06
Bang Chan và Seungmin đi xuôi theo đường chợ , đây là đoạn đường nhanh nhất để đi đến bảng tin của thôn , ở trên bảng tin ít nhiều cũng sẽ có giấy thông báo tìm việc làm .
Đang đi đến giữa chợ thì hai người gặp Changbin , trông anh ta vẫn rất bình thường , không có vấn đề gì cả . Vừa nhìn thấy Bang Chan , anh ta ngạc nhiên hỏi :
- Ơ ? Anh Bang đi đâu đấy , không đi làm à ? Hôm qua đã nghỉ không phép rồi , hôm nay nghỉ nữa thì lấy đâu ra tiền mà ăn .
- Làm việc ? Anh làm nghề gì vậy ? - Chắc do sốc quá , Bang Chan vô thức hỏi .
Nghe được câu hỏi dở người vô cùng của Chan , Changbin ngạc nhiên , hoài nghi nói :
- Anh làm thợ mộc còn gì ? Làm cùng với em đây thây . Còn cậu Kim nữa , tìm được việc gì chưa ? Từ lúc cái xưởng kia nghỉ , anh thấy cậu cứ xoay xở mãi .
Changbin để ý đến Seungmin , có ý hỏi thăm một chút .
- Chưa anh ơi , còn đang tìm mãi chả thấy nghề nào phù hợp - Seungmin vừa nói vừa thở dài cho chân thật .
- Thế cậu đi làm nghề mộc với hai anh không ? bên đấy vừa có người xin nghỉ làm . Người ta trả cho ngày ba đồng . - Changbin có ý tốt , bởi thấy " Seungmin " cứ loay hoay tìm việc cả tuần trời mà vẫn thất nghiệp .
- Được vậy luôn ạ , nếu được thì cứ cho em xin một chân vào làm , nhưng em làm gì có kinh nghiệm gì đâu .
- Thì người ta hướng dẫn cho dần dần , mới đầu thì lương không cao đâu , làm được việc người ta tăng cho . Thôi cậu về đi , anh lựa lời nói với chủ rồi có gì tối anh sang báo cho . - Changbin nói rồi bảo Seungmin về , nói chuyện lâu cũng không hay bởi đến giờ vào làm rồi . Sau đó anh gọi Chan đi theo đến xưởng mộc rồi cả hai đi mất .
Bang Chan thầm cảm ơn cuộc đời vì trước khi làm nhạc sĩ thì anh đã từng làm qua nghề này cho xưởng mộc của một người họ hàng xa rồi , nên cũng gọi là có kinh nghiệm , vào đó làm người ta cũng không nghi ngờ .
Seungmin về nhà của mình , nhờ Changbin anh mới hiểu ra được " bản thân " đang thất nghiệp ; giờ anh đã hiểu vì sao lục cả nhà lên cũng chỉ tìm được có hai đồng , rồi lương thực cũng không được đầy đủ là bao ; chỉ được cái nhà là lành lặn một chút , không bị đổ nát hay tạm bợ . Anh suy từ lời Changbin nói thì tạm hiểu được một chút , nghĩa là " anh " vốn không phải dạng lười nhác , sống chỉ biết hưởng ; mà do " cái xưởng kia " ( được nhắc đến trong lời Changbin ) không tiếp tục hoạt động nữa nên anh mới không có việc , và trong cả tuần nay anh vẫn đang phải tìm việc làm .
Anh đứng dậy quét tước lại sân vườn , dọn dẹp lại một số đồ còn lộn xộn ; căn phòng này gọi là nhìn được thôi chứ không phải gọn gàng , có lẽ do cách sắp xếp đồ để tiện cho việc sinh hoạt nên đồ dùng được để tốn khá nhiều diện tích và khiến người ta cảm thấy chật chội . Anh dọn bớt một số cái xô , chậu ra ngoài khu bếp ; cuộn cái chiếu lại và để vào một góc , dọn gọn lại cái bàn thờ nhỏ . Anh cũng mang hết đồ trong mấy cái ngăn tủ ra tại đồ trong tủ rất lộn xộn , anh phân loại các đồ dùng cần thiết ra , cho thuốc vào một ngăn riêng ( thật ra thuốc cũng không có nhiều và có mấy loại thuốc anh còn chẳng biết dùng làm gì , nhưng đồ quan trọng nên cứ cất vào ngăn riêng ) ; đồ mà anh nghĩ Jeongin sẽ dùng nhiều được cất vào ngăn riêng , ngăn này chủ yếu là có kim chỉ , hai hộp lớn đựng một vài chiếc bút và giấy màu , một hộp nhỏ đựng sáp thơm và một số chiếc vòng tay . Còn một ngăn anh dùng để đựng đồ cần dùng trong sinh hoạt thường ngày bao gồm có kéo , búa và đinh , hai hộp diêm , hạt giống hoa màu mua được ở chợ và một chiếc khăn lau ( đây cũng là ngăn tủ lớn nhất ) , anh dự định sẽ mua thêm ít nến nữa .
Sau khi dọn dẹp xong , căn phòng trông gọn gàng và dễ nhìn hơn trước một chút . Seungmin mở tủ quần áo , anh đã nghĩ tủ quần áo này sẽ rất bừa bộn và mất nhiều thời gian để xếp gọn lại , nhưng không phải như vậy ; cả cái tủ quần áo chỉ chứa đúng năm bộ quần áo , hai cái nón lá và một cái áo rét ; tất cả đều được sắp xếp chỉn chu và cẩn thận . Seungmin mang từng bộ quần áo xuống xem qua một lượt , trong đó có bốn cái áo nâu sòng và quần ống rộng màu đen . Nhìn qua thì có hai bộ đồ to hơn hai bộ còn lại , Seungmin đoán hai bộ này là của anh vì phần quần dài hơn hẳn hai bộ kia . Ngoài bốn bộ quần áo thì còn có một bộ áo dài , cỡ áo này ai mặc cũng được vì phần áo không quá dài , nhưng nếu để Jeongin mặc thì có hơi rộng hơn chút . Một cái áo rét , Seungmin có thể chắc chắn đây là áo của Jeongin vì trông nó vừa in người của em .
Seungmin gấp gọn lại quần áo rồi cất vào tủ . Một lúc sau anh đã nghe thấy tiếng Jeongin gọi vọng vào , em vừa chạy vào vừa gọi tên của Seungmin , Seungmin đi ra ngoài sân đã thấy Jeongin , em cứ vui vẻ chạy đến chỗ của anh . Cả hai người đi vào nhà , vừa đi Jeongin vừa kể về ngày đi làm này , em kể :
- Chỗ em làm có bà chủ hiền quá trời luôn ! Em còn được hướng dẫn rất nhiệt tình nữa , mới buổi sáng mà em đã dệt được gần hai mét vải luôn đó .
Em líu lo chạy theo Seungmin đi vo gạo nấu cơm , luộc mấy quả trứng em vừa mua ban nãy . Vừa nấu em vừa hỏi chuyện Seungmin :
- Seungmin hôm nay có hỏi được việc gì không vậy anh ?
- Anh đã gặp Changbin , anh ấy có gợi ý anh đi làm trong xưởng mộc cùng anh ấy , ảnh bảo để anh lựa lời nói với chủ rồi tối anh ấy sẽ báo cho anh biết .
- Làm nghề mộc á ? Nghĩa là dùng máy cưa các kiểu đó hả ? - Em vừa nghe đến nghề này đã sợ xanh mặt .
Seungmin hình như cũng đoán trước được phản ứng này của em rồi nên cũng không bất ngờ lắm . Anh nói :
- Cũng không hẳn đâu , người ta dùng cưa thủ công thôi , với người ta có hướng dẫn mình cách làm mà , Changbin bảo lúc mới vào làm chưa quen lương sẽ không cao , nhưng làm quen tay với đúng yêu cầu xưởng đề ra có thể được ba đồng một ngày .
Lúc này Jeongin mới gật gù hiểu ra . Seungmin bỗng nhớ ra điều gì đó , nói với Jeongin đang đứng bên cạnh gục đầu vào vai anh :
- À , anh nghĩ là anh biết Hyunjin và Yongbok trước đây làm nghề gì rồi .
- Ồ vậy ư , hai người họ thuộc tầng lớp tri thức , chắc nghề nghiệp cũng khác bọn mình nhỉ .
- Anh cũng không biết gọi nó là gì nhưng trông nó giống như nhà báo ấy , kiểu đánh máy giúp người ta mấy cái tin tức với viết báo . Anh cũng không rõ sang đây Yongbok có tiếp tục làm nhà văn không . Nãy anh có ra bảng tin làng thì thấy ở góc mấy tờ tin tức có chữ " được viết bởi : Hwang Hyunjin " , còn Yongbok thì chưa thấy có gì liên quan . - Seungmin đáp , lúc ban nãy khi Bang Chan và Changbin nói chuyện , anh có đi xem qua cái bảng tin và nhìn thấy một vài tờ báo cũ rách nát được gắn trên đó , đọc qua thì đó là mấy vấn đề kinh tế gần đây , và tờ báo đó được viết bởi Hyunjin .
Jeongin cảm thán :
- Ồ , vậy là tầng lớp cao hơn thì nghề nghiệp cũng nhẹ nhàng hơn chút nhỉ , không biết nó có giống nhà báo bây giờ không ha .
Sau lời cảm thán đó , cả hai nói chuyện một hồi rồi dọn cơm ra , Jeongin vừa nhìn vào nhà đã vui vẻ khen nhà hôm nay sạch sẽ gọn gàng . Seungmin vừa xới cơm vừa nói :
- Vậy là mấy ngày tiếp theo em sẽ không ăn cơm ở nhà ư ?
- Vâng , bà chủ bảo nên ăn cơm ở đấy , như vậy bà sẽ quản lí được thời gian và bà cũng không tính thêm tiền . - Jeongin vừa nói vừa nhận lấy bát cơm từ tay Seungmin .
- Nếu em không ăn trưa ở nhà thì chắc khi đi làm trưa anh cũng không về đâu , các xưởng mộc thường bắt đầu làm việc buổi chiều từ khá sớm , cứ đi đi về về thì cũng không có thời gian nghỉ . - Seungmin nói .
- Vậy cũng được , như vậy anh cũng sẽ không cần phải ăn cơm một mình vào buổi trưa nữa .
- Thôi ăn đi Innie , lát còn nghỉ , chiều em vẫn cần đi làm bình thường mà . - Seungmin nhắc nhở , bảo em thôi không nói chuyện nữa , sợ không có thời gian nghỉ thì chiều đi làm lại mệt ra .
Sau khi ăn xong cả hai vẫn cùng nhau đi dọn dẹp mâm bát , sau đó mới vào nhà .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip