"strange H, anh ở đâu, em biết lỗi rồi, em mong anh tha thứ, em..em nhớ anh lắm".
người con gái có mái tóc đuôi dài rũ xuống bờ vai, trang phục có phần gợi cảm xen lẫn cá tính khi khoác bên ngoài chiếc áo da bóng bẩy cùng chiếc váy cùng loại, đi cùng là chiếc kính mát trắng đen tô điểm thêm đường nét sắc sảo trên gương mặt, vài giọt nước mắt trải dài hai bên gò má cũng không nhoè đi lớp phấn nền của cô gái.
"chị-chị ơi, chị đọc văn điếu ở đây ai nghe ngoài em, mong chị thông cảm gọi điện nhắn tin người nhà xuống ha". anh bảo vệ từ tốn giải thích.
"nếu gọi được thì tôi cũng chẳng ở đây làm càn, đúng là suy nghĩ của đám người thất học mà, làm ơn tránh xa tôi ra, người cậu khác một trời một vực tôi đấy! bốc mùi vcl ra..". cô gái tay đeo đầy nhẫn đính đá xua xua tay.
"vậy thì tôi phải mời chị ra ngoài rồi". anh bảo vệ đưa tay về phía cổng ra vào, giọng đều đều.
"ở đâu ra cái cách phục vụ đó vậy hả? cậu mà để tôi complain lên ban quản lý, đuổi anh ra ngoài trong vòng một nốt nhạc không, hah?".
"dẫn người đi". anh bảo vệ hô to, hai ba người ở căn phòng phía sau quầy tiếp tân đồng loạt ồ ạt bước ra, không nói không rằng lập tức đưa người đi, cô gái chỉ kịp ú ớ vài câu.
nhưng chỉ một lát sau, cô quay lại với đám người vệ sĩ ban nãy, thần thái vẫn không đổi trước gương mặt sốc không tả thành lời của chàng bảo vệ.
"hừ, muốn đuổi tôi đi đâu phải chuyện dễ, chỉ cần vài tờ polymer đã thu nạp thêm thành viên béo bở..". cô ta khinh khỉnh nói.
"chị..".
"giờ thì trở lại chuyện chính, các người đưa tôi đến nơi mà có thể truyền đạt mong muốn đến strange H, nhé?".
người bảo vệ dẫn cô vào phòng quản lý, âm thanh vang khắp đại sảnh, người ngoài cuộc nghe thấy chỉ có đúng một biểu cảm, họ mặt nghệch đi trước kiểu thông báo lần đầu khó hiểu này.
tầm 5 phút sau, strange H xông cửa bước vào, lôi cánh tay cô gái nhỏ phá phách ra ngoài.
"quỳnh như, chị thôi ngay, chúng ta đã chia tay rồi!". cậu thẳng thắn vạch rõ ranh giới giữa bản thân và đối phương.
"chị biết nhưng chúng ta có thể quay lại mà, mặc dù chị là người cắm sừng em trước nhưng..có thể cho chị cơ hội làm lại không? chị còn yêu em lắm, không có em chị không sống nổi". cô gái rót mấy lời mật ngọt vào tai, cố tình đong đưa cả người vào cậu để làm nũng, trước hành động này khiến nhiều người hóng hớt cũng phải đỏ mặt.
"chị muốn tha thứ, ok em chấp nhận nhưng còn quay lại thì không, chẳng có cơ hội nào cho kẻ ngoại tình đâu".cậu thẳng thừng, gạt phắt tay cô ả đi.
"em...chị có nhà, có xe, có tiền để em có thể làm nhạc, theo đuổi con đường nghệ thuật thoải mái cơ mà".
"tôi đã có rồi". cậu hờ hững đáp, không buồn nhìn chị ta lấy một cái khiến đối phương tức giận nổ đom đóm.
"em biết tại sao chị ngoại tình không? là do em, tất cả tại em không quan tâm đến chị, nghĩ xem trong một mối quan hệ mà chỉ một người cố gắng thì như thế nào? chị cô đơn trong chính cuộc tình của mình, em hiểu không?".cô giải thích, đồng thời nói ra suy đoán của bản thân. "hay em có người mới rồi mới lạnh nhạt với chị, hah?".
"ừ, bởi thế đừng làm phiền hạnh phúc của tôi nữa, mong chị hiểu cho".
"là ai? là ai đó? ai có sức quyến rũ được con người em ngoài chị?".
"...". anh cụp đôi mắt nhìn nền gạch lạnh, cố giữ nét mặt ở mức ổn định tránh lộ ra cái điệu bộ nói dối, hàng loạt cái tên chạy nhanh như cắt trong đầu cậu hiện lên.
"strange H à, dạo này em nói dối tệ thật". dường như chị ta đã nắm thóp được cậu, liền chột dạ phản bác, vừa ngước đầu lập tức bắt gặp hình ảnh anh thanh niên mới chuyển đến đang nhận hàng shipper,dlow.
"sao tôi phải nói với chị?".
"vậy có thể cho rằng em đang nói dối để lừa chị, chị có thể công khai theo đuổi em thêm một lần nữa mà phải khô..".lời còn chưa nói hết trọn vẹn đã bị cậu cắt ngang.
"anh dlow".tiếng gọi với của strange H đã thành công chiếm sự chú ý của mình lên người anh.
"chào em".dlow đứng từ xa vẫy tay chào thân thiện với chiếc răng khểnh, tươi rói.
"anh ta? con trai?".
"phải, thì sao?". cậu chắc nịnh trước câu hỏi không thể nào sốc hơn, cô ta có thể tự hào rằng mình là người yêu cũ xinh nhất dàn bông hậu của strange H nhưng đó là con trai mà, anh ta quen con trai sau khi đá ả ra chuồng gà?
chát
âm thanh vang lớn, dội ngược lại hẳn lên những người có mặt ở hiện trường. dlow đứng sững ra, hình ảnh thanh an chết trân tại chỗ, môi mấp mấy không thành tiếng, gương mặt cũng dần dần lộ rõ năm dấu ngón tay in hằn, miếng thịt tươi rách dọc bên hốc má, vài giọt máu đỏ chảy dọc theo xương gò má càng tô đậm thêm nước da phát sáng của anh.
strange H rời khỏi vị trí, lập tức đứng ra chắn trước mặt anh khỏi người tình điên dại.
"AI CHO CHỊ ĐỘNG VÀO NGƯỜI CỦA TÔI !?". cậu hét lên,tông giọng bắt đầu mất kiểm soát, đối phương bị hành động của cậu mà hãi đi mấy phần.
"không tin được, thì ra bấy lâu nay em dối gạt chị, là thằng này dụ dỗ em cong hả? strange H à, em là thẳng, thẳng mà..?"
"điều đó không quan trọng, quan trọng là chị làm cái đ gì người yêu tôi!".
"người yêu?". hai bên tai dlow như bị ù đi, nhiều khi anh chẳng còn nghe thấy hai người họ nói gì với nhau nhưng hai từ ấy cứ cứ ong ong mãi trong tâm trí anh không dứt ra được.
"con phò kia".bray cầm cây golf không ngần ngại mà phang vào đầu cô ả một cú, gằn giọng nói tiếp. "mày làm gì em tao?".
"grừ, ai cho mày đánh vào đầu tao?". cô ả quay sang trừng mắt định xông vào ăn tươi nuốt sống thì đã được andree kịp giữ lại.
"dám đụng vào ghệ tao, hah?". dù đối phương đang mang chiếc kính đen nhưng ả có thể cảm nhận được uy lực toả ra một cách mạnh mẽ, nhanh chóng rụt tay lại nhưng không thành.
"đừng có dại mà đụng vào anh em tao".captain bên cạnh phụ hoạ thêm, gangz gangz đồ đó.
"mọi người, con nhỏ này cào rách mặt dlow rồi..". bé nhi nhanh chóng đi lại xem xét tình hình, hoảng hốt thông báo.
"đã đụng rồi hả?". andree nhàn nhạ ngước nhìn cả đám quay quanh thanh an rồi nở nụ cười quái dị với con ranh còn hôi mùi sữa. "vậy tụi tao cũng phải chạm thôi".
"mấy người t-tính làm gì tao hả? đừng có ỷ đông ăn hiếp yếu nhá, ban nãy tao đánh nó cũng chỉ có hai người ".cô ta dẫy đành đạch như cá mắc cạn hòng thoát ra khỏi vòng tay của andree nhưng mọi hành động đều là vô nghĩa.
"yah, nếu mày đã nói thế thì tao cũng không khách sáo nữa". andree không nhiều lời truyền tay cho liu grace, gật đầu con nhỏ vào đầu gối mình, dùng nội lực vật nó ra sàn hòng chiếm thế thượng phong, nắm mớ tóc mà kéo thật mạnh như hình ảnh nàng cao bồi và con ngựa khó thuần phục của cô ta, chị gái dành hẳn mấy phút liền tát cho ả ra bã nhưng đối thủ cũng không phải loại người chịu khuất phục mà cố hết sức thoát khỏi vòng kiểm soát, lập tức đè người xuống đất khiến mọi người ở đó phải ra can ngăn.
vừa gỡ hai con người ra khỏi thì cái bóng dài vụt vào người cô ả, không chỉ một hay hai mà là hàng tá trận đòn lần lượt đổ lên người, đến nỗi cây golf phải gãy làm đôi, quỳnh như loạn choạn trên đôi boot cao, lờ mờ nắm lấy phần tóc trắng mà trả đũa.
"khốn..".
lại phải tách hai con người máu chiến ra xa, cô ả thở hổn hển với mái tóc bù xù, nghe có mùi máu tươi ở đâu đó.
"bray, anh đánh chảy máu đầu người ta rồi!". gừng bình tĩnh nói.
"haiz, tay em bé có sao không? mấy chuyện này phải để anh làm mới đúng chứ?". andree nhìn bàn tay bé nhỏ đang phồng rột lên vì dùng lực quá mạnh.
"huhu, bé bị đau".bray bĩu môi, giọng như muốn khóc nấc lên trước sự ân cần của anh người yêu.
"tụi mày, nhớ lấy cái đánh này, tao, nhất định sẽ trả đủ không thiếu". vừa nói cô ả chỉ thẳng mặt từng người như một lời cảnh cáo.
"đcm con lon này nói nhiều vải, có đi không hay để tao vụt thêm cú nữa cho đều hai bên". bray cầm cây gậy hua hua trong không trung, rảnh tiếp thêm câu cho tròn lời thoại.
cô ta tỏ vẻ không phục, ôm cục tức hậm hực bỏ đi trong bộ dạng lôi thôi, một tay cầm máu, đúng như câu "lúc đi hết mình lúc về hết hồn".
"dlow, em có sao không?". bé nhi chạy lại vị trí người em mình đang đứng.
"cái thằng này, mày nói gì mà để con đó đánh con tao vậy?". bray cau mày, điệu bộ trách mắng. "mày biết tao pr ở đây an toàn cho ẻm không?.
"..em nói dlow là-là người yêu mới".
"là sao vậy ông nọi?". bé nhi kiểu "bombastic side eye".
"thằng mặt lờ, ai cho mày nói vậy hả?". bray mất kiểm soát lao vào hỏi tội thằng nghịch dại.
"từ từ bình tĩnh 2 ơi". hurrykng đẩy hai người ra, khuyên giải đôi bên bớt nóng.
"nãy giờ có mình ba bảo là nóng thôi chứ thằng strange H có làm cđ gì mà nóng". captain khoanh tay phân tích tình hình.
"thôi mọi người dắt dlow lên phòng đi". andree vỗ về em bé của hắn, bầu không khí bắt đầu loãng ra.
"về mà dạy thằng con anh, không thì tối ra sofa ngủ là vừa". bray quay người rời đi, chạy về phía dlow mà không quên bỏ thêm câu răn.
"bé nói gì vậy? tự nhiên quýt làm cam chịu?". andree đẩy cặp kính balenciaga nheo mắt về phía thằng con "báo"hiếu, nghi ngờ nhân sinh.
"thật ra..con không muốn gặp rắc rối với người yêu cũ nên mới nói như thế chứ, không ngờ chị ta bạo như vậy". strange H tội lỗi đan hai tay vào nhau, lòng như lửa đốt thanh minh trước bố.
"mày tuổi báo hay gì mà báo quá báo rồi, báo con chung của tao tới thằng cha mày". andree bất lực nhún vai, thây kệ, tối làm tí thì em bé của hắn lại hết dỗi với cái lí do củ chuối này. "bây giờ suy nghĩ cách nào làm lành với con nhà người ta đi, không thì tao với mày chẳng còn cái mạng nhỏ này mà đi rap rủng".
"vâng..".
__________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip