Chương 16

Lúc sau Diêu Sâm đi nhà Châu Chấn Nam một chuyến, đem người hôn đến thất điên bát đảo đầu váng mắt hoa, thiếu chút đứng không được mới thôi.

"Có anh ở đây, không cho phép không vui!"


Châu Chấn Nam cứ như vậy mà trở thành tiểu trợ lý của Diêu Sâm, vừa lúc bởi vì cậu làm Vlog thu được phản ứng rất tốt, Kỳ tỷ cũng muốn giữ lại người tài nên liền thuận lợi nói cùng công ty gia hạn hợp đồng cho Châu Chấn Nam rồi.

Diêu Sâm mua cho Châu Chấn Nam một cái vali đáng yêu màu hồng nhạt, để cho cậu cùng hắn đi đến khắp nơi công tác, Châu Chấn Nam ngoài miệng trách cứ vì sao lại chọn hồng nhạt a? kỳ thật là rất thích, vừa thấy liền kéo lên khoé miệng mãi không bỏ xuống được.


Diêu Sâm thân mật đem cậu ôm vào trong ngực, ở bên tai nỉ non, "Cái này thật đáng yêu, anh vừa nhìn liền muốn nhìn thấy em kéo nó đi theo anh."

"Ân...", Châu Chấn Nam còn chưa quen được Diêu Sâm nhiệt tình lại lớn mật như vậy, chỉ cần hắn nhẹ nhàng trêu chọc cậu liền không thể chống đỡ được, mặt đỏ hồng lợi hại khiến cho Diêu Sâm càng muốn trêu thêm, hắn đưa tay sờ eo cậu chọc đến Châu Chấn Nam hờn dỗi kêu một tiếng.

Âm thanh kêu lên vừa mềm vừa nhẹ giống như lông ngỗng gãi ngứa tâm hắn, ánh mắt Diêu Sâm trầm xuống liền ôm mặt Châu Chấn Nam hôn lên, lần này Diêu Sâm động tác vừa vội vừa mãnh, Châu Chấn Nam rất nhanh liền thở không nổi.

Nụ hôn này giống như là trong mộng....

Diêu Sâm buông Châu Chấn Nam ra nhìn thấy cậu ánh mắt mê ly, nhéo mặt cậu "Suy nghĩ cái gì?"

Chuyện cũ quá mất mặt, Châu Chấn Nam không định nói với Diêu Sâm, Diêu Sâm lại nói miệng cậu nếu không dùng để nói chuyện vậy đến làm chuyện khác, môi Châu Chấn Nam đã bị hắn hôn sưng lên, ngày mai vẫn còn có công tác, nếu lại hôn hôn ... cậu cảm thấy mình chịu không nổi, cuối cùng đành ngoan ngoãn kể hết ra, giấc mộng "đặt biệt" ngày đó.


Không nghĩ tới Diêu Sâm không chút nào kinh ngạc, ngược lại còn cùng cậu xác nhận chi tiết trong đó.

"Cho nên em ngày đó vì nghĩ là anh mới hôn lên, sau lại phát hiện là Mã Bá Khiên liền muốn chạy trốn?"

"Đúng", Châu Chấn Nam thành thật trả lời

"Nếu em phát hiện đó vẫn là anh liền sẽ không chạy trốn, đúng hay không?", Diêu Sâm đem Châu Chấn Nam đặt ở trên đùi mình, ôn nhu hỏi.

Châu Chấn Nam hồi tưởng một chút, hẳn là như vậy đi? Rốt cuộc ngay từ đầu đều thực vui vẻ... Sau đó mới hoảng loạn.

Châu Chấn Nam thẹn thùng gật gật đầu, Diêu Sâm nhận được khẳng định cả người liền một bộ khoe khoang lên, Châu Chấn Nam nhìn hắn đắc ý vừa tức giận vừa buồn cười, cậu vươn quyền đánh đánh hắn, lại nghe Diêu Sâm nói

"Khi đó chúng ta thật sự có hôn hôn nga ^^"

Châu Chấn Nam: "...?"

Châu Chấn Nam từ trên đùi Diêu Sâm bắn lên tới, vẻ mặt không thể tin tưởng mà nhìn hắn, biểu tình phảng phất như đang nói: Diêu Sâm ngươi là tên đại biến thái!!

Châu Chấn Nam: "Anh nhân lúc em uống rượu phi lễ a!! Anh đây là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!!!"

Diêu Sâm: "Chính là ... em hôn anh trước"

Châu Chấn Nam: "...?"

Diêu Sâm: "Hôn xong rồi còn kêu tên Mã Bá Khiên"

Châu Chấn Nam: "!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Châu Chấn Nam: "Quấy rầy rồi, em đi trước đây "


Diêu Sâm đem cậu giữ chặt, ngữ khí vẫn thực ôn nhu, biểu tình thì không, "Em quên lần trước trốn về nhà, sau đó phát sinh sự tình gì sao?"

Châu Chấn Nam nhớ tới ngày đó bị Diêu Sâm hôn toàn thân xụi lơ..., vẫn là thôi đi!!! Đại trượng phu co được dãn được.

Đối mặt uy hiếp của Diêu Sâm, Châu Chấn Nam lựa chọn nhẫn nhục mà lưu lại, ai kêu Diêu Sâm là theo phái hành động, còn không nói đạo lý.

Diêu Sâm thấy Châu Chấn Nam không náo loạn nữa, rất là vừa lòng, từ tủ quần áo lấy ra một cái áo ngủ heo con màu hồng phấn , "Hôm nay mặc cái này ngủ đi?"

Châu Chấn Nam: "???", Diêu Sâm khẩu vị của anh thực đặc biệt nha

Châu Chấn Nam: "Không cần, nam tử hán đại trượng phu, không mặc loại này y như bé gái."

Tưởng rằng Diêu Sâm sẽ kiên trì, không nghĩ tới hắn lại dứt khoát mà đem quần áo thu hồi, sau đó ném tới một chiếc áo thun của hắn cho cậu.

Diêu Sâm trong nhà mua nhiều thêm một bộ  dụng cụ rửa mặt cho Châu Chấn Nam, tiện cho hôm nào hứng khởi đem người lưu tại trong nhà, Châu Chấn Nam cũng không nói cái gì, tiếp nhận quần áo liền đi thay.

Quần áo Diêu Sâm mặc ở trên người cậu thật sự quá lớn, lộ ra một tảng lớn xương quai xanh không nói, vạt áo cũng chỉ mới phủ mông, quần đùi lại ngắn, mặc nguyên bộ rồi lại giống không có mặc quần, bên dưới đưa ra một cặp đùi trắng noãn bóng loáng.


Châu Chấn Nam khó hiểu, đây là kiểu phối hợp kỳ quái gì đây?

Chờ Châu Chấn Nam thay quần áo xong đi ra, bị Diêu Sâm một phen ném tới trên giường sau, cậu mới muộn màn phát hiện đã bị cho vào tròng, cậu hiện tại rất muốn quay ngược thời gian, chọn lấy bộ áo ngủ heo con kia, áo dài quần dài, thật an toàn!!!


Diêu Sâm mút xương quai xanh Châu Chấn Nam, nói : em không thể hối hận, vừa rồi là chính em không mặc!


Châu Chấn Nam đánh không lại 181 centimet, ôm một tia hy vọng cuối cùng, nhắc nhở hắn ngày mai buổi sáng có công tác, không thể làm bậy.

Diêu Sâm nói hắn không có làm bậy, không làm như vậy hắn ngủ không được.

Châu Chấn Nam nói vậy để cậu về nhà đi, trả lại cho hắn thanh tĩnh.

Diêu Sâm lại nói không thể, anh hiện tại liền muốn em...

Người này quá bá đạo, hắn nào có cho cậu quyền lựa chọn, hắn đối với người khác đều thực ôn nhu, duy nhất đối với cậu lại thật tuỳ hứng, muốn liền lấy.

Nhưng là Diêu Sâm luôn có cách khiêu khích cậu, chỉ một chút Châu Chấn Nam liền rầm rì vô lực phản kháng, quần áo vừa mới tròng lên đã không thấy bóng dáng, chỉ thấy Diêu Sâm bao trùm ở trên người cậu, đem mỹ nhân ôm vào lòng.

Hôm sau không ngoài dự đoán Châu Chấn Nam toàn thân eo đau lưng đau, Diêu Sâm ở bên cạnh lấy lòng mà giúp cậu mát xa, còn gọi trà sữa cho cậu, nhưng Châu Chấn Nam còn đang dỗi không phản ứng hắn, người ngoài nhìn vào liền nghĩ Diêu Sâm mới là trợ lý của Châu Chấn Nam.


Hai người này khi nào thì cảm tình biến tốt như vậy?

Kỳ tỷ phát giác chính mình quan tâm quá ít đến nghệ sĩ của mình, Diêu Sâm đối với nhân viên  công tác luôn luôn lễ phép nhưng mà cũng chưa từng hoà nhập giao lưu như vậy, Châu Chấn Nam đây là trường hợp đặc biệt đi.


Vì thế Kỳ tỷ để lại cái tâm nhãn trộm quan sát bọn họ, lại phát hiện hai người này ở chung... một lời khó nói hết.....

Căn bản chính là ấm áp khí phách công x ngạo kiều đáng yêu thụ a!!!!

kswl, kswl

Vừa lúc hiện tại Sâm Nhậm cũng không có đường, không bằng nàng trèo tường đi?


Vừa lúc Diêu Sâm cũng nên chuyển nhà, không bằng nàng giúp bọn họ thuê một căn đi?

Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, Kỳ tỷ lập tức cười mắt mị mị mà giúp hai người xem phòng ở, được một gian ba phòng, có một gian phòng ngủ lớn thêm giường king size, cùng một gian phòng ngủ nhỏ kê một cái giường đơn, nhà ở rất mới, lại tiện đường, còn có bảo an cũng rất nghiêm ngặt.

Khá tốt, khá tốt, đưa các người một cái giường đơn làm thủ thuật che mắt, không cần khách khí!!!

Đợi Diêu Sâm vừa kết thúc công việc, Kỳ tỷ liền mang hai người đi ăn cơm, thuận tiện nhắc tới chuyển nhà sự tình, Diêu Sâm rất vừa lòng với sắp xếp này, mà Châu Chấn Nam lại mang vẻ mặt không tình nguyện, mắt trông mong nhìn Diêu Sâm, thấy Diêu Sâm không dao động, cậu biết thân biết phận liền không tham gia thảo luận, buồn mặt cúi đầu lùa cơm.


Kỳ tỷ cười khanh khách mà đem cảm xúc biến hóa trên mặt Châu Chấn Nam thu vào đáy mắt, lại cố ý hỏi cậu cảm thấy phòng ở thế nào?

Châu Chấn Nam ngoài miệng nói không tồi, trên mặt lại là mặt vô biểu tình.

"Cậu không thể như vậy nha!! Đây cũng là nơi ở sau này của cậu!"

Châu Chấn Nam: "!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

"Cậu xem nha này gian phòng ngủ nhỏ là cho cậu, chị không thể mỗi ngày đều chiếu cố Diêu Sâm, cậu giúp chị chuyện đó, được không a?", Kỳ tỷ làm bộ buồn rầu ủ ê, nhất định muốn Châu Chấn Nam đáp ứng giúp nàng mới thôi.

Châu Chấn Nam vừa nghe được chính mình cũng có thể dọn vào ở, trên mặt nháy mắt như tan đi mây mù, vui tươi hớn hở đáp ứng rồi.

Diêu Sâm là biết tâm tư Kỳ tỷ , hắn xuất đạo ba năm, cho dù đến nơi khác công tác, cũng chưa từng có chuyện an bài hắn cùng nhân viên công tác cùng một gian phòng, Diêu Sâm trong lòng tràn đầy cảm kích, nhân lúc Châu Chấn Nam đi ra ngoài tiếp điện thoại, hắn mới cùng Kỳ tỷ nói cảm ơn.

Kỳ tỷ nhìn Diêu Sâm chân thành tha thiết nói lời cảm ơn, chỉ cười nói, đứa nhỏ ngốc này!





---------Tiểu kịch trường
Diêu Sâm: "Các huynh đệ, ta có đối tượng!!"

Lưu Dã: "Chúc mừng nha, hôm nào mang đến ăn cơm"

Hà Lạc Lạc: "Nhanh như vậy? Ngươi hại ta thua 500!"

Nhậm Hào: "Đã đánh cuộc thì phải chịu thua a, Hà Lạc Lạc 500 giao ra đây, Lưu Dã 300"

Diêu Sâm: "...?"

Diêu Sâm: "Tiểu Lạc Hào liền thôi đi, Dã ca ngươi cũng có ?"

------------

Chương sau kết cục!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip