Chương 94: Albert ( nhị )


Một bàn tay trắng nhợt giành lấy tờ giấy trước, người đến có mái tóc vàng kim rất đẹp, thế nhưng khuôn mặt dưới mái tóc vàng mặc dù anh tuấn nhưng lại lộ ra một cỗ vị đạo tà tà, là một người đàn ông tồn tại cảm giác xa cách.

“Chúng ta lại gặp mặt, thật trùng hợp đúng không?” Albert không mời tự đến, khóe môi nhếch lên dáng cười lạnh nhạt ngồi trên vị trí Chino vừa ngồi, “Để không quấy rối cậu và quý ngài kia trò chuyện, tôi đã phải tìm người kéo cậu ta đi, tôi rất có lòng đúng không?”

Cái gì là không quấy rối bọn họ trò chuyện kết quả là dùng biện pháp kéo Chino đi? Ý nghĩ của Albert thực sự khiến Đường Phong rất khó lý giải, nhưng có một việc cậu có thể khẳng định, đó chính là cậu không thích mình và Albert tình cờ gặp gỡ.

“Xin lỗi Mr, tôi cũng không biết ngài.” Biến nhanh đi, tên khốn!

Ở đây coi như là nơi công cộng, ở bên có nhân viên tạp vụ và du khách, Đường Phong không tin Albert lại dám tùy tiện xằng bậy ở nơi này.

Albert lắc lắc tờ giấy Chino lưu lại trong tay: “Lời này của cậu thật khiến người ta đau lòng.”

“Xin hãy đem tờ giấy trả lại cho tôi.” Giọng nói không tính là hiền lành.

Albert một tay cầm tờ giấy, một tay từ trong túi lấy ra một cái bật lửa muốn đốt trụi nó, chỉ là vừa mới bật ga, Đường Phong liền đem cà phê còn thừa trong tách hất sang, mặt không chút thay đổi nói: “Trời nóng đồ khô, cẩn thận vật dễ cháy.”

Cử động của Đường Phong có chút ngoài dự liệu, Albert hơi giương mắt liếc nhìn cậu, sau đó cũng chỉ là nhàn nhạt cười cười, bóp chặt tờ giấy trong tay ném vào trong tách cà phê, cho dù có lấy lại được cũng không thể thấy mặt trên viết cái gì.

“Thứ này sẽ hại cậu, mấy tên minh tinh Hollywood đều là một đám chó cái bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa.” Albert dùng một loại thần thái quý tộc nói lên mấy lời khó nghe, đã từng là một trong những minh tinh của Hollywood, Đường Phong từ trên ghế đứng lên chuẩn bị rời đi, càng nhanh càng tốt, nhanh chóng cách xa Albert ra một chút.

Albert nhẹ nhẹ vỗ tay: “Ngài Đường, xin chờ một chút.”

Trong chốc lát nhân viên tạp vụ đứng bốn phía đột nhiên đi đến bên các vị khách khác, cũng không biết đã nói cái gì, những vị khách này đều nhanh chóng rời khỏi quán cà phê ngoài trời.

Rất nhanh, toàn bộ quán cà phê chỉ còn lại Albert, Đường Phong, cùng với một vài nhân viên tạp vụ cao to khiến người kẻ khác hoài nghi.

“Mời ngồi.” Albert lễ phép cười cười, cầm lấy khăn tay chà lau vết cà phê bị hắt lên tay áo, Đường Phong nhìn nhìn mấy người nhân viên tạp vụ đứng chặn cửa, chậm rãi ngồi trở về chỗ cũ.

“Ngài Albert, tôi không biết tôi đã trêu chọc ngài ở chỗ nào, ngài xem, tôi chỉ là một tiểu minh tinh hạng ba đến từ ngoại quốc không có danh tiếng gì cả, không đáng để đại nhân vật như ngài tự thân khoản đãi.” May mắn duy nhất có lẽ chính là hiện tại là ban ngày, thế nhưng nhìn vết cà phê trên thân người ngồi đối diện, Đường Phong có chút than thở, cậu đâu biết Albert sẽ thay đổi toàn bộ nhân viên tạp vụ trong quán cà phê, cậu cũng chưa từng lăn lộn trong xã hội đen.

Tùy ý ném khăn tay sang một bên, Albert búng ngón tay, rất nhanh lại có nhân viên tạp vụ đi đến, một lần nữa đem lên hai tách cà phê mới pha: “Tôi biết cậu uống cà phê không thích thêm đường, ừm, đương nhiên, là chỉ cậu hiện tại.”

“Tôi đã từng tra tư liệu của cậu, trước đây cậu thích uống cà phê thêm đường thêm sữa, không đúng, phải nói là cậu trước đây không thích uống cà phê, thế nhưng không biết vì sao hiện tại lại đột nhiên thích.” Trên mặt lộ ra thần tình nghi hoặc, Albert thở dài, hai tay đan xen vào nhau nắm thành quyền, cằm đặt trên nắm tay nhìn người đàn ông đối diện, “Thực sự là quá kỳ quái, cậu trong quá khứ hoàn hoàn toàn toàn không phải loại người khiến tôi cảm thấy hứng thú.”

“Giống như đám nhóc mất hồn có tiền tùy ý có thể nhìn thấy trên đầu đường New York, không biết con đường ngày mai sẽ đi thế nào, một mảnh mờ mịt, cậu có một khoản di sản to lớn, nhưng thói quen sống tệ hại khiến tiền tài của cậu rất nhanh đã nhìn thấy đáy, cuối cùng bởi vì đánh bạc nợ tiền mà bị ép bán nhà cửa, cậu trong quá khứ tuyển chọn đắm mình trong trụy lạc, mà tôi cũng không thích phế vật như vậy.” Thân thể Albert dựa ra đằng sau, nhấc chân dùng ngón tay gõ lên đầu gối, “Thế nhưng nhìn cậu hiện tại, tôi lại không thấy có chút nào gắn lền với quá khứ của cậu.”

“Chuyện quá khứ tôi đã quên.” Đường Phong không rõ vì sao Albert muốn tới tìm cậu, chỉ có thể từng bước xem xét.

Albert khẽ cười, dáng vẻ như muốn nói rằng tôi biết: “Trong bài Tarot có một lá bài tử thần, bình thường mọi người đều rất e ngại khi rút được lá bài này, thế nhưng tử thần thường thường cũng có ý nghĩa kết thúc quá khứ và bắt đầu tương lai mới, nhảy xuống biển tự sát là khi cậu đối diện với tuyệt vọng, mà sau khi sống lại, đương nhiên cũng sẽ có cuộc sống khác biệt.”

“Ngài Albert đến đây là để thảo luận ý nghĩa cuộc sống với tôi sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip