Bonus

Bonus:

“Vợ ơiiiiiiiiiii!!!!”. Kim Myungsoo - đại doanh nhân trẻ tuổi và hào nhoáng của chúng ta, với vẻ ngoài lạnh lùng, đẹp trai vô đối, là người có uy quyền nhất ở công ty, blah blah blah… thật ra là XẠO hết. Cứ nhìn cái cách vừa về tới nhà đã mở tung cửa gọi vợ om sòm như sắp cháy nhà tới nơi (mà thật ra là gọi trong sự mừng rỡ) thì cũng đủ hiểu rồi.

Chạy băng băng vào bếp, vứt bừa cái cặp táp xuống đất và phi thật nhanh đến chỗ vợ kiêm cục cưng của Kim gia – Lee Sungyeol – đang mải mê làm bếp mà chả buồn phản ứng với cái thái độ cực thoái hóa của chồng mình. Haiz, gì chứ chuyện này ngày nào mà không diễn ra. Mấy ngày đầu còn giật mình chạy rầm rầm khắp nhà với trên tay là cái bình chữa cháy (?) và luôn miệng hỏi “Cháy đâu cháy đâu?”, còn bây giờ chuyện này đối với Sungyeol đã là quá nhàm rồi.

Myungsoo vừa lia thấy cục cưng chẳng hề để tâm gì đến mình vờ dỗi mà chạy đến ôm lấy eo anh từ đằng sau bằng tốc độ ánh sáng khiến anh giật bắn mình mém tí rớt cả cái chảo đang cầm trên tay. Cái ý nghĩ sẽ phang luôn cái chảo vào đầu Myungsoo bỗng nhiên trở nên khá thú vị đang chập chờn trong đầu anh.

“Chồng về mà vợ chẳng ngó ngàng gì đến chồng cả ~~~”, Myungsoo giở giọng mè nheo trong khi hai tay đang giữ lấy eo anh kéo anh qua trái rồi lại đẩy qua phải, khiến anh cứ thấy mình như là không phải đang đứng bằng hai chân trên mặt đất vậy.

“Anh đang bận mà, không thấy sao?”. “Ra kia đi cho anh làm việc!”, anh ra lệnh trong khi cười. Nó bĩu môi nhưng cũng ngồi xuống ghế ở bàn ăn mà nhìn anh rồi tự tủm tỉm cười như thằng hâm nặng. Hấp não đêz =_=

“Ủa, Mingsoo đâu rồi vợ?”. Myungsoo ngó nghiêng tìm kiếm cái bóng dáng nhỏ nhắn hay chạy lăng xăng khắp nhà quậy phá hôm nay chả thấy đâu.

“Mingie đi qua nhà Sungjong chơi rồi! Tí em ấy sẽ dẫn nó về”. À còn chuyện này có lẽ mọi người chưa biết. Đó là Sungjong cũng vừa dọn đến ở căn nhà cạnh bên họ. Mingsoo rất thích chú Sungjong nên ngày nào cũng ghé qua chơi đến khi nào chán rồi mới bảo ba mẹ nhóc hoặc Sungjong dẫn về. Dĩ nhiên là Sungjong không hề thấy phiền rồi. Còn là rất thích nữa. Cậu rất thương Mingsoo vì nhóc thật sự quá đỗi đáng yêu đến nỗi ai thấy cũng cưng, Mingsoo cũng rất thương Sungjong nữa.

Sau khi nghe Sungyeol bảo thế, Myungsoo liền nở một nụ cười không-thể-nào-tà hơn với anh, trong khi anh thì lại ngây thờ chả biết gì và vẫn đang chăm chú cho thức ăn ra đĩa.

“Eyyy, sao em vẫn chưa chịu đi tắm thế, Myungsoo? Em ở dơ quá!”, anh nhăn nhó khịt mũi khi đặt đĩa thức ăn lên bàn.

“Em sẽ tắm nếu anh chịu tắm chung với em”. Qùa tặng miễn phí kèm theo là một nụ cười giết người, nhưng nó được xem là vô hình trong mắt anh. “Mơ đi em!”.

Vừa định quay lại bếp, Sungyeol liền cảm nhận một làn hơi ấm nhanh chóng chộp lấy tay mình. Rất nhanh, anh đã bị Myungsoo kéo và ngã vào lòng, đối diện với nó. Hừm, với khoảng cách hiện giờ của hai người thật sự là quá gần khi cả hai đều có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.

“Nếu đã thế thì chúng ta cùng vậy”. Kết thúc câu nói là một cảm giác ấm nóng và ẩm ướt hòa quyện vào môi anh. Myungsoo đang hôn anh. Cũng đã lâu rồi hai người không hôn nhau bởi vì thằng nhóc Mingsoo với đầu óc quỷ quái (giống ba nó) luôn có mặt khắp mọi nơi để rình rập và lăn ra cười họ mỗi khi họ có ý định muốn có "không gian riêng tư".

Myungsoo luồng tay qua eo kéo Sungyeol lại gần mình hơn, và Sungyeol lồng tay mình vào tóc Myungsoo để tiến sâu vào nụ hôn. Nụ hôn cứ thế mà… “Áhahaha… pama hôn nhau!!!”.

Giật mình, Sungyeol đẩy Myungsoo ra và trân trối nhìn thằng con đang nằm lăn lóc dưới sàn và cười sặc sụa cùng một Sungjong đang cúi gầm mặt gãy đầu bối rối vì đã trông thấy những-gì-không-nên-thấy.

“À… là Mingsoo bảo em dẫn nó về nhà” Sungjong ngập ngừng nói.

Hừm, cái thằng nhóc Mingsoo nó vẫn còn đang ôm bụng cười nắc nẻ. Láo! Sungyeol đã rất ngượng rồi mà còn gặp thằng con trời đánh thích chọc ba mẹ nó nữa. Ôi trời ạ! Sungyeol hiện giờ chỉ muốn đào cái hố mà nhảy xuống luôn cho rồi. Có thằng con thiệt xứng đáng! Tất cả cũng tại ba nó dạy hư con cái.

“Em đi tắm nhá!”. Myungsoo lại bắt đầu giả vờ như chẳng có chuyện gì mà đi vào phòng tắm đóng cửa lại. Nếu từ đầu ngoan ngoãn chịu đi tắm đi thì có chuyện gì xảy ra đâu. Thật là! Sungyeol hiện giờ đang nguyền rủa con người kia, còn ngoài mặt lại cố giả vờ như chẳng hề xảy ra chuyện gì (bắt chước Myungsoo).

“Ah, Sungjong! Em ở lại ăn cơm với tụi anh và Mingie nhé! Tối nay anh có làm nhiều món lắm!”.

“Phải đó chú Jongie! Chú ở lại ăn cơm với cháu nha!”, thằng bé níu lấy tay áo Sungjong lắc lắc nài nỉ. Sungjong bậc cười và xoa đầu nhóc. “Được rồi, chú sẽ ở lại!”.

“Yeah~”. Thằng nhóc nhảy tưng tưng reo lên trong vui sướng và cả hai người lớn đều bật cười.

Sungyeol thở dài mệt mỏi sau khi bước ra khỏi phòng tắm với cái khăn tắm trên đầu. Bây giờ đã là 9h hơn và Myungsoo đang ngồi ở trên giường xem TV – thói quen thường ngày của nó.

Anh ngồi xuống cạnh nó. “Sao hôm nay Mingie bảo không cần anh qua ngủ chung với nó nhỉ?”, anh như tự đang nói với chính mình. Myungsoo cười thầm khi nghe anh nhắc đến điều đó. Thật ra tất cả Myungsoo đều đã dàn xếp hết rồi. Thường ngày Mingsoo luôn bắt Sungyeol qua ngủ chung với nhóc để Myungsoo “phòng không” một mình chỉ vì lí do “Mingsoo sợ ma”. Thật chất là nó muốn giành Yeolie umma với Myungie appa của nhóc thôi vì nó biết anh sẽ chiều nhóc hết mực mặc dù thường ngày nhóc có hay làm anh bẽ mặt, nhưng dù sao cũng là con cưng của anh mà, nên anh sẽ điều bỏ qua tất cả. Dẫu sao Mingsoo cũng chỉ là một đứa trẻ (láo cá) thôi.

Myungsoo ngay lập tức lau tóc hộ anh mà trong lòng thầm cười. “Mingie của anh sẽ không giành anh với em nữa đâu!”.

Xem phim một lúc, bỗng Myungsoo lên tiếng “Sungyeol à, mình ngủ nha anh!”. Mắt chớp liền hoàn. Anh không hề nhận ra Myungsoo với ánh nhìn đầy tà ý đang thả dê mà dễ dàng nhận lời. “Ừm, cũng muộn rồi. Đi ngủ thôi”.

Myungsoo lại nở nụ cười nhếch mép mà chộp lấy anh quăng lên giường, tranh thủ tắc luôn TV.

“M… Myungsoo à…”. Anh chớp mắt ngơ ngác nhìn nó. Myungsoo trèo lên người anh trong khi nói “Thật ra là có nguyên nhân vì sao Mingie không cho anh ngủ cùng nó đấy” cùng một nụ cười gian đặc trưng.

*Flashback*

Hai cha con MyungMing kéo nhau vào phòng xầm xì to nhỏ trong khi Sungyeol vẫn còn mải mê trò chuyện với Sungjong sau bếp.

“Mingie xem Myungie appa mua gì cho con này!”. Myungsoo chìa ra trước mặc Mingsoo một chiếc trực thăng điều khiển từ xa bự chảng (giống chiếc của Sungyeol điều khiển trong MV She’s Back Japanese Ver ý). “Woah~ cám ơn Myungie appa!”. Nhóc con reo lên và ngay lập tức chộp lấy chiếc trực thăng từ trên tay ba nhóc.

“Mingie có thương Myungie appa hôn?”.

“Dạ có ạ!” nhóc cười tít cả mắt và gật đầu rối rít.

“Vậy con phải hứa với Myungie appa là tối nay không được gọi Yeolie umma qua ngủ cùng con, chịu chứ?”

“Sao vậy ạ?” nhóc giương đôi mắt thắc mắc nhìn Myungsoo - một người đang nở nụ cười đầy “ẩn ý”.

“Tại dạo này Yeolie umma con đang rất mệt mỏi vì việc nhà rồi còn phải trông con nữa. Nếu sang ngủ cùng con, Yeolie umma còn phải hát ru hoặc đọc truyện thì con mới chịu ngủ. Như vậy không phải là Yeolie umma đã mệt nay còn mệt hơn sao?”.

“Dạ đúng ạ!” nhóc gật đầu ra chiều đã thấu hiểu.

“Mingie của Myungie appa có thương Yeolie umma hơm nè?”.

“Dạ có ạ! Thương nhiều lắm ạ!”.

“Vậy con hãy nghéo tay với Myungie appa hứa là từ nay đừng gọi Yeolie umma con qua ngủ với con nữa, chịu chứ?” Myungsoo giơ ngón út ra và Mingsoo ngay lập tức mắc mưu thằng cha gian manh của nhóc mà cũng giơ ngón út của mình ngoắc với ba nó. “Dạ con hứa ạ!”. Myungsoo xoa đầu nó đầy cưng nựng trong khi trong thâm tâm lại nở một nụ cười gian vô đối.

*End Flashback*

“Em đúng là xỏ lá không ai bằng đó, Myungsoo! Cả Mingie mà cũng gạc”, anh bĩu môi.

“Xỏ lá vậy mà cũng có người yêu kìa!” nó nở nụ cười giễu cợt trêu anh.

“Ờ, giờ hết yêu rồi!”, anh xoay mặt đi hướng khác vờ dỗi.

“Hết yêu thì em sẽ khiến anh phải yêu lại”, lại một nụ cười giết người nữa. Anh đỏ mặt và nhìn tất cả mọi thứ trừ Myungsoo.

Và…

Tắc đèn.

Mingsoo nằm ngủ ở phòng bên cạnh bậc cười khúc khích khi biết được pama nhóc đang “đánh trận” với nhau. Cái này là con hư tại bố nhá! Ai bảo Myungsoo suốt ngày truyền bá tư tưởng bá đạo vào đầu nó làm chi. Haiz, cha nào con nấy cả thôi! Người ta nói cấm có sai, hổ phụ sinh hổ tử mà.

“Vợ này! Vợ sinh cho chồng thêm một bé gái nữa nhé!”

“Vớ vẩn!”. Anh đánh bờm đầu Myungsoo.

Và một năm sau đó, Kim gia lại có thêm một thành viên mới. Đó là một bé gái cực xinh, cực đáng yêu tên là Kim Sooyeol =]]~.

~Bonus End~

P/S: Thỏ chân thành gửi lời cảm ơn đến các bạn rds đã luôn dõi theo fic của Thỏ suốt thời gian (siêu dài) vừa qua ^^

Cái bonus này coi như là quà Thỏ cảm ơn các bạn vậy.

Và người mà Thỏ cảm ơn (và xương) nhức là HeoSua1 đấy nhé. Cảm ơn nàng đã nhiệt tình đọc và đóng góp ý kiến cho fic. Yêu nàng =]]~

Hy vọng sau này nếu Thỏ có tiếp tục viết fic mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ fic của Thỏ. Bái bai, si zu ờ gen ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip