Chap 1
"Youngjae à, em giỏi lắm!"
"Làm tốt lắm, lần sau cứ thế phát huy nhé"
Hết lần này đến lần khác, những lời khen ngon ngọt kia lại rót vào tai cậu. Tuy là Youngjae cảm thấy vui và tự hào về bản thân, nhưng sao cậu vẫn thấy bản thân vẫn nỗ lực chưa đủ. Với số kiến thức hiện giờ mà cậu đang quy nạp trong đầu chỉ đủ để thi đậu.
Nếu mà để nói về hai loại người. Một là sẽ thi đậu nhưng không cố gắng để đạt điểm tối đa, hai là nỗ lực từng ngày để cố hết sức đạt điểm tối đa. Đương nhiên để nói về mức độ tham vọng thì không ai bằng "loại thứ hai" mà được đề cập đến.
Youngjae thuộc kiểu thứ hai, cậu vừa chăm chỉ vừa cầu toàn. Chả trách sao tham vọng cậu ngày một càng lớn dần. Nhưng vì cậu đã cố gắng hết sức, nên sự nỗ lực ấy mới khiến cậu thất vọng không ngừng.
Hóa tức giận, cậu nắm chặt tờ giấy đang cầm trong tay và có cảm giác không phục. Rốt cuộc tại sao từ khi một học sinh mới chuyển đến thì người ấy đã hoàn toàn đứng đầu lớp? Trong khi với biết bao kinh nghiệm, bao năm đứng đầu bảng xếp hạng của cậu lại bị cướp đi dễ dàng như thế.
Bước đi trong vô vọng, Youngjae không khỏi hoài nghi về năng lực của mình. Cậu ngồi nghịch tay và nghĩ đến cái tên hạng nhất kia, tuy là đẹp mã nhưng mà..cũng học giỏi nữa. Nhưng mà cậu vẫn không thể bị khuất phục bởi những điều đấy được, đang ngồi thì bỗng dưng một cánh tay to lớn đến xoa đầu cậu. Quay lưng lại không thấy ai, sau đấy quay lên thì bỗng dưng cậu đứng hình trước những gì mình nhìn thấy.
Cái..?
"Làm bạn tốt nhé, tớ với cậu sát nhau đấy..ưm Youngjae"
Gì vậy? Tự nhiên lòi đâu ra tên bốn mắt chăm học này rồi còn xoa đầu người ta nữa- đã vậy còn làm bạn, sát nhau cái quái gì không biết.. Người không muốn gặp hay bắt chuyện nhất lại đứng trước mặt. Đôi mắt trông hồn nhiên thật ấy nhỉ nhưng sao cậu thấy là lạ. Theo bản năng, cậu đột nhiên đứng dậy và cách xa cậu bạn ấy 2m.
"Sát nhau gì chứ? Tôi và cậu đâu có thân"
Vị học trưởng kia nhíu mày tỏ ra vẻ không ưng. Rõ thân thiện với người kia thế mà sao cậu ấy lại như thế nhỉ? Nhưng sau đấy, hắn phì cười một cái và chỉ vào bảng điểm treo trên tường. Hình như..đấy là câu trả lời.
"Hạng 1..Shinyu, hạng 2..Young-"
?
Hiểu được hàm ý phía sau của câu nói đó khiến cậu hơi điếng người một chút. Không ngờ tới lại bị ăn cái vả đau thế này, đã không muốn nhắc tới chuyện này rồi mà còn gặp..chuyện gì đâu không.
Khoảng lặng bình yên bao trùm hai bên, Shinyu thấy thế cũng không lên tiếng nói gì mà chỉ thở dài một tiếng. Youngjae không hiểu hắn định có ý gì mà tự dưng lại bắt chuyện với cậu? Đơn thuần thôi hay là..định bắt cóc cậu để không cho cậu thời gian soáng ngôi hạng nhất?
Nghĩ đến đã thấy rùng mình, thôi thì đừng dây dưa vào tên này thì hơn. Được cái mặt với học giỏi thôi..còn cao nữa, có rất nhiều fanboy-fangirl hùng hậu ở phía sau và còn..
Ủa? Ý là mình đang khen hắn đấy hả?
"Mặt tớ dính gì sao? cậu nhìn nãy giờ cũng hơi lâu rồi đấy"
Shinyu bất ngờ lên tiếng và nhìn Youngjae. Hắn không có ý định gì xấu với cậu đâu, mà sao cậu lại tỏ vẻ như hắn sắp làm điều gì đó xấu xa với cậu nhỉ? Cậu khẽ lắp bắp không biết nên giải thích như thế nào cho hợp lí.
"Chỉ là..đừng làm bạn với tôi"
Youngjae cũng chẳng biết tại sao mình lại thốt lên câu nói này. Nhưng điều cậu hiểu rõ nhất là không nên vướng vào rắc rối thì hơn, trong mắt Youngjae đây- Shinyu chỉ là một mớ hỗn độn đảo lộn cả cuộc đời cậu lên.
"Hay là thế nhỉ? nhưng tớ tiếc lắm đấy"
T-tiếc cái gì chứ, cậu không nổi bật cũng chẳng có điểm gì cuốn hút mà tại sao tên mọt sách kia cứ..làm những điều dễ gây hiểu lầm vậy. Youngjae nắm chặt tay không biết nói gì hơn, ngay lúc cậu vừa ngước lên thì đã thoáng thấy nét mặt vô cảm của hắn.
Lạ thay, ngay sau đấy sắc mặt tên kia lại tỏ ra như không có chuyện gì. Youngjae chẳng muốn rước họa vào thân liền đi một mạch vào lớp. Nhưng mà..mắc mớ gì cái tên đần độn kia lại đi kế bên cậu vậy? Sau đấy cậu liền cố đi nhanh nhất có thể vì ớn lạnh. Hắn cũng đâu có vừa, thản nhiên bám theo dai như đĩa.
"Nè- đừng có bám theo tôi nữa, tôi không có thích cậu đâu nhé"
Bùng nổ, Youngjae liền thốt lên giãi bày những suy nghĩ của cậu. Nhưng cậu chỉ nhận được gương mặt đẹp trai đầy bất ngờ của Shinyu, bộ cậu nói gì sai hả?
Phía Shinyu nghe xong câu đấy thì đứng hình. Thích cậu ta á? Hình như cậu ấy hiểu lầm điều gì đó ở đây rồi thì phải. Nhìn có vẻ trông nhạy bén thông minh nhưng sao lại ngây ngô vậy nhỉ? Nhưng nói thật thì..cũng có chút đáng yêu. Hắn cố gắng nén cảm xúc xuống và từ tốn giải thích.
"Tớ và cậu học cùng lớp"
Cùng- lớp? Lần này người mắt chữ O mồm chữ A là Youngjae. Hình tượng boy lạnh lùng, không ảo tưởng của cậu nay đã bay đi chỉ trong một khoảnh khắc. Có lẽ đây là khoảng thời gian trong suốt những năm đi học mà cậu thấy muốn đội quần nhất. Tai đỏ lên không kiểm soát được. Cậu đang xấu hổ như thế..mà người kia lại trông bình tĩnh nhỉ.
Hắn thầm thấy chuyện này có chút hay. Nhìn tên này vậy chứ hóa ra lại là kiểu người ngây thơ, dễ vỡ. Như thế lại càng khiến hắn muốn đạp nát cậu hơn, để một ngày nào đó thấy được vẻ mặt đầy tuyệt vọng, đầm đìa nước mắt kia. Trong người hắn rạo rực không ngừng và lên tiếng lấy lại hình tượng cho Youngjae.
"Nhưng như thế cũng không sai"
Nói xong Shinyu quay về chỗ ngồi của mình để lại Youngjae ngơ ngác. Cậu đang thầm nghĩ tên này bị sao ấy nhỉ? Được nhiều người thích cũng lạ. Tính cách thì khó hiểu đã vậy còn trông đáng ghét. Rùng mình không chấp nhận được sự thật trong câu nói đó, rõ là vừa đấm vừa xoa.
Từ xa, hắn đã trông thấy sự bối rối của cậu. Không ngờ mắt nhìn người của cậu không sai, xem ra cậu bạn tên Youngjae này cũng có chút thú vị. Nhưng chỉ tới đó thôi, cứ vờ làm quen chút chứ nhỉ? Dù gì đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác muốn chà đạp ai đó như thế mặc cho hắn có dàn người theo đuổi ở phía sau.
Vào tiết học, quanh quẩn trong đầu chàng trai cao hơn m8 kia chỉ toàn là những khoảnh khắc hồi nãy. Nghĩ về những thú vui của bản thân, tuy vậy thì tới một ngày nào đó sự hứng thú ấy sẽ không còn nữa, nhỉ? Đang mông lung thì-
"Lớp trưởng à, giáo viên gọi cậu kìa.."
Trong tâm hú hồn một phen nhưng vẻ ngoài vẫn điềm tĩnh. Shinyu liền hướng mắt về bục giảng, giáo viên đứng đấy đầy ám khí vì không biết đã gọi hắn bao nhiêu lần. Cô bạn cùng bàn cũng muốn nín thở theo.
"Lớp trưởng, em có ý kiến gì chứ? Những giáo viên khác phản ánh lớp chúng ta khá nhiều đấy"
Chìm trong những suy nghĩ, Shinyu vẫn chưa tìm ra được phương án nào phù hợp. Tự dưng 3s sau, hắn nghĩ ra được một phương án khá là hay ho..có lẽ sẽ có lợi cho cả lớp (Shinyu). Không để cô chờ đợi thêm, cậu nhìn về phía cái người đang ngồi chăm chỉ kia và cuối cùng lại đưa mắt về cô.
"Chuyển chỗ ngồi ạ"
Cô giáo có vẻ khá bất ngờ với ý kiến này nhưng cũng không muốn bàn cãi gì thêm. Chuyển chỗ cũng là một giải pháp hay nhưng mà có điều không biết phân bổ thế nào cho hợp lí. Sau đấy cô cho cậu quyền tự quyết định, dù gì người nắm tình hình lớp rõ nhất ngay bây giờ cũng chỉ có lớp trưởng.
"Được, vậy em sắp xếp nhé"
Shinyu ngoan ngoãn gật đầu, còn Youngjae đây đang cảm thấy có chút không ổn. Bản năng cậu mách bảo thế, như là sắp tới sẽ có chuyện gì đó không may xảy ra với cậu. Nhất là khi tên kia vừa mới thốt ra bốn chữ "Chuyển chỗ ngồi ạ", giờ thì linh cảm của cậu có vẻ đúng nhỉ? Youngjae thầm nghĩ chắc sẽ không sao đâu vì hắn đâu làm được gì cậu. Nhưng chuyện xảy ra sau đấy lại khiến suy nghĩ của cậu tan vỡ trong chốc lát và câm miệng không nói được một lời.
"Vậy bạn Minso sẽ ngồi với Jiyeon còn..(còn nữa) và cuối cùng bạn Youngjae sẽ ngồi với em."
Có vẻ học sinh nào cũng hài lòng với chỗ ngồi của mình nhưng chỉ duy nhất Youngjae là đang thẫn thờ với ánh mắt thất thần vì không tin vào tai những gì hắn vừa nói. Có lợi cho cả lớp cái quái gì chứ..Đúng là cuộc đời cậu chỉ toàn là chuỗi xui xẻo.
"Bạn Youngjae mau đổi vị trí đi, em làm gì thế? Nếu không thích th-"
Giáo viên chưa kịp nói hết lời thì Shinyu đã kéo Youngjae đến ngồi kế bên hắn. Bị ngắt lời vậy, cô có chút sốc nhưng cũng không nói gì thêm. Youngjae bị kéo đi thì đang vùng vẫy trong lòng không phản kháng được, phải chi cậu mà có siêu năng lực thì sẽ búng bay cái tên này trong phút chốc.
"Để tôi tự đi!"
Khó chịu nói và đẩy tay Shinyu ra, lúc nãy vẫn còn bình thường nhưng lực tay bây giờ lại mạnh hơn rất nhiều. Nó siết chặt cổ tay Youngjae khiến cậu có chút đau, hắn thì bỗng im lặng đến đáng sợ khiến cậu không khỏi lo lắng. Nhưng cậu đâu có làm gì sai..
"Được"
Hắn buông tay cậu ra và để cậu tự giác qua đúng vị trí. Như thế lại càng kì lạ hơn, Youngjae thấy người này thật khó hiểu và đáng sợ một cách lạ lùng. Ban nãy còn siết cổ tay cậu đến đỏ, miệng còn không nói gì. Cậu chần chừ và ngồi xuống chỗ mới của mình, có lẽ từ nay cậu phải đối mặt với cái tên không đội trời chung này rồi.
"Làm bạn tốt nhé, bạn cùng bàn"
Ngay khi mông cậu vừa đặt xuống ghế. Shinyu đã bắt chuyện đầu tiên, nó khiến Youngjae không khỏi rùng mình. Dù cậu có hóa 9 kiếp thì kiếp sau vẫn không muốn làm bạn với người này. Nhưng vì cũng ngồi chung bàn nên thôi cứ..
"Ừm.."
End chap 1.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip