Chương 1: Cơn Ác Mộng Của Quá Khứ

Chc hn rng ai trong chúng ta cũng đu có đôi ln quay đu nhìn li quá kh.Dù tt hay xu đó cũng là minh chng rõ ràng nht cho s trưởng thành v tâm hn cũng như th xác.Nhng va vp cho ta thêm kinh nghim sng ,nhng tn thương cho ta thêm s mnh m,cng ci,nhng ln mun buông b li cho ta thêm nim tin.y vy mà Huỳnh T Ni,t mt cô gái hn nhiên,hay vui v nói cười,trong sch thun khiết như dòng sui mát li kinh s và ám nh mi khi nh v cái quá kh đy ti nhc,đau thương.

Năm y cô ch là mt con nhóc ngây ngô chng biết gì.Ch thích mi bánh ko.Ln đó tha lúc nhà vng v,tên anh h khn nn đã gi trò đi bi vi cô,sau đó còn cho cô vài viên ko bc hà và bo rng không được nói chuyn này cho ai biết,ri hn phi tay lên đường sang M du hc như chng có chuyn gì xy ra.Ch là con bé 8 tui kh di,phi chu đng cú sc ln y là quá sc chu đng,T Ni dn sng khép kín hơn,con người cô thay đi hoàn toàn k t đó.Chng còn mun ra ngoài kết bn vi ai,sut ngày nht mình trong căn phòng lnh lo,nhìn xa xăm v mt phía vi ánh mt bn thn l rõ v hong s.Ch còn li mt mình l loi,cô đc.Cô dn mt đi ý nghĩ tích cc v cuc sng thay vào đó là s ghê tm bn thân,trách móc mình không còn trong trng na.Nhiu ln cô đnh kết thúc chui ngày u ám y bng vic t t nhưng lưỡng l chc lát cô li thôi.Sng trong mt gia đình hnh phúc,m êm là thế nhưng cô có khonh khc nào được là chính mình đâu.Cô hn hn ta đến thu tim gan nhưng không biết phi tr thù bng cách nào.

Cô t nhn mình vào nước mt,lúc này ch có khóc may ra mi ra được s ô uế,dơ bn trên con người cô.Và thi gian c thế thm thot trôi qua,cô đã quen vi cách sng suy nghĩ già dn.Đến bây gi cô vn không biết điu gì đã khiến mình ra nông ni này.Bao đêm dài thc trng t dn vt bn thân hư hng,sáng sáng li phi trưng cái v mt tươi cười,vui v ra ngoài,cô chán lm ri.Cô cười khy t nói vi bn thân,có l cô b ông tri trng pht vì cái li lm nhc nhã y,mãi mãi cô đơn,mãi mãi không có bn bè,không có tri k.Sng gi to,làm din viên như vy bao lâu ri cũng chng thay đi được gì.Cô ch còn biết tiếc thương cho s phn mà tri đã đnh.Sng vt v,bt cn,s ch như thế thôi...

Mt ngày cui tháng 9,tiết tri se se lnh đ đ người ta phi khoác vi chiếc áo m,chân ro tht nhanh trên bước đường v nhà,đ tránh nhng cơn mưa ào xung bt cht làm dp nát hết my chiếc lá vàng rơi rng dưới tán cây phía xa.
Quán Coffee Michiio quen thuc mà T Ni hay ghé đến đang phát mt bài nhc không li nghe rt nh nhàng,êm ái.Nó làm cho tâm hn người ta tr nên bình an,d chu.Cô gp dù li,bước vào.Mùi sa béo ngy và mùi cafe đc trưng hoà quyn ln nhau xc thng lên mũi cô làm T Ni không kìm chế được lin hít hà mt hơi tht sâu đy lng ngc ri t t th ra.
"Lâu lm ri mình mi được nghe cái hương thơm quyến rũ đc bit này.Ahhhhhh!!Thích quá đi mt!"
_T Ni kh reo lên.

Có l hôm nay tâm trng ca cô có v khá hơn mi ngày nên hơi phn khích mt tí.Vy cũng tt,thoát ra được cái m suy nghĩ hn đn đó làm cô cm thy lòng mình nh nhõm bt được phn nào.Đi ti quy bánh trước mt,cô nghía qua mt lượt các th đó.Và ánh mt cô dng li khi bt gp chiếc bánh mattcha v trà xanh yêu thích ca mình.Đôi môi nh xinh kh n n cười tươi rói,tay cô còn chưa kp chm vào cái bánh thì bng...có mt bàn tay khác đã kp chm vào trước.Cô th dài trong ming và ngước mt lên nhìn.Chưa bao gi cô cm thy trái tim mình như thế này c.Dường như nó đã đp li mt nhp khi ánh mt cô chm vào khuôn mt thanh tú ca anh.Sng mũi cao thng tp,hàng lông mày sc gn,đôi mt kiên ngh nhưng có gì đó rt m áp,cô đơn,và cô cm nhn được như thế.Chàng trai liếc cô vi ánh nhìn khó hiu.

"Xin li cô nhưng cô nhìn tôi như vy đ chưa thế?"
T Ni mt đ ng khi nghe anh nói vy,lúng túng đáp:
_"Ah...ah...không...không có gì!Ch là...anh mun mua cái bánh này đúng không?Vy anh ly nó đi.Tôi không cn na đâu!"
Anh vn gi nguyên b mt lnh như băng y.
_"Thôi khi,cô c ly đi.Tôi không thích mua na,nhường cho cô đy.Vi li trước nay tôi chưa tng tranh giành vi ph n th gì!"

Nói ri anh quay mt b đi khi quán,còn T Ni ch biết đng đơ như tri trng đó.
Cuc chm mt bt ng bui chiu nay làm T Ni c day dt trong lòng mãi không thôi.Cô chng tài nào ng được mi khi hình dung li dáng người cao gy,ging nói trm m ca anh và c cái cm xúc ngay phút giây đu tiên trái tim rung lên xao xuyến.Không l cô thích anh mt ri?Ngay t cái nhìn đu tiên thôi sao?Cái đnh lý mà cô cho là nhm nhí,không bao gi có tht li xy đến vi cô?
T đp đu vào gi ri cô nh thm:"Mày điên quá.Mày điên tht ri Huỳnh T Ni ơi!!"
Ngoài tri mưa vn rơi r rích sut đêm,gió thi rít qua tng k lá.Cun cht mình trong chăn mà còn cm nhn được cái hơi lnh phng pht đâu đây.Nhng vt nước mưa còn đng li trên ô ca s m m,o o ht như ni mơ h v mt tương lai đy tươi sáng,rng r.

Và hôm nay T Ni đã gp được mt thiên thn,mt thiên thn trong trái tim ca cô.Chí ít là cô có th mơ v anh,cái quá kh ám nh cô by lâu nay không còn cơ hi đc chiếm tâm trí cô na.Có l anh đã có ch đng trong lòng T Ni.Đi vi cô,ngay lúc này đây,mt mng màu đp đ ph lên tm che đi nhng mng ký c xám xt,vn v.Ch thế thôi,cô đã thy quá đ cho mình.Cô biết,anh vn đang đây,ngay bên cnh cô hoc có th anh là mt ngôi sao lung linh,sáng lp lánh mãi tn tri cao mà có đánh đi c cuc đi này cô cũng chng bao gi có th chm ti được...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: