junhao: criminal

warning: cựu học bá x kẻ tội phạm. yêu tội phạm, bị tội phạm chịch. cốt truyện ko hợp gu xin mời chờ chap mới. không mang đi bất cứ đâu, không chuyển ver khi chưa có sự cho phép.

__________________________

"từ minh hạo con nghe mẹ đi"

mẹ em hét tên em trong màn đêm u tối của mùa đông giá rét tại thượng hải hoa lệ.

từ minh hạo yêu một kẻ giết người - văn tuấn huy. hắn bị truy nã khắp khu phố, các ngõ ngách chật hẹp, đến những nơi gọi là 'sự ô uế của xã hội' cũng có những tờ rơi có mặt của hắn, nơi đâu cũng có.

mẹ em biết tin em yêu hắn thì tức đến đỏ mặt. bà không thể để đứa con của bà là một cựu học bá của một ngôi tường danh giá top đầu lại yêu một kẻ sát nhân giết người. bà không cho phép.

"không được đâu mẹ ơi, con chót yêu anh ấy mất rồi"

em cũng đâu muốn yêu một kẻ tội phạm đâu chứ. nhưng khi yêu hắn, em có cảm giác được trở thành em bé vậy. hắn nuông chiều em vô điều kiện, em muốn gì hắn cũng đáp ứng. mỗi khi cả hai cãi nhau vì một chuyện gì đó, hắn sẽ đứng lên xin lỗi đầu tiên. hắn cho em cảm giác an toàn, cho em biết cảm cảm yêu là gì. từ minh hạo dần chìm vào cái bể tình yêu không đáng có này. biết sao giờ, tình yêu sâu đậm như vậy, nói bỏ là bỏ sao được, muốn dứt là dứt ra được.

em từng thầm thất vọng về bản thân mình đến nhường nào mà hằng đêm nghĩ về nó rồi ôm mình bật khóc. nhưng được hắn an ủi dỗ ngọt, em gạt bỏ ý tưởng đó mà tiếp tục chìm đắm vào đó lần nữa.

hôm nay, em lén mẹ đi đến gặp hắn. hắn ở một nơi gọi là đáy xã hội, là sự 'ô nhiễm không nên tồn tại'. nơi đây chỉ toàn những con người nghiện ngập, mê cờ bạc đỏ đen, uống rượu như uống nước lọc làm em hơi hãi hùng dù đã đi đến đây rất nhiều lần.

chạy thật nhanh đến cửa phòng của hắn, em mỉm cười rồi nhanh tay gõ cửa. cánh cửa gỗ mở ra, em nhanh chóng vồ lấy mà ôm hắn vào lòng sau gần một tuần bị mẹ giam giữ trong nhà. em quan sát gương mặt hắn, thấy hắn có vẻ hơi buồn, liền đi đến kiểm tra hắn.

"anh làm sao thế ạ"

"hạo hạo, anh có nên đi đầu thú không?"

em cứng đờ tại chỗ, chẳng biết nói gì. nhưng rồi gương mặt dần trở về với gương mặt lạnh băng vốn có, đôi mắt dù vậy vẫn ấm áp nhìn hắn. ngồi xuống cạnh hắn, tay em đan vào những ngón tay hắn giơ lên cao, mỉm cười đầy hạnh phúc. em đã lường trước điều này sẽ diễn ra thôi, cũng quá quen với tình cảnh này rồi. việc này đâu phải diễn ra một lần đâu, nó diễn ra quá nhiều lần mà chẳng nào kể hết được. nhưng những lần đó anh còn rất sợ việc mình sẽ phải ở trong tù cả đời, không thể gặp em lần nữa, em cũng vậy chứ.

đừng ai nói những kẻ tội phạm đều có một trái tim băng giá lạnh lẽo. vì ngay trước mắt em đây là một con người đang khóc thút thít vì những tội lỗi mình gây ra. hắn xin lỗi em, xin lỗi người nhà của nạn nhân, xin lỗi người đã bị hắn đâm hàng trăm vết dao lên cơ thể. hắn cũng chẳng biết sao mình lại làm vậy nữa. nhưng những lần như vậy nó khiến hắn vừa sợ hãi vừa cảm thấy trong lòng cảm thấy thoả mãn đến lạ kì. rồi dần dà, hắn xem việc giết người là một trò chơi thoả mãn con thú trong mình mà đâm vào đấy, dù đôi khi vẫn sẽ rất sợ nhưng vẫn mặc kệ nó.

mọi người biết không, hắn có một trái tim đầy chung thuỷ và ấm áp lắm. nhưng hắn chẳng biết sử dụng lấy trái tim đấy gì hết cả.

hắn nhìn vào đôi mắt em, đôi mắt chứa đầy những ngôi sao hi vọng, như là bầu trời an ủi vậy. hắn yêu đôi mắt của em, yêu đôi môi mềm của em và.... yêu cả cơ thể của em nữa.

tay hắn ôm lấy gương mặt thon rồi đột nhiên lại xuống đến vòng eo, lại nghịch đầu ti đang cương cứng ra sức véo nắn nó. cúi xuống ngậm đầu ngực, bú mút như một đứa trẻ. hắn chẳng có một liêm sỉ, đưa ánh mắt cún con lên nhìn cậu, như một lời ý kiến muốn được 'nuốt trọn'.

em thở dài

"làm đi..."

được sự cho phép của em người yêu, hắn đè em xuống chiếc giường, bàn tay điêu luyện lột sạch đồ trên người.

cơ thể em trắng nõn, hai đầu ti vừa bị hành hạ nên giờ đã đỏ tấy lên, chỉ cần vuốt nhẹ cũng đã khiến em ư ử kêu đau rát. xương quai xanh và cổ quyến rũ gọi mời anh hãy cúi xuống mà cắn rồi để dấu lên nó đi.

"a..."

theo con tim mách bảo, anh cúi xuống cắn mạnh vào cổ em, để lại vết cắn to ở bên cổ. anh cười đầy thoả mãn với kết quả mình tạo ra, tay mân mê chiếc bụng phẳng lì mềm mại của em. chỉ hôm nay thôi, đây là ngày cuối cùng hắn có thể thấy cơ thể xinh đẹp này của người hắn yêu, hắn chắc chắn sẽ nâng niu em đến giây phút cuối cùng.

"hức...anh ơi...em ngứa lắm...a"

hai ngón tay thon dài đâm chọc vào bên trong lỗ nhỏ giàn giụa nước dâm. lỗ nhỏ trơn triệt mút chặt lấy những ngón tay đang không ngừng đâm và móc bên trong em. em rên rỉ, kêu la trong sung sướng. ưỡn cong người lên để hắn thấy rằng em đang sướng thế nào khi hắn đang chạm vào điểm g trong cơ thể em, để hắn thấy rằng em yêu những cảm giác thoải mái sướng rơn người mà hắn mang lại.

"ưm...ha...a...ứm...arghh"

dương vật nhỏ bắn ra chất tinh đặc sệt lên trên chiếc bụng phẳng lì, chút ít lại bắn len gương mặt điển trai của văn tuấn huy. dùng lưỡi liếm hết sạch những giọt tinh trên khoé miệng, còn lại hắn dùng lại quệt lấy rồi đưa lên miệng thưởng thức.

"ngon lắm đấy hạo hạo"

hắn rút hai ngón tay ra. ngón tay dính đầy dâm dịch óng ánh dưới ánh đèn. đưa đến cửa miệng muốn em mút lấy ngón tay của mình. em thấy thế không ngần ngại mà liếm lấy chúng một cách ngon lành.

bên dưới hắn đã cởi quần ra từ lâu. dương vật bật ra khỏi chiếc quần rồi yên vị trước cửa miệng chờ nó há miệng ra và mình chỉ cần đút vào thôi.

"anh ơi...đâm đi mà...á...ha"

dương vật to đâm thẳng vào bên trong, lỗ nhỏ tội nghiệp đang cuống cuồng để thích nghi với thứ khổng lồ ấy. tiếng lép nhép làm em ngượng đến chín mặt. động tác hắn làm không hề vội vã, nhẹ nhàng và từ tốn. nhưng hắn nghĩ từ minh hạo là ai chứ, hiện tại em nứng đến điên rồi, hắn lại làm nhẹ nhàng từ tốn thế làm gì. hắn có còn yêu em nữa không thế?

"ca ca...hức...a...huy ca... mạnh lên đi...a...ha"

số lần hắn được nghe em gọi mình là huy ca chỉ đếm trên đầu ngón tay. em đã gọi vậy thì mình chiều theo ý em thôi. thúc thật mạnh vào bên trong, chạm ngay vào điểm gồ mẫn cảm, em rên rỉ trong dục vọng đang bao trọn lấy cơ thể em.

bàn tay em chạm vào yết hầu của hắn. như tiếp năng lượng, hắn làm ngày càng hăng hơn. đúng như em nghĩ, kế hoạch thành công mĩ mãn. giờ chỉ nằm hưởng và tiếp sức cho hắn.

"ha...mạnh nữa...a...ưm...a...huy ca...hức...a"

"sướng quá...hức...a...ngrr...á...ưm...a"

văn tuấn huy xâm nhập càng sâu bên trong, cứ như muốn đâm đến khi bụng em nhô lên đứa con của hắn mới thôi vậy. ngón chăn em co quắp lại, đại não như bùng nổ. sướng đến mức khoé miệng chảy cả nước miếng. lưỡi đo đỏ không ngừng uốn cong mỗi khi hắn đâm vào. cơ thể co giật liên hồi. trí nhớ như xoá sạch, chỉ để lại cho em kí ức rằng mình đang bị ai đụ nhưng lại cho em quên đi rằng kẻ tội phạm đang tàn bạo đụ mình.

"hức...a...ưm...a...ư...huy ca...em bắn...a"

chân em bị dạng ra thành hình chữ m làm lộ phần đùi non trắng mềm, ngon ngọt bị dính nhớt nhát đầy tinh dịch và nước dâm. thế mới biết, hắn đâm rút mạnh bạo quá mức khiến em bắn cả nước lẫn tinh.

"huy ca...ư...chậm lại đi mà...ha...mệt quá...ư"

"sao lúc nãy còn mạnh miệng kêu thêm cơ mà"

văn tuấn huy lên tiếng hàm ý châm chọc. từ minh hạo lấy chân muốn đạp hắn thì một bàn tay nắm lấy chân em, bên dưới thúc mạnh.

rồi cứ thế, một người thúc đẩy, một người rên rỉ. người bên dưới chẳng biết đã rên rỉ rồi lên bao nhiêu lần rồi, thế nhưng người bên trên vẫn chưa bắn lần nào. đúng là người có sinh lý mạnh có khác.

"a...mệt quá...ưm...dừng lại đi.."

"nhưng mà anh còn chưa bắn lần nào"

hắn phụng phịu nhưng bên dưới vẫn thúc một cái mạnh rồi cuối cùng cũng bắn ra. em kiệt quệ mà thở dốc, suýt thì ngất đi.

hắn cười rồi hôn lên trán em một nụ hôn nhẹ.

"từ mai sẽ chẳng thể ôm bảo bối từ minh hạo nữa rồi"

nhìn hắn cười tươi thế thôi, chứ em biết trong lòng hắn buồn nhiều lắm. em ôm chặt lấy hắn. chỉ hôm nay thôi, từ ngày mai sẽ chẳng thể ôm hắn, hít thở lấy mùi hương thơm đặc trưng của hắn nữa rồi.

buổi trưa của ngày hôm sau, khi em đang ngồi xem tivi với mẹ, chẳng biết vô tình hay cố ý mà bà đã bật trúng tin tức về hắn, một chàng trai 28 tuổi giết người hàng loạt lại đi đầu thú với vẻ mặt đầy tội lỗi khiến người cũng vơi đi phần nào sự tức giận về người đã nhẫn tâm giết hại không biết bao người vô tội.

em nhìn quan mẹ mình. ai nhìn lướt qua cũng tưởng bà đang rất bình thường nhưng đối với em, bà đang nở một nụ cười ma mị như đã hoàn thành kế hoạch này từ lâu.

em sẽ chẳng biết răng chính người mẹ của em đã khiến hắn phải đi đầu thú, khiến cho em và hắn chẳng thể có một cuộc tình đẹp. ẩn chứa trong câu chuyện còn rất nhiều điều mà hắn và mẹ em sẽ không giải đáp cho em biết.

có kiếp sau, hai ta nhất định sẽ yêu nhau thêm một lần nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip