Chap 4: Five

Đối với một người không hề thích tán gẫu và giao thiệp với mọi người, đó là một khoảng thời gian khá dài và Jungkook hoảng sợ khi phát hiện rằng Jimin đã biến mất. Jungkook nhìn xung quanh và đó là một biển người, cậu không thể ngăn mình nhăn mặt một cái.

"Seokjin hyung," Jungkook dùng khuỷu tay húc vào anh ấy. "Anh có biết Jimin ở đâu không?"

Người kia dừng cuộc nói chuyện với cô gái trước mặt lại, nhăn mày và lắc đầu.

"Không, không. Không phải em ấy đã quay lại rồi sao?"

"Em không hề thấy anh ấy."

"Chắc là ở bar? Đi xem xem, Jungkook."

Nghe theo lời, Jungkook gật nhẹ và đứng lên khỏi ghế. Jungkook đi về phía bar, cố gắng lách qua những cơ thể đã ướt đẫm mồ hôi xung quanh mà không để mình bị cuốn vào cuộc nói chuyện nào khác.

Cuối cùng thì, trước mặt cậu là một cảnh tượng. Một cảnh tượng làm cậu câm nín.

Bởi vì chắc chắn, người đó là Jimin.

Jimin đang ngồi ở bar trên chiếc ghế cao, chân đang bắt chéo phía dưới và môi đang mút lên đầu ống hút cắm vào ly cocktail trước mặt. Đôi mắt anh ấy lúng liếng, hàng mi dài đang chớp với một tên khác đang ngồi cạnh Jimin. Họ đang ve vãn nhau, cơ thể ép sát vào nhau gần đến quá đáng.

Đó là một người cậu biết quá rõ- một thằng khốn trên giường, một người chẳng biết lo nghĩ cho người khác, chỉ làm thứ mình muốn và lấy đi thứ mình ham thích mà thôi.

Cậu quan sát thêm một lúc, không muốn hiểu lầm Jimin.

Nhưng thời gian càng trôi qua, Jimin càng khiến Jungkook ngạc nhiên. Anh ấy là người không bao giờ muốn tiếp xúc với người lạ, xem ra đang tan chảy. Anh ấy có vẻ ngà say, mắt đang mơ màng vì thể tích cồn đã uống vào. Jimin tiến tới gần hơn với người kia, tìm kiếm hơi ấm.

Jungkook nhận ra, sự thật vô cùng bất ngờ, cảm giác của cậu.

Ghen tỵ.

Nó đắng ngắt và chua chát. Ăn sâu vào bụng dưới cậu và điều khiển tất cả cảm xúc cậu có, khiến Jungkook không thể tập trung vào điều gì khác. Tầm mắt cậu mờ nhòe khi nhìn quá lâu vào một điểm, một hệ quả của bốn ly bia bắt đầu ập lên Jungkook. Càng nhìn Jimin thêm một lúc nào nữa, cậu càng cảm thấy máu mình sôi sục khó chịu.

Jungkook như đang bị lửa đốt ngay chỗ mình đứng, cậu quyết định ngay lập tức.

Jungkook nện từng bước tự tin lên sàn nhà, đứng ngay trước mặt Jimin và người kia. Mắt người kia mở to khi nhìn thấy Jungkook.

"Jeon Jungkook?" Anh ta hỏi, giọng nặng nề vì thắc mắc.

Jungkook nhăn mặt và không thèm nói gì cả. Chỉ với việc nhìn vào người kia cũng khiến cậu buồn nôn, bụng quặn lên và Jungkook phải cố nuốt xuống để chất lỏng rẻ tiền kia có cơ hội trào ra ngoài. Thay vào đó, Jungkook tập trung vào Jimin.

"Nói chuyện được không?"

Jimin nhìn lên cậu, mắt mở to ngơ ngác. Đó là ánh mắt anh ấy luôn có mỗi khi nằm dưới thân Jungkook. Cả người cậu như đang lơ lửng trong không khí và vô thức, tay Jungkook đưa ra, nắm lấy cánh tay anh ấy.

Jimin không hề phản đối một tí nào.

Anh ấy chỉ gật đầu với người kia và đứng lên khỏi ghế. Jimin vấp chân, suýt thì ngã xuống đất nếu không có bàn tay vững chãi của Jungkook nắm chặt lấy eo.

Jungkook kéo người kia đến nhà vệ sinh thay cho băng ghế nơi Seokjin đang ngồi. Mắt Jimin mở to khi nhận ra nơi mình đang bị kéo đi, cả người run rẩy nhưng vẫn không hề nói gì. Nhà vệ sinh bẩn thỉu và tù mù, không có đến một bóng người ở đó, nhưng không hề cản được bước chân Jungkook.

Và rõ ràng, nó cũng không cản được cả Jimin.

Jungkook lấn vào không gian cá nhân của Jimin, đẩy mạnh lưng anh ấy vào tường. Jimin cắn môi để ngăn mình rên rỉ vì đau, đầu dựa vào nền gạch phía sau và nhìn lên Jungkook với một bên mày nhướng nhẹ. Hành động đó rõ ràng có ngụ ý, và Jungkook muốn biết đó là gì.

Jungkook tiến tới gần hơn, giữa hai người gần như không còn chỗ trống, điều này khiến lông tơ trên tay Jungkook dựng đứng, ngực đang bỏng cháy với nhiệt độ đang cuộn lên giữa họ.

gì đó đang lẩn quẩn ở đây- có gì đó cậu không thể nói thành lời, có gì đó cậu không thể hiểu nổi bản thân mình. Nhưng nó xứng đáng được trân trọng, giờ phút này. Đó là tất cả những gì cậu muốn làm.

"Em ghen tỵ."

Nó không phải là một câu hỏi, đó là một câu khẳng định. Mặc dù, anh ấy có vẻ lúng túng nhưng dục vọng đang dần thâu tóm lấy cơ thể.

"Không hề."

"Em có."

"Không mà." Jungkook tiếp tục chối phăng.

"Vậy sao em lại ở đây?" Jimin nghiêng đầu, "Sao em lại đẩy anh vào tường, khiến anh ở dưới thân em? Có nghĩa gì đây?"

"Im ngay," Jungkook lắp bắp.

Jungkook không để Jimin nói thêm bất cứ câu gì. Cậu tiến tới gần hơn khiến nơi đũng quần chà xát vào nhau. Jungkook dùng cả hai tay đặt hai bên đầu Jimin, thành công tù hãm anh ấy. Và rồi cậu khom xuống, hôn Jimin.

Jimin đã chuẩn bị cho nụ hôn ấy vì anh ấy đang đưa môi ra, chờ đợi. Mắt anh ấy nhắm chặt và cả cơ thể mềm mại dưới tay Jungkook.

Jungkook nhếch môi, rời khỏi người kia. Mắt Jimin mở choàng ngay lập tức, gương mặt nhăn nhó của anh ấy hoàn toàn là một chú mèo không được thỏa mãn.

"S-sao?" Jimin nức nở.

Jungkook lắc đầu, ngón cái đưa tới và vuốt lên bờ môi dưới mềm mượt như lụa của Jimin.

"Em ganh tỵ, ừ có thể. Nhưng anh chủ đích muốn em đến tìm anh," cậu nói và khi mắt Jimin mở to như trả lời, Jungkook tiếp tục. "Anh cố tình biến mất đủ lâu để em đi tìm, để em được nhìn thấy cảnh đó. Anh muốn em thấy. Anh đã không hề ngạc nhiên khi thấy em đến gần và phá hỏng cuộc trò chuyện đó. Anh thậm chí còn không quan tâm đến người kia, không phải sao?"

Jimin thở ra, bờ vai anh ấy run rẩy vì nỗ lực cố gắng giữ im lặng. Anh ấy không hề phản ứng, không thừa nhận cũng không chối bỏ những cáo buộc vừa rồi. Anh ấy giữ vững ánh mắt trên người Jungkook, và cẩn thận kéo ngón cái của người kia vào miệng.

Jimin nút chậm rãi lên ngón tay thon dài của cậu, đầu lưỡi quấn quanh từng ngón. Dương vật Jungkook bắt đầu rục rịch, kích thích đang khiến cả cơ thể cậu nóng bừng.

"Jimin," Jungkook cảnh cáo giữa hơi thở gấp, không hề phản đối việc ăn sạch anh ấy ngay tại đây.

Jimin nhả ngón cái của cậu ra với một âm thanh vang dội "pop", một nụ cười trải nhẹ trên môi.

"Em sẽ làm gì đó, hay không?"

Jungkook chậc lưỡi, lắc đầu.

"Anh muốn em đến thế nào cơ?"

"Nó mà cũng là câu hỏi sao?" Jimin trả lời, nhướng mày thắc mắc.

Jungkook biết mình có thể tiếp tục làm những việc như thế này thêm một lúc nữa, họ có thể thả cho chậm tốc độ lại đôi chút. Có thể khiến người đối diện phát điên vì thèm khát cơ thể người kia, vì kích thích đang bủa vây lấy họ. Nhưng đó không phải là điều cậu muốn làm lúc này. Jungkook nhìn vào Jimin và một khắc trôi qua trước khi cậu khom người xuống, môi ngay lập tức lại mút chặt đôi môi căng mọng của người kia.

Họ đã khiến đối phương trở nên hứng tình hơn lúc nào hết, thậm chí không cần phải chạm vào những thứ kia Jungkook vẫn cảm thấy mình gần như sắp bắn.

Jimin đang thèm khát dưới thân cậu, ngả vào vòng tay rắn chắc và đáp trả lại nụ hôn ấy đầy say mê. Chiếc lưỡi như một con rắn nóng rẫy và trơn trượt của Jimin liếm lên môi dưới Jungkook, yêu cầu được tiến vào. Jungkook hé môi và nụ hôn trở nên nhớp nháp ngay lập tức. Jungkook ấn mạnh đùi mình và đũng quần Jimin, chà xát mạnh xuống và cả hai bật lên tiếng rên rỉ chạy thẳng vào miệng nhau.

"Jung...kook."

Jungkook chưa bao giờ nghe thấy tên mình bị rên rỉ kích thích đến thế từ miệng Jimin, cái cách nó thì thầm và âm cuối vụn vỡ từ những đụng chạm ban nãy. Jungkook nhếch mép và cậu quyết định, cậu thích nó.

"Gọi tên em lần nữa, Jimin."

"Jungkook," Jimin không tốn đến một giây để làm điều đó. Anh ấy đưa hai chân ra xa hết sức có thể, tay nắm chặt vào vòng eo rắn chắc của cậu. "Jungkook, làm ơn."

"Làm ơn? Anh muốn gì?"

"Đừng vậy mà," Jimin rít khẽ. Anh ấy có vẻ hoảng sợ vì ham muốn vừa xuất hiện đã nuốt chửng hết mọi lý trí.

Jungkook quyết định không chần chừ thêm nữa. Sự thật thì, cậu cũng không chắc mình có thể kháng cự thêm một phút nào nữa, càng nhìn Jimin nhiều bao nhiêu, Jungkook càng muốn ăn sạch anh bấy nhiêu. Cậu không chắc mình có bao giờ có thể thấy đủ với Jimin. Cậu không chắc mình đã có bao giờ có thể quen với cảm giác này.

Jungkook trượt tay xuống dưới, ngay trước đũng quần của Jimin. Dùng lòng bàn tay miết mạnh xuống đó, khiến khoái cảm tăng thêm và giữ nguyên tiếp xúc giữa môi họ. Khi ngón tay thon dài trượt vào chiếc quần jean không thể chật hơn của Jimin và ngọ nguậy để nắm lấy dương vật đã bán cương của anh ấy. Nó càng ngày càng lớn hơn dưới ma sát, Jimin cũng không còn có thể giữ lấy tiếng mình rên rỉ nữa.

Càng nghe Jungkook càng say mê, cậu không muốn nó dừng lại chút nào.

"Im lặng nào, thiên thần," Jungkook nài nỉ. Dứt khỏi nụ hôn, Jungkook dùng tay còn lại để ấn vào miệng Jimin. Người kia lập tức im lặng, âm thanh lắp bắp run rẩy qua lòng bàn tay Jungkook. Môi Jungkook nhấm nháp xương quai hàm Jimin, mút xuống làn da nơi đó. "Im lặng nào, em biết rồi."

Cả hai đều khổ sở với dục vọng của mình, Jungkook cố gắng đè xuống tiếng rên của Jimin trước khi kiên nhẫn của cậu vỡ nát. Cậu kéo tay lại và lập tức kéo quần Jimin xuống, cùng với quần lót và kéo Jimin vào phòng kín của toilet. Khoá cửa, Jimin dựa vào tường lần nữa và Jungkook trượt tay ở dương vật Jimin nhanh hơn.

Jimin cũng đang tự đấu tranh với chính mình. Ngón tay nhanh nhẹn của Jungkook mang đến khoái cảm kì diệu, Jimin cũng đáp trả, kéo khoá kéo của quần Jungkook xuống. Dương vật cương cứng bật lên tay Jimin.

"Cho anh," Jimin nài nỉ. "Cho anh đi mà."

"Cho anh gì nào?" Jungkook thì thầm xuống tai.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip