Chap 2
Dạo này Jimin lạ lắm, bỗng dưng ngoan ngoãn, lễ phép hơn trước nhiều.
"Oh, chào hyung!"
Đấy, thấy chưa? Vừa nhắc đã đến.
Jimin đi ngang qua cửa lớp 12A liền dừng lại vì thấy Hoseok đang lau bảng.
"Hyung cần giúp không?" Hỏi cho có lệ thế thôi chứ cậu đã giành khăn lau bảng khỏi tay anh từ lâu rồi.
"Em bị gì vậy?"
Hoseok khó hiểu nhìn cậu nhóc tinh nghịch đang giúp mình trực nhật trước mắt.
"Bị gì là bị gì?"
"Sao tự dưng ngoan quá vậy?"
Anh nắm lấy tay Jimin, xoay cậu lại đối diện với mình.
"Yah! Hyung định cưỡng hôn em à?" Cậu buột miệng giở giọng giỡn. Nhận ra mình vừa nói gì, thái độ của cậu liền thay đổi. "Ah, em xin lỗi."
"Jimin, em lạ quá. Em..."
"Không phải anh ghét em hỗn láo, tinh ranh sao?"
Chẳng để J-Hope dứt lời, Jimin cắt ngang họng anh rồi ngay lập tức vùng khỏi tay anh để bỏ đi mặc cho Hoseok đằng sau gọi tên mình.
=======
"Cậu nhóc lớp dưới mà anh hay nói với em í, bỗng nhiên em ấy thay đổi 180° luôn. Hồi đó còn nói chuyện như bằng tuổi nhau mà bây giờ gọi anh là hyung đàng hoàng luôn đó. Tuổi trẻ thiệt đáng sợ. Mà nhân tiện em tên gì thế? Nếu không muốn em không cần trả lời đâu."
Hoseok dừng bút. Thật sự anh rất rất muốn biết đó là ai, nhưng anh chưa dám hỏi.
Cứ đến chiều, anh sẽ để quyển nhật ký trao đổi trong ngăn bàn để người ấy lấy. Một ngày anh giữ, một ngày người ấy giữ. Cứ thế hai người trò chuyện qua quyển sổ, đều đặn viết cho nhau.
"Hyung, em nghĩ Jimin chỉ là muốn thay đổi theo chiều hướng tích cực để bớt làm anh khó chịu thôi. Có thể anh từng lỡ miệng nói ghét cậu ấy ở điểm nào chăng? Còn về tên, hyung cứ gọi em là Minji."
"Minji huh? Nghe quen quen... À mà thôi kệ."
Hoseok có cảm giác cái tên này thế nào ấy, anh không biết miêu tả cảm giác của mình bây giờ như thế nào nữa.
Ngày ngày, anh càng muốn gặp người ấy hơn, nhưng có lẽ tạm thời người ấy chưa muốn cho anh biết danh tính thật sự của mình.
=======
Hôm nay là ngày khối 11 và 12 đi chơi. Là trường tổ chức đó nha, là đặc cách cho duy nhất hai khối này thôi đó nha. Địa điểm đến là công viên nước. Nghe con nít lắm đúng không? Nhưng mà ai ai cũng đều quẩy cho tới khi thấm mệt mới chịu thôi. Chắc tâm hồn vẫn còn kẹt ở độ tuổi thần tiên í mà.
Cả ngày hôm nay Hoseok đi đâu đều kéo Jimin theo. Trông thấy anh vui vẻ như thế, cậu không phàn nàn về cái nắng oi bức dù chỉ một lời.
Sau đó vào thời gian chơi tự do, lớp 12A tổ chức bày trò 'Sự thật hay Thách thức' ( Truth or Dare ). Mà bằng cách nào đó, Jimin cũng bị lôi kéo vào dù cậu là lớp 11.
Thật ra cả lớp 12A đều quá thân quen với cậu nhóc này rồi. Hoseok toàn nhắc tới cậu mãi. Chỉ có người trong cuộc không biết, còn dân quần chúng đã hiểu hết cả rồi. Thậm chí vài đứa con gái còn ghép hai người với nhau. Bởi vậy, phải tận dụng cơ hội này để moi móc bí mật giữa cả hai chứ, phải soi moment cho thiệt kỹ nữa.
Khu lớp 12A ồn ào náo nhiệt, chắc là ảnh hưởng từ J-Hope. Chai nước xoay vòng vòng, từ từ chậm lại, ai cũng căng thẳng nhìn không chớp mắt. Cuối cùng nó dừng hẳn.
"Jimin!"
Nắp chai chỉ về hướng cậu nhóc nhỏ tuổi nhất đang ngồi trò chuyện với Hoseok kế bên. Cậu thở dài khi phát hiện ra cái chai đang chĩa về hướng của mình. Bọn con gái mong chờ sự lựa chọn của cậu.
"T-Truth ( sự thật )."
Jimin miễn cưỡng chấp nhận số phận mình.
Đó chính là câu trả lời mà đám shipper muốn nghe. Họ ngay lập tức tranh giành nhau quyền hỏi. Rốt cuộc cũng quyết định cho một cô gái không ghép hai người đó tên Eunrim.
"Jimin, em hiện giờ có đang thích ai không?"
Đúng như cậu đoán, đây là cái chủ đề chắc chắn sẽ xuất hiện sớm hay muộn trong trò chơi này.
"Em... Uh, có ạ." Cậu ngại ngùng trả lời.
"OMG!! Là người đó đã thay đổi em đến mức này!?" Cả lớp đồng thanh hét to.
Chỉ một chữ 'ạ' phát ra từ miệng cậu thôi cũng đủ để khiến cả đám ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên cậu lễ phép như thế.
"Chỉ được hỏi một câu thôi mà! Quay chai tiếp đi!" Jimin đã đỏ chín mặt, thúc giục mọi người tiếp tục trò chơi.
Lần này, J-Hope là người bị dính. Số hai người sao mà xui quá vậy...
Anh cũng được hỏi câu tương tự, mà thật ra ai cũng biết câu trả lời rồi.
"Có chứ. Khuyến mãi thêm nha. Người ấy rất dễ thương đó nha!"
Duy Jimin không biết. Cậu thất vọng nhìn lại bản thân mình. Anh cứ nhắc đến người ấy mãi, cả khi nói chuyện với cậu lẫn trong quyển sổ. Cậu không đáng yêu, lại vừa nghịch ngợm vừa láo toét, anh đã từng nói vậy. Chưa khi nào cậu thấy buồn hơn bây giờ.
Nhưng ông trời đâu có cho cậu thời gian để sầu trong cái ngày vui vẻ này. Jimin liên tục bị nắp chai chĩa vào. Hình như cậu có thù oán với Aquafina thì phải.
Ai cũng biết Jimin là một con người rất hay ngại, nên trừ câu hỏi trước, chẳng ai hỏi thêm về người cậu thích nữa.
"Em thích nhất màu gì?"
"Xanh lam."
Người hỏi câu này đã bị hội shipper đánh túi bụi vì phí cơ hội trời cho để moi móc bí mật xấu hổ giữa Jimin và Hoseok.
"Nếu chọn một người để ở bên em suốt đời, em chọn ai trong bọn anh?"
"Hobi hyung. Không phải rõ quá rồi sao?"
"Em sẽ tặng chocolate cho ai vào Valentine?"
"Hobi hyung a~"
"Người em muốn đi chơi cùng?"
"Bên cạnh nè." Mà cạnh em còn ai ngoài anh.
"Jimin, chọn Dare ( thách thức ) đi. Nãy giờ em toàn chọn Truth ( sự thật ) không hà."
"Uh, thế thì Dare đi." Jimin hùng hổ trả lời mà không hề hay biết mối nguy hiển đang đến gần từng giây.
Một bạn nữ nhanh nhảu yêu cầu. "Em hôn một người ở đây đi!"
Không cần nói cũng biết, mặt cậu bây giờ trái cà chua còn phải chịu thua.
"J-HOPE. J-HOPE! J-HOPE!!"
Khu lớp 12A vang vọng cái tên lừng lẫy của Hoseok.
Jimin lo lắng nhìn anh. Trong khi đó, anh lại hoàn toàn thoải mái vô cùng. Cậu đưa mặt cậu đến gần. Vài centimeter nữa thôi là môi họ chạm nhau rồi. Bọn con gái căng thẳng mong chờ giây phút hai người bobo ( hôn ) nhau, nhưng nó không xảy ra.
"Em không làm được! Coi như em nợ anh một ân tình đi. Nha?"
Jimin chắp hai tay lại trước mặt, cầu xin anh. Mọi người ai cũng nhiệt liệt phản đối, nhưng Hoseok lại rất rộng lượng mà cho qua khiến cả đám rú lên vì thất vọng.
"Tha cho Jimin đi. Nãy giờ em ấy bị dính hoài rồi còn gì?"
J-Hope kéo cậu vào lòng, dịu dàng xoa đầu cậu. Cậu ngại ngùng ngước mắt nhìn anh bằng ánh mắt cảm kích. Hai người nhìn nhau mà cười cười.
Hựa, cái bầu không khí này...
Toàn bộ lớp 12A lẫn trai lẫn gái đều cùng có chung một ý nghĩ.
"Yah! Hai người ra chỗ khác mà tình tứ! Ở đây toàn FA lẻ bóng không nha!" Công viên nước vang vọng tiếng hét đồng thanh của cả lớp.
Quào, lần đầu tiên thấy 12A đồng lòng như vậy đó nha.
Còn hai người bị đuổi đi kia thì chỉ biết đỏ mặt nghe những lời phàn nàn về số phận FA mà cả lớp phải chịu đựng thôi.
Trò chơi 'Truth or Dare' ( Sự thật hay Thách thức ) cứ thế bị bỏ dở.
HẾT CHAP 2
- By Ariez -
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip