Chương 59: Luật Chơi Của Kẻ Mạnh

Ánh đèn trong phòng VIP bỗng chốc dịu xuống, từ ánh sáng rực rỡ của những đèn neon vàng nhạt, chuyển thành một thứ ánh sáng mờ ảo, tập trung hoàn toàn vào chiếc bàn tròn đặt giữa phòng.

Tất cả mọi thứ trong phòng lúc này như bị hút vào một vòng xoáy không gian, mọi âm thanh xung quanh dường như lắng xuống. Những người chơi, dù là kẻ giàu có hay quyền lực, đều cảm nhận được sự căng thẳng đang lan tỏa khắp không gian.

Ánh sáng từ những chiếc đèn trần phản chiếu lên mặt bàn gỗ mun đen bóng loáng, làm nổi bật những quân bài và tháp chip bạc lấp lánh như những cái bẫy ngầm, đầy quyến rũ nhưng cũng đầy nguy hiểm.

Một màn hình lớn bật sáng trên vách tường đối diện, ánh sáng từ đó chiếu lên những dòng chữ lạnh lùng và dứt khoát, như thể là lời tuyên cáo không thể chối cãi về bản chất của trò chơi này.

Duy cảm thấy cơ thể mình căng cứng lại, đôi mắt của cậu bỗng chốc trở nên nặng trĩu. Luật chơi được thông báo bằng giọng nói nhẹ nhàng, nhưng lại mang một sự nghiêm khắc, không thể thay đổi.

Luật Chơi  trò"Vận Mệnh":

Mỗi người chơi có 5 quân bài đặc biệt.

Mỗi vòng cược tiền hoặc cược vận may.

Sử dụng quân bài chiến lược:

Tấn công – Phòng thủ – Xáo trộn – Đổi bài.

Thua trắng: Mất tất cả.

Người cuối cùng tồn tại đoạt toàn bộ giải thưởng.

Khi màn hình tắt đi, không khí trong phòng trở nên im lặng đến ngột ngạt, như thể mọi thứ đều dừng lại để chuẩn bị cho khoảnh khắc này.

Tiếng nhạc nền nhẹ nhàng vang lên, nhưng lại mang một sắc thái khác, không còn là giai điệu êm dịu mà đã trở nên sắc bén và đầy kịch tính, như tiếng tim đập gấp trong ngực, mỗi nhịp như đập thẳng vào từng khớp xương của cậu.

Không ai lên tiếng, không ai cử động.

Tất cả đều dừng lại trong im lặng, chỉ có những ánh mắt bắt đầu giao nhau, dò xét và đo lường.

Quang Anh, như thể không vướng bận gì, vẫn ngồi thảnh thơi trên chiếc ghế cao ở một góc khuất trong phòng.

Ánh sáng chỉ vừa vặn chiếu lên gương mặt anh, làm nổi bật vẻ điềm tĩnh lạ thường của anh. Ánh mắt anh thản nhiên, như thể đang xem một ván cờ vào chiều muộn, một cách lười biếng, không hề gấp gáp.

Đôi chân anh bắt chéo nhàn nhã, tay lười biếng khuấy ly rượu trên tay, như thể đang thưởng thức một buổi tối bình yên.

Nhưng Duy không thể không nhận ra sự hiện diện của anh.

Dù vẻ ngoài của Quang Anh là thế, nhưng trong không gian này, sự tinh tế, sự quan sát sắc bén của anh lại tỏa ra một áp lực vô hình, như con hổ đang ngáp dài trước bầy linh dương non, sẵn sàng tấn công chỉ trong nháy mắt.

Duy, ngồi ở vị trí đối diện, không thể tránh khỏi việc liếc nhìn anh. Không phải vì tìm kiếm câu trả lời, mà chỉ đơn giản là để mượn thêm một nhịp thở bình tĩnh từ anh, cảm nhận sự kiên nhẫn lạ thường mà Quang Anh luôn toát ra trong những khoảnh khắc căng thẳng này.

Ánh mắt Duy rơi vào đôi tay Quang Anh, nhìn thấy những ngón tay nhẹ nhàng xoay ly rượu, không có gì vội vã. Nhưng sự lạnh lùng và tự tin ấy lại khiến Duy cảm thấy an lòng hơn.

Duy hít sâu một hơi, siết chặt quân bài trong tay, lòng quyết tâm bừng lên như một ngọn lửa âm ỉ. Trò chơi này không chỉ đơn thuần là một canh bạc.

Đối với Duy, từ giây phút ấy nó đã trở thành một bài kiểm tra của vận mệnh.

Cậu phải vượt qua nó, không chỉ vì bản thân, mà vì những gì đang chờ đợi phía sau.

Một tiếng "tách" vang lên, rõ ràng và đầy sắc nét trong không gian im ắng, như thể một tia chớp rạch ngang bầu trời đêm.

Vòng cược đầu tiên chính thức bắt đầu. Những ánh mắt đều đổ dồn vào chiếc bàn, vào những quân bài đang được chuẩn bị lật lên, vào những quyết định sẽ quyết định vận mệnh của mỗi người chơi. Mọi thứ đều có thể thay đổi trong tích tắc.

Duy nhìn vào quân bài của mình, bàn tay có chút run rẩy nhưng vẫn giữ vững.

Quang Anh vẫn ngồi đó, mắt không rời khỏi cậu, nhưng không có áp lực nào.

Mọi thứ dường như đã được quyết định từ lâu, và tất cả những gì Duy cần làm là chơi bài của mình không có gì khác ngoài việc đón nhận những gì sắp đến.

Ánh sáng mờ ảo chiếu lên bàn, bóng của những quân bài và tháp chip bạc tạo thành những hình ảnh ma mị, như đang cười nhạo sự yếu đuối của những kẻ tham gia vào trò chơi này.

Nhưng Duy không sợ.

Cậu chỉ có một lựa chọn bước tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip