Chương 7: Sự Quan Tâm Ngọt Ngào

Sau lời tỏ tình dưới bầu trời đêm lãng mạn, mối quan hệ giữa Nguyễn Trường Sinh và Bùi Anh Tú dần chuyển sang một giai đoạn dịu dàng và sâu sắc hơn. Trường Sinh, dù bản chất vẫn là một người đàn ông mạnh mẽ và bá đạo, bắt đầu thể hiện sự quan tâm và chăm sóc đặc biệt dành cho Anh Tú theo cách rất riêng của mình – vừa độc đoán, vừa ấm áp đến lạ kỳ.
Trường Sinh không còn giữ vẻ lạnh lùng và xa cách thường thấy. Anh bắt đầu chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống của Tú. Anh âm thầm tìm hiểu về những sở thích của cậu, từ loại trà yêu thích đến nhãn hiệu quần áo quen mặc. Những món quà bất ngờ xuất hiện trong căn hộ của Tú: một bộ tách trà cổ điển mà cậu từng vô tình nhắc đến, một chiếc áo sơ mi lụa mềm mại đúng màu cậu thích, hay thậm chí là một cây đàn piano mà Tú đã lâu không dám mơ tới.
"Cái này..." Tú ngạc nhiên nhìn chiếc piano mới toanh đặt giữa phòng khách, ánh mắt không giấu được sự vui mừng. "Anh..."
Trường Sinh đứng dựa vào khung cửa, khoanh tay nhìn Tú " Tôi nghĩ em sẽ thích."
"Nhưng nó đắt tiền lắm..." Tú khẽ nói, vẫn còn chút e ngại.
"Nếu em thích, thì không đắt." Trường Sinh đáp lời, rồi bước đến gần Tú, khẽ vuốt mái tóc đen của cậu. "Đừng nghĩ nhiều. Cứ xem như quà... làm quen."
Cách thể hiện sự quan tâm của Trường Sinh đôi khi khiến Tú cảm thấy vừa buồn cười vừa ấm áp. Anh không giỏi nói những lời ngọt ngào, nhưng hành động của anh lại chứa đựng một sự chân thành khó có thể phủ nhận. Anh luôn muốn đảm bảo rằng Tú có mọi thứ tốt nhất, theo cách mà anh cho là tốt nhất, đôi khi hơi áp đặt nhưng lại xuất phát từ sự lo lắng và yêu thương thật lòng.
Trường Sinh bắt đầu can thiệp vào lịch trình làm việc của Tú. Anh không muốn cậu làm việc quá sức, đặc biệt là sau những đêm thức trắng. Anh âm thầm thuê thêm người phụ giúp quán bar, đảm bảo Tú có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn.
"Anh làm cái gì vậy?" Tú nhíu mày khi thấy một vài nhân viên mới xuất hiện ở quán.
"Thấy em dạo này hơi mệt." Trường Sinh nhún vai. "Có thêm người phụ giúp sẽ tốt hơn."
"Nhưng tôi không cần..." Tú định phản đối, nhưng ánh mắt kiên quyết của Trường Sinh đã khiến cậu im lặng.
Dù có chút không quen với sự "quản lý" bá đạo này, nhưng Tú dần cảm nhận được sự chân thành ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng của Trường Sinh. Anh không cố gắng kiểm soát cậu vì muốn tước đoạt tự do của cậu, mà chỉ đơn giản là muốn chăm sóc và bảo vệ người mình yêu theo cách mà anh biết.
Những khoảnh khắc ngọt ngào và lãng mạn bắt đầu xuất hiện nhiều hơn trong mối quan hệ của họ. Trường Sinh không còn ngần ngại thể hiện tình cảm của mình bằng những cái ôm siết chặt, những nụ hôn nồng nàn và cả những lời nói yêu thương vụng về nhưng chân thật.
Một buổi tối, Trường Sinh đưa Tú đến một bờ biển vắng người. Ánh trăng dịu nhẹ dát bạc lên mặt biển, tiếng sóng vỗ rì rào như một bản tình ca êm ái. Cả hai người ngồi im lặng bên nhau, tận hưởng sự tĩnh lặng và lãng mạn của đêm.
Trường Sinh khẽ ôm Tú vào lòng, tựa cằm lên mái tóc mềm mại của cậu. "Em có hạnh phúc không?" Anh hỏi khẽ.
Tú ngước nhìn lên khuôn mặt anh, ánh mắt dịu dàng. "Có. Từ khi có anh."
Trường Sinh siết chặt vòng tay, khẽ hôn lên trán Tú. "Anh cũng vậy."
Không gian xung quanh dường như ngừng lại, chỉ còn lại tiếng sóng biển và nhịp tim hòa chung của hai người. Họ trao nhau một nụ hôn sâu lắng, chứa đựng tất cả tình yêu và sự trân trọng dành cho nhau.
Khi trở về biệt thự, ngọn lửa tình ái giữa họ bùng cháy mạnh mẽ. Trường Sinh bế Tú lên tay, nhẹ nhàng đưa vào phòng ngủ. Ánh đèn ngủ dịu nhẹ hắt lên cơ thể trần trụi của cả hai, tạo nên một khung cảnh vừa gợi cảm vừa thiêng liêng.
"Ưm~..."
Trường Sinh khẽ vuốt ve làn da mịn màng của Tú, những ngón tay khám phá từng đường cong quyến rũ. Tú rên khẽ, vòng tay ôm chặt lấy cổ anh, đáp lại bằng những nụ hôn nồng nàn.
Họ trao nhau những nụ hôn cháy bỏng, từ môi, xuống cổ, đến xương quai xanh gợi cảm. Hơi thở của cả hai trở nên gấp gáp, cơ thể nóng rực khát khao. Trường Sinh nhẹ nhàng đặt Tú xuống giường, rồi cúi xuống chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của cậu.
"Ha...ưm...a..anh...Sinh"
"Ha...anh nghe....."
Tiếng rên rỉ hòa lẫn với tiếng thở dốc, tạo nên một bản nhạc tình ái đầy đam mê. Trường Sinh nâng niu cơ thể Tú như một báu vật, những nụ hôn và vuốt ve của anh khiến Tú cảm thấy mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới.
Đêm đó, họ trao nhau trọn vẹn cả thể xác và tâm hồn. Tình yêu giữa họ được thăng hoa trong sự hòa quyện ngọt ngào và cuồng nhiệt. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên da, những tiếng rên rỉ nghẹn ngào, tất cả đều là minh chứng cho tình yêu mãnh liệt mà họ dành cho nhau.
Sau những giây phút ái dục nồng nàn, cả hai người nằm im lặng bên nhau, hơi thở vẫn còn gấp gáp. Trường Sinh ôm chặt Tú trong vòng tay, cảm nhận sự bình yên và mãn nguyện lan tỏa trong lòng.
"Anh yêu em, Tú." Trường Sinh thì thầm, khẽ hôn lên mái tóc rối bời của cậu.
Tú dụi đầu vào ngực anh, giọng khàn đặc. "Em cũng yêu anh, anh Sinh."
Trong vòng tay ấm áp của Trường Sinh, Tú cảm thấy mọi lo lắng và sợ hãi dường như tan biến. Anh mang đến cho cậu không chỉ tình yêu mà còn cả sự an toàn và che chở mà cậu luôn khao khát.
Những ngày sau đó, cuộc sống của Trường Sinh và Anh Tú tràn ngập những khoảnh khắc ngọt ngào và lãng mạn. Họ cùng nhau đi dạo trên bãi biển, cùng nhau nấu những bữa tối ấm cúng tại biệt thự, cùng nhau nghe nhạc và chia sẻ những câu chuyện vu vơ. Trường Sinh dần học được cách thể hiện tình cảm của mình một cách dịu dàng hơn, không còn quá bá đạo và áp đặt. Tú cũng dần cởi mở hơn, không còn giữ khoảng cách với Trường Sinh mà hoàn toàn tin tưởng và trao trọn trái tim mình cho anh.
Tuy nhiên, bóng tối của quá khứ và những nguy hiểm tiềm ẩn trong thế giới ngầm vẫn luôn rình rập. Họ biết rằng, hạnh phúc này có thể mong manh và dễ vỡ bất cứ lúc nào. Nhưng hiện tại, họ chỉ muốn tận hưởng những khoảnh khắc ngọt ngào bên nhau, trân trọng từng giây phút yêu thương.
Một buổi sáng, Tú thức dậy trong vòng tay ấm áp của Trường Sinh. Ánh nắng ban mai nhẹ nhàng chiếu qua khung cửa sổ, rọi sáng khuôn mặt điển trai đang ngủ say của anh. Tú khẽ mỉm cười, đưa tay vuốt nhẹ gò má anh.
"Em yêu anh, đồ bá đạo." Tú thì thầm, rồi khẽ hôn lên môi Trường Sinh.
Trường Sinh khẽ cựa mình, mở mắt nhìn Tú với ánh mắt trìu mến. "Chào buổi sáng, mèo nhỏ." Anh khàn khàn nói, rồi kéo Tú vào một nụ hôn sâu.
Ngày mới của họ bắt đầu bằng những yêu thương ngọt ngào, nhưng họ không biết rằng, một cơn sóng ngầm đang âm thầm nổi lên, đe dọa đến hạnh phúc mong manh mà họ vừa tìm thấy. Những bí mật chưa được hé lộ và những kẻ thù ẩn mình vẫn đang chờ đợi thời cơ để phá hủy tất cả. Tình yêu của Trường Sinh và Anh Tú sẽ phải đối mặt với những thử thách khắc nghiệt nào? Liệu họ có thể vượt qua tất cả để mãi mãi ở bên nhau?

*****

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip