01
01. [Kang Seulgi]
"Kang Seulgi,mau đưa điện thoại cho chị!"
Tôi giơ điện thoại lên cao,vì Joohyun thấp hơn tôi một khúc nên nhìn chị ấy chới với cố lấy điện thoại rất buồn cười.
"Con gấu xấu xa!Mới sáng cũng không yên với em được nữa!"
"Sao vậy,hình này nhìn chị xinh vậy mà. Em sẽ lấy làm meme hahaha" tôi lè lưỡi trêu chọc chị ấy
Joohyun tức giận thọc vào bụng tôi một cái đau điếng,nhân lúc tôi gập người ôm bụng thì lập tức giật lấy điện thoại,mau chóng xóa tấm hình kia.Joohyun cong môi nhìn tôi,mặc dù lần nào chọc giận chị ấy cũng bị đánh cho một trận nhưng tôi lại cảm thấy cực kì thú vị.
"Em còn dám chụp lén chị lần nữa thì đừng có trách nha"
Tôi cười cười lấy lại điện thoại
"Chị không nghĩ ra câu nào mới hơn được hả?"
"Thôi đi,mau rửa mặt rồi ra ăn sáng nhanh lên. Lát nữa còn có lịch quay radio đó."
"Em biết rồi"
Chị ấy đẹp lắm.
Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi vào lần đầu gặp Bae Joohyun.
Từ những ngày đầu làm thực tập sinh,chị ấy đã thật sự nổi tiếng với gương mặt vạn người mê kia. Nhiều người ngưỡng mộ,cũng lắm kẻ ghen tị khao khát được sở hữu vẻ đẹp của chị ấy.
Tôi đã từng ở trong cả hai loại người đó. Nhưng mà ngay lúc này, dù là cảm giác ngưỡng mộ hay ghen tị đều bị cuốn trôi hết ra xa,bởi vì tôi nghĩ mình thích được ngắm chị ấy nhiều hơn là những suy nghĩ nông cạn vừa rồi.
Nhóm chúng tôi debut gần được 2 năm,khoảng thời gian không quá lâu so với mặt bằng chung các nhóm nhạc hiện nay.
Nhưng mà Bae Joohyun từ lúc debut tới hiện tại,sáng nào cũng là người dậy sớm nhất kí túc xá,là người mang lại cảm giác có mẹ bên cạnh cho tất cả các thành viên trong nhóm.
Như thường lệ,tôi luôn là đứa dậy muộn nhất. Vừa ra khỏi phòng đã ngửi thấy mùi thức ăn ập tức mũi. Tôi ngồi cạnh Wendy,lúc này nó vừa ăn bánh mì vừa đọc báo buổi sáng.
"Ăn sáng đi này." Joohyun đặt đĩa bánh mì trước mặt tôi
Tôi híp mắt cười,theo kiểu láu cá một chút nói cảm ơn. Joohyun lườm tôi rồi nhéo nhẹ tay tôi một cái.
Chẳng hiểu thế nào,tôi là người cực kì có vấn đề đối với việc skinship với người khác nhưng lại rất thích được chị ấy đụng chạm.
Mấy đứa nhóc mặc dù ăn trước tôi nhưng trên tay mỗi đứa đều là 1 cái điện thoại cho nên tốc độ nghiền thức ăn vẫn chậm hơn tôi nhiều. Tôi liếc mắt sang người đang đeo tạp dề một mình đứng dọn dẹp ở gian bếp,sau đó nhanh chóng cầm đĩa sạch thức ăn chạy tới chỗ chị ấy.
"Ăn xong rồi sao?"
"Ừm,mà chị đã ăn chưa vậy?"
Joohyun ngáp một cái,gật nhẹ đầu
Gần đây đang ở trong giai đoạn comeback nên hẳn là rất mệt đi. Vậy mà sáng nào cũng dậy sớm nấu bữa sáng cho 4 đứa chúng tôi
Tôi xoay người Joohyun,đứng sau lưng chị ấy nhiệt tình massage.
"Nếu mệt thì chị cứ ngủ đi,lại còn dậy sớm làm gì."
Tôi nghe chị ấy cười nhẹ mấy tiếng,bờ vai nhỏ theo đó rung theo
"Quen giấc rồi."
"Mệt thì cứ ngủ cho đã thôi,quen giấc liên quan gì"
Joohyun nghe xong liền quay đầu nhíu mày nhìn tôi,khóe miệng cong cong,vẻ mặt giống như "em nói thì nghe hay lắm"
"Dù sao cũng phải giữ gìn sức khỏe một chút"
"Chị nói người phải giữ gìn sức khỏe là em đó. Người gì mà ốm như que tăm,dạo này cũng không ăn nhiều như trước nữa" Joohyun vừa nói vừa vỗ mông tôi
Mặc dù chị ấy đối với tôi không khác gì chị gái với em gái,nhưng tôi lại thật sự rất hạnh phúc.
Đúng lúc đó Yeri mang 3 đĩa trống trơn vào bếp,nhìn thấy chúng tôi liền khựng người lại
Dạo này sắc mặt con bé không được tốt lắm,nhiều lúc còn thấy nó ngồi lủi thủi một mình.
Joohyun đương nhiên liền tách ra khỏi tôi đi tới chỗ con bé,cầm lấy 3 cái đĩa vừa hỏi:
"Sáng nay em có tới trường không?"
Yeri liếc mắt sang chỗ tôi,chần chừ trả lời
"...Không ạ..."
"Ừ,lát nữa có lịch quay radio nên em đi chuẩn bị đi"
Con bé đơn giản vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn nên chỉ gật đầu lấy lệ. Tuy nhiên gương mặt nhợt nhạt vẫn không thể nào giấu được.
Joohyun ngay lúc đó cũng quay sang tôi "Em cũng chuẩn bị đi Seulgi"
"Vâng"
Thật ra gần đây Yeri và tôi đã thân thiết hơn một chút. Nhớ lúc trước chúng tôi vẫn không thể nói chuyện với nhau quá 5 câu,nhưng hiện tại con bé đã dần mở lòng với tôi. Thấy vẻ mặt không được tốt của Yeri,tôi liền rời khỏi bếp theo sau con bé,đoạn cầm tay con bé kéo lại
"Em mệt hả?"
Yeri cười cười đáp lại
"Không,em buồn ngủ thôi."
Tôi biết không chỉ đơn giản là buồn ngủ thôi đâu. Cách đây không lâu có một số trang mạng thông tin hay đào móc phốt thái độ lúc trước của con bé lên,cho nên có lẽ là chịu áp lực không ít. Gần đây cũng không thấy Yeri cười nhiều nữa.
Trên đường tới thẩm mỹ viện,bao mệt mỏi cứ thi nhau kéo tới. Tôi đắp áo khoác đội mũ lên đầu rồi tựa người vào cửa kính xe. Lúc đó Joohyun ngồi ở ghế phụ lái liền quay xuống,đưa cho tôi 2 viên vitamin.Tôi nhìn xung quanh,thấy mấy đứa nhóc vẫn đang làm việc riêng,dường như ai cũng mệt mỏi tới mức không còn sức nói chuyện nữa. Tôi hơi tò mò vì sao chị ấy chỉ đưa cho một mình tôi.Có lẽ là trước đó đã đưa vitamin cho đám nhóc hết rồi.
Tôi ngồi trong phòng trang điểm,để chị coordi tùy ý hóa trang
"Cái đó...khoan đã chị. Đi radio có cần phải kẻ mắt đậm như vậy không?"
"Bởi vì khi giới thiệu vẫn sẽ nói em đảm nhận vị trí eyeliner trong nhóm."
"A..." tôi không nói nổi nữa. Tuy nhóm đã ra mắt được 2 năm nhưng dường như vẫn chưa phổ biến hoàn toàn đối với công chúng cho nên cần phải cho chút gì đó ấn tượng.
Cũng may kẻ mắt đậm khiến tôi che đi vẻ mỏi mệt. Nhân lúc chị coordi xoay người đi tìm đồ, tôi cũng nhìn vào gương luyện tập ánh mắt một chút.
Kết quả lại bất ngờ chạm tới tầm mắt Yeri trong gương. Con bé vẫn bình tĩnh cụp mắt xuống
Tôi để ý dạo này con bé rất hay nhìn tôi,ánh mắt nó cũng trở nên rất kì lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip