Part 1 - Yêu anh, em thật khổ sở

Tôi quen anh năm tôi bảy tuổi.

Cha anh là sếp của cha tôi, nhưng cũng là bạn thân nhất của cha, nghe nói họ là bạn học từ cấp hai, rất thân thiết như anh em ruột thịt. Cha anh rất quý mến tôi, lúc nào cũng xoa đầu tôi và nói sau này lớn lên hãy trở thành con dâu ông. Tôi cũng rất thích ông, hai gia đình rất thân với nhau, mỗi tuần luôn có hai buổi, một buổi nhà Haruno sang nhà Uchiha ăn cơm, một buổi nhà Uchiha sang nhà Haruno dùng bữa. Riết nhiều cũng thành quen, chẳng còn cảm thấy xa lạ nữa, hai gia đình cứ như một gia đình lớn vậy.

Anh bằng tuổi tôi, sinh sau tôi bốn tháng, đây chính là một lợi thế khiến tôi suốt ngày trêu trọc anh, bắt anh gọi chị trong suốt những ngày thơ ấu. Tôi gặp anh lần đâu tiên khi đang lang thang trong một hiệu sách nhỏ ở gần nhà tôi, chúng tôi cùng tranh nhau một cuốn sách, cãi nhau ầm ĩ đến mức kinh động cả bác chủ cửa hàng, phải gọi điện cho cha mẹ chúng tôi. Chính cuộc gặp gỡ này đã đưa cha mẹ chúng tôi gặp lại nhau sau bao năm không liên lạc. Trong bữa tối hôm đó, cha anh xoa đầu chúng tôi, cười khanh khách, "Hữu duyên thiên lý đây mà! Này Haruno, nhờ con gái anh gặp con trai tôi mà chúng ta lại hội ngộ, anh có thấy đây là định mệnh của chúng nó không? Tương lai, biết đâu Sakura sẽ là con dâu tôi đấy!"

Anh nghe thấy thế, hừ lạnh một tiếng đầy coi thường với tôi, "Con mà thèm cái loại con gái như thế á? Dữ hơn cả cọp!"

Tôi chưa kịp nổi điên phản bác lại, thì Mikoto-mẹ anh đã đập bốp vào đầu anh.

"Thằng nhóc này, con cứ tưởng bở vừa thôi! Nhỡ đâu Sakura sẽ lấy anh Itachi thì sao? Lúc ấy con sẽ phải gọi Sakura là chị dâu đấy!"

"Con sẽ lấy Sakura, cho em ấy làm chị dâu Sasuke!" Itachi mười tuổi lên tiếng, "Nếu em đồng ý..."

Mặt tôi đỏ bừng lên trong tiếng cười của mọi người, chỉ trừ Sasuke đang cau mày khó chịu, đôi mắt nheo nheo như suy nghĩ điều gì...

Tôi và anh gặp Naruto năm chúng tôi chín tuổi.

Naruto là con trai chú Minato và cô Kushina. Cô Kushina là bạn thân của mẹ tôi thời trung học, còn chú Minato lại là đối tác làm ăn của bác Uchiha và cha tôi. Naruto và Sasuke ghét nhau lắm, gặp nhau thì chỉ nói với nhau tử tế được một câu, sau đó thì không chửi nhau sẽ là lăn xả vào đánh nhau. Tôi luôn là người ngăn cản họ, tránh để việc sứt đầu mẻ trán rồi lại liên luỵ tới tôi. Ghét nhau, đánh nhau thế thôi, nhưng cuối cùng họ vẫn trở thành bạn thân, còn tôi là cô gái duy nhất ở giữa để làm cán cân duy trì thăng bằng giữa họ.

Tôi vẫn luôn biết Naruto thích tôi.

Từ lần đầu gặp mặt, cậu đã hét lên trước mặt tất cả mọi người. "Tớ thích Sakura-chan nhất trên đời, tớ sẽ bảo vệ cậu! Lời hứa của con trai nhà Uzumaki!"

Việc anh đã làm, đó là khinh bỉ hừ lạnh một cái, lầm bầm: "Thằng đần!"

Còn việc tôi đã làm, đó là đấm cho Naruto bay lên trời xanh làm bạn với mây.

Trong những tháng năm thơ ấu và cả niên thiếu, ký ức của tôi, lúc nào cũng là ba bóng hình luôn đi bên nhau không tách rời: một anh chàng tóc vàng rực luôn cười toe toét với cô gái tóc hồng bên cạnh, khoa tay múa chân, mặc kệ cô gái đang lườm nguýt mình, thỉnh thoảng lại quay sang cãi nhau với chàng trai tóc đen lạnh lùng  ở bên tay phải cô gái kia, người đang chỉ im lặng nghe cuộc trò chuyện của hai người bạn, đôi lúc xen vào vài câu châm chọc, thế nhưng đôi mắt vốn lạnh lùng vẫn ánh lên ý cười.

Tôi vẫn luôn hy vọng, mọi chuyện sẽ mãi mãi như thế, chúng tôi sẽ mãi mãi ở bên nhau không thay đổi.

Năm mười hai tuổi, tôi có nụ hôn đầu với anh.

Nói thật thì đó chỉ là nụ hôn đầu của tôi, còn của anh thò đã mất vào tay Naruto trong một tai nạn hi hữu năm chín tuổi rồi.

Khi ấy, chúng tôi đang đi cạnh nhau trong hành lang lớp học. Cả trường đều đã về hết, chỉ có chúng tôi ở lại giúp vài việc trong thư viện cho thầy Kakashi, Naruto hôm ấy cũng nghỉ vì phải đến Nagoya thăm ông mình là Jiraiya.

Tôi và anh cất hết đồ vào trong nhà kho xong, chuẩn bị ra ngoài thì bỗng dưng nhà kho mất điện. Anh nói tôi đứng yên đừng đi đâu, chờ anh đi tìm cầu dao để bật lại, nhưng tôi vốn sợ tối, nên lại lẽo đẽo đi theo anh.

Và mọi chuyện tiếp theo diễn ra như tình tiết trong phim điện ảnh, anh bật được điện, quay lại, tôi ngay đằng sau anh, chúng tôi va vào nhau và...bụp! Môi chạm môi, tạm biệt first kiss!

Kỳ lạ sao, lúc ấy tim tôi bỗng đập nhanh thấy lạ, hai má đỏ ửng lên, một cảm giác khác thường dâng trào...

Sao nụ hôn ấy, chúng tôi lại cư xử như bình thường không có gì xảy ra, chỉ có tôi thi thoảng lại bất giác nhìn anh, tim đập mạnh...

*******
Thở dàu thườn thượt, Sakura mười tám tuổi  bước vào căn nhà tối om, trên hai tay là hai túi nặng trịch đồ ăn và những vật dụng cần thiết cho cuộc sống đại học sắp tới ở thành phố đất khách quê người. Cô thả hết đồ vào phòng bếp rồi đi vào phòng ngủ, nằm lăn xuống giường, mệt mỏi nhắm hai mắt lại.

Một bàn tay khe khẽ chạm vào khuôn mặt trắng trẻo mịn màng, lướt xuống dọc cơ thể cô, tựa như lông vũ, bàn tay còn lại mơn trớn cánh tay ngọc ngà.

"Mệt hả?"

"Ừm," cô đáp, tận hưởng cái ve vuốt của anh, "Chuyển nhà, mua đồ dùng, làm thủ tục nhập học, mệt chết mất thôi!"

Anh lật mình thay đổi tư thế, bây giờ là anh nằm trên đè lên cô, đôi môi anh gắn chặt trên cổ cô, mút nhẹ, tay bắt đầu di chuyển khắp người cô, bóp nhẹ bầu ngực căng tròn, mơn trớn vùng bụng phẳng lì, chạm vào cả nơi tư mật kia. Một tay anh nhanh chóng lột quần áo cô, tay còn lại di chuyển nơi bí mật của người con gái, kích thích ham muốn nguyên thuỷ của cô.

Nằm dưới thân anh, cô rên rỉ đầy khổ sở. Chúa ơi anh lại thích mấy trò tra tấn này nữa rồi, khiếncoo khổ sở không thôi mà! "Này Sasuke-kun, anh..."

"Im nào!" Anh bịt miệng cô bằng một nụ hôn nóng bỏng, môi lưỡi cuốn chặt vào nhau...

Chuyện này bắt đầu năm họ mười bảy tuổi. Naruto phải chuyển đi vì bệnh tình của ông cậu ngày càng nặng. Mối quan hệ này đã phát sinh trong lúc cả hai đang buồn bã vì xa người bạn thân nhất.

Lý do, có lẽ là vì sự cô đơn, hoặc cũng có thể là khao khát nguyên thuỷ của con người? Cũng chẳng biết được, từ lúc nào, mối quan hệ bạn bè đã lên đến cả bạn tình.

Sasuke nói với cô, bọn họ đã bắt đầu mối quan hệ này thì vẫn sẽ tiếp tục cho tới khi anh hoặc cô tìm được người mình yêu thật sự thì sẽ kết thúc.

Anh thật sự đã rất tàn nhẫn khi nói ra câu ấy, Sakura đã nói với anh. Anh biết tình cảm của cô, biết rất rõ, nhưng anh làm thế này để đáp trả lại tình cảm ấy.

Anh chỉ lẳng lặng trả lời, "Anh không biết bản thân có thể yêu em như một người con gái hay không, thế nên có lẽ chúng ta nên giữ mối quan hệ như thế này sẽ tốt hơn. Cho tới khi anh tìm được câu trả lời thực sự cho em..."

Ngu ngốc thay cho cô nữ sinh đạt điểm thủ khoa vào khoa Y trường đại học Tokyo, Sakura đồng ý.

Sau này, giây phút cô đang cận kề với sự sống và cái chết, còn anh thì ôm một cô gái khác trong vòng tay, cô đã nghĩ cuộc đời cô, đây là quyết định sai lầm nhất, khiến cho cô phải trả giá bằng cả tuổi thanh xuân héo mòn trong tình yêu đơn phương vô vọng và bằng cả trái tim đầy thương tổn đã vỡ tan nát.

********
Vào đại học, Sakura quen rất nhiều bạn mới. Khác với những năm cấp hai và ba lúc nào cũng chỉ xoay quanh Naruto và Sasuke, cô gặp Ino, một cô bạn khoa Thời trang khá bốc đồng, nhà có một tiệm bán hoa nhỏ. Cô gặp Hinata, trưởng nữ gia tộc Hyuuga danh tiếng, đứng ngang hàng với tộc Uchiha nhưng lại rất nhút nhát, luôn đứng sau Tenten, cô gái lai dòng máu Trung Quốc mạnh mẽ. Cô gặp Neji, anh họ Hinata, một đối thủ đáng gờm của Sasuke ở khoa Luật. Và còn Shikamaru, Kiba, Chouji... Cuộc sống đại học mở ra trước mắt thật sáng lạn!

Tất nhiên, cô vẫn qua lại đều đặn với Sasuke. Trên trường, khắp đại học Tokyo không ai không biết thủ khoa kiêm hoa khôi khoa Y Haruno Sakura và thủ khoa Luật kiêm chàng trai hot nhất trường Uchiha Sasuke thân thiết như hình với bóng. Chẳng ai nói gì, nhưng dường như tất cả đều ngấm ngầm thừa nhận Sakura là bạn gái Sasuke.

Nói thế không có nghĩa là đám fan của hai người ngừng theo đuổi họ. Sakura vẫn thường xuyên gặp rắc rối với đám nữ sinh theo đuổi Sasuke, và Sasuke thì luôn được gửi đến những lời thách đấu vô vị từ những nam sinh thích Sakura.

Những lời đồn thổi về hai người họ bắt đầu biến mất khi Sasuke có bạn gái vào năm hai  đại học. Cô gái đó là Ichikawa Hitomi, hoa khôi khoa Văn hoá. Họ nói đã nhìn thấy Hitomi tỏ tình với Sasuke, và anh đã đồng ý, sau đó còn nhìn thấy họ đi chơi với nhau nữa. Khi chuyện này đến tai Sakura, cô chỉ nhướn mày rồi buông một câu, "Thế à?"

Trước thái độ thờ ơ này, ít nhiều người đã thực sự tin cô và Sasuke không có gì hết.

Một tuần liền, Sakura không gặp Sasuke, anh cũng chẳng gọi cô, những tin đồn về Sasuke và Hitomi càng nhiều hơn, nói rằng Sasuke có mới nới cũ, có tình quên bạn, bỏ mặc Sakura.

Ba ngày sau, cả trường lần nữa ầm ĩ về tin Sakura và Neji hẹn hò. Thậm chí trên forum trường còn có bài báo: Trước tình hình bạn gái cũ và đối thủ hẹn hò, thủ khoa Luật của chúng ta sẽ phải làm thế nào?!

"Nghe tin đồn mới chưa? Tớ mới gặp cậu có một buổi thôi mà đã ầm ĩ lên rồi, khổ ghê cơ!" Sakura thở dài chán nản.

"Kệ cho họ muốn nói gì thì nói! Cậu không muốn nhìn Uchiha kia tức chết sao?" Neji nhếch miệng cười, "mà cũng tại cậu từ chối tớ. Tớ thích cậu thật đấy mà không tin à?"

Sakura phẩy tay không nói.

Tối hôm đó, Sasuke mò sang nhà Sakura, hành hạ cô một trận đến tận sáng mới buông, báo hại cô xuống giường đi còn khó.

"Không được qua lại với Hyuuga! Anh nói rồi đấy, tránh xa tên đó ra!"

"Em tưởng anh có bạn gái rồi thì em được tự do chứ? Sao lại cấm cản em?!" Cô lười biếng đáp.

"Vớ vẩn nào! Anh không nói với em đó là bạn gái anh thì đó không phải bạn gái anh! Đừng có tin lời bọn họ! Chừng nào có thật thì anh sẽ nói cho em đầu tiên!"

"Ừm!" Cô gật đầu, tỏ vẻ buồn ngủ xoay mặt sang bên kia không nhìn anh, che giấu đi đôi mắt đã phiếm lệ của mình.

Anh tàn nhẫn lắm, Uchiha Sasuke!
Em thật sự rất khổ sở khi yêu anh anh biết không?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: