Chương 30

Tưởng Tuyên chầm chậm từ chỗ ngồi đứng lên, khẽ nhếch cằm nói: "Chúng ta là hồn sư, nội dung cuộc thi, trọng điểm chắc chắn phải tương quan với hồn sư! Mà các ngươi nhìn xem Trang Dịch là thế nào đạt được vị trí thứ nhất? Chẳng lẽ đề khảo nghiệm hồn sư là kiểm tra trí lực sao? Hay là đầu óc đột nhiên thay đổi? Lão sư, ngươi nói nội dung khảo hạch của Trang Dịch là hạng khó khăn nhất năm nay, thật có lỗi, điểm này ta không cách nào chấp nhận.

Nhìn xem đa số đồng học trong lớp chúng ta là gặp khảo hạch như thế nào? Vừa tiến vào ảo cảnh, lập tức chứng kiến đồng bạn đang gặp ma thú công kích! Nói ra, đồng học ở đây, có mấy người trước ngày hôm nay tiếp xúc với ma thú gần như vậy? Lớp học thậm chí có vài người bởi vì phản ứng không kịp dẫn đến khảo hạch thất bại! Nhìn lại Trang Dịch, khảo hạch khó khăn nhất, cứ vậy mà cho cậu ta 20 phút, không chỉ để cho cậu ta thăm dò kỹ càng bốn phía ảo cảnh, còn cho cậu ta tăng hồn lực đến đỉnh phong!

Càng buồn cười chính là, kế tiếp Trang Dịch phải đối mặt không phải ma thú đáng sợ, chẳng qua là hai hồn sư nhân loại mà thôi, cho dù bọn họ đã bị ma thú thực vật điều khiển, nhưng từ đầu đến cuối, chúng ta ngay cả thân ảnh ma thú thực vật kia cũng không nhìn thấy.

Nguy hiểm Trang Dịch gặp phải thua xa những gì mọi người trải qua, nhưng là điểm cậu ta có được, lại hết lần này đến lần khác cao nhất lớp!

Không sai, căn cứ ảnh tinh, Trang Dịch có một chút thông minh, nhưng đối với phụ hồn sư mà nói, thông minh là vô dụng, nhìn xem các học trưởng học tỷ trước chúng ta mấy khóa, có bao nhiêu người là dựa vào thông minh thành danh? Đúng rồi, cậu ta còn có thân thủ kiện tráng..."

Nói đến đây, Tưởng Tuyên phát ra tiếng cười nhạo không chút khách khí: "Phụ hồn sư từ trước đến nay được xưng ưu nhã, phòng ngự cùng công kích không phải bản chức của phụ hồn sư, thân thủ của cậu ta chỉ có thể chứng minh chút quá khứ lên không được mặt bàn mà thôi, có lẽ là khi đánh nhau cùng phường lưu manh rèn luyện ra? Nói tóm lại, phụ hồn sư quan trọng nhất là cái gì: đó là hồn lực, ma thú, cấp bậc, tầm quan trọng đối với toàn bộ đội ngũ chiến đấu! Mà mấy hạng này, trong khảo hạch của Trang Dịch, có hạng nào được chứng minh? Có hạng nào làm cho cậu ta xứng danh đệ nhất!"

Tiếng Tưởng Tuyên hạ xuống, lớp học vốn yên lặng lập tức lặng ngắt như tờ, không ít người chầm chậm suy nghĩ, có người căn cứ mạch suy nghĩ của Tưởng Tuyên, thấp giọng nghị luận, đặc biệt là nhóm phụ hồn sư vừa tiến vào khảo hạch, bởi vì bị ma thú đột nhiên tập kích mà "bị giết chết", trên mặt không khỏi lộ ra biểu tình tán đồng.

Bị Tưởng Tuyên nói một phen như vậy, tất cả khảo hạch lúc trước Trang Dịch đều bị bỏ qua không đáng một đồng, một số người cùng Trang Dịch quan hệ giao hảo lập tức tức giận bất bình đứng lên, nhưng thoáng một cái lại không thể nghĩ ra nên phản bác Tưởng Tuyên như thế nào.

Dù sao Tưởng Tuyên dùng đặc tính của phụ hồn sư không ngừng công kích Trang Dịch.

Đúng vậy a, phụ hồn sư là ưu nhã, ở đây bao nhiêu người xuất thân gia tộc hồn sư lại đánh nhau? Trang Dịch thân là một quý tộc ưu nhã, làm sao sẽ như vậy...

Đồng thời, bất luận cấp bậc hay hồn lực của Trang Dịch, xác thực đều kém hơn Tưởng Tuyên một chút, nếu muốn nói đến lực phản ứng sức phán đoán, Tưởng Tuyên biểu hiện cũng không kém a, nhiều nhất Trang Dịch đi học nghiêm túc nghe giảng mà thôi, nhưng chỉ dựa vào điểm này thắng Tưởng Tuyên, đối với Tưởng Tuyên mà nói, tựa hồ xác thực không thật công bằng?

Trang Dịch vẻ mặt bình tĩnh đem thần sắc của đám đông thu vào đáy mắt, cậu ngược lại cũng không giận, nhìn về phía Thượng Quan Tịnh, nhìn cô sẽ xử lý như thế nào.

Thượng Quan Tịnh nhìn bạn cùng lớp, lời Tưởng Tuyên nói cô cũng không để ở trong mắt, nhưng nếu toàn bộ lớp đối với Trang Dịch có dị nghị, cô nhất định phải giải thích. Thấy mọi người đều còn đang nghị luận, ủng hộ Trang Dịch cùng ủng hộ Tưởng Tuyên chia ra làm hai, Thượng Quan Tịnh lại đem ảnh tinh đã phát hết ra một lần nữa, hơn nữa trực tiếp dừng lại tại hình ảnh chiến hồn sư công kích Trang Dịch.

"Trung tâm Kiểm trắc hồn sư đánh giá Trang Dịch: Thực tế nắm giữ hồn lực vượt qua cấp bậc —— Tưởng Tuyên, có can đảm nghi vấn là phẩm chất phi thường tốt, nhưng mà, ta không cầu tất cả mọi người có thể cẩn thận cùng trầm ổn được như Trang Dịch, nhưng ít ra xin ngươi trước khi đề xuất nghi vấn đối với một người, có thể suy nghĩ kỹ lưỡng. 27 phụ hồn sư ở đây trừ Trang Dịch, cho các ngươi thời gian 20 phút, có ai có thể thừa nhận công kích gần của một chiến hồn sư cấp hai cùng một ngự hồn sư ở sau lưng đánh lén trên 10 phút? Tưởng Tuyên, Trang Dịch cấp bậc không bằng ngươi, là một thượng giai hồn sư có phụ hồn thú cấp ba, ngươi có thể làm được sao?"

Tưởng Tuyên nhướng mày: "Hồn sư kia không có xuất ra hồn thú..."

"Ngươi có thể làm được sao?" Thượng Quan Tịnh nhìn chằm chằm Tưởng Tuyên nói.

"Không thể." Tưởng Tuyên trầm mặc vài giây, gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh kia, không cam lòng thừa nhận, sau đó nói, "Trang Dịch chính là biến dị hồn thú, có được năng lực đặc thù hồn sư bình thường không có!"

"Hồn thú cấp ba có uy áp áp được hồn thú cấp một và cấp hai, ngươi có thể dao động những hồn sư cấp hai kia, chẳng lẽ không phải dựa vào phụ hồn thú của ngươi?" lời Thượng Quan Tịnh nói khiến mọi người bừng tỉnh đại ngộ, khó trách đồng dạng gặp gỡ hồn sư cấp hai, Hoàng Kiệt là mệnh bị đánh, mà Tưởng Tuyên lại có thể chỉ huy được bọn họ!

"Nhưng là, Trang Dịch là phụ hồn sư hệ trị liệu!" bộ dạng bình thản ung dung vừa phê bình Trang Dịch biến mất, Tưởng Tuyên cảm giác tựa hồ trong nháy mắt tất cả mọi người đều đồng ý với Trang Dịch, một đoạn văn hắn ta vừa hao hết tâm tư kia, chỉ với mấy câu ngắn ngủi của Thượng Quan Tịnh, tất cả đều hóa thành hơi nước, Tưởng Tuyên dù sao cũng không phải người có kiên nhẫn, lập tức sốt ruột, "Thân là phụ hồn sư hệ trị liệu, cậu ta cũng không phát huy chuyện cậu ta nên làm trong khảo hạch, bản thân điều này chính là không hợp cách."

Trang Dịch thấy Tưởng Tuyên tự loạn trận cước, vậy mà nói ra lời nói buồn cười như vậy, rốt cục không tiếp tục trầm mặc: "Như vậy theo ý kiến của ngươi, ta có lẽ nên trị cho hai hồn sư kia?"

Tiếng Trang Dịch vừa phát ra, một ít người ủng hộ Trang Dịch lập tức không khách khí cười trộm.

Mặt Tưởng Tuyên một hồi hồng một hồi trắng, đúng lúc này, Thượng Quan Tịnh bị Tưởng Tuyên liên tiếp khiêu khích uy nghiêm lại bổ sung một câu: "Mặt khác, thân pháp Trang Dịch dùng phản kích tên ngự hồn sư kia không thể nào là chính cậu tự tìm ra, loại thân pháp này mấy năm gần đây phổ biến vận dụng cho quân đội, mà người sáng tạo cùng mở rộng nó ban đầu, đến từ Thượng gia Chiến Hồn Điện."

Trang Dịch thấy Thượng Quan Tịnh nhìn về phía mình, lập tức ngầm hiểu: "Ách... Đoạn thời gian trước đi thư viện thấy được sách vở phương diện này, liền không tự giác nhớ kỹ, bởi vì cảm thấy xem rất oai, cho nên lén tập một chút. Động tác của ta không quá tiêu chuẩn, lão sư vậy mà cái này cũng có thể nhận ra."

Thượng Quan Tịnh nhẹ gật đầu, mà Tưởng Tuyên nghe xong lời nói của Thượng Quan Tịnh, sắc mặt triệt để trầm xuống, hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm Trang Dịch, ánh mắt so với trước càng thêm đáng sợ.

Rất nhiều người đều cho rằng hắn ta là vì bị Trang Dịch đoạt vị trí thứ nhất mà không cam lòng, những người lúc trước bởi vì lời nói của Tưởng Tuyên mà động dao động, nghi ngờ Trang Dịch, thấy Tưởng Tuyên không buông tha như thế, khí lượng hẹp hòi, hảo cảm thật vất vả thành lập lập tức biến mất hơn phân nửa.

Mà chỉ có Trang Dịch cùng Tưởng Tuyên chính mình hiểu rõ, hắn ta sở dĩ sắc mặt đột nhiên âm trầm, đơn giản là Thượng Quan Tịnh lão sư đề cập đến —— Thượng gia!

Người khác có lẽ chỉ cảm thấy Trang Dịch tự học cái này kì quái một chút, nhưng chỉ sợ dùng tính cách của Tưởng Tuyên, sẽ nghĩ nhiều đi.

"Nếu như việc khảo hạch nói không rõ ràng, như vậy Trang Dịch, ngươi có dám cùng ta tỷ thí một phen hay không?" Tưởng Tuyên nhìn chằm chằm Trang Dịch âm trầm khiêu chiến.

"Tưởng Tuyên." Vài người quan hệ giao hảo với Tưởng Tuyên ngồi ở phụ cận hắn ta, thấy Tưởng Tuyên lại vẫn không chịu buông tha, lập tức kéo hắn ta một chút.

Tưởng Tuyên phất tay áo bỏ qua, bị người bên cạnh như vậy quấy rầy, Tưởng Tuyên thần sắc kiên cố hơn: "Cùng ta tỷ thí một trận, xem ai mới là phụ hồn sư ưu tú nhất năm nhất, ai mới có tư cách đứng thứ nhất!"

Trang Dịch nhìn bộ dáng Tưởng Tuyên bởi vì đề cập đến Thượng gia lập tức liền mất đi lý trí, có chút buồn cười: "Ngươi muốn tỷ thí như thế nào?"

"Ngươi và ta đều là trị phụ hồn sư hệ trị liệu." Tưởng Tuyên hất cằm nói, "Đừng có dùng lý do buồn cười ngươi là loại đặc thù đến qua loa tắc trách với ta. Chúng ta tự lộng thương chính mình, sau đó trị liệu cho đối phương, xem ai có thể trị tốt vết thương trước, ta biết ngươi không biết trị liệu, chỉ biết di động, chỉ cần động tác của ngươi nhanh hơn ta, coi như ngươi thắng!"

Phương thức thi đấu Tưởng Tuyên sử dụng là phương thức đọ sức bí mật tương đối lưu hành trong đệ tử, phụ hồn sư dùng kỹ năng tác dụng lên người mình không khó, nhưng nếu muốn trị liệu tốt cho đối thủ, liền tương đối phiền toái. Dù sao phụ hồn sư cần đưa hồn lực vào cơ thể đối phương, nếu như đối phương kháng cự, sẽ rất khó xử lí, dù cho cưỡng ép đưa vào, bởi vì người được trị liệu không phối hợp, tốc độ cũng sẽ chịu ảnh hưởng lớn.

Huống chi, một bên trị liệu cho đối thủ, một bên muốn chống cự đối thủ trị liệu, là một loại phương thức phi thường khảo nghiệm thực lực cùng sức chịu đựng.

Nghe xong lời Tưởng Tuyên nói, trong lớp học có không ít người không kiên nhẫn lập tức bất mãn, nhất là người ủng hộ Trang Dịch, nhìn như đang thấp giọng nói chuyện nghị luận với nhau, kì thực thanh âm châm chọc Tưởng Tuyên ghen tị không lớn không nhỏ, vừa đủ cho Tưởng Tuyên nghe được.

Tưởng Tuyên khó được không để ý tới những người này, một lòng nhìn chằm chằm Trang Dịch, hắn ta nâng âm lượng lên, thân thể đứng thẳng nhìn xuống Trang Dịch: "Chỉ có như vậy, ta mới tâm phục khẩu phục, Trang Dịch, ngươi có dám tiếp nhận khiêu chiến của ta hay không!"

Ánh mắt tất cả mọi người đều đặt trên người Trang Dịch, muốn nhìn xem cậu sẽ trả lời như thế nào.

Ngay tại thời khắc mấu chốt này, "Khấu khấu khấu" tiếng đập cửa không nhanh không chậm vang lên.

Cửa phòng học bị mở ra, Ngụy Đồng lão sư chậm rãi đi đến, giống như không thấy được bầu không khí quỷ dị trong lớp học, hắn nói với Thượng Quan Tịnh: "Bài danh chiến hồn sư cùng ngự hồn sư đã xác định, tới hỏi chúng ta bên này đã xong chưa."

"Ah, đệ nhất là ai?" Thượng Quan Tịnh thuận miệng hỏi.

"Chiến hồn sư Thượng Thanh Vân, ngự hồn sư Vệ Cẩn."

Trang Dịch nghe vậy, nhìn về phía Tưởng Tuyên, thấy Tưởng Tuyên mặt băng nhìn chằm chằm mình, Trang Dịch ôm lấy khóe miệng, nụ cười ưu nhã không diễn tả được, cậu nói từng chữ một: "Ta cự tuyệt."

Trang Dịch vừa dứt lời, thanh âm Thượng Quan Tịnh liền truyền đến: "Trang Dịch, Tưởng Tuyên, Hoàng Kiệt ba người đứng dậy đi cùng Ngụy Đồng lão sư một chuyến."

"Vâng."

Trang Dịch cùng Hoàng Kiệt đáp, hai người đứng dậy ra khỏi chỗ ngồi, khi đi ngang qua Tưởng Tuyên, trong lúc Tưởng Tuyên tức giận vô cùng, hắn ta vươn tay một phát bắt được cánh tay Trang Dịch: "Ngươi không dám cùng ta tỷ thí, người nhu nhược! Chỉ bằng ngươi cũng muốn —— "

"Tưởng Tuyên!" lời Tưởng Tuyên còn chưa dứt, lực nhẫn nại của Thượng Quan Tịnh rốt cục hết sạch, cô lập tức quát, "Khấu trừ phần thưởng đệ nhị danh của Tưởng Tuyên!"

Tưởng Tuyên nghe vậy, lại nhìn khuôn mặt Trang Dịch gần trong gang tấc, sắc mặt tái nhợt mang theo vài phần dữ tợn, hắn ta nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Ngươi cho rằng ta không biết..."

Lăng Hồng ngồi bên người Tưởng Tuyên mãnh liệt đứng lên, cái ghế bởi vì động tác trên phạm vi lớn của hắn ta mà phát ra thanh âm "Két kẹt", Lăng Hồng kéo Tưởng Tuyên qua: "Lão sư, Tưởng Tuyên vừa mới tấn cấp thất bại, tâm tình chịu ảnh hưởng, bình thường hắn không phải như thế, hy vọng lão sư có thể tha thứ hắn!"

Lăng Hồng nói xong, không ngừng nháy mắt với Tưởng Tuyên, Tưởng Tuyên lúng túng mấp máy môi, muốn mở miệng lại có chút không cam lòng.

"Đó là Thượng Quan lão sư!" Lăng Hồng cúi đầu khẽ quát Tưởng Tuyên, cường điệu cường điệu hai chữ Thượng Quan.

Tưởng Tuyên cuối cùng cắn răng mở miệng: "Lão sư, ta..."

"Ngươi không cần phải nói nữa." Thượng Quan Tịnh cắt đứt lời Tưởng Tuyên, "Từ khai giảng đến hiện tại, các lão sư mặc dù không nói, nhưng ta đã nghe qua rất nhiều về biểu hiện trên lớp học của ngươi, Tưởng Tuyên, so với bạn cùng lớp thì ngươi xuất sắc hơn, nhưng lại không chỉnh ngay ngắn thái độ của mình. Dù cho phía sau ngươi có hai gia tộc cường thế làm chỗ dựa cho ngươi, nhưng nơi này là học viện Bardon, ngươi là một đệ tử cấp rất thấp ở nơi đây, từng lão sư đứng trên lớp học truyền thụ tri thức cho các ngươi, đều mạnh hơn so với các ngươi nhiều, bọn họ có lĩnh vực bọn họ am hiểu chuyên nghiệp, đồng thời, thực lực của bọn họ cũng toàn bộ đều từ cấp năm trở lên!"

"Nếu như ngươi không hiểu tôn sư trọng đạo, như vậy lần khảo hạch này điểm cùng bình luận của lão sư chủ nhiệm khoa cho ngươi đối với ngươi mà nói, tự nhiên cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì." Thượng Quan Tịnh nói xong, hất bản kê khai thành tích của đệ tử lên bàn, "khấu trừ 9 điểm lão sư chủ nhiệm khoa cho Tưởng Tuyên, bài danh trước top 3 một lần nữa sắp xếp, thứ nhất Trang Dịch, thứ hai Hoàng Kiệt, Lăng Hồng thứ tư đổi thành thứ ba."

Tưởng Tuyên không thể tin mà nhìn Thượng Quan Tịnh, không nói được gì chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Lăng Hồng bên cạnh hắn ta.

Lăng Hồng lập tức lúng túng không thôi: "Lão sư, cái này..."

"Hay là ngươi không muốn?" Thượng Quan Tịnh nhìn chằm chằm Lăng Hồng nói.

Lăng Hồng không lớn mật như Tưởng Tuyên, lập tức cúi đầu không dám nói tiếp nữa.

"Được rồi, nhanh lên đi thôi, đừng để người khác sốt ruột chờ." Ngụy Đồng lúc này hợp thời mở miệng.

Cuối cùng Trang Dịch, Hoàng Kiệt cùng Lăng Hồng đứng dậy đi ra khỏi phòng học.

Cảm giác ánh mắt sau lưng như có như không, Trang Dịch cúi đầu nhìn thoáng qua bên cạnh, thấy Lăng Hồng không rõ biểu tình, chậm rì rì mà cười.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip