Những ngày cuối năm - KBS
"Lúc nãy xoay cổ xuống có đau không chị bé?"
Xe chở hai người cũng đã chạy khuất dạng sau ánh nhìn theo dõi của người hâm mộ, Wendy mới khều nhẹ lên vai người ngồi ở ghế trước.
Nghe giọng sao cũng là một dạng trêu chọc không ngừng, Irene tháo khẩu trang ra rồi quay xuống trừng mắt cho cô thấy.
"Biết vậy đã không báo cho người ta biết rằng fan bảo bối người ta đang kiếm rồi"
Wendy xoa xoa lên đôi má vẫn còn hơi lạnh do gió trên con đường đi ra xe bủa vây nàng, sau đó lại nói bằng giọng thách thức của mình.
"Người ta nào"
"Đáng ghét"
Có lẽ do thân nhiệt Wendy lúc nào cũng cao hơn nàng, hôm nay cô cũng đã khoác thêm hai ba lớp áo dày xụ nên khi lòng bàn tay cô áp lên má Irene, nàng có chút thoải mái không muốn rời ra. Thế nên, Irene mặc dù là có mắng người yêu một tiếng, cũng chưa từng quay mặt trở lại vị trí, cứ thế nghiêng theo lòng bàn tay người kia.
Những ngón-tay-tổng-cộng-hai-mươi-cen-ti của Wendy cứ thế gãi gãi lên mặt người yêu, chú mèo yêu kiều cũng một mực tận hưởng, một nụ hôn nữa là đẹp. Nhưng có tiếng ho làm cả hai giựt mình đến rút lui về đúng vị trí.
"Hai đứa, còn chị ở đây"
Chị quản lý kiêm lái xe ngày hôm nay ăn cơm đến no bụng và có lẽ những ngày cuối năm sắp tới này, chị hẳn có thể tăng thêm vài kí mà chẳng cần nỗ lực nữa rồi, thở dài thở dài.
Irene ngượng ngùng không dám manh động nữa, nàng bèn lên thủ thỉ với người hâm mộ vài tiếng. Mỗi tin nhắn Irene gửi đi cũng sẽ có tiếng thông báo đến điện thoại của Wendy.
Nhắn được hai tin, khu chung cư đã hiện ra trước mặt. Hai người tổng chào quản lý liền dắt tay nhau đi vào.
"Joohyun, lên nhà rồi tiếp tục nhắn, chị phải nhìn đường mà đi chứ"
Wendy cho dù có mệt mỏi bao nhiêu cũng không quên để tâm đến nàng, Irene biết điều đó. Nàng ngoan ngoãn đút điện thoại vào túi quần, cánh tay câu qua cánh tay người còn lại, hai chân liền song song tiến về phía trước.
"Chẳng phải chị còn có em sao"
Nên là cứ bám chặt vào nhau mà đi, em soi đường cho chị, chị nâng đỡ cho em mệt mỏi.
Sau một vài động tác cửa kí túc cũng mở ra, sau khi đóng lại hai người liền ôm lấy nhau.
"Joohyun Bae vất vả rồi"
"Son Seungwan vất vả rồi"
Vỗ về nhau bằng những lời thân mật nhất, Irene gom hết đồ đạc của cả hai đi về phòng trước, Wendy thì đi vào bếp.
Khi Wendy một lần nữa trở về phòng với hai ly sữa ấm trên tay, Irene cũng đã dọn sạch đồ đạc qua một bên, hai bộ đồ ngủ cũng được nàng treo lên cửa tủ.
Điện thoại Wendy lại vang lên thông báo từ ứng dụng Bubble.
"Hôm nay mình mệt quá nên sau khi tắm mình sẽ nằm nghỉ"
"Và mình không đắp mặt nạ hôm nay đâu, vì mình không thể làm nổi..."
Sau khi tạm biệt người hâm mộ, màn hình điện thoại tắt ngủm giống hệt như Irene lúc này, cần phải được sạc đầy lại năng lượng.
Nàng nhận được một ly sữa ấm từ Wendy, người ấy cùng nàng rót vào một bụng một dòng sữa ấm áp, sau đó lại trao cho nàng một nụ hôn ở môi đầy vị sữa.
"Nên tắm rồi Joohyun"
Irene thích nhất là được người yêu nhắc nhở như vậy, có như thế mới thấy được mình đang được yêu nhiều như thế nào và nàng vẫn luôn sẵn sàng cho đi giống vậy.
"Seungwan cũng nên vậy"
Sau hoạt động tắm rửa, đã tới giờ hoạt động trên giường.
"Seungwan à, nhẹ nhẹ một chút"
Irene nằm úp thẳng người ở trên giường, phía trên là Wendy đang dùng sức ở tay để xoa bóp cho phần lưng của nàng.
"Nhẹ thì làm sao hiệu quả được", Wendy nhẹ giọng dụ dỗ, "Ngoan, một xíu nữa thôi"
"Vâng"
Irene rầu rỉ đáp, bây giờ thì tới mặt cũng đều đã úp xuống gối, sau đó lại hốt hoảng bật nửa người dậy, cố ngoái đầu nhìn một Wendy-trắng-bóc-thơm-sạch-sẽ trước mặt.
"Có phải chị đã già rồi không?"
Đôi mắt to tròn, đôi môi dẫu ra, già ở đâu ra, Wendy thầm thét.
Cô xoa xoa lên chiếc mái ngố của nàng, lại nhỏ giọng cưng chiều.
"Em cũng đang già đây, chúng ta cùng nhau già, được không?"
Wendy thả người ở phía bên hông giường, Irene sau khi ngồi dậy liền muốn đè lại cô.
"Vậy em nằm xuống để chị mát xa cho"
Wendy lại lắc đầu, chỉ thấy cô chồm người về phía đầu tủ lấy một hủ mặt nạ giương ra cho nàng.
"Đã tới giờ đắp mặt nạ rồi cô nương"
Tới lượt Irene lắc đầu, nàng đổ sập người vào lòng người còn lại, hai cánh tay vòng qua eo nhỏ, cả mặt giấu ở trong bụng Wendy nũng nịu.
"Không đâu, chị mệt lắm"
"Irene-ssi không đắp mặt nạ nhưng để Wendy-ssi đắp cho ạ"
Nói sao thì Irene vẫn luôn là một người nghe lời người yêu, nàng ngồi xếp bằng ở giữa giường để từng ngón tay Wendy chu du trên mặt, đồng thời trên mặt Wendy cũng là những lớp mặt nạ do chính tay nàng xoa.
Irene chỉ bảo rằng không tự đắp mặt nạ được thôi, nhưng để đắp cho người yêu thì nàng dư sức.
"Ngày mai trời chắc sẽ lạnh hơn cả hôm nay, nếu không dưỡng ẩm thì môi mặt gì cũng khô héo cho xem"
Irene gật gật đầu đồng ý với ý kiến của người yêu, sau khi dưỡng mặt xong thì tới bước dưỡng môi. Lần này Irene đã giành phần thắng về cho mình, nàng cũng muốn chăm cho người yêu kỹ càng như Wendy vậy đó. Nên nàng giương son dưỡng vẽ lên cánh môi cô, sau khi Wendy đã bặm môi kỹ càng thì tới lượt nàng son, bằng cách áp môi mình vào môi cô.
Kiểu này thì khô thế nào cho nổi.
Hai người thầm cười, Irene chui rút trong cánh tay cô, ca bài ca ngủ ngon bằng nụ hôn trán và dần chìm sâu vào giấc ngủ.
Khi Wendy tỉnh dậy đã thấy Irene ngồi dựa lên ở trên giường chuyên chú nghịch iPad. Đúng như dự đoán thì thời tiết đã xuống thêm mấy độ, Wendy cho dù có sống qua Canada cũng không chịu nổi thời tiết như này, liền trốn sâu vào trong chăn, cánh tay vòng qua hông Irene giữ chặt.
"Chị dậy sớm thế?"
Khi Wendy sột soạt cuốn chăn thật chặt thì Irene cũng đã nhận ra người yêu đã tỉnh, cất iPad qua một bên, điểm ở đỉnh đầu người kia một nụ hôn cho buổi trưa thân mật, nàng âu yếm đôi má bầu bĩnh kia.
"Đã quá giờ trưa rồi"
Wendy thế mà lại ngủ quá mười hai giờ trưa. Mà cũng phải thôi, lịch trình cuối năm dày đặc cộng với lịch radio hằng ngày khiến Irene cũng đã cố gắng bồi bổ dữ lắm thì nhóc con nhà nàng mới có thể mạnh khỏe vui vẻ mà đi làm kiếm tiền nuôi nàng được. Irene lại cưng chiều người yêu gấp bội.
"Em có muốn ăn món gì không?"
"Em muốn ăn súp"
Irene gật gật, hai người đã nằm ôm nhau một lát trước khi Irene cất bước ra ngoài để chuẩn bị bữa ăn cho người yêu. Wendy sau khi đã vệ sinh cá nhân, ngồi tựa trên giường và dùng iPad của chị người yêu. Cô cần phải xem lại lịch trình của những ngày tiếp theo, chăm chú đến độ khi Irene trở vào một lần nữa Wendy cũng không nhận ra.
"Sao vậy"
Lời này là Wendy hốt hoảng bật thốt khi Irene đột nhiên dẫm một bước trên giường tiến về phía cô, sau đó liền dạng chân ngồi vào trong lòng cô, hai cánh tay cố gắng luồn qua khe hở giữa lưng cô và vách giường để ôm chặt. Wendy vội văng iPad sang một bên để nhích người ra một chút chừa chỗ cho người yêu có thể tiện ôm.
Cằm Irene đặt ở trên vai cô, cô có thể lắng nghe rõ từng hơi thở dồn dập của người yêu bởi một loạt động tác vừa rồi.
"Có chuyện gì vậy Joohyun?"
Irene cạ má ở phần da từ vai đến cổ cô, sau đó thì thầm đến vành tai cô một cách ngượng ngùng.
"Ngày 23 chị đến xem em ghi hình ở SBS được không?"
Nàng vẫn giấu mặt ở hõm cổ Wendy cho dù cô có muốn tách người ra để xác nhận. Wendy còn chưa kịp trả lời thì Irene lại gấp gáp giải thích.
"Không phải là theo để giám sát quản chặt em đâu, chỉ là muốn đến xem em thôi"
Sau một vài lần giận dỗi vì người yêu bị quá nhiều hậu bối để ý tại Youngstreet radio và Wendy cũng đã tốn quá nhiều công sức để dỗ ngọt được Irene thì sau này nàng cũng không còn ghen tức vô cớ nữa. Bởi vì Wendy đã cho nàng biết tình yêu của cô sâu rộng ra sao, mỗi việc Wendy cố gắng là vì cái gì, Irene sau này đều nắm rõ hết mà nàng thì cũng không muốn kể ra hết cho độc giả nghe đâu.
Nên bây giờ khi Irene đề cập đến việc đi đến nơi làm việc của người yêu, nàng cũng sợ Wendy sẽ nghĩ rằng bản thân nàng là một người thích kiểm soát, và điều đó hẳn sẽ khiến Wendy bận tâm.
Irene không muốn vậy.
Wendy chỉ cười khẽ một tiếng vì sự đáng yêu của Irene, cố gắng tách người ra một lần nữa. Lần này Irene ỉu xìu rời ra.
"Tất nhiên là được, chị phải đến giữ chặt em đó, nghe nói hôm đó có rất nhiều hậu bối hai-nghìn-đổ-lên ấy"
Wendy nhướng đôi mày lên một cái, Irene liền biết mình bị trêu ghẹo, nàng xấu hổ muốn trốn đi mà không được, chỉ dùng nắm đấm em bé dúi vào ngực người còn lại.
"Không đi nữa"
"Đi chứ", Wendy ôm lại người yêu đang giãy dụa, hít mùi dầu gội mà sáng nay nàng vừa gội qua, ngửi đến nghiện, "nha"
"Bởi vì là em yêu cầu nên chị mới đi theo đó"
Irene không cần nói lý vì Wendy lúc nào cũng đã sẵn sàng nghe theo.
"Vâng vâng, là em muốn"
Irene bật cười, độ yêu chiều người yêu thì không biết ai hơn ai.
"Hôn một miếng"
Là Wendy nói, nhưng cũng không cần nàng đáp liền thực hiện công trình trên môi nàng một phát. Irene cũng chưa từng chịu thua, "Nữa đi"
Wendy lặp lại thao tác một lần nữa.
"Nữa, nữa"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip