậy, lúc chưa yêu thì mắt sáng vcl ra lúc yêu vào thì đường xa mắt mờ"

" khỏi đụng chạm, tát chết cụ mày giờ"

" nín hết để tao kể tiếp

" kể"

" bà T cứ cắn răng chịu đựng, tới một ngày bà T đang ở nhà hái rau để sáng mai mang ra chợ bán thì hàng xóm cứ xôn xôn chạy qua nhà bà thông báo là chồng 2 bà bị tai nạn không qua khỏi, bà chôn chân tại chỗ đứng bất động luôn, từ hôm đó không thấy bà ra đường nữa, do bị khủng hoảng tinh thần, 2 người bà yêu thương nhất đều ra đi nên bà như người không hồn, không ăn không uống gì, nên là chết trong chính căn nhà của mình"

" má nghe xong đéo muốn ngủ nữa"

" xong chưa?"

" chưa còn khúc sau nhưng mà tao quên rồi dẹp đi"

"ừ dẹp đi đợi tao đi thay quần"

cốc cốc cốc...

" ..."

" ê gì vậy.. ông bâus ở đây rồi mà.. ai gõ cửa nữa?"

" tao.. tao không biết"

" chúng mày đừng dọa anh.. cũng gần 3h sáng rồi...đừng chơi ngu"

--

câu hỏi : ai là người gõ cửa?

bí idea quá=)) chuyện ở trên hình như còn nhiều lắm nma 1k3 từ rồi kể tiếp là đổi tên fic này chuyện ma cùng rv đấy 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip