Chap 2 : Làm thế nào bây giờ
Hôm nay Seventeen được nghỉ làm nên họ quyết định lôi nhau ra ngoài mua đồ rồi ăn uống. Vì Chan chưa có giày để đi nên MinGyu bế bé cả đoạn đường. Hôm nay Chan mới cảm nhận được bầu không khí của những người 1m86.
A~~
Chả khác gì bầu không khí của người bình thường.
Mất công bé háo hức vì anh MinGyu bảo không khí trên này trong lành lắm cơ.
Hơi bị thất vọng rồi đấy.
12 chàng trai bịt kín từ đầu đến chân, cùng một đứa nhóc 5 tuổi bé xíu đang được bế trên tay. Tất nhiên cũng không thể tránh được việc bị chú ý, đã thế nhóc Chan ngồi trên cổ MinGyu còn với với mấy cành cây làm cậu bị cành cây với lá cây đập vào mặt liên tục. Còn bé thì cứ khanh khách cười
Vì sở thích của họ khác nhau nên khi mọi người vào trung tâm thương mại liền chia nhau ra đi thành các nhóm nhỏ
MinGyu, SeokMin, JiHoon, SoonYoung đi vào siêu thị mua đồ ăn.
MyungHo, JeongHan, SeungCheol, SeungKwan và Chan cùng nhau tí tớn đi mua giày và vài bộ quần áo
Jun, VerNon, WonWoo, Joshua lôi nhau vào khu giải trí để tận hưởng niềm đam mê.
Chan được SeungCheol bế thì thích lắm. Ngàn năm có một lần cậu được "ngồi" lên đầu trưởng nhóm đúng nghĩa. SeungCheol vì bế cậu hơi mỏi nên cho cậu lên cổ ngồi luôn cho xịn. Chan thích thú giang đôi tay ra, hí hửng nhún nhảy khiến SeungCheol la oai oái.
Khi vào cửa hàng giày cho trẻ em, Chan được MyungHo bế để cho dễ tìm đồ đẹp. SeungKwan cứ được đà trêu thằng bé. Lôi hết mấy giày màu hồng búp bê với mấy đôi bốt hường tím đưa cho nhóc.
Chan cáu lắm.
Nhưng bé biết bé đánh thì anh cũng không đau. Nên bé nhanh trí quay sang gào mồm mách anh JeongHan. Đương nhiên với vị trí là bé cưng số 1 trong trái tim nhỏ bé của anh JeongHan kia.
SeungKwan đã bị đá đít.
Lựa chọn luẩn quẩn một hồi cuối cùng cũng tìm được vài đôi ưng ý cho Chan ( đấy là anhMyungHo và anh JeongHan thấy thế chứ Chan thấy nó trẻ con quá). Vì có giày để đi nên Chan tung tăng chạy dưới đất.
-"Này đừng có chạy linh tinh anh mày đánh cho trận giờ"- SeungCheol thấy Chan chạy hết chỗ này đến chỗ khác liền quát khiến JeongHan đi bên cạnh giật nảy cả mình.
Gì kì dzay?
Có phải lúc nào cũng được bé xíu như này đâu. Chan thấy mọi thứ xung quanh to lên một cách ảo diệu. Đến cái chậu cây bình thường chỉ tầm hông bé thôi mà giờ còn cao hơn bé bao nhiêu.
Lạ lắm chứ bộ
Các anh cứ mắng Chan. Bé tủi. Bé dỗi. Bé chạy ra ôm chân anh JeongHan và MyungHo. Vì bé biết anh SeungKwan đếch bênh bé đâu.
-"Anh JeongHan ơi Chan đói"-Chan ôm chân JeongHan nũng nịu. Chạy một hồi làm bé vừa đói vừa mệt ghê cơ. Đúng là với thân hình này chả làm được việc gì nên hồn cả.
-"Chan muốn ăn gì nào?"
-"Ăn bánh ăn bánh"-Chan giơ hai tay lên hò hét
4 người cùng 1 đứa nhóc đang chạy lăng xăng đến quán bánh Donnut gần đấy. Chan thích lắm chạy thẳng vào bàn, nhưng bàn ghế cao quá lại không có chỗ để bé dẫm lên. Nên lại chạy ra chỗ anh MyungHo kéo anh ra chỗ bàn. MyungHo bế Chan lên ghế ngồi thì ngồi xuống cùng luôn. Chan đung đưa chân tỏ vẻ thích thú. Có mấy khi được các anh bao ăn đâu.
Haha hôm nay Lee Chan đây sẽ đốt sạch ví mấy ông anh đại gia này.
SeungCheol cùng SeungKwan bê ra 5 cái bánh donnut cùng 5 cốc nước. Chan vớ ngay cái vị socola sau đó nhom nhem ngồi ăn. Vì cái miệng bé xíu nên socola dính quanh mồm bé. Anh MyungHo ngồi cạnh còn cười ầm lên, điện thoại thì nháy chụp liên tục. Ngại ghê cơ. Anh SeungKwan thì giúp bé lau mồm nhưng mồm anh vẫn ngoạc ra để cười. Dù hơi xấu hổ nhưng bánh ngon quá nên bé quên mất cái ngại luôn.
Khi 4 người đang ngồi vừa ăn vừa cười nói vui vẻ sao mà Chan thấy díu mắt quá nè. Bé đưa tay lên dụi dụi, đầu lắc lắc cho tỉnh.
Chan buồn ngủ quá rồi..
SeungCheol ngồi gần thấy Chan cứ gà gật liền bật cười tủm tỉm sau đó đánh mắt cho mấy người kia. Chan cứ ngẩng lên ngẩng xuống vì sợ bé ngã ngửa ra sau nên SeungCheol đỡ đầu, MyungHo đỡ lưng cho bé. Chan lăn quay ra ngủ luôn. Làm anh SeungKwan phải đi vào nhà vệ sinh rửa tay rồi đi ra bế Chan.
-"Lúc thức thì chạy như giặc. Giờ thì ngoan quá nhỉ"- MyungHo bĩu môi ra nói.
-"Ừa lúc thức nhìn như con khỉ con ý"-JeongHan tay chống cằm nhìn Chan.
Chan ngủ ngoan lắm. Bé để tay lên bụng, đôi má phúng phính và cái miệng xinh giờ đã được để yên.
-"Rồi tí đi mua quần áo tiếp như nào bây giờ ạ?"-SeungKwan ôm Chan vào người vì sợ Chan sẽ lạnh khi ngủ.
-"Có lẽ là để mấy hôm nữa thôi nhỉ. Hôm nay cũng mua nhiều phết rồi"
Vâng có 15 túi đồ trong đấy 2 túi của Chan nhiều lắm chứ chả đùa đâu.
-"Để anh gọi xem mấy đứa kia xong chưa"-SeungCheol đi ra ngoài gọi cho đội đi siêu thị và đội ham chơi.
JeongHan và MyungHo ra oder thêm bánh và nước mua cho những thành viên còn lại và cả cho họ nữa.
SeungCheol cõng Chan trên lưng, mồm bé vẫn nhóp nhép nhóp nhép khiến JeongHan bật cười. Còn SeungCheol thì nén niềm đau khổ khi thấy SeungKwan nói rằng Chan đang chảy dãi lên người anh. Nhưng anh nào dám phản kháng, phản kháng là anh thấy hơi mệt với JeongHan luôn..
-"Khỉ con ngủ rồi ạ"- DK tơn tớn chạy ra với bao nhiêu túi đồ trên tay.
-"Vãi mua nhiều vãi chưởng ạ"- JiHoon trố mắt với 15 túi đồ trước mắt. Nó còn gấp đôi mấy túi các cậu đi siêu thị.
-"Mấy ông này chắc lại đồ cho Chan ít mà đồ cho mình nhiều"-MinGyu để túi đồ vào xe mồm nói vọng ra
-"Toàn đồ của anh SeungCheol đấy"-SeungKwan bế Chan đặt vào xe mồm dẩu dẩu ra nói
-"ĐỒ CỦA ANH MÀY CHÚNG MÀY CẦM HẾT RỒI CÒN ĐÂU???? MUỐN GÌ ? "- SeungCheol ngồi trên ghế lái nhoài người ra quát -"Aiss đau. Sao bạn đánh tớ?"
-"Nói nhỏ thôi cho Chan nó ngủ. Muốn ăn đòn à"-JeongHan ngồi bên cạnh vỗ "bốp" phát vào đùi SeungCheol
4 con người đội ham chơi quay lại xe, tay ai cũng cầm mấy con gấu bông. Jun hí hửng chạy về xe hét
-"CHAN ƠIIII CÓ QUÀ CHO CƯNG NÈEE~~"
-"Suỵttttttttttt"- 8 con người ngồi trong xe đồng loạt quay sang lườm Jun cháy cả mặt
-"Oaaa oaaaa"- Chan oà lên khóc nức nở. Bé đang ngủ thì bị Jun gọi làm giật mình.
-"Gòi luôn. Anh Jun chuẩn bị ăn đòn nè"-Hansol đi cùng WonWoo quay sang nói
-"ANH JUN"-MyungHo quay sang mắng-"Lần sau đừng có hét như thế giờ nhà có trẻ con rồi"
Jun giật mình, quay sang cười hề hề rồi nhét con khủng long màu đỏ vào tay Chan. Miệng không ngừng nói xin lỗi. Chan sau khi được anh SeungKwan bế ru, bé đã ngoan ngoãn ngủ tiếp.
Cả nhóm lái xe đến công ty để trình bày về sự ảo diệu này. Với tất cả sự nhốn nháo ầm ĩ số 1 thế giới thì không cần gõ cửa phó chủ tịch của Pledis cũng biết Seventeen đang tiến vào.
-"Say the name Seventeen. Chào phó chủ tịch ạ"
-"Chào mọi người. Dino đâu? Nay thằng bé có lịch trình hả?" -Phó chủ tịch đưa mắt nhìn, miệng nhẩm nhẩm xem thiếu đứa nào
-"Dino đây nè phó chủ tịch ơi"- Chan đứng sau SeungKwan tay vẫy vẫy với tâm trạng rất phấn khởi. Ngủ nguyên một giấc ngon lành cành đào trong vòng tay anh SeungKwan thì năng lượng của bé đang hết sức dồi dào.
-"Ờm..chuyện gì đây?"-Phó chủ tịch sốc thấy rõ. Ông mời mọi người ngồi vào ghế rồi hẵng thưa chuyện.
SeungCheol kể hết sự việc sáng nay cho ông nghe, phó chủ tịch hơi sửng sốt quay sang nhìn Chan. Thằng bé đưa đôi mắt long lanh lên nhìn, ông liền nở nụ cười, bế Chan vào lòng.
-"Haha còn bé hơn cả đợt mới vào công ty ấy nhỉ"-Ông cười khà khà rồi lấy mũi mình cọ vào mũi Chan. Bé bị làm nhột liền cười khúc khích-"Ô giọng cười vẫn thế này"- phó chủ tịch bật cười khi nghe thấy tiếng Chan cười
3 anh quản lí của nhóm cũng vừa đến nơi. Mọi người tập trung họp để đưa ra hướng giải quyết. Công ty quyết định sẽ xem xét nếu Chan có thể quay trở lại trong vòng 1 tháng nữa thì sẽ lùi comeback lại. Còn nếu trường hợp xấu nhất xảy ra thì sẽ họp tiếp để đưa ra phương án khác. Cả nhóm đồng ý rồi xin phép ra về.
-"Lỡ em không quay lại được như trước thì sao ạ..?" Chan nhỏ giọng lí nhí
JiHoon đang nắm tay bé, thấy Chan cúi xuống nói như vậy. Anh liền quỳ một chân xuống, nâng mặt nhóc lên
-"Nhóc chắc chắn sẽ quay lại làm một Lee Chan cao lớn"
Chan nghe xong liền mỉm cười. Nếu các anh đã tin điều đấy sẽ xảy ra thì bé cũng sẽ tin vì bé luôn luôn tin tưởng các anh.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip