Chap 9.Như cún với mèo

Sau tai nạn à không phải là tình huống đáng tiếc ấy thì Mingyu và Wonwoo lúc gặp mặt nhau lại mỗi người một vẻ không hơn không kém.Lúc gặp nhau Mingyu chỉ lảng đi còn Wonwoo cũng lườm lườm cho vài cái rồi bước đi không ngoảnh mặt.Cặp Cún- mèo này là cặp đầu tiên như vậy.Thề có chúa là cả một tuần sau đó người người nhà nhà ở trong khu chung cư đều phải liếc nhìn đến sát khí mà mỗi khi hai người này đi qua

Trùng hợp thay nơi nào mà Mingyu đi nơi đó có Wonwoo.


.


''Em có tội tình gì đâu anh''

Chan đưa tay lên ngực nhìn Wonwoo với một ánh mắt không hề đáng thương hơn.Cậu đang ngồi học bài trong tiệm nhưng xui thay lại chọn phải cái bàn giữa nơi mà hai vị Kim Mingyu siêu sao đang ngồi uống cà phê ngắm cảnh với một vị nhà văn đang viết bài.Người người nhà nhà thì cứ đổ dồn sự chú ý vào chàng siêu sao đẹp trai tài năng,còn Mingyu thì chỉ lo tránh đi ánh mắt thịnh nộ như giết người của Wonwoo ngồi đối diện.

Ai đi qua hỏi có phải cậu là diễn viên điện ảnh hay không cậu đều gật chào rất lịch sự.Trộm vía nhìn Wonwoo liền quay qua chỗ khác.

''Người ta có cố ý đâu''Mingyu đổ mồ hôi ròng ròng ở hai bên thái dương

''Chưa bao giờ hết ông cụ non cơ đấy!

Jeonghan là người đã giới thiệu khu chung cư này cho Wonwoo.Hai người là bạn từ cái thử nối khố cho đến tận bây giờ vẫn như vậy.Tính tình Jeonghan hòa đồng vui vẻ gặp trai thì người ta ghen tị gặp gái thì người ta thầm thương gặp hoa thì hoa nở.Trái lại với một Wonwoo lãnh đạm vô cùng suốt ngày chóp chép nhìn sự đời quá gọng kính bốn mắt rồi lại yên lặng tiếp tục dán mắt vào sách.

Bẵng đi thời gian giấc mơ của cả hai đều thành hiện thực.

''Một tiệm cà phê!''

''Nhà văn''

Cả hai la ầm lên làm người khác ngạc nhiên.Qủa thật nói chuyện xưa nhớ vô cùng.


.


Hai người không còn cứ nhìn nhau nữa mà dạo này chí chóe lên tận cả một tầm cao mới.Ví dụ như khi đi thang máy,nghiệt thế nào lại chọn đúng lúc cả hai cùng đi lên.Wonwoo ở tầng 4,Mingyu ở tầng 3.Mỗi lần đứng cùng với nhau trong không gian chật hẹp đều cảm thấy bí bách như muốn tắc thở tới nơi.

''Đã vậy tôi đi trước để cậu ở lại còn hơn''

Wonwoo quăng ánh nhìn sắc lẹm về phía Mingyu.Cậu cũng không ngán nói vu vơ

''Ác dữ''

Cửa thang máy mở ''Ting'' một phát.Cả hai bước ra mỗi người một phía không ngoảnh mặt nhau làm cho vị Seokmin đang đứng trước cửa không khỏi ngơ ngác.Mà nói gì nói tự dưng Wonwoo dừng lại tầng của cậu ta làm chi nên hại anh bây giờ phải cuốc bộ lên làm Mingyu cười nghiêng ngả.


Round 1:Wonwoo vs Mingyu.=>Mingyu!


.


Lúc thanh toán tiền ở trong tiệm Blossom Wonwoo nhẹ nhàng cất lap vào trong túi rồi đứng dậy lịch sự rút tiền từ trong bóp ra để thanh toán.Mingyu cũng không muốn chạm mặt nên ngồi lại mấy phút giả bộ ngắm cảnh thêm nữa.Sự việc này cứ diễn ra liên tục trong 2 tuần thoáng chốc thành thói quen

Nhưng ác thay hôm nay Mingyu bận vì có lịch trình cho show diễn thời trang nên bắt buộc phải đi vội.

Và như chúng ta đã biết tiệm cà phê của thiên thần Jeonghan luôn dẫn đầu ở độ đắt khách và đặc biệt nhất là mùa xuân này khi mọi người bắt đầu ra ngoài chơi hoặc làm gì đó để thư giãn nên tiệm sẽ đông khách hơn nữa.Hệ lụy sau đó chính là mọi người phải xếp hàng để chờ tính tiền.

Đến lượt cuối còn có 2 người,Wonwoo đang thong thả rút tiền từ bóp ra để đưa cho Jeonghan thì ngay trước mắt anh lại xuất hiện thêm một tờ tiền và một bàn tay.

Là Kim Mingyu của chúng ta.

''Trời ơi,tôi xin anh đó tôi đang bận lắm chứ không tôi cũng làm đúng luật rồi''

Dáng vẻ gấp gáp,điệu bộ như bị ai rượt làm Wonwoo vô thức nhoẻn miệng cười ranh mãnh.Đã thế thì ông sẽ lấy lại danh dự hôm trước.Wonwoo nhẹ nhàng đặt tay mình lên trên dứt khoát một lời lạnh lùng.

''Không là không.Siêu sao thì giữ thể diện giùm chút''

Họ Kim làm người khác sửng sốt vô cùng may thay lúc này cửa tiệm chỉ có 4 người là Jeonghan, Chan và 2 người chứ ai mà nhìn vào cứ tưởng gì.Cậu chắp hai tay lại mắt long lanh như cún cầu xin Wonwoo.

''Xin lỗi hai cậu nha chờ chút''

Tình thế đã ngày càng cấp bách nhưng ác liệt hơn là máy tính tiền bị hư.Báo hại nãy giờ hai người ỏm tỏi cả lên mà vẫn chưa thấy tung tích gì.Chí chóe đến mệt,Chan nhìn anh thiên thần đang có dấu hiệu thành ác quỷ liền chạy đến đẩy anh mình ra giọng hòa hoãn.

''Tôi trước''Mingyu đặt tay mình lên trên gạt tay Wonwoo xuống.

''Tránh ra siêu quần!''

Cả hai cứ như vậy mà không hề tiếc cho cái tay của mình.Chan chỉ còn nước tính tay thôi chứ biết làm sao.Cậu vô thức nói mà không biết rằng mình đã vô tình công tư phân mình và dành bàn thắng cho một người.

''Ai đứng trước thì đưa trước''

Wonwoo vui vẻ đưa tờ tiền trong lòng không khỏi vui sướng.Mingyu đen mặt để bụng anh.


Round 2:Wonwoo vs Mingyu =>Wonwoo !


.


Ta nói ''oan gia thì ngõ hẹp'' muốn gì thì phải được nấy cho bằng được.Chả là vầy,cả hai nhà Mingyu và Wonwoo đều nằm cùng một phía và hệ thống nước đều sẽ thông với nhau cùng 1 tầng dọc xuống.Tầng ở phía trên có bề gì thì phía dưới cũng chẳng được hưởng.Wonwoo không có nước nên Mingyu cũng chẳng được 1 giọt nào cả.

Mà cậu không biết nên đã phải nhờ thợ sửa tới giúp.

Thợ sửa của khu chung cư cũng đã già,sắp về hưu nhưng nghe người khác yêu cầu cũng ngứa ngáy tay nghề làm nốt trước khi nghỉ việc.

Mingyu nằm ở nhà chờ mãi mà chẳng thấy người đến liền chạy tót xuống tầng để xe,Wonwoo tiện đường tiện thể cũng đi xuống,lúc này may chưa gặp nhau.Nếu không cũng có thể choảng nhau ngay đường đi xuống.

Thế trận lúc này còn căng hơn dây đàn,hai bên từ hai phía chính thức gặp mặt nhau.Bác thợ sửa đang hoang mang và bối rối vì giống như sắp sửa trở thành con mồi của hai đấu sĩ vào võ đài.Ánh mắt quyết tâm cũng ý chí vững lòng cả hai từng bước đi đến cầm lấy tay của bác thợ sửa kéo qua lại.

Bên phải rồi trái,trái rồi lại phải.Nhiều hơn rồi lại ít hơn.Wonwoo và Mingyu......

''Thả bác ấy ra,đau bác ấy''Wonwoo nói vậy thôi nhưng vẫn kìm chặt tay bác.

Mingyu mà chịu thua cuộc à,cậu giựt lấy  hộp dụng cụ trong tay bác rồi kéo mạnh về phía mình

''Bác phải đi với cháu!!!!!!!''

Giằng qua kéo lại đủ mệt,à không chỉ có bác thợ sửa là mệt và hối hận vì cái tội ngứa ngáy gặp ngay phải hai thanh niên rãnh rỗi chơi ''kéo cưa lừa xẻ''.Bác tức quá giật mạnh hai tay của hai người ra,Wonwoo thì không sao nhưng Mingyu người đã cao mà cái trần tầng hầm lại thấp.

Nghiệt thế nào quăng luôn hộp dụng cụ vào ống nước báo cháy.

''Oe,oe,oe............''Báo cháy không phải tiếng trẻ sơ sinh:)


.


Và cả hai đều biết lời cãi vã đó đâu chỉ từ Wonwoo~~~~.

Sau khi nước ồ ập,người người đều tưởng cháy thật nên chạy ra kéo cả ba ra ngoài.Bác thợ sửa đương nhiên nghỉ hưu ngay và luôn không cần chần chừ.Còn Wonwoo và Mingyu ướt như chuột lột nhìn nhau mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người kia.Người thì ngồi trong tiệm được trùm lên khăn hắt xì liên tục,người thì tức giận y chang không thèm nhìn người kia.Thiếu một chút sự can ngăn của Jeonghan bên Wonwoo và hội anh em cây khế Soonyoung,Seokmin bên Mingyu thì cả hai sẽ đánh nhau thật mất.

Ánh mắt tăm tia đằng đằng sát khí,đối thủ không đội trời chung.Ai cũng mắc cười nhưng sợ cả hai đánh nhau nữa nên cứ nuốt trong bụng.

Họ Boo ngáp ngáp hết nhịn nổi liền để lại một câu.

''Đừng có nhìn nhau nữa,ghét của nào trời trao của đó đấy!''

.

Final Round:Wonwoo vs Mingyu :Drawn!

03/04/2020.

Soul_Eye.

#Spoil....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip