Chương 5

Park Chaeyoung từ "Nini Boutique" về đến nhà liền nhanh chóng tắm rửa, thay quần áo, thời gian đến lúc dạ tiệc không còn nhiều. Bố cô đang ở dưới lầu chờ cô, cũng bắt đầu thúc giục.

Sau khi chuẩn bị xong, cô nhìn qua gương ngắm lại chính mình.

Tóc dài uốn xoăn xoã đến ngang lưng, lộ, mấy sợi tóc mai lơ đãng sau càng tăng vẻ lãng mạn phong tình.

Hai mắt của cô trong sáng mở to, hai má trắng nõn hây hây đỏ, đôi môi kiều diễm, thế này là đủ cho đám đàn ông phát điên! Trong lòng cô khôi hài nghĩ.

Cô vừa đi xuống lầu liền đối diện ánh mắt giống như kiểm duyệt của bố mình.

“Ừ, cũng không tệ, nhưng có một chút xa cách, con gái nên biết chọn màu sắc quần áo, để người khác có cảm giác thân thiết dịu dàng.” Park In Sung giáo huấn.

Chaeyoung vẫn hướng về trước, không nói một lời nào.

Park In Sung luôn luôn chú trọng cách ăn mặc.

Đã vào tuổi trung niên, dáng người của ông đã có chút ít phát phì, hai bên tóc mai điểm bạc, gương mặt ngày xưa bóng láng giờ đã hiện lên vài nếp nhăn, nhưng mà tất cả đều không ảnh hưởng đến sức hấp dẫn của ông, cũng không cản trở được những tình sử phong lưu của ông ta.

Nhìn thấy bố mình, Park Chaeyoung không khỏi buồn bực nghĩ, con gái của mình đã lớn như thế nào rồi mà còn tự nhiên tung hoành ở tình trường?

Park In Sung ngồi cùng Park Chaeyoung còn anh lái xe ngồi phía trước.

Đã hơn mười ba năm, Bố cô vẫn thích có người lái xe, năm đó Bác Gu về hưu sớm nên xe cũng thay đổi tài xế.

“Nhớ kỹ, phải tươi cười, không được trưng ra bộ mặt lạnh như băng đó. Hôm nay con phải làm quen với một nhân vật mới từ Mỹ trở về, anh ta đã tạo tiếng vang không nhỏ trong giới doanh nhân Hàn Quốc, tên là Jeon Jungkook.”

Park In Sung lấy giọng ra lệnh với Park Chaeyoung.

“Jeon Jungkook? Người phụ trách của Công ty thiết kế máy tính Asion Abacup ? Chaeyoung nhướng mày lên hỏi.

“Đúng vậy, đúng là anh ta, làm sao con biết?”

“Buổi trưa hôm nay con đã gặp anh ta, anh ta đã cướp của con một dự án nắm chắc thành công.” Park Chaeyoung lên tiếng.

“Ừ, cái này cũng khó trách, hiện tại không biết có bao nhiêu người muốn kết thân với anh ta. Con thua cũng không oan uổng, ngay cả Sampo cũng vì anh ta mà tổ chức buổi tiệc tối nay.” Park In Sung vẻ mặt hứng thú nói.

Tưởng tượng Jeon Jungkook với ánh mắt đầy vẻ bỡn cợt, Park Chaeyoung trong bụng nổi giận.

“Chẳng qua chỉ là người phụ trách của một công ty máy tính, cần gì lg lớn như vậy cơ chứ.”

Cô không cho là đúng, hừ một tiếng.

“Thái độ của con thật quá quắt! Sự thật Asion Abacup là của em trai anh ta, anh ta chỉ ra mặt giúp trong trường hợp đặc biệt thôi, anh ta là Giám đốc điều hành kiêm Phó chủ tịch của Tập đoàn Tài chính Joas Holdings .”

Mắt Park In Sung lóe lên tia sáng hưng phấn, giống như là nhìn thấy một khúc thịt béo trước mặt.

Park Chaeyoung đối với hai chữ “JKing Holdings” cũng chẳng có gì xa lạ.

Gần đây trên thương trường mọi người cũng hay bàn tán, JKing Holdings sở dĩ có lợi thế hơn nhưng công ty đầu tư khác là vì nó xuất thân từ nước Mỹ, lấy ưu thế của đồng đô la Mỹ thu mua bất động sản.

Ngắn ngủi trong vòng một năm, đã thâu tóm không ít mấy công ty lớn ở Hàn, từ từ lớn mạnh đe dọa những công ty đầu tư khác.

Thật ra cô cũng không biết người phụ trách JKing Holdings chính là Jeon Jungkook, khó trách Cho tổng lại thay đổi chú ý, hai người lúc đó nhất định có hiệp ước riêng.

“Cùng Jeon Jungkook kết giao thật đáng sợ. Bố cũng đừng bắt con phải làm quen với anh ta, con không có hứng thú.”

Không biết vì lý do gì, trực giác mách bảo cho Chaeyoung biết Jeon Jungkook là một nhân vật không nên động vào, từ khi bước vào thương trường cho đến nay, chưa có ai có thể tạo cho cô cái cảm giác bất an này.

“Nói gì ngốc thế! Mượn sức của anh ta đối với chúng ta rất có lợi, JKing Holdings tài chính hùng hậu, nhân tài lại nhiều, con làm quen với anh ta có cái gì không tốt?” Park In Sung phản bác.

“Người ta tài chính hùng hậu cũng không cần đến chúng ta, nhìn người cẩn thận kẻo kết giao phải giặc sẽ bị ăn đến không còn một mảnh xương. Bố cũng đừng cùng anh ta có quan hệ kết giao gì cả.” Chaeyoung lạnh lùng phân tích, một mặt dùng ánh mắt sắc bén nhìn Bố mình.

Park In Sung không được tự nhiên thay đổi thế ngồi, dưới ánh mắt trong suốt sáng ngời của con gái có vẻ có chút áy náy, nhưng chỉ sợ tất cả đều không còn kịp rồi.

Trong vài năm gần đây, công ty không hề phát triển, mà ông theo tâm lí đầu cơ đã đem toàn bộ tài chính của công ty thu mua cổ phiến thị trường, ai biết được giá trị giảm sút.

Mắt thấy công ty của chính mình gây dựng từng bước đi xuống, ông không cam tâm.

Tài chính đầu tư không sinh lợi, nguồn kiếm tiền suy nhất chính là cô con gái đang lãnh đạo công ty thiết kế máy tính.

Nhưng toàn bộ số tiền kiếm được cũng không đủ để bù đắp số thiệt hại.

Cho nên lối thoát duy nhất chính là dùng bất động sản hiện có để thế chấp vay tiền của JKing Holdings hóa giải nguy cơ nợ xấu của tập đoàn.

Không có sự đồng ý của Chaeyoung, mà chính ông cũng không dám cho con gái biết, ông đã tự ký kết hợp đồng với Jeon Jungkook mong là tài sản sẽ nhanh chóng lớn dần lên.

Nếu không thì đừng nói là toàn bộ công ty đều mất hết mà cả mạng e là cũng không còn.

Vì thế ông nhất định phải đem con cờ tiếp theo ra quân, Chaeyoung là hy vọng duy nhất của ông. Cô vừa xinh đẹp lại thông minh, nếu có thể lấy lòng Jeon Jungkook như vậy ông có thể hóa dữ thành lành.

“Tóm lại, tất cả mọi việc con đừng nghĩ tới, chỉ cần làm theo lời của Bố là được. Mượn sức của Jeon Jungkook đối với chúng ta tuyệt đối chỉ có lợi không hại.” Park In Sung có chút phiền não hóa giận, quát khẽ.

“Con không có hứng thú.” Park Chaeyoung lạnh lùng, giọng nói có ý không muốn thỏa hiệp.

“Con đừng không biết tốt xấu! Rất nhiều người phải cúi đầu lấy lòng cậu ta, con nghĩ vì cái gì mà Lee gia phải bỏ công làm yến tiệc chiêu đãi? Còn muốn đem chính con gái của mình Lee Ji Eun ra giới thiệu cho anh ta!” Park In Sung gầm lên giận dữ.

Park Chaeyoung một chút cũng không kích động, những năm gần đây cô đã sớm học được cách đối phó với những cơn tức giận của Bố.

“Tranh giành tình cảm với người khác không phải là chuyên môn của con, càng không phải việc của con."

“Con muốn ta tức chết phải không? Jeon Jungkook chính là viên kim cương ngàn năm, bất kể là tướng mạo thân thế hay tài năng hay sự nghiệp đều là số một, đây là đối tượng mà con có đốt đuốc cũng tìm không ra!”

“Con không có phúc để hưởng.” Cô vẫn là một khuôn mặt lạnh như băng.

“Được, ta nói nhỏ nhẹ con không nghe, đừng nghĩ là công ty Cyon vẫn y như vậy nhé. Lúc trước ta đã đầu tư tài chính không ít, tất cả đều đứng tên ta. Ta đều có thể đem chúng bán đi, hoặc chuyển quyền kinh doanh.”

“Bố đừng quá đáng, Cyon là của con.” Park Chaeyoung phẫn nộ phản đối lời Park In Sung.

"Nó chính là của con, chỉ cần con giúp ta mượn sức của Jeon Jungkook, ta sẽ lập tức đem Cyon chuyển sang tên con.”

Park Chaeyoung mở to hai mắt lửa giận bốc lên, máu trong cơ thể sôi trào mãnh liệt, không nghĩ tới Bố cô lại dùng việc này uy hiếp cô, đối với con gái của mình cũng dùng thủ đoạn vô sỉ, vô tình thế này.

Cô cố gắng dịu lại cơn giận của mình nhưng đôi môi xinh đẹp vẫn mím chặt lại : “Con sẽ cố gắng hết sức, nhưng con không thể cam đoan mình có sức quyến rũ lớn như vậy, có thể lọt vào mắt xanh của hắn ta.”

“Đừng cho là ta không biết con đang nghĩ gì, ta biết là con có thể làm được. Con là con gái của ta, ta tin tưởng con, chỉ cần con muốn nhất định sẽ có thể làm được.”

Park In Sung ánh mắt sắc bén nhìn con gái chằm chằm, giọng nói lí trí quyền uy.

Park Chaeyoung không nói chỉ nhìn thẳng phía trước, trong lòng mơ hồ tức giận.

Bản thân cũng biết Bố cô là một người tiểu nhân, cũng biết bản thân mình trong lòng ông ấy cũng chỉ là một quân cờ có thể lợi dụng, nhưng vì cái gì mà cảm thấy bi thương, đau lòng? Chao ôi.

Park In Sung thấy con gái không lên tiếng, sắc mặt chuyển sang ôn nhu nói: “Kỳ thật Bố cũng muốn tốt cho con, tuổi con cũng không còn nhỏ, tìm một nơi tốt mà nương thân, đừng ở bên ngoài bôn ba, mệt chết đi được?”

Park Chaeyoung một mực nhìn về phía trước, lấy giọng kết thúc câu chuyện: “Bố yên tâm, con sẽ hết sức giúp Bố làm việc này, nhưng Bố phải giữ lời đem Cyon chuyển sang tên con.”

Chỉ có như thế về sau cô mới có quyền độc lập kinh doanh, sẽ không bị Bố khống chế, uy hiếp.

Nói xong, trong xe rơi vào tĩnh lặng, không khí trầm xuống khiến người khác cảm thấy bất an, dọc đường đi hai bố con chìm vào những suy nghĩ của riêng mình, không hề nói với nhau nửa câu, giống như hai người xa lạ mới lần đầu gặp mặt.

.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip