Chương 11
Sau kỳ nghỉ ngắn vừa rồi, Scaramouche lại quay lại những ngày làm nhiệm vụ bình thường. Chỉ là gần đây, trong tâm trí của cậu luôn suy nghĩ về chuyện của Lumine và người thân cậu. Tuy mẹ cậu đã giải thích, nhưng...cậu vẫn cảm thấy có gì đó rất là lạ..
Dường như mọi người xung quanh cậu...đều đang cố giấu giếm điều gì đó khỏi cậu.
Scaramouche không rõ vì sao mình lại nghĩ thế, nhưng trực giác mách bảo cậu điều này. Vậy nên Scaramouche không khỏi cảm thấy khó chịu với cảm giác này...
Scaramouche mải mê suy nghĩ đến mức trong vô thức, cậu đã bấm nhầm thang máy lên tầng cao nhất lúc nào không hay.
Scaramouche đứng ngây ra giữa hành lang, phải mất một hồi mới tỉnh người lại.
"Tại sao mình lại ở đây nhỉ...?"
Scaramouche ngơ ngác lầm bầm với chính mình. Do cũng đang không có việc gì để làm nên cậu tiến tới phòng làm việc của Makoto, định về việc cậu đang băn khoăn. Cửa phòng Makoto đang mở, hình như có ai vào quên đóng lại.
"Chị nè, chị nghĩ chúng ta còn phải giấu việc này với thằng bé đến bao giờ...?"
Scaramouche đang định mở cửa thì bị giọng nói của Ei bên trong làm khựng lại. Hình như mẹ và bác cậu đang nói về cậu sao?
Scaramouche nín thở, cố gắng không cử động hay nhìn vào trong phòng để tránh bị phát hiện.
"Chuyện này còn tùy vào quyết định của Lumine. Con bé phải hoàn thành xong 'việc ấy'. Với cả con bé cũng nói rồi, nó muốn tự nói với Kuni hơn là để chúng ta giải quyết."
"Nhưng...trong thời gian ấy...chúng ta vẫn phải tiếp tục giả vờ rằng cô ả kia là 'Lumine' sao?"
Scaramouche cảm thấy cuộc nói chuyện của bọn họ ngày càng khó hiểu hơn. Lumine đang muốn nói gì với cậu sao? Với lại, 'cô ả' trong lời mẹ cậu là ai?
Đầu óc Scaramouche rối như tơ vò, cậu đang phân vân là liệu nên đứng đây để nghe tiếp, hay đi về? Mải mê suy nghĩ và cũng phải lo giấu đi khí tức trên người khiến Scaramouche hoàn toàn không nhận ra, bên cạnh cậu từ bao giờ đã xuất hiện một 'cô bé'.
"Scaramouche. Ta không nhớ đã từng dạy con nghe lén cuộc nói chuyện của người khác nếu như không phải là nhiệm vụ đấy."
Scaramouche giật mình nhìn sang phía giọng nói. Dì cậu, Nahida đang khoanh tay nhìn chằm chằm vào cậu. Rồi cô đi thẳng đến và mở cửa ra.
"Xem ra chị Makoto và Ei đã nói về chuyện đó khi con đứng ngoài nghe nhỉ? Vào đi, chúng ta cùng nói chuyện."
Scaramouche đi theo vào trong phòng. Ei và Makoto hơi bối rối khi thấy cậu bước vào. Cả căn phòng im ắng đến đáng sợ, Scaramouche cảm thấy đầy tội lỗi ngồi trên ghế.
"Bọn ta không trách con đâu, không cần sợ. Dù gì cũng là chuyện sớm muộn cũng phải được tiết lộ mà."
Nahida lên tiếng trước. Cô rót cho bản thân và Scaramouche tách trà.
"Kuni...ban nãy con đã nghe thấy bọn ta nói gì?"
Ei cũng đã bình ổn lại ngồi xuống và cũng lấy cho bản thân một tách trà nữa.
Scaramouche tránh ánh nhìn của ba người, nhìn vào trong tách trà của cậu để bình tĩnh lại rồi mới nói.
"Từ lúc mẹ nói về chuyện phải giấu điều gì đó với con bao lâu nữa."
Makoto nghe vậy dường như cảm thấy nhẹ nhõm một chút. Cô thở phào.
"Cũng may thằng bé chỉ nghe đến đoạn 'Lumine giả'. Xin lỗi cháu, Kuni, chuyện này bọn ta đã giấu cháu. Bây giờ cháu cứ hỏi điều mà mình thắc mắc đi. Chỉ cần không vượt quá giới hạn, bọn ta đều sẽ trả lời."
Makoto tiến đến kiểm tra cánh cửa để chắc chắn cửa đã đóng chặt. Đây là cửa cách âm nhưng do ban nãy Ei sơ suất không đóng hẳn lại nên Scaramouche từ bên ngoài mới có thể nghe cuộc nói chuyện bên trong.
"Con rất khó hiểu. 'Lumine giả' là sao? Còn có một 'Lumine' nữa sao? Rốt cuộc ai là 'Lumine giả', ai là 'Lumine thật'? Rốt cuộc mọi người đã cố giấu con chuyện gì?"
Scaramouche bắt đầu hỏi những câu hỏi khiến cậu suy nghĩ nãy giờ.
"Hừm...chuyện này kể ra có hơi dài. Mà dù sao chắc cũng không ảnh hưởng tới kế hoạch, cứ kể đi."
Makoto nói, nhìn về phía Nahida. Nahida gật đầu, bắt đầu kể.
"Cái cô gái tên 'Lumine' mà con gặp khi còn ở bên nước ngoài rồi đưa về nước ấy. Người mà hầu như ngày nào con cũng đi chơi cùng đó. Cô ta...không phải là 'Lumine' mà con tìm kiếm. Hay...nói cách khác, cô ta không phải 'Lumine', bạn thời thơ ấu của con, Kuni ạ."
Scaramouche trầm ngâm lắng nghe. Mọi thứ dường như đang đúng theo trực giác của cậu từ trước đến nay.
Thế nhưng, được nghe trực tiếp thế này...cậu cũng khó tránh khỏi việc bị sốc...
Scaramouche hít sâu, cố gắng để bản thân không nghĩ gì ngoài việc đặt câu hỏi để hỏi thêm.
"Nếu đó không phải 'Lumine'. Vậy thì chị ấy đâu? Mọi người phải biết chứ? Với cả, kế hoạch ban nãy mọi người nói là sao?"
Nghe Scaramouche hỏi, Makoto lắc lắc đầu.
"Xin lỗi cháu, chuyện này bọn ta không thể trả lời. Nó đã vượt quá giới hạn. Nếu cháu hỏi về 'Lumine giả' kia thì bọn ta có trả lời bằng tất cả những gì bọn ta biết."
Makoto thở dài, trông cô rất khó xử.
"Thế nhưng...về 'Lumine thật'...Bọn ta không thể nói cho cháu bây giờ. Ít nhất là cho đến khi...con bé giải quyết được những vấn đề rắc rối đó."
Scaramouche nghe đến đây không hiểu sao lại cảm thấy bực tức. Cậu cau mày nhìn mọi người.
"Ha...Từ đầu đến cuối con luôn bị mọi người lừa dối, bị coi như là một đứa trẻ ngây thơ, không nên biết quá nhiều. Đến cuối cùng, chẳng ai thực sự nghĩ đến cảm nhận của con sao? Suốt gần ấy năm con tìm kiếm tung tích của chị Lumine. Cứ ngỡ đã tìm được, nhưng hóa ra không phải chị ấy!"
Scaramouche nắm chặt tay ghế, cố gắng bình tĩnh lại.
"Mà cái buồn cười là...mọi người biết tất cả chuyện...lại không hề nói ra nửa lời..."
"Kunikuzushi, con bình tĩnh chút. Bọn ta thậm chí còn không biết cô gái tự xưng là 'Lumine' kia là ai nữa. Vậy nên phải giữ cô ta lại để đề phòng xảy ra vấn đề gì."
Scaramouche nghe vậy cũng bình tĩnh lại một chút. Cậu nghi ngờ nhìn Nahida, hỏi.
"Chuyện này là sao hả dì?"
Nahida nhấp một ngụm trà, trầm tư một lúc rồi trả lời.
"Lần đầu tiên gặp cô ta, ta liền có thể khẳng định rằng cô ta không phải là Lumine. Ta tuy không ở cùng Lumine một thời gian dài kể từ năm con bé 9 tuổi và được chị Makoto đưa sang nước ngoài, nhưng dù gì ngày còn nhỏ, ta thân với con bé cũng chỉ sau có mỗi con. Từng đường nét trên khuôn mặt, đôi mắt, biểu cảm, ta nhớ như in. Vậy nên ta dám chắc cô gái kia hoàn toàn không phải Lumine. Nhưng lí do vì sao cô ta lại tiếp cận con, ta không biết. Với lại, ta nghĩ việc này vừa có thể đảm bảo an toàn nếu giữ cô ta bên cạnh, vừa có thể phục vụ kế hoạch nên bọn ta đã bàn luận với nhau."
"Vậy thì...bây giờ con cũng vẫn phải coi cô ta như là 'Lumine' sao?"
Scaramouche cảm thấy điều này vừa khó chịu vừa kỳ quặc. Cậu không giỏi giả vờ như không biết chuyện gì, nhất là với kẻ đã đóng giả thành người quan trọng với cậu để lừa cậu.
Ei lắc đầu, cô vừa nghĩ vừa nói.
"Có lẽ không cần đâu. Kế hoạch của bọn ta cũng đã đến bước kết thúc rồi, chỉ còn vài tháng nữa thôi. Việc con làm gì cô ta, dù là thả hay giết cô ta đều không ảnh hưởng gì nhiều đến bọn ta cả. Con cứ làm gì tùy thích đi."
___________
Viết đến đây chắc ai cũng đoán được Lumine thật là ai rồi ha🗿. Chẹp, plot twist tui dày công suy nghĩ mãi. Cơ mà chỉ vì do cái tên nhân vật nên từ mấy chương đầu đã bị lộ mất tiêu luôn ấy🤓. Giờ mấy ní biết plot twist của fic rồi thì chỉ cần chờ mỗi phần giải quyết những vấn đề thôi🤗
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip