HOÀNG GIA SỦNG TỨC Tác giả: Thải Điền《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương (Vì bên này đã đến giới hạn phần, nên mn đọc tiếp ở phần 2 nha.) Giới thiệu vắn tắt: Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiểu Giác buồn bực phát hiện, hắn không thể không quan tâm cái tiểu nữ oa kia. Nàng đau hắn cũng đau, nàng bệnh hắn cũng bệnh, Một vị tổ tông sống như vậy, dám không sủng trong lòng bàn tay dốc lòng che chở sao? Đều nói Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, Huống hồ kiếp trước hắn tạo phản thất bại, phải chết sớm. Lục Thanh Lam nghĩ, phải triệt để phân rõ giới hạn với hắn, Nhưng phân rõ thì phân rõ sao quay tới quay lui lại chui vào tới tận trong chăn người ta? Mà Khánh Vương điện hạ đây có cầu tất ứng, nghìn thuận trăm theo, trừng mắt bao che khuyết điểm rốt cuộc là cái quái gì vậy... Tà mị lãnh khốc đâu? Đây là một chuyện kể về nữ chủ đoạt cơ hội sống lại của nam chủ, vì để trả nợ không thể làm gì khác hơn là lấy thân báo đáp đồng thời ân ái sinh tiểu bánh bao, từ nay về sau một đời dốc lòng cưng chiều. Đêm tân hôn. Tiêu Thiểu Giác: Đau không? Lục Thanh Lam: Đau! Tiêu Thiểu Giác: Mẹ nó, ta còn đau hơn nàng! PS: 1. 1V1, HE. Nam chủ âm ngoan đau nữ nhân. 2. Nam nữ chủ là quan hệ cộng sinh. --------------------------------Đọc tại: https://tieuphunghoang.wordpress.com/2017/08/19/hoang-gia-sung-tuc-thai-dien/…
Truyện Lục Thiếu Phàm, Em yêu anh!! của tác giả Cẩm Tố Lưu Niên là truyện ngôn tình hiện đại được xây dựng bởi các tình huống chặt chẽ, những nút thắt sẽ vừa được cởi bỏ, vừa tạo thêm nút thắt mới khiến cho độc giả say mê.Mẫn Nhu- một cô nàng nổi tiếng trong làng giả trí, đem lòng yêu thầm Kỷ Mạch Hằng nhưng hắn lại không hề yêu cô, trớ trêu thay người hắn yêu lại là chị gái của cô.Không còn cách nào khác, để lấy lại thanh danh cho bản thân mình, cô đã ấy thị trưởng thành phố đầy tài năng và nghị lực, là cháu trai của bộ trưởng bộ tham mưu, gia đình có đầy quyền lực. Liệu cuộc sống của cô sẽ có hạnh phúc??…
Author: Thuỷ Thanh ThiểnNguồn dịch: DĐLQĐThể loại: Cổ đại, Trùng sinh, SủngTướng môn đích nữ. Hoàng hậu Kỳ nguyệt Quốc. Người đời ai cũng ước ao thân thế cùng địa vị của nàng, nàng cũng ngây ngốc cho mình là nữ tử hạnh phúc nhất.Chỉ là, khi trượng phu dịu dàng đem độc dược rót vào miệng nàng, lúc đó nàng mới biết, thì ra, sự sủng ái của trượng phu là giả, sự cưng chiều của phụ thân là giả, sự thương yêu của nhị tỷ cũng là giả.Trùng sinh vào một buổi sáng sớm, trở lại bảy năm trước, nàng bày kế, tạm thời rời khỏi Tướng phủ. Sau khi nắm trong tay Ma Cung, nàng trở lại Tướng phủ, để xem nàng trả lại cho bọn họ gấp trăm lần những gì mà nàng đã từng chịu đựng như thế nào!Cuộc sống của nàng bắt đầu trải qua nhiều sóng gió, thử thách tính kiên trì và khả năng chịu đựng. Mượn hình ảnh về người phụ nữ trọn niềm tin vào tình yêu mà vượt lên mọi sự khổ sai, gian nan, tác giả đã thành công trong việc truyền tải những mặt khác, gai góc hơn về tình yêu.…
Nguồn: taopho5k.wordpress.comNhiệm vụ của Diệp Trần là sửa chữa tư tưởng lệch lạc của các nhân vật phản diện để cứu vớt thế giới.Cô từng đổ máu vì nhân vật phản diện, từng chặn đao thay nhân vật phản diện, chăm bẵm những nhân vật phản diện kia trở nên béo trắng béo tròn, tư tưởng đứng đắn, ngay thẳng.Ai mà ngờ được...Nhân vật phản diện cô nuôi đều! ngoẻo! sạch!Hệ thống rút kinh nghiệm xương máu: "Không được! Kí chủ! Bạn không được đối xử quá tốt với nhân vật phản diện nữa! Làm thế họ sẽ yêu bạn, bạn tán đổ người ta xong liền bỏ chạy, sốc quá sốc."Diệp Trần gật đầu.Đến thế giới tiếp theo...Hệ thống: "A a a kí chủ! Bạn đang làm cái gì thế! Dừng tay lại! Đừng có tốt với họ như thế!"Diệp Trần rút thanh kiếm cắm trên người ra, cười dịu dàng với người con trai đứng trước mặt đang bàng hoàng.Đồng thời trong lòng thì khóc như có bão: "T_T xin lỗi, cứ nhìn thấy khuôn mặt này là lại háo sắc không quản nổi mình nữa."#nữ chính vô tâm vô tư giả bộ thâm tình, nam chính phong độ si tình hết mực##nam nữ đều đẹp, bàn tay vàng lớn##nam chính là một người duy nhất, dần dần thức tỉnh qua từng thế giới, cho nên kết cục ở mỗi thế giới có thế nào cũng đừng tiếc nuối#…