|9|
Kwon Soonyoung nằm trên giường để mặc cho Jeon Wonwoo nắm lấy ngón tay của anh nghịch nghịch. Tất cả mọi thứ bây giờ không chân thật chút nào, cứ như một giấc mơ tuyệt đẹp vậy. Anh không biết được giấc mơ này khi nào sẽ tan vỡ nữa.
Nếu như có thể, anh muốn chìm đắm trong giấc mơ này cả đời.
"Soonyoung-ie."
Giọng của Jeon Wonwoo khàn khàn, hắn trở người qua nhìn chằm chằm Kwon Soonyoung: "Anh muốn kiếm tiền."
Kwon Soonyoung ngây ra.
Gì vậy trời? Anh chồng AI mà anh mua về vậy mà lại đòi kiếm tiền!?
"Không phải... Tại sao anh lại muốn kiếm tiền vậy?"
Kwon Soonyoung thật sự không hiểu nổi, trước mắt thì hoàn toàn không cần phải tốn bất cứ chi phí gì cho Jeon Wonwoo.
Khoản chi lớn nhất chính là vào lúc mua Jeon Wonwoo đó, tốn tận mấy tháng lương lận á!
"Anh không muốn làm tình nhân nhỏ của em. Anh muốn chồng của em, anh muốn kiếm tiền để cưới em."
Jeon Wonwoo đã lên mạng search luật hôn nhân vợ chồng của loài người, sẵn tiện cũng lượn qua web XX để đọc mấy bộ đam mỹ luôn.
Cả ngày hắn chỉ ở trong nhà của Kwon Soonyoung, ngoại trừ làm tình ra thì chẳng làm gì khác cả, giọng hệt như mấy tình nhân nhỏ bị bao dưỡng hay là mấy đứa cún con bám váy trong truyện vậy.
Kwon Soonyoung: "...?"
Anh nuôi tình nhân nhỏ từ lúc nào vậy? Anh còn có khả năng kinh tế này nữa hả?
"Anh... Anh coi mình là tình nhân nhỏ của em rồi hả?" Kwon Soonyoung không hiểu tại sao Jeon Wonwoo lại có cái suy nghĩ này.
Trong mắt Jeon Wonwoo loé lên vẻ buồn bã, dứt khoát ôm Kwon Soonyoung vào trong lòng, vùi đầu vào bên cổ anh: "Không phải sao?"
Kwon Soonyoung rũ mắt nhìn bé mèo to xác đang emo này: "Không phải."
Anh nghĩ nghĩ rồi vì để đánh tan nỗi lo âu của Jeon Wonwoo nên đỏ bừng mặt nói ra câu mà bình thường anh sẽ không bao giờ nói: "... Anh là người yêu của em."
Jeon Wonwoo ngẩng đầu lên, hai mắt sáng long lanh, hắn nhịn không được hôn chụt Kwon Soonyoung một cái, nói: "Soonyoung-ie, yêu em quá đi thôi."
Người máy AI nào cũng có giấy chứng minh nhân dân riêng, vì vậy rất tiện cho Kwon Soonyoung giúp hắn đăng kí các tài khoản trên các trang mạng.
Nghĩ đi nghĩ lại thì cuối cùng anh vẫn mua cho Jeon Wonwoo một cái điện thoại, dù sao thì Jeon Wonwoo cũng nói là hắn muốn kiếm tiền mà, có điện thoại thì tiện hơn một chút.
Kwon Soonyoung không biết Jeon Wonwoo sẽ đi kiếm tiền bằng cách nào, chỉ mong là hắn không đi làm ra những chuyện trái pháp luật là được.
*
Gần đây Jeon Wonwoo lúc nào cũng chìm đắm trong thế giới internet, đã rất lâu rồi chưa có thân mật với anh.
Dù Kwon Soonyoung có cởi sạch ra hết đứng trước mặt Jeon Wonwoo thì người này vẫn không có chút phản ứng gì, Kwon Soonyoung rất phiền muộn, thứ anh muốn là một anh chồng có thể bá đạo đẩy ngã anh xuống sau đó ép buộc anh thực hiện hành vi cưỡng bách ư ư a a cơ mà.
Kwon Soonyoung: "Wonwoo?"
Jeon Wonwoo vẫn đang thao tác màn hình điều khiển của mình: "Hửm?"
Kwon Soonyoung: "Không phải hồi mới đầu em đã thiết lập cho anh tính cách chính là bá đạo cưỡng ép hay sao?"
Jeon Wonwoo thu màn hình điều khiển lại, nghiêm túc nghe Kwon Soonyoung nói chuyện: "Đúng vậy, sao thế?"
Được lắm được lắm, người này còn hỏi anh làm sao nữa, người anh em này không lẽ anh không phát hiện ra bản thân mình càng đi càng lệch hướng hay sao.
Con mẹ nó anh đã say goodbye với bá đạo cưỡng ép từ lâu lắm rồi, bây giờ hoàn toàn đã trở thành một tên đội vợ lên đầu rồi mà anh còn không biết hả?
Kwon Soonyoung không nói gì, tự mình buồn bực.
Jeon Wonwoo nhìn chằm chằm Kwon Soonyoung vài giây, trung tâm dữ liệu nhanh chóng xử lý, sau đó hắn vác thẳng Kwon Soonyoung lên vai sải bước đi vào phòng ngủ rồi ném người lên giường, xong thì hắn áp xuống đè lên.
Tính cách chính của người máy đã được thay đổi lại.
Jeon Wonwoo nắm lấy cằm của Kwon Soonyoung, trong mắt loé lên vẻ lạnh lùng của kẻ bề trên: "Soonyoung-ie... Thì ra em thích bị cưỡng ép à."
Khi đó lần đầu tiên hắn và Kwon Soonyoung gặp nhau, suýt chút nữa đã cưỡng hiếp Kwon Soonyoung. Sau khi làm cho người ta khóc xong thì hắn còn áy náy hồi lâu, cuối cùng mới cưỡng chế đổi tính cách chính mà Kwon Soonyoung thiết lập cho hắn.
Mẹ nó ai muốn chơi trò cưỡng ép đâu trời, mười đứa cưỡng ép thì hết chín đứa phải quay lại theo đuổi vợ hụt hơi, còn đứa còn lại thì chắc vô tù ngồi rồi.
Jeon Wonwoo khẽ cắn môi, thôi vậy, vô tù thì vô tù đi, trước tiên phải dỗ cho Kwon Soonyoung vui đã rồi tính.
Cái hôn của hắn mang theo sự bá đạo không cho phép đối phương từ chối, răng hắn đập vào thịt nướu của Kwon Soonyoung khiến anh đau tới nhíu chặt mày. Anh đưa tay muốn đẩy người đàn ông đang đè trên người mình ra nhưng lại bị bắt ngược lấy hai tay, sau đó người kia lấy một cái cà vạt trói luôn hai tay của anh lại.
Kwon Soonyoung không thể không thừa nhận anh đúng là một người dâm đãng, anh khát khao bị xâm phạm, bị hung hăng cắm rút.
Jeon Wonwoo giống như một con thú bị giam lại bên cổ anh, không ngừng phát ra tiếng gầm gừ sau đó chọc dương vật vào anh một cách hạ lưu. Hắn vẫn còn đang hôn anh, Kwon Soonyoung hé miệng ra dung tung cho Jeon Wonwoo chiếm lấy mình, để hắn cuốn lấy đầu lưỡi của mình.
Cả hai người đều chưa cởi đồ ra, Jeon Wonwoo đang đỉnh vào anh cách một lớp quần. Lớp vải bó chặt xung quanh lại càng làm nổi bật kích cỡ của Jeon Wonwoo hơn, nơi đó lại đang không ngừng xâm phạm Kwon Soonyoung, hắn muốn chiếm hữu được người này.
"Ưm... Aa... Chịch em, mau chịch em đi." Đã lâu rồi chưa được thân mật với Jeon Wonwoo nên cơ thể của Kwon Soonyoung trở nên vô cùng đói khát, anh đang rất khát vọng Jeon Wonwoo.
Jeon Wonwoo nhìn vợ nhà mình đang phóng đãng cầu hoan thế này khiến máu thịt hắn như đang sục sôi, bên dưới đã cứng tới không chịu nổi.
Vóc người của Kwon Soonyoung thon gầy, Jeon Wonwoo chỉ cần một tay là đã có thể ôm trọn được anh. Quần áo trên người bị Jeon Wonwoo lột sạch một cách dễ dàng, trong lòng anh dâng lên nỗi sợ hãi theo bản năng.
Anh biết, Jeon Wonwoo đang chuẩn bị chịch anh một cách mạnh bạo, anh sắp bị chơi chết trên giường rồi. Nghĩ đến đây làm cho Kwon Soonyoung tự dưng cảm thấy hơi kích động.
Hắn cởi trần truồng Kwon Soonyoung ra nhưng bản thân thì lại không cởi cái nào, sau khi kéo khoá kéo xuống móc dương vật ra thì đã không kịp đợi cắm thẳng vào trong.
"Ô... Hức aaaaa.... Wonwoo..."
Kwon Soonyoung hùa theo động tác của Jeon Wonwoo đong đưa eo, tốc độ đưa đẩy càng ngày càng nhanh, giường cũng bắt đầu rung lắc theo.
"Bé cưng, em chặt quá."
Jeon Wonwoo rút cả cây ra rồi lại cắm hết vào trong, eo của hắn không ngừng chuyển động: "A... Cái động nhỏ của em, sắp mút chết anh rồi."
Huyệt mật ướt nhẹp dâm loạn vô cùng, một cây gậy thịt thô to đang không ngừng ra vào trong nó. Rất khó để tưởng tượng được cái động nhỏ kia vậy mà có thể nuốt được cây hàng to như thế.
Làm tình mãnh liệt thế này thích thì thích thật đó nhưng mà mệt lắm, Kwon Soonyoung vặn vẹo người muốn dừng một lúc. Jeon Wonwoo nhìn ra được sự kháng cự của anh nhưng vẫn không hề thương tiếc điên cuồng chịch anh, chịch tới anh bắn đầy nước.
Lần cuối làm tình kịch liệt thế này là vào lần trước, lần trước số liệu của hắn bỗng dưng bị trục trặc nên đã vô cùng to gan kéo Kwon Soonyoung làm tình ngoài công viên.
Rõ ràng là Kwon Soonyoung có thể từ chối hắn, anh là người có quyền ra lệnh cao nhất. Nhưng lần nào anh cũng dung túng cho Jeon Wonwoo phát tiết lên người anh, dù cho bản thân mình không chịu nổi vẫn cố hết sức phối hợp với Jeon Wonwoo.
Hắn đã từng chỉ là một thứ đồ vật, từ lúc được chế tạo ra đã là một vật phẩm để mua vui cho con người. Nếu mà so ra với những đồ vật cùng loại thì bọn họ nhiều lắm chỉ được thêm mỗi cái AI mà thôi, nói cho cùng thì cũng chẳng khác gì với mấy thứ đồ chơi tình dục cho lắm, thế nhưng con người nhỏ bé, yếu ớt này lại nói lời yêu với hắn.
Đôi mắt Kwon Soonyoung nhìn hắn lúc nào cũng ngập tràn tình yêu nóng bỏng.
Em trao tôi tình yêu đến chết cũng không thay đổi, khiến tôi có quyền được làm một con người chân chính.
Tôi bù đắp cho em tình yêu còn khuyết thiếu thời thơ ấu, chữa lành linh hồn đã vỡ vụn trong em.
"Jeon Wonwoo, em yêu anh, em yêu anh... Chịch em, chịch em nhanh đi." Anh đã bị chịch tới cả người như nhũn ra, cao trào liên tiếp nối nhau ập đến.
Trong lúc tình mê ý loạn, Kwon Soonyoung nằm dưới thân Jeon Wonwoo thừa nhận hoan ái, trong miệng không ngừng rên rỉ ưm a, mỗi phát nắc của Jeon Wonwoo lại khiến anh rên lên một tiếng.
Âm thanh phát ra ngọt ngào quyến rũ vô cùng.
"A... A... A... A, thoải mái quá, thoải mái quá... Wonwoo... Mau... Mau lên một chút, sâu hơn chút nữa, sâu hơn nữa."
Anh bị chịch tới thất thần, hậu huyệt đột nhiên siết chặt lại, hai chân Kwon Soonyoung căng cứng, rên dài một tiếng: "...Jeon Wonwoo, sắp... sắp bắn rồi."
Khoé mắt Kwon Soonyoung ứa nước mắt, bên trong chứa đầy tình dục. Lúc Jeon Wonwoo bắn cho anh thì sướng tới con ngươi co rụt lại, bờ môi đỏ hồng khé hé ra cố hít lấy không khí: "Nhiều quá..."
Rầm!!!
Cửa phòng ngủ bị mở phăng ra, Kwon Soonyoung có dự cảm thấy sai sai. Một giây sau Jeon Wonwoo bế thẳng anh ra phòng khách, đè anh lên bàn trà chịch.
"Không... Không được, thật sự không thể làm ở đây!" Kwon Soonyoung giãy dũa, van xin Jeon Wonwoo giống như lần trước để hắn bỏ qua cho anh.
Dương vật lại đâm vào một lần nữa, hai cánh mông của Kwon Soonyoung đã bị chịch tới đỏ bừng, nước dâm chảy lên bàn trà trông bẩn tới không chịu nổi.
"A... Ô aaa, Wonwoo, rèm cửa."
Lần trước làm tình ngoài công viên đã là cực hạn của anh rồi, lần đó vì anh say, đầu óc không tỉnh táo nên mới làm liều cùng với Jeon Wonwoo.
Kwon Soonyoung cảm thấy xấu hổ tới sắp phát điên.
Jeon Wonwoo cúi người xuống hôn anh: "Bé cưng, nhỏ giọng một chút, sẽ bị hàng xóm phát hiện đó."
Kwon Soonyoung ngây người, anh mím chặt môi không để cho mình phát ra chút âm thanh nào nữa.
"Soonyoung-ie, em thế này làm cho anh có cảm giác anh đang cưỡng gian em vậy."
Jeon Wonwoo lại bế anh lên, hai người họ đã để lại đầy vết tích của cuộc hoan ai trong căn hộ đơn nho nhỏ này. Từ phòng ngủ đến phòng khách, sau đó là ban công, quần áo trên người Jeon Wonwoo không biết từ lúc nào đã bị cởi ra ném lung tung khắp nơi.
Hai tay Kwon Soonyoung chống lên cửa thuỷ tinh, trên đó phản chiếu lại bóng của anh và Jeon Wonwoo. Người đằng sau đang nắm lấy eo của anh va chạm không ngừng.
"Ưm... Wonwoo, em muốn vào trong." Kwon Soonyoung van xin hắn.
"Vào trong?" Jeon Wonwoo cúi đầu xuống đỡ lấy chân anh khiến cho Kwon Soonyoung suýt chút nữa là trượt xuống mất: "Không phải anh đã vào trong rồi đây à?"
Dương vật lại đâm vào sâu trong huyệt mật, bên ngoài cánh cửa sổ sát đất là đường phố tập nập xe cộ, đèn đuốc như cũng đang rã rời hoà theo.
Giọng nói của Jeon Wonwoo vừa gợi cảm vừa dụ hoặc, lúc nói chuyện còn mang theo âm thở dốc nặng nề: "Soonyoung-ie, em có quyền hạn cao nhất, nếu em muốn vào trong... Thì hãy trực tiếp ra lệnh cho anh đi."
Kwon Soonyoung không đáp lời, môi mí chặt lại, tình dục đang không ngừng giày vò anh, còn cả cảm giác xấu hổ khi làm tình lộ thiên này khiến da đầu của anh tê dại.
Jeon Wonwoo bế Kwon Soonyoung ngồi lên đùi mình, hắn rất thích đối mặt nhìn Kwon Soonyoung rồi tiến vào trong, làm thế thì hắn có thể nhìn thấy được vẻ mặt động tình của Kwon Soonyoung.
"Soonyoung-ie... Ra lệnh cho anh đi, anh sẽ đi vào trong."
Kwon Soonyoung thẹn thùng vùi đầu vào bên cổ Jeon Wonwoo, lỗ tai đỏ bừng nóng hổi.
Anh không muốn ra lệnh cho Jeon Wonwoo: "Wonwoo... Aaaaa... Sẽ bị người khác nhìn thấy đó."
Hắn cắm vào vừa nhanh vừa mạnh, quy đầu liên tục đỉnh vào tuyến tiền liệt của Kwon Soonyoung, khoái cảm như dòng điện lan ra khắp mọi ngóc ngách trên cơ thể. Kwon Soonyoung há hốc miệng, sướng tới trào nước bọt ra ngoài.
"Thế thì cứ cao trào ở đây vậy." Jeon Wonwoo hôn hôn anh: "Người khác nhìn thấy cũng không sao cả, em là của anh mà." Người đàn ông đang tuyên thệ chủ quyền của mình, giống như bản năng chiếm hữu bạn đời của một con động vật vậy.
Hai tay hắn áp vào sau lưng của Kwon Soonyoung, nơi hai người kết hợp dính đầy nước nhờn. Jeon Wonwoo liên tục đẩy hông lên trên, Kwon Soonyoung bị nắc tới nhấp nhô không ngừng.
Tinh dịch bắn từng dòng thẳng vào trong, Kwon Soonyoung không thể nuốt nổi được nữa, bụng dưới hơi nhô lên. Hai mắt anh lúc này đã thất thần, đầu óc trống rỗng không còn nghĩ được gì nữa.
Jeon Wonwoo rút dương vật ra khỏi huyệt mật ướt nhèm nhẹp, bên trên vẫn còn dính tinh dịch của mình và nước dâm của Kwon Soonyoung.
Hắn bế Kwon Soonyoung vào phòng tắm tẩy rửa, hai người cùng nằm trong bồn tắm, Jeon Wonwoo ôm anh từ đằng sau, hai tay đặt trên bụng của Kwon Soonyoung.
Hắn say đắm hôn Kwon Soonyoung: "Soonyoung-ie, em giống như đang mang thai vậy."
Kwon Soonyoung hơi có chút thẹn quá thành giận: "Không có, em là nam mà, không có thai được."
Jeon Wonwoo cười khẽ, khi có khi không nắn nắn ngón áp út của anh: "Bé cưng, yêu em lắm."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip