Cánh Cửa Khai Mở
Chương 12 - Cánh cửa khai mở
Trải qua hai tuần huấn luyện.
Tiếng còi báo hiệu rít lên một hồi dài, vang vọng khắp khu huấn luyện phía Đông. Khói bụi từ các bài tập cũ vẫn lơ lửng, ánh nắng chiếu xuyên qua kẽ sắt, vẽ nên những đường sáng mỏng trên mặt đất.
Ryu đứng cạnh Airi, nhìn quanh sân tập. Mọi thứ dường như bình thường, nhưng cậu biết: hôm nay sẽ là bài kiểm tra thực chiến đầu tiên - nơi mà những gì họ học được sẽ được thử thách bằng thực tế, bằng mồ hôi, máu và nỗi sợ.
Shiro và Kohane đứng bên cạnh, ánh mắt tập trung. Họ không nói gì, nhưng cái gật đầu nhẹ của Shiro khiến Ryu cảm thấy vững tâm. Đây không còn là trường học hay trò chơi - đây là nơi luyện thép, nơi cậu phải sống sót để bảo vệ những người mình quý trọng.
Connor xuất hiện, bước đi nặng nề trên nền đất khô cứng. Ánh mắt hắn quét qua nhóm tân binh, dừng lại nơi Ryu:
"Thằng tóc tím. Bước ra đây."
Một sự im lặng nặng nề bao trùm. Kohane đặt tay lên vai Ryu, siết nhẹ, như nhắc: cậu không đơn độc. Ryu hít sâu, nhắm mắt một giây, gạt đi mọi ký ức hỗn loạn từ trận chiến trước, rồi bước ra khỏi nhóm. Mái tóc tím nhạt bay bay trong nắng, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.
Connor gật nhẹ, giọng trầm:
"Được. Giờ, mày sẽ biết sự khác biệt giữa học lý thuyết và thực chiến."
Bài kiểm tra bắt đầu. Một loạt giả lập quái vật/dummy - mô hình cơ học và búp bê nặng - được đưa ra. Tân binh phải né đòn, chống trả, vận dụng kỹ năng chiến đấu cơ bản.
Ryu lao tới, né một cú đấm giả lập, rồi xoay người hạ thấp cơ thể để tránh một thanh gỗ khác. Mồ hôi chảy dọc trán, nhưng cậu cảm nhận một thứ gì đó bên trong: nhịp tim tăng, cơ bắp phản ứng nhanh hơn, bản năng trỗi dậy.
Airi bên cạnh, liên tục đưa ra lời nhắc nhở:
"Anh hai! Né sang phải! Không, nhanh hơn!"
Shiro hỗ trợ bằng cách chặn một cú đánh vào Ryu, trong khi Kohane lao tới tấn công mục tiêu giả lập khác. Nhóm bạn phối hợp, nhịp điệu dần trở nên ăn khớp.
Connor quan sát, gật nhẹ:
"Cái gì đây... thằng nhóc không còn run rẩy như trước. Hơi thú vị."
Sugi nhai kẹo cao su, mắt ẩn sau kính râm:
"Thôi được rồi, để xem thằng nhóc này có thật sự là sống sót qua chết chóc nhờ bản năng hay chỉ là may mắn."
Bài kiểm tra tiếp tục, áp lực tăng dần. Thanh gỗ, mô hình quái vật, và thử thách về sức bền khiến Ryu gần như kiệt sức. Nhưng Airi và hai người bạn đứng sát bên, hỗ trợ và khích lệ, khiến cậu đứng vững.
Một cú đánh bất ngờ lao về phía Ryu. Cậu kịp né, nhưng máu từ tay trầy xước vẫn rơi xuống. Thay vì sợ hãi, cậu cảm thấy thứ gì đó bên trong trỗi dậy: cảm giác mạnh mẽ, tập trung, như thể cậu và môi trường xung quanh đồng điệu.
Connor và Sugi trao nhau cái nhìn. Ánh mắt của Connor lạnh, nhưng có chút tò mò: Có thể đây không chỉ là một thằng nhóc bình thường.
Khi bài kiểm tra thứ nhất kết thúc, Ryu đứng thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm, nhưng vẫn giữ vững ánh mắt. Airi bước tới, vui mừng nói:
"Anh hai làm được rồi... chúng ta đã làm được."
Shiro cười nhẹ, đẩy vai Ryu:
"Không tệ đâu, thằng tóc tím."
Kohane nhún vai, cười khẽ:
"Đừng để ông già non kia nghe thấy, hắn sẽ lại cằn nhằn cả buổi."
Ryu nhìn xung quanh, nhận ra rằng đây không còn là sự huấn luyện đơn thuần - đây là nơi cậu phải học cách sống sót, bảo vệ bạn bè và sẵn sàng đối mặt những nguy hiểm lớn hơn. Và ở một góc sân, ánh mắt của Connor và Sugi vẫn dõi theo, ghi nhận từng cử động, từng quyết định của nhóm.
Ryu biết rằng bài kiểm tra này chỉ là khởi đầu. Nhưng cậu cũng hiểu: với Airi, Shiro và Kohane bên cạnh, cậu không đơn độc.
Và một thứ gì đó trong tâm cậu - bản năng, sức mạnh tiềm ẩn - bắt đầu hé lộ, như một tia sáng mỏng manh nhưng kiên cường giữa những thử thách khắc nghiệt của Lưỡi Sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip