Bonus (3)





Một chiều chủ nhật, cô ấy ngồi trên giường.....ngay cạnh em. Bàn tay cô ấy đan chặt vào tay em.....

Hơi ấm tràn ngập, đôi mắt em hướng tới cô ấy chầm chậm, sau đó đặt nhẹ tay lên cằm cô ấy vuốt ve, giọng nói ngọt ngào như rót từng giọt mật vào tai.....

- Jessie.....em muốn làm mẹ

Cô quay sang nhìn em, đôi mắt cô chợt trùng xuống. Rồi cô thấy mắt em ậng nước, từng giọt tràn ra khoé mi, cô vội vàng ôm lấy đôi vai run rẩy của em. Một khoảnh khắc ấy giọng em đặc nghẽn lại, hơi thở như vội vàng trong cái ôm ấm áp ấy

- Tại sao em lại không được làm mẹ vậy.....Jessie ?

Cô chẳng thể nói gì chỉ biết ôm chặt lấy em mà vỗ về.....vuốt ve tấm lưng gầy gò của em. Sau đó cô cũng chợt khóc, cô khóc vì thương em, vì yêu em......

Cô biết em luôn mong muốn có em bé, rồi cùng trò chuyện với đứa nhỏ hằng ngày. Cô cũng hiểu em từ lâu đã muốn được làm người mẹ, ở một vị trí cao đẹp thiêng liêng như vậy.....em xứng đáng với điều đó.....em xứng đáng với vai trò đó......


Nhưng ông trời đã lỡ huỷ hoại cái ước mơ đó của em, cướp đi mất đứa con của em, rồi tước đi mất quyền được làm mẹ của em.....


Cô nhẹ nhàng xoa đầu em, hôn nhẹ vào vầng trán cao cao

- Nín đi bảo bối à.......Jessie sẽ giúp em làm mọi thứ, em không nhớ sao ?

Jessica mỉm cười nhìn em, chạm nhẹ vào giọt nước mắt mặn chát trên khoé môi em.....


Và rồi Tiffany dần dần vơi bớt cái đau đớn, em lau đi nước mắt mình, nhẹ giọng hỏi cô

- Như thế nào vậy ?

- Cứ tin là Jessie sẽ làm được mọi thứ.....vì Jessie yêu em, vì Jessie thương em. Đừng lo sợ gì hết cả......




————



Cô vẫn như vậy nắm chặt tay em, dẫn em tới trại trẻ mồ côi năm nào

Em khó hiểu nhìn cô ấy, bất chợt em hỏi


- Chúng ta sẽ làm gì ở đây vậy ?

Cô ấy cười cười, đặt tay lên đầu em


- Jessie yêu em


Bỗng nhiên em lại thấy tim mình run lên dữ dội, cơ thể ấm áp hơn sau câu nói ấy.....em chưa từng, chưa từng hiểu được cô ấy. Em chỉ biết người này là Jessica Jung.....người này yêu em, và cũng là người em rất yêu thương, trân trọng



————

Cô ấy đứng nói chuyện với sơ.....rồi sau đó dặn em đứng chờ......cứ nhắc đi nhắc lại rằng em không được chạy lung tung.....

Quay lại, cô ấy bế một đứa nhỏ trên tay, đứa trẻ sơ sinh còn đang ngủ say, cô ấy cầm theo một bình sữa nhỏ. Chậm rãi tiến về phía em. Em ngẫn người nhìn, tay chân bủn rủn, từng hơi thở vô cùng khó nhọc.

Cô ấy đang cười cười với bé con trong tay, bước tới gần thấy biểu hiện của em, môi lại nhếch thêm nụ cười rõ rệt

- Chúng ta sẽ nhận nuôi....em muốn vậy chứ ?


Em đờ đẫn, đầu óc một trận choáng váng, em vươn tay đến chạm nhẹ vào đứa trẻ trên tay cô ấy. Vậy là sao ? Vậy là em sắp được làm mẹ.....sắp được nuôi dưỡng một đứa nhỏ.....?


- Em lấy tên đứa bé là gì.....?

Cô thấy em im lặng ánh mắt hiện lên một cảm giác khó đoán......chợt nghĩ hay là em không muốn nhận nuôi trẻ con.....

Rồi bỗng một khoảnh khắc, giọt nước mắt của em rơi xuống, giọng em run run hạnh phúc

- Em không biết....em không biết nữa Jessie à....em yêu Jessie, em yêu đứa trẻ này

Em như vỡ oà, lao tới ôm lấy cô, đứa trẻ nằm giữa chợt bừng tỉnh cất tiếng khóc oe oe....từ đó mà nước mắt em tuôn xuống từng đợt, em hạnh phúc đỡ lấy đứa nhỏ từ tay cô, hôn nhẹ lên trán nó.....rồi thì thầm

- Con gái ! Mẹ yêu con......



————


Em ngồi ghế phụ, đôi mắt cứ chăm chú xem xét từng đường nét nhỏ nhắn trên mặt con gái.....sau này đứa bé sẽ về cùng nhà với cô và Jessica

Bỗng dưng cô quay sang túm lấy cái mỏ đang huyên thuyên đủ thứ của Jessica, cô lắc lắc cái mặt đó rồi mỉm cười hạnh phúc, mặc kệ cho người đó đang vừa lái xe lại vừa cố gắng nói tiếp rằng đứa trẻ này tại sao lại ở trại trẻ mồ côi và tại sao Jessica lại biết đến.....cô ấy dù có nói cách mấy thì em cũng vẫn đang chú tâm tới bé con của mình


- Jessie ! Em nên đặt tên con theo họ của em hay là họ Jung ?

- Tuỳ em thôi....là con của em nên em có quyền quyết định !

Cô ấy chu cái mỏ ra hôn vào lòng bàn tay của người đang túm lấy mặt mình

- Nhưng mà.....nếu như sau này đứa nhỏ là con em nhưng không hề có dòng máu huyết thống với Jessie.....Jessie vẫn sẽ nuôi chứ ? Không cảm thấy phiền hà sao ? Nuôi một đứa trẻ chẳng liên quan tới mình.......


- Tại sao lại không hả ngốc này ! Jessie yêu cả hai mẹ con em, làm gì có chuyện nói bỏ là bỏ chứ.....có bị đánh chết cũng nhất định không bỏ hai mẹ con em


Em lại vui vẻ rướn người hôn vào cái má đỏ ửng của người này

- Nói là giữ lời a~


- Tất nhiên làm sao có thể bỏ rơi hai người dễ thương như vậy chứ hả ?


Em nghĩ ngợi một lúc rồi lại lấy khăn mềm lau nhẹ khoé môi đang chảy nước bọt của con gái. Càng nhìn kĩ lại càng thấy dễ thương, em không ngờ cô ấy lại tìm được đứa trẻ nhỏ tuổi như vậy tại trại mồ côi......

- Vậy em đặt tên là Jung Minyeon ! Được chứ ?

- Jung Minyeon ? Họ của Jessie sao ?

Em gật đầu xoa xoa cái má của cô ấy rồi thì thầm

- Vì em và Jessie là tình nhân.....à không Jessie là vị hôn thê của em nên con gái em sẽ theo họ của Jessie a~

- Em chắc chắn ?


Em gật đầu chắc nịch một lần nữa rồi hôn nhẹ lên môi cô ấy. Đôi mắt cô ấy sáng rực lên, mút nhẹ lấy môi em rồi hai người mới buông ra....khẽ khàng.....em đỏ mặt, cả hai rực lên cảm giác hạnh phúc tràn ngập khắp thân thể, tim như ấm áp hơn, trong lòng rộn rã hẳn lên.....quả thực cô ấy luôn là người khiến em yêu thương nhất, tin tưởng nhất


————


Cô ấy dừng xe ở một cửa hàng nhỏ.....trong đó là tất cả mọi thứ dành cho trẻ sơ sinh....

Mở cửa xe rồi đỡ Tiffany cùng bé con ra ngoài, sau đó cô lại mở cốp xe lấy ra chiếc xe đẩy đang được gập vào.....

Em tròn mắt nhìn, cô ấy chuẩn bị mọi thứ kĩ lưỡng như vậy sao ? Em thật sự không ngờ.

Đón lấy Minyeon bé nhỏ từ tay Tiffany, Jessica nhẹ nhàng đặt con xuống chiếc xe đẩy rồi chầm chậm dẫn cả hai mẹ con và cửa hàng

- Fany ah~Chọn quần áo cho tiểu bảo bối của chúng ta thôi nào~

Em bỗng phụng phịu lắc đầu

- Em mới là tiểu bảo bối của Jessie~

Jessica nắm tay em cười lớn

- Em đã là mẹ một con rồi sao còn trẻ con vậy hả ? Tranh giành với cả con gái 3 tháng tuổi hay sao ?


- Không quan tâm.....em mới là tiểu bảo bối của Jessie

Em vuốt ve cằm nhỏ của cô ấy, hôn nhẹ vào làn môi lành lạnh. Cô ấy chớp mắt nhìn em sau đó nương dần theo hơi thở của em mà tiến tới chầm chậm. Cô ấy thực sự không có một chút kinh nghiệm nào trong những việc này. Rồi cô ấy tách em ra cười nhẹ......hàng mi bỗng chững lại, cô ấy đặt tay lên mặt em thì thầm

- Em luôn là tiểu bảo bối của Jessie.....em là tất cả mọi thứ của Jessie

Em bỗng nhiên mỉm cười thật tươi, quay lại chiếc xe đẩy cùng bé con đang yên ngủ. Cô chậm rãi theo sau hai mẹ con họ.....môi luôn nở một nụ cười thật hạnh phúc


- Fany ! Em mua gì vậy ?

- Trước tiên em muốn mua nôi cho Yeonie a~

Cô ấy lại bật cười nói

- Nôi cho bé con, hôm qua Jessie đã mua cho em rồi ! Bây giờ em chỉ nên mua quần áo và vật dụng cho con thôi.

Em ấm áp cả cõi lòng, lén lút cười tủm tỉm vì sự chu đáo của người kia. Người kia săn sóc hai mẹ con cô như vậy khiến cô hạnh phúc đến điên đảo


- Hay em cứ chọn quần áo cho con, Jessie đi mua sữa bột nhé.....

- Ừm.....đi nhanh nhé


Em nuối tiếc bỏ bàn tay nồng ấm đang đan chặt tay mình. Cô ấy vừa buông ra em liền cảm thấy nhớ...


- Minyeonie~ từ nay trở đi con đã được làm con gái của mẹ rồi, con và mẹ.....cả hai chúng ta đều sẽ không cô đơn nữa. Mẹ đã có con và Jessie, con cũng đã có Jessie và có mẹ....

Em nói với đứa con nhỏ như vậy, biết rằng cô bé chẳng thể nghe hiểu nhưng em vẫn nói, để mở rộng tiếng lòng mình hơn......đôi mắt em rực rỡ hạnh phúc. Môi em nhoẻn cười.....em không cô đơn....Minyeonie cũng không hề cô đơn nữa rồi....


—————


Au : Au trốn fic này hơi lâu rồi nhỉ ? 2 bonus nữa rồi end hẳn nhá 😭

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip