Chương 2

Hai hài hái hai, k để mn chờ lâu thì tui đã ra chương 2 rồi nè, dạo này gần hè rui mà mai nhà tui vẫn nở chành bành luôn, nhìn nhớ Tết lắm luôn, thôi vào nha

Tua đến ra chơi

Quang Anh: //qua lớp Duy// duy ơi

Duy: dạ

Quang Anh: có ăn hết đồ ăn sáng k đó

Duy: có mà

Quang Anh: ừm, tạm tin em đó nha

Duy: duy có ăn mà..

Quang Anh: ừm anh biết rồi, chiều đi chơi k

Duy: ở đâu ạ

Quang Anh: ở quán cũ nha

Duy: dạ

Quang Anh: 5h nha

Duy: anh sang rước em được k ạ

Quang Anh: k đc rồi

Duy: vâng

Quang Anh: ok hẹn chiều nay nha

Duy: dạ

Quang Anh: //rời đi//

An: //đi đến cạnh Duy// ái chà..ai đó vừa đc cr hẹn đi chơi kìa

Duy: //ngại// gì chời, ai bt gì đâu à

An: khà khà, tính chiều hẹn m đi chơi mà m đi vs quang anh cmnr

Duy: hê hê, để lần khác đi t đi với quang anh của t rồi

An: eo ơi, quang anh ''của t'' mới chịu à

Duy: khà khà, thôi m về vs qhung của m đi m ơi

An: ê nha, k có trêu kiểu đó nha, k thic

Duy: ầy, phước 3 đời ms đc hot boy khối 11 thic mà chảnh vậy ba

An: k thèm, ai mượn nó thic t đâu

Duy: nè nha, m chảnh chảnh đi, mốt ns thic ngk rồi ở đó khóc

An: mơ//🙄// 

Éc éc éc, thì là Duy thic Qanh, An là bạn thân của Duy đương nhiên phải biết, An cũng từng khuyên răng Duy từ bỏ đi vì Qanh nhìn có vẻ k thic nó nma Duy thì phũi đi lời nói của An và theo đuổi Qanh, An cũng lo cho Duy vì từ nhỏ Duy k có nhiều tình thương từ ba mẹ nên nó cược hết tình thương trong nó vào Qanh và tình thương của ns chỉ đc đáp lại khi Qanh cũng thic nó còn nếu k thì..Duy từ nhỏ k có nhiều tình thương từ cha mẹ, ba mẹ Duy rất bận rộn với công việc, họ bỏ Duy ở đây để đi công tác xa từ năm Duy lớp 7, người quan tâm và lo lắng cho Duy cũng chính là An và Qanh, tuy nhiên thì An vẫn là người lo cho Duy nhiều hơn, An sang nhà Duy ở vào thứ 6, 7, chủ nhật để tiện chăm sóc cho Duy, rảnh thì An sang để ở với Duy còn Qanh thì chỉ mua đồ ăn cho Duy, thi thoảng thì sang nhà Duy thăm tí rồi về, mấy lúc thì nấu ăn cho Duy những trog tần số phải gọi là thi thoảng vậy mà Duy thì cứ tin là Qanh thương mình mới làm vậy, thật sự thì Duy đã lầm hay sao..? còn về phần An thì..Hùng thic An từ năm lớp 9, tới nay cũng 3 năm rồi, tuy nhiên thì An k thic Hùng, Hùng từng nói vs An rất nhiều lần nhưng An k để tâm và chỉ nhẹ nhàng từ chối, Hùng buồn nm vẫn thic An rất nhiều, An thì chẳng cảm nhận đc gì, mấy lúc thấy Hùng tốt thì An cũng chỉ thấy vui mà thôi chứ k có vẻ gì là thic Hùng...Hùng thì vẫn cố chấp, đợi ngày An rung động nm chắc sẽ lâu đây,...Hùng và Duy đã sai..?cố chấp hay là kiên trì..?

Hết Chương 2

hú hú mấy em ghệ, tui vt tới đây thôi cho gây cấn, thấy hay hong chứ tui thấy xàm quá à, nhạt nhẽo thiệc

Cảm ơn vì đã kiên nhẫn đọc truyện cùng tui nhe, lát nếu được thì tui ra tiếp cho còn nếu lát tui buồn ngủ quá thì tui sủi luôn, mai lên cho

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip