Cơn Bão Lớn Từ Gia Đình
Những tin đồn xung quanh mối quan hệ giữa Đức Duy và thầy Quang Anh không chỉ dừng lại ở trường học. Chúng nhanh chóng lan đến cả gia đình thầy. Một buổi tối, khi Quang Anh vừa trở về nhà sau một ngày dài ở trường, anh nhận được cuộc gọi từ mẹ. Giọng bà nghe có vẻ căng thẳng, pha lẫn chút lo lắng.
“Quang Anh, con có biết những gì người ta đang nói về con không? Mẹ nghe từ một vài người bạn là... con có liên quan đến một học sinh trong trường. Mẹ nghe nói đó là một mối quan hệ không đúng đắn. Cả nhà đang rất xấu hổ vì con!” Mẹ thầy Quang Anh giọng run rẩy.
Quang Anh lặng im một lúc, nhưng rồi anh nghe thấy tiếng thở dài của mẹ, có lẽ là sự thất vọng chồng chất. “Mẹ, đó chỉ là những tin đồn thôi, con không làm gì sai cả,” anh cố gắng trấn an bà.
Nhưng mẹ thầy Quang Anh không dễ dàng chấp nhận như vậy. Bà nói với một giọng càng lúc càng gay gắt: “Con là giáo viên, phải là tấm gương cho học sinh. Làm sao chúng ta có thể sống với cái nhìn của hàng xóm, của những người bạn cũ? Con phải quay về thành phố làm việc lại đi, đừng tiếp tục ở đây nữa. Gia đình ta không thể chịu đựng thêm nữa.”
Thầy Quang Anh biết rằng mẹ mình luôn là người hết lòng vì gia đình, nhưng anh cũng hiểu rằng việc quay về thành phố, bỏ lại những gì anh đã xây dựng tại trường học này không phải là điều anh mong muốn. Tuy nhiên, sự tức giận và thất vọng của mẹ anh khiến anh cảm thấy mình không còn lựa chọn nào khác.
Ngày hôm sau, khi Tuấn Tài và Đăng Dương đến thăm thầy Quang Anh, họ nhận ra sự buồn bã và mệt mỏi trong ánh mắt của anh. Quang Anh đã chia sẻ với hai người bạn về cuộc gọi từ gia đình và những yêu cầu mà mẹ anh đặt ra.
“Mày anh đừng để chuyện này làm khó mình. Tao hiểu là tình hình khó khăn, nhưng mày không thể từ bỏ những gì mình đang làm ở đây chỉ vì những tin đồn vô lý,” Tuấn Tài lên tiếng, giọng khẩn thiết. “ Mày là một giáo viên tuyệt vời, và cả trường đều quý trọng mày. Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi.”
Đăng Dương cũng không giấu được sự lo lắng trong mắt mình. “Quang Anh, mày đừng để mẹ mày làm mày phải từ bỏ. Chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết vấn đề này. Cái gì cũng có cách tháo gỡ. Đừng để những tin đồn nhỏ bé đó làm mày phải thay đổi quyết định của mình.”
Quang Anh nhìn hai người bạn, cảm thấy lòng mình xót xa. Anh biết họ nói đúng, nhưng anh không thể làm cho gia đình hiểu rằng anh không làm gì sai, và điều đó làm anh cảm thấy vô cùng bất lực.
Trong những ngày tiếp theo, Quang Anh càng cảm thấy mình bị đẩy vào tình thế khó xử. Anh không thể phản bác lại lời yêu cầu từ gia đình, vì dù sao, sự yêu thương của họ vẫn luôn chiếm ưu thế trong trái tim anh. Nhưng ở một nơi sâu trong lòng, anh cảm nhận rằng nếu mình từ bỏ, điều đó không chỉ là từ bỏ công việc yêu thích mà còn là từ bỏ niềm tin vào những mối quan hệ mà anh đã xây dựng với học sinh và đồng nghiệp.
Một buổi chiều, khi Quang Anh đang ngồi trong văn phòng, anh nhận được cuộc gọi thứ hai từ mẹ mình. Lần này, giọng bà có vẻ cứng rắn hơn bao giờ hết.
“Con phải về nhà ngay lập tức. Chúng ta không thể tiếp tục sống như thế này. Con làm gì cũng phải nghĩ đến gia đình. Những lời đồn đã đến tai mọi người, và chúng ta không thể chịu được thêm nữa.”
Cuối cùng, Quang Anh đành phải đưa ra một quyết định. Anh ngồi xuống, nhìn những bức ảnh cũ trên bàn, những khoảnh khắc đẹp trong công việc và cuộc sống của mình. Trong trái tim anh, có sự mâu thuẫn sâu sắc. Anh không thể để mẹ mình thất vọng, nhưng anh cũng không muốn từ bỏ công việc mà mình đã dành hết tâm huyết.
Ngày hôm sau, thầy Quang Anh thông báo với hiệu trưởng rằng anh sẽ phải tạm thời rời khỏi trường để về thành phố. Mặc dù biết đó là quyết định không dễ dàng, nhưng anh cảm thấy mình không thể tiếp tục đứng vững trong tình huống này nếu không giải quyết được vấn đề gia đình trước.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip