ShinRan Kinh nguyệt
Tác giả: 一颗纽扣
https://rol666.lofter.com/post/20225785_1c8a4ebb5?fbclid=IwAR2WZZqAcLUCxc8LnZtHArmtgw476HZ92BIUSYQs_AQrpRnSrFC4R5CTffU
Phiếu thưởng món tráng miệng hôm nay lần đầu tiên được rút trúng bởi Conan Edogawa. "Tấm vé dành cho bảy người thật sự không phổ biến, nhóc con nhà ngươi thật là may mắn." Suzuki Sonoko cầm lấy tấm vé xem kỹ khi thấy thật sự đoạt giải nhì, cô ấy đối với Conan Edogawa bày tỏ sự ngưỡng mộ.
Cậu nhóc gãi đầu cười trừ nhưng quay đầu nhìn xung quanh tìm cô gái ấy.
"Chị Ran, chị thích không?" Edogawa Conan kéo góc váy của cô gá hỏi.
"Tất nhiên là chị thích rồi!" Cô gái mỉm cười, nụ cười hiện lên giữa lông mày và mắt.
Sau khi nghe câu trả lời khẳng định, Edogawa Conan cảm thấy thật tốt khi thỉnh thoảng đi cùng đội thám tử đến Lễ hội mùa hè để bốc thăm.
Buffet tráng miệng ở các khách sạn cao cấp quả thực phong phú hơn các cửa hàng tráng miệng bình thường, và các món tráng miệng mới được liên tục đưa vào tiệc buffet theo thời gian. Ban đầu, Mori Ran chỉ lấy một vài chiếc bánh nhỏ, sau đó đầu bếp tráng miệng đã mang một số món trông rất tinh tế lên đĩa. Một vài miếng sô cô la giòn thơm trên đĩa sứ, được bọc trong kem của nhiều loại trái cây khác nhau, trang trí với một vài quả anh đào ngọt ngào bên cạnh.
Chua chua ngọt ngọt, đó là hương vị mà các cô gái thường rất thích.
Mori Ran ăn liên tiếp vài ly kem và uống vài ly nước đá lạnh, cô dựa vào ghế và thở dài rằng món tráng miệng là thứ tuyệt vời nhất để tăng thêm niềm vui cho mùa hè, nhưng quay đầu lại thì thấy Edogawa Conan đang cúi đầu bước vào từ phía cửa và ngồi trên bàn nói chuyện điện thoại ở phía xa.
Trên thực tế, cậu ấy chỉ đang thảo luận về vụ án gần đây ở Kyoto với Hattori Heiji, cả hai trao đổi manh mối họ biết cho nhau và suy luận về thủ phạm. Edogawa Conan không thích đồ ngọt, và không muốn làm hỏng niềm hạnh phúc của mọi người khi họ đang vui vẻ, vì vậy cậu chỉ đơn giản là trò chuyện với Hattori để giết thời gian.
Trước khi cuộc trò chuyện giữa các chàng trai kết thúc, cô gái nhỏ Ayumi đã lặng lẽ đến vỗ vai cậu, cười nói mọi người ăn cơm xong nhớ tập trung ở nhà bác tiến sĩ Agasa lúc 7 giờ nhé.
Edogawa Conan gật đầu, nói vài câu rồi cúp điện thoại của bạn mình. Vâng, ngày mai họ sẽ đi cắm trại cùng nhau, và hành trình sẽ hơi dài, thay vì tụ tập sớm vào ngày mai, tốt hơn là nên thu xếp và ở với nhau tại nhà của Tiến sĩ Agasa.
Ban đầu, cô ấy định mời Sonoko, nhưng Sonoko đã cười và nói với Mori Ran rằng Makoto của cô ấy sẽ quay lại Nhật Bản vào chiều mai để đi cùng cô ấy. Edogawa Conan sau khi nghe xong, cảm thấy Suzuki Sonoko cũng có thể lộ ra vẻ xấu hổ thẹn thùng như vậy, vừa nhìn liền cảm thấy da đầu tê dại.
Hai người quay lại dọn dẹp sơ qua, khi đến nhà bác tiến sĩ Agasa, bọn trẻ con trong đội thám tử nhí đã nhốn nháo rồi. Vừa thấy họ mở cửa liền lôi hai người ra chơi game. Bác Agasa cắt một đĩa dưa hấu lạnh đặt trên bàn cho bọn trẻ giải nhiệt. Mori Ran định với tay lấy nó, nhưng Edogawa Conan bất ngờ nắm lấy tay cô gái
"Chị Ran, ngày mai và ngày mốt, phòng tắm ở khu cắm trại xa lắm. Tắm rửa hơi khó. Sao chúng ta không đi tắm nước nóng trước khi ăn, được không?"
Khi đội thám tử nghe thấy từ 'chúng ta cùng nhau', họ cười và trêu chọc. Edogawa Conan đỏ mặt và lo lắng giải thích rằng đó là con gái với con gái, con trai với con trai, Genta làm ơn đừng làm phiền tôi nữa.
Ran sắp đến kỳ kinh nguyệt, không nên ăn lạnh. Nghĩ đến điều này, mặt Edogawa Conan càng đỏ hơn.
Phòng tắm bốc hơi nóng, Ayumi nhẹ nhàng rửa lưng cho Mori Ran, nhưng vẻ mặt của cô gái có vẻ hơi ủ rũ, hai tay ôm bụng dưới cúi đầu im lặng, Ayumi thấy cô có vẻ hơi im lặng cô bé hỏi "Chị Ran, chị thoải mái không?"
Thực ra lúc nãy Mori Ran cởi áo khoác ra, bụng dưới của cô đột nhiên đau nhói, nhưng lúc này Ayumi đang chuẩn bị bước vào bồn tắm, cô gái sợ cô bé trượt chân nên vội vàng đỡ lấy. Cô cố gắn quên đi sự khó chịu của mình hết lần này đến lần khác. Thời gian trôi qua, Mori Ran cảm thấy cơ thể ngày càng yếu đi, bụng dưới đau âm ỉ. Cô gái bất đắc dĩ lắc đầu với một nụ cười gượng gạo nhẹ nhàng đáp: "Không sao, có lẽ do chị ăn lạnh quá, một lát nữa sẽ không sao." Sau đó vỗ nhẹ vào chóp mũi của Haibara Ai, "Chị sẽ giúp Ai-Chan chà lưng nhé, được không? "
Nhưng sau khi ra khỏi phòng tắm, cô gái cảm thấy hai chân rất nặng, cô chợt nghĩ ra điều gì đó xoay người chạy vào phòng tắm trên lầu hai.
Nhà vệ sinh
Chắc chắn rồi, nó tới sớm hơn.
Cô đau đầu nghĩ đến đội thám tử nhí vẫn còn là trẻ con, nói với tiến sĩ Agasa cũng không tiện. Nhất thời cô gái hơi bất lực ngồi vào bồn cầu, nhưng cơn đau âm ỉ ở bụng dưới vẫn đang ngày càng dữ dội, khiến cô chỉ có thể dùng sức ấn xuống để giảm bớt một chút đau đớn.
Lúc này có ai đó gõ cửa phòng tắm, cô nghe thấy Edogawa Conan thì thầm với cô.
"Chị Ran, chị không khỏe à?"
Cô cố gắng trả lời, nhưng ngay khi cô nói, một cơn đau âm ỉ ập đến toàn thân.
Cậu bé ngoài cửa dường như đã nhận ra điều gì đó, lo lắng nói: "Chị Ran, đợi em một chút, em sẽ quay lại ngay, chị kiên nhẫn nhé. "
Mori Ran lúc này đã hơi chóng mặt, cô hối hận vì đã ăn quá nhiều món tráng miệng có đá vào buổi chiều, nên giờ cô chỉ có thể đau đớn rên rỉ trên bồn cầu.
Có vẻ như không lâu sau, cô nghe thấy Haibara đang nhỏ giọng và nói điều gì đó với cô. Mori Ran khó khăn đứng dậy mở cửa. Bên ngoài cửa, Haibara đã xé bao bì bên ngoài cho cô, lấy ra một miếng và đặt vào tay cô, "Em sẽ đợi bên ngoài, có gì gọi cho em. "
Rồi sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại cho cô.
Sau khi thấy Haibara Ai đóng cửa, Edogawa Conan vội vàng hỏi: "Cô ấy không sao chứ?, còn rất đau sao?" Cậu tự nhủ: "Đáng lẽ không phải là ngày hôm nay."
Haibara Ai lấy ra một tờ khăn giấy đưa cho cậu, "Lúc cậu ra ngoài gọi điện thoại, quán phục vụ rất nhiều kem, cô ấy vừa ăn kem vừa uống rất nhiều nước đá. "Sau đó cau mày nói: "Lau đi, không thì đi tắm, cả người đều toát mồ hôi. "
Edogawa Conan ngượng ngùng cười cười, lấy khăn giấy lau mồ hôi trên chóp mũi.
Lúc cậu ta đang vội vàng mua những thứ mà con gái dùng, ván trượt đang sửa chưa xong, không còn cách nào khác, đành phải liều mạng chạy đến cửa hàng tiện lợi gần nhất, đỏ mặt chọn vài nhãn hiệu mà Ran thường dùng. Sau đó thanh toán hoá đơn liền chạy về mà không dừng lại làm toát hết mồ hôi.
"Ồ, nhân tiện Haibara làm ơn nấu giúp tớ một chút xi-rô gừng, được không..."
Cậu bé chưa kịp dứt lời thì Haibara Ai đã cau mày và đẩy cậu xuống.
Nó ở trên lầu.
"... Bình nước nóng, thuốc giảm đau ít tác dụng phụ và một chiếc áo khoác. Vâng, vâng, tôi đã nhớ rồi. Cậu đã nói lại khi bước vào cửa, và cậu có thể chăm sóc cô ấy bằng cách tắm sạch sớm nhất có thể!"
Sau khi cậu bé lưỡng lự rời đi, Haibara gọi Ayumi, cả hai cùng dìu Mori Ran vào phòng ngủ và đắp cho cô một chiếc chăn nhỏ. Bác tiến sĩ gõ cửa, mang theo một túi nước nóng và một bát siro gừng, an ủi cô gái rồi đi xuống lầu.
Edogawa Conan có điều gì đó trong đầu, không muốn chơi té nước với hai người kia nên vội vàng tắm rồi lên lầu. Cậu gõ cửa, Haibara Ai nói với cậu rằng Mori Ran đã uống nước gừng nóng và uống thuốc, nhưng tác dụng của thuốc vẫn chưa xảy ra, cô vẫn còn đau. Sau đó cô bé và Ayumi rời khỏi phòng ngủ, để lại Edogawa Conan một mình.
Mori Ran có chút hối lỗi nói nhỏ với cậu: "Có vẻ như đã gây phiền phức cho mọi người, nhưng chị sẽ cố gắng hết sức để không làm trễ chuyến du lịch của mọi người. "
Edogawa Conan mỉm cười, giọng điệu trầm xuống, nói: "Không có chuyện gì không phải lỗi của chị Ran, không ai trách chị cả. Chị chỉ cần chăm sóc thân thể thật tốt, chuyện còn lại không cần lo lắng."
Sau đó cậu vén chăn bông cho cô và nhẹ nhàng hỏi: "Còn đau không?
Thuốc có vẻ có tác dụng, Mori Ran hơi buồn ngủ, nhưng vẫn kiên định lắc đầu.
Edogawa Conan lấy một cái ghế đẩu ngồi ở bên giường Mori Ran, nói: "thuốc sẽ sớm có hiệu lực chị Ran ngủ đi, em sẽ ở bên cạnh chị.
Cô ấy có lẽ thực sự mệt mỏi, và cô ấy chìm vào giấc ngủ sau khi nghe xong lời của cậu bé.
Edogawa Conan nhìn cô với ánh mắt dịu dàng
【Trưng Phục Sinh】
Thực ra đội thám tử cũng không hiểu lắm về hiện tượng kinh nguyệt của các cô gái, nhưng bọn nhóc thấy chị Ran khó chịu nên tự lo cho mình. Dù gì thì mùa hè cũng còn dài, cắm trại bất cứ lúc nào cũng được.
Nhưng sau một đêm nghỉ ngơi, Mori Ran cảm thấy mình đã bình phục. Cuối cùng, để bù đắp sự tiếc nuối khi không cắm trại được, cô đã sớm làm rất nhiều bữa ăn ngon và mời mọi người đến nếm thử.
Tất nhiên, Edogawa Conan đã chủ động giúp Mori Ran rửa sạch tất cả mọi thứ.
Mino: quàoooo đúng chuẩn bại trai nhà người ta không làm mình thất vọng ;)))))), không những nhớ kỳ sinh lý của bạn gái còn nhớ cả loại đồ thường dùng chăm từng ly từng tí một huhu. Khóc tiếng 🐕
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip