Chap 3: Mối tình đầu
" Em rất ghen tị với người con gái đó ... Vì cô ấy là mối tình đầu của anh. Cô ấy có được trái tim anh, có được nụ cười lẫn nụ hôn đầu của anh. "
" Phải! Nhưng cô ấy không phải là người mà đến cuối cuộc đời này anh vẫn muốn được che chở, yêu thương!"
________________________________
Ba năm trước..
" Byung Hun, Chan Hee, hai người thôi quấn nhau cho tôi nhờ cái, mắc ói lắm đây này." Niel ngứa mắt trước hai con người suốt ngày đeo bám nhau, miệng không ngừng la hét.
Chan Hee giật mình buông tay Byung Hun ra, hai gò má ửng hồng còn đầu thì ngoảnh lơ đi chỗ khác.
" Channie, em dám lơ anh sao?" Byung Hun tức giận áp tay vào má cậu rồi kéo gương mặt xinh xắn đó đối diện với mặt mình.
" Hihi Hunnie, em nào dám."
Chan Hee lè lưỡi, hai mắt nhắm tịt lại tươi cười. Trước biểu hiện dễ thương đó của cậu, anh như không kiềm được ham muốn của bản thân. Một chút nữa thôi, đôi môi ngọt ngào đó sẽ là của anh.Nghĩ vậy, Byung Hun từ từ tiến mặt mình lại gần hơn, hồ như cảm nhận được cả hơi thở ấm nóng của cậu đang phả vào da thịt mình.
Niel ngán ngẩm lắc đầu, cái tên gà lùn đó chả biết cái thứ gọi là riêng tư gì cả. Đang chăm chú nhìn họ đột nhiên cậu cảm thấy lạnh gáy. Quay đầu lại thì nhân ra có một tên đáng ghét đang cười bỡn mình.
"Cưng có muốn anh làm vậy không? "C.A.P nói với giọng đểu cáng.
" Gì chứ tên khốn? Tránh xa tôi ra một chút." Cậu đề cao cảnh giác với cái con người đã quá rõ là hư đốn kia.
C.A.P thích thú nhìn cái dáng vẻ xù lông nhím của cậu, đoạn anh luồn tay ra sau mái tóc mềm đó rồi kéo đôi môi ấy vào một nụ hôn bất ngờ. Niel như một con mồi mắc bẫy lúng túng quơ tay múa chân, nhưng cố gắng cậu vô ích khi mà từ từ cậu cũng cảm thấy thích làn môi quyến rũ đó.
" E hèm, hai cái người phá đám này, hôn nhau thì rên nhỏ nhỏ một chút chứ, làm tụi này mất hứng quá đi!" Byung Hun hắng giọng cằn nhằn, khóe môi hơi cong lên rộ lõ niềm vui.
Chan Hee đứng kế bên anh lấy hai tay ôm mặt, môi bặm lại còn mắt thì dán xuống nền nhà không dám ngẩng đầu lên. Cậu sợ mọi người sẽ cười cậu vì khuôn mặt đang đỏ ửng lên của mình. Cơ mà nụ hôn ban nãy quả thật rất dịu dàng, cả người cậu cứ như tan chảy vì đôi môi đó.Đang mải mê suy nghĩ thì đột nhiên anh nắm lấy tay cậu. Chan Hee ngước mắt lên nhìn anh và nhận lại được một nụ cười.
" Nhìn gì đó con heo kia, mau vào lớp đi kìa! "
Cậu toét miệng cười, đoạn kiễng chân ghé môi hôn nhẹ lên má anh rồi chạy biến đi mất để lại một Lee Byung Hun vẫn còn ngẩn ngơ như tượng đá. Anh đưa tay lên chỗ cậu vừa hôn, miệng lẩm bẩm:
" Con heo này...xem chừng rất biết cách quyến rũ người khác!"
______________________
Niel nằm trên giường của Byung Hun, ánh mắt khẽ chăm chú nhìn người con trai nhỏ nhắn thích thú với tất cả đồ đạc trong căn phòng. Ánh mắt cậu ấy lộ rõ niềm vui sướng, đôi môi nhoẻn cười đẹp tựa cánh hồng mỏng manh.
" Niel, cô ấy...là ai vậy? " Chan Hee chỉ vào người con gái trong bức ảnh đã cũ mèm được giấu kĩ trong một cuốn sách của Byung Hun, giọng nói khó khăn bật thành tiếng.
Niel hơi ngạc nhiên khi thấy tấm ảnh, đoạn lấy tay vò rối mái tóc cậu âu yếm rồi ôn nhu trả lời: " Đồ ngốc, cậu nhất định phải tin tưởng Byung Hun! Người đó, chẳng qua chỉ là một mối tình đầu nhạt nhẽo vô vị mà thôi. Cô ấy đã sang Mỹ mấy năm nay rồi. Trước đó, tình cảm giữa họ cũng chỉ là khá đặc biệt. Sau đó chẳng hiểu vì sao lại chia tay."
" Không phải là Byung Hun rất thích cô ấy sao? Giữ cả ảnh cơ mà?" Chan Hee ngốc nghếch vẫn cố gặng hỏi, lòng cậu cảm thấy tự nhiên mà bất an.
" Có lẽ chỉ là giữ lại làm kỷ niệm thôi. Dù sao cũng là mối tình đầu. Người ta vẫn thường trân trọng những cảm xúc non nớt lúc ấy mà." Niel cố trấn an cậu bạn hay lo nghĩ của mình.
" Mối tình đầu...thường khắc sâu vào tim! Mình không phải là mối tình đầu của anh ấy...." Chan Hee miệng lẩm bẩm, cậu cất lại tấm ảnh vào chỗ cũ rồi nói muốn về trước mà mất tăm.
Niel nhìn theo bóng Chan Hee đi khuất, lòng chẳng hiểu được cậu ấy rốt cuộc đang có tâm tư gì bên trong. Con người ấy lúc nào cũng yếu đuối, dễ tổn thương. Chính vì vậy mà không biết bao nhiêu lần gục lên vai cậu mà khóc xong lại tươi cười như chưa từng xảy ra chuyện gì. Tính khí thất thường như vậy, không thể không làm người ta lo lắng!
" Channie đâu? "Byung Hun đặt cốc nước lên bàn, giọng nói trầm ấm.
" Byung Hun, cậu ... sau này nếu làm điều gì ngu ngốc, tôi sẽ giết cậu đấy? Có biết chưa?" Niel nghiến răng hăm dọa rồi nhìn thẳng vào đôi đồng tử màu hổ phách ấy.
" Tôi làm điều gì ngu ngốc chứ? Cậu nói rõ xem nào?" Khi không lại bị chửi, Byung Hun ấm ức.
" Tôi chỉ là lo lắng cho Chan Hee nên mới nói như vậy thôi. Cậu mà dám làm Chan Hee của tôi rơi lệ, tôi sẽ không để yên đâu, cứ nhớ đấy."
Nói rồi Niel bực tức bỏ về trong khi Byung Hun ngồi ngẩn ra chẳng hiểu gì.
_________________
Sân bay 9h sáng.......
" Tới rồi sao?"
Nắng nhẹ lướt trên mái tóc xoăn bồng bềnh của cô gái mới từ sân bay bước ra. Cô mặc một chiếc váy trắng tinh khiết, ánh mắt mơ màng hờ hững sau cặp kính mát càng tôn lên nét kiêu sa nhưng trong trắng, nổi bật giữa khung cảnh nhạt nhòa.
Sohyun chậm rãi rảo bước trên đường, gió mênh mang vạt váy bồng bềnh hồ như đám mây trắng xốp. Bước chân bỗng dưng khựng lại, ánh mắt dừng trước chiếc ghế đá cũ trong công viên hoang vắng. Ngày đó, cô gặp anh vào một sớm mùa xuân ngọt ngào đầy nắng vàng. Nét quyến rũ đầy bí ẩn trong con người đó đã thật sự làm cô bị cuốn hút.
" Byung Hun, nhất định em sẽ tìm anh, chờ em !"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip