Bên Nhau Giữa Paris
Paris về đêm, những ánh đèn vàng trải dài như dòng sông ánh sáng giữa thành phố mộng mơ. Nhưng hôm nay, bầu trời nặng trĩu, những đám mây xám che khuất cả những vì sao.
Ladybug và Chat Noir ngồi trên một mái nhà cao, lặng lẽ dõi mắt về phía chân trời. Không có tiếng cười đùa như mọi khi, không có những trò trêu chọc thường ngày của Chat Noir. Chỉ còn hai người họ, ngồi cạnh nhau trong im lặng.
Ladybug khẽ dựa đầu vào vai Chat Noir, điều mà cô hiếm khi làm. Cậu hơi giật mình nhưng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng siết chặt bàn tay đang đặt trên gối.
"Cậu có bao giờ thấy mệt mỏi không?" Ladybug lên tiếng, giọng nói nhỏ đến mức gần như tan vào gió.
Chat Noir mỉm cười, nhưng đó không phải là nụ cười thường thấy. "Có chứ."
Cô quay sang nhìn cậu, ngạc nhiên.
"Nhưng tớ chưa bao giờ mệt mỏi vì cậu." Cậu tiếp tục, đôi mắt xanh biếc phản chiếu ánh sáng của thành phố phía dưới. "Chỉ cần được ở cạnh cậu, mọi thứ đều đáng giá."
Ladybug không biết phải trả lời thế nào. Cô đã quen với việc gánh vác cả thế giới trên vai, quen với việc đặt trách nhiệm lên trên cảm xúc của bản thân. Nhưng mỗi lần ở bên Chat Noir, cô lại cảm thấy... nhẹ nhõm hơn.
"Cảm ơn cậu." Cô thì thầm.
Chat Noir bật cười, nghiêng đầu nhìn cô. "Hôm nay cậu lạ quá đấy, Bugaboo."
Cô không phản bác. Chỉ khẽ nhắm mắt, tận hưởng khoảnh khắc này—khoảnh khắc hiếm hoi mà cô có thể quên đi mọi thứ, và chỉ đơn giản là Marinette, ngồi cạnh Chat Noir giữa lòng Paris hoa lệ.
Bên nhau, dù chỉ trong chốc lát.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip