Ngoại truyện (Thank for #doyoung top 1)

Tác giả:omgggg 'Đừng rời đi, bồ công anh' đang đứng top 1 hastag #doyoung🥳 cảm ơn mọi người đã đưa đứa con tinh thần đầu tiên của mình🥺 đừng quên bình chọn cho nhỏ công anh và chia sẻ với mọi người nữa nha🥰

———————————-
Những điều ước cuối cùng của Doyoung đã thành sự thật chưa..?

Mùa xuân đầu tiên vắng Doyoung

Không ai cả. Không một ai giữ được lời hứa với Doyoung.

Họ đã đưa Doyoung về nhà, về với vòng tay của những người anh yêu mến. Cả nhóm đã gập đầu 3 phút để xin lỗi mẹ Kim, xin lỗi vì không thể bảo vệ được bảo bối của mẹ, xin lỗi vì đã không phát hiện sớm hơn...

Taeyong đã đích thân thông báo về sự mất mát của nhóm. Mùa xuân năm đó Đại Hàn tràn ngập sắc hồng của anh đào nhưng với họ, với những người yêu quý Doyoung nó là bão tuyết... Một cơn bão sẽ chẳng bao giờ dừng trong một khoảng thời gian dài sắp tới. Mà nếu có dừng lại, nó cũng sẽ dễ dàng bộc phát dữ dội hơn bất cứ khi nào.

Taeil đã trao lại tro cốt cho anh Gong Myung.

"Thằng bé đã đau khổ lắm sao?"

"Vâng"

"Đến tận phút cuối cùng?"

"Không đâu, vào giây phút cuối cùng Doyoung đã rất hạnh phúc"

Mùa hè đầu tiên vắng Doyoung

127 đã thất hứa...

Taeil tạm ngừng hoạt động chỉ ở suốt trong kí túc xá vì chỉ cần bước chân ra khỏi phòng nơi nào cũng có Doyoung xuất hiện. Phòng tập, phòng thu, sân khấu,... tất cả những nơi đó dù có thay đổi thế nào vẫn không thể xoá mờ hình ảnh của Doyoung

Taeyong điên cuồng làm việc, chạy show xuyên đêm, đừng nói đến ngủ mà ngay cả ăn cũng không. Căn bệnh đau lưng đã quay lại. Nó thậm chí nặng hơn trước vì rõ ràng Taeyong đang ngược đãi bản thân.

"Từng này đã đau vậy thì Doyoung phải khổ sở đến nhường nào cơ chứ?"

Johnny bị công ty hoãn album solo vì chẳng thể tập trung vào bất cứ thứ gì... Thu âm hay tập nhảy cũng vậy. Chẳng có một phút nào anh ngừng nghĩ đến Doyoung. Phải mà lúc đó mình nói ra. Phải mà lúc đó mình cương quyết đưa Doyoung đi trị liệu. Phải mà... thứ quái quỷ đó giày vò anh thay vì Doyoung

Yuta đã huỷ hết lịch trình ở Nhật để dành thời gian cho Doyoung. Chẳng có ai thấy một giọt nước mắt nào của Yuta kể từ ngày đầu tiên Doyoung mất đến tận bây giờ. Dư luận nói anh thật vô tâm nhưng làm sao họ biết người mỗi đêm dằn vặt đấm tay vào tường đến chảy cả máu chính là anh...

Jaehyun lại phải uống thuốc rồi. Chứng mất ngủ và trầm cảm lại quấy rầy cậu. Jaehyun luôn vắng mặt trong những buổi tưởng niệm Doyoung bởi cậu chẳng thể bày tỏ lòng mình. Tâm sự đang chất đống trong trái tim vỡ nát của cậu cứ như chúng chỉ đang trực chờ để đổ xuống vậy...

Jungwoo cũng đã tạm ngừng hoạt động vì liên tục mắc sai lầm với vai trò MC. Cứ đừng dưới cánh gà là nhịp thở của cậu chẳng thể nào bình ổn được. Tiếng ong ong và những bình luận tiêu cực rủ nhau tuôn ra khiến đầu óc cậu tối mịt căng thẳng đến mức bấu lòng bàn tay rỉ máu.

Mark với Haechan vẫn phải tiếp tục hoạt động với Dream nhưng sự mất mát của Doyoung quá lớn, chẳng ai là không đau xót. Mark và Haechan chẳng thể để tâm nổi nên liên tục mắc sai lầm. Cứ những lần như thế 2 đứa trẻ ấy lại tập luyện đến sáng bù vì thấy có lỗi với các thành viên khác

Và đương nhiên, chẳng có đợt comeback nào được chuẩn bị

Mùa thu đầu tiên vắng Doyoung

Mùa Doyoung thích nhất đến rồi

Anh quản lý đã gợi ý cả bọn đi du lịch Jeju vì họ đã hứa sẽ cùng nhau đến Jeju mỗi khi tâm trạng tệ

Không ai có ý định từ chối...

Chuyến du lịch đầu tiên chỉ có 8 thành viên

Biển Jeju mùa Thu rất đẹp. Nước trong vắt một màu xanh Doyoung yêu thích, sóng lăn tăn nhẹ, hải sản tươi ngon

Nếu có Doyoung ở đây thì tốt quá...

Rồi buổi tối mùa thu hôm ấy, họ đã được gặp Doyoung

Anh quản lý đã gửi một đoạn video cuối của Doyoung. Doyoung yếu ớt đã gắng sức quay video này vì biết họ sẽ không nghe lời

Hình ảnh Doyoung gầy gò hiện lên. Trong không gian tối đen của bãi biển, gió thổi nhẹ nhàng hoà cùng tiếng sóng biển răm ran.

"Chào. Mọi người vẫn sống tốt chứ? Đương nhiên là không rồi nhỉ? Nếu tốt thì đâu xem được video này. Không khí ở Jeju thế nào? Ghen tỵ thật đó em cũng rất muốn đi cùng nhưng không được mất rồi... Những ngày qua mọi người sống thế nào? Taeil Jungwoo Yuta ngừng hoạt động rồi đúng chứ? Taeyong Mark Haechan bao lâu rồi không ăn cơm tử tế? Johnny Jaehyun lại uống thuốc an thần thay cơm nữa chứ gì..."

Những gì Doyoung nói họ chỉ nghe đại khái thôi vì tâm trí đã chẳng còn ở đây nữa rồi. Gương mặt đó, giọng nói đó... Bao lâu rồi nhỉ?

"Thất vọng thật đó tất cả đều thất hứa với em sao? Chuyến đi này thế nào? Có thấy nhẹ lòng hơn không? Em sẽ không xin lỗi đâu dù em là nguyên nhân khiến mọi chuyện tệ thế này. Em đáng trách đúng chứ? Vì không chăm sóc tốt cho bản thân... Nhưng nhìn đi 8 con người đang ngồi trước cái màn hình này, có ai hơn em chứ? Người thì thiếu ngủ, người thì thiếu ăn, người thì bán mạng cho công việc còn người thì đang lãng phí thời gian của mình cho việc gì vậy chứ? Bao lâu rồi mọi người chưa cùng ăn một bữa cơm đàng hoàng?"

Doyoung dừng lại hẳn không nói gì nữa cả. Mặt Doyoung từ lúc nào đã ướt đẫm mà chẳng ai để ý. Doyoung siết chặt tay

"Xin hãy bước tiếp... Đương nhiên em không muốn mọi người lãng quên em nhưng... xin hãy làm thế nếu đó là cách duy nhất khiến mọi người nhẹ nhõm... Đừng tự trách bản thân nữa đó không phải lỗi của ai trong bất cứ chúng ta cả mà..."

"Em sẽ gửi video này cho quản lý phòng khi mọi người thất hứa với em. Còn một điều nữa em sẽ nhắc nếu mọi người quên rằng trong năm nay nhất định phải comeback đó..."

Mùa đông đầu tiên vắng Doyoung

Hôm nay là ngày quảng bá đầu tiên, lần đầu tiên NCT 127 xuất hiện dưới tư cách là một nhóm nhạc 8 thành viên.

Tất cả thành viên đều đã vượt qua khủng hoảng. Ngay khi chuyến đi đó kết thúc Taeil Jungwoo Yuta đã quay lại làm việc, Johnny Jaehyun vứt hết thuốc an thần, Mark Haechan Taeyong huỷ một nửa lịch trình...

Ở buổi quảng bá ấy vẫn có 1 ghế cho Doyoung, vẫn có một chỗ hở trong vòng đập tay, vẫn có những giọt nước mắt thi thoảng rơi xuống. Không phải vì buồn mà vì cảm động trước tình cảm của họ...

———————
127 đã bước tiếp

Doyoung đã không tiến lên cùng họ nhưng anh ở bên cạnh họ. Mãi mãi...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #doyoung#nct